You will know that forgiveness has begun when you recall those who hurt you and feel the power to wish them well.

Lewis B. Smedes

 
 
 
 
 
Tác giả: Zumy
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 64 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 485 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 03:22:28 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 30: Rút Ngắn Khoảng Cách
à heo chết bầm dạy đi học đi nhanh lên,không em lấy xẻng hót bà đi bây giờ – Mới sáng sớm mà nó đã nghe thấy tiếng vịt kêu oang oác.
- lượn ngay tao đá phát vào bồn cầu ngồi hóng gió giờ – nó cuốn lấy cái chăn tiếp tục ngủ.
- cái bà chết bầm, cầu cho bà kiếp sau đầu thai vào trong bụng lợn, làm họ hàng với lão họ Chư – Tú lầm bầm trong miệng.
- Ba ơi!!!!! chị không dậy đâu, chị bảo ba có vác cái mặt lên đây chị cũng không thèm ngó –
Cái này chính xác là “ ngậm máu phun người” đây mà, không biết sao nó lại có thằng em như thế này chứ.
rầm rầm ( tiếng voi hả )
Vương Anh đi thật nhẹ nhàng lên phòng con gái yêu “quý”.
RẦM
Cửa phòng bị đạp tung ra một cách phũ phàng.
- VŨ HOÀNG BẢO ANH MÀY CÓ DẬY ĐI HỌC CHO TAO KHÔNG? TAO ĐẬP CHẾT CH,A GẢ CHỒNG CHO MẸ M,À.Y GIỜ -
Cái này chính xác là “ khủng bố”
Bảo Anh khẽ nhếch miệng cười, muốn ngậm máu phun chị mày sao, không có cử đâu cưng ạ.
- ĐIÊN HẢ, thằng Tú kia mày muốn đập chết ch,a tao sao, không có cửa đâu, tao vả ày một phát mặt quay như đĩa hát bây giờ, vớ vẩn, ba tao vừa đẹp trai vừa phong độ, chiều vợ yêu con, là đàn ông của thời đại, người cha vĩ đại nhất thế giới, là ngôi sao sáng “ hò lý ụt” biết chưa hả, ba là người tao yêu quý nhất, tôn trọng nhất, mày muốn làm gì ba thì phải bước qua xác chị mày hẵng nhá, tao có chết cũng phải bảo vệ ba – Đôi mắt nó vẫn nhắm nghiền nhưng giọng lại phát ra khí thế đùng đùng.
Vương Anh nghe xong liền lấy vạt áo chấm chấm lên khéo mắt,ngồi xuống mép giường lay lay người nó.
- thôi con gái dậy đi học thôi, nhanh, mấy hôm nữa ba có bất ngờ cho con này –
Nó mò dậy dụi dụi mắt
- ơ, ba ạ, ba lên lúc nào thế – Nó nhoài người đến ôm ba, nhìn thằng em cười đểu.
- chị,chị ….- Tú đứng nói không lên lời, chết đứng không khác gì “Từ Hải”.
- thôi nào con gái, đánh răng rửa mặt, xuống ăn sáng còn đi học – ba nó nhẹ nhàng vuốt mái tóc rối bời của nó.
- vâng thưa ba – Nó hôn chụt vào má ba rồi rời giường, không quên qua Tú vênh mặt lên cười đểu.
———————–
- ba mẹ, con đi học, ba mẹ ăn sáng ngon miệng nhá – Nó nhanh nhẩu khoác balô đứng dậy.
- sao ăn ít thế, bình thường ăn khỏe lắm cơ mà, hôm nay có bệnh gì hả – mẹ Linh Vươeng lên tiếng.
- không, con khỏe như voi à, con đi học đây – nó cười tươi lấy xe đi học.
- con cũng đi luôn đây ba mẹ – Tú cũng nhanh chóng đứng dậy đi theo con đường của chị mình.
- Tú đợi đã –
- dạ, có chuyện gì mẹ – Tú quay lại khi thấy bỗng nhiên mẹ gọi.
- có thể nào giúp nó quay lại như trước không? – khuân mặt mẹ nó trùng xuống.
Một người cả một đời thông minh vậy mà ngay cả đến đứa con gái cũng chẳng bảo vệ được.
- Con thấy chị như thế này là ổn rồi, ba mẹ cũng không cần bận tâm lo lắng cho chị, chị biết tự cân bằng mà –
-
- Hay mẹ đồng ý cho nó du học, nó chẳng có mục tiêu phấn đấu gì cả,nó chỉ đợi ngày ông trời đưa nó đi, nó coi học hành là thứ vớ vẩn, mẹ lo lắm -
Tú bất ngờ vô cùng, hôm nay không biết mẹ cậu làm sao mà lại nói về vẫn đề đã lâu trôi vào dĩ vãng.
- cứ như này vẫn hơn mẹ ạ, chị vẫn rất vui vẻ, chị đang học cách để quên –
- Hoàng My về rồi –
Tú đi hết từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác, Hoàng My về rồi sao,sau 4 năm sao đột nhiên trở về, Bảo Anh phải làm sao đây, chị ấy đang cố gắng mà.
- con sẽ ở bên chị, mẹ yên tâm, hai chị em con thần giao cách cảm mà – cậu cười thật tươi an ủi mẹ nhưng thực chất trong lòng lại rối tung lên.
———————————–
- Tú, ê …ê …TÚ …- Dung hét ầm lên sau một hồi gọi mãi cái pho tựng bên cạnh.
- ha a hả?- Tú giật bắn mình trước giọng nói của yêu tinh.
- ông làm gì mà tôi nổ họng không thưa,như người mặt trăng rơi xuống trái đất vậy?-
Dung lườm nguýt Tú.
- à ờ thì đang mải nghĩ cách gọi ba Anh dậy buổi sáng, bà này làm tôi oải lắm rồi – Tú nhanh chóng tìm ra câu trả lòi hợp lý.
- ừ cũng phải,con heo này rất khó bảo, mà dạo này tôi nhìn thấy nó mập lên dữ, cứ đà này biến thành heo luôn, tôi đã nói với bà ấy rồi, chịu khó ăn ít giữ eo,ông phải về nhắc nhở bả không ế chồng đó –
- bà ấy ế chồng thì tui chết hả, cầu trời khấn phật để cho thằng nào vác bà ấy đi, chứ bà hành tỏi tôi như này tôi chết sớm –
Dung gật gù với ý kiến của Tú
- chúng ta phải giúp nó tìm bạn trai –
- hả, tìm bạn trai – Tú dường như hóa đá, bà chị nhà cậu mà kiếm được bạn trai cậu cũng cảm tạ 3 đời.
- đúng, tôi phải giúp bà ấy cua được một thằng, vì ông tôi sẽ hủy đi cái lợi ích của mình – Dung nổi khí đùng đùng, nhưng nn
ói xong thì uất hận vô cùng, không biết sao mình lại ngu thế, nổi máu anh hùng rơm, ôi tiền của tôi.
-được nghe theo bà, tôi với bà cùng giúp cải tạo tình yêu ụ già xấu xí nhà tôi –
Tú phấn khởi vô cùng, Dung đã giúp cậu phá bỏ được mối bận tâm,tình yêu, cái thứ thiếng liêng có thể vì nó dời non lấp biển, tình yêu sẽ giúp chị dần quên đi quá khứ, tiến đến hạnh phúc.
—————————
- cái gì, lại uy hiếp tao hả, mày có phải bạn tao không vậy? –
Nó nhăn mặt nhăn mũi.
- tao đây chỉ là nhắc nhở thôi -
- thì mày cũng phải để tao từ từ chứ – Nó xị mặt thấy rõ, cái con bạn này định ép nó à.
-tao thấy mày chẳng có tiến triển gì, hơn nữa còn gây thù chuốc oán, cổ nhân nói rồi, theo đuổi một người việc đầu tiên là khoảng cách, mày may ra tuần gặp hai lần, mà lần nào cũng như mèo mới chuột thì có mà mốt mùa hoa chuối nhá –
- hở, chuối cũng có hoa hả – Nó há hốc mồm hỏi câu ngu chưa từng thấy.
- ờ thì bi chuối đó, mà chuối rừng có hoa mà, thôi next đi để tao tiếp tục – Dung phẩy phẩy tay, con này đúng là chuyên gia gây tụt cả cảm xúc.
-ừ, nói tiếp đi tao thông cái – nó nhàn nhã ngồi ăn trái cây.
- này tao thừa hiểu từ “thông” của mày nhé, dùng được lần một lần hai không dùng được lần thứ ba đâu nhá, đừng có cái kiểu nghe tai này rồi thông tai kia ra ngoài, ráy tai mày đầy tao thông không có nổi – Dung nổi đóa lên với nó,cô đã rất thiệt thòi khi giúp nó rồi thế mà xem thái độ nó kìa.
- ok ok,bạn tiếp tục, mình tiếp thu, dù gì cũng không muốn biến hành con nợ – ôi sao nó yêu đĩa hoa quả thế.
- có mà biến thành con lợn thì có –
- ặc..- có cần nặng lời thế không?
- Bảo nghe rõ đây, điều mày nên làm là rút ngắn khoảng cách, mày nên bám sát hắn từng ly từng tí một, ‘lửa gần rơm lâu ngày cũng bén” mà, mày nên lộ hết các đuôi cáo ra, mà nhớ là đuôi cáo chứ không phải móng hổ nhé, mày là tao nghi lắm đấy –
Nó muốn chết sặc, nó thiểu năng đâu mà không hiểu, nó đập bàn cái rầm
- được rồi, mày cứ trố mặt lên mà xem, tao quyết dùng cư sắt cưa bằng được chân hắn cho hắn đổ – Nó hùng dũng tuyên bố.
“sặc..đây có đúng ý cô muốn truyền thụ cho con bạn không? a di đà phật, mong anh ta trên trời có linh thiêng không về tìm cô bóp cổ”.
Cái ngu nhất là chọn sai con đường.
Cô Bé Du Côn Của Tôi ( Phần Hai ) Cô Bé Du Côn Của Tôi ( Phần Hai ) - Zumy