Số lần đọc/download: 264 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 07:17:52 +0700
Chương 27: HẹN Ở QuáN Coffe
S
áng, Nhạc Ân thức dậy thì đã thấy Phong Vân chuấn bị đồ ình rồi, Nhạc Ân cũng không nói gì, vì biết nói thì cũng bị tên kia ngăn cản. Nhạc Ân bấm vào chiếc điện thoại với đầu dây bên kia, yên lặng chờ đầu dây bên kia trả lời:
- Cậu phải không Lam Anh?. Nhạc Ân hỏi khi thấy đầu dây bên kia bắt máy
- Tớ đây, có chuyện gì không? hiếm thấy cậu điện thoại cho tớ sớm thế này.
- Cậu đang ở Việt Nam hay Mĩ?. Nhạc Ân cố gắng nói thêm vài tiếng nữa vì cô bạn này cứ dài dòng làm Nhạc Ân mệt mỏi:v
- Mĩ, có chi không? có chuyện gì hả?
- Cậu có rảnh không? 9h hãy đến quán Coffe gần sân bay, đó là quán ***, chúng ta sẽ đi đến đảo thiên đường, tên hòn đảo này khá hay đấy. Nhớ chuẩn bị đồ. Nhạc Ân nói một tràng dài rồi chờ câu trả lời của Lam Anh. '' ok, nghe tuyệt '' Nói xong, Nhạc Ân cúp máy, sẵn tiện nhắn tin ột tên chết dầm nữa, cô thật sự làm biếng nói chuyện với tên này. Nội dung tin nhắn như sau: Này, Jen, cậu muốn đi đảo thiên đường ko? nếu cậu muốn đi, hãy tới quán Coffe gần sân bay, chuẩn bị đồ, tiền cậu khỏi lo.
( TG: T/s: Đảo thiên đường { mình tưởng tượng} là một hòn đảo nhỏ được khai phá.Trên đảo có duy mất một khu resort nhưng tất cả mọi hình ảnh về hòn đảo cũng như hình ảnh của khu resort đều không có.Mọi thông tin về hòn đảo cũng khá là mù mờ nhưng không hiểu từ đâu xuất hiện một nguồn tin hòn đảo là thiên đường trần thế khu resort lại là khu resort cao cấp nhất hiện nay nên tất cả mọi người đều muốn đặt chân đến hòn đảo này một lần. )
Jen phóng xe trên đường. Nghe nói được đi đảo thiên đường là người Jen như thoải mái, không khí thú vị bao trùm lấy Jen,khổ nổi còn gặp cô bạn lạnh, nhắn tin vài dòng là hết rồi, thật là..Ờ mà nếu anh còn đến trễ sẽ bị Nhạc Ân dạy ột bài học bằng những thế võ thuật trên rân cốt mất. Jen dừng chiếc moto phân khối lớn trước mội quán Coffe hạng sang. Tháo chiếc mũ bảo hiểm xuống để lộ một khuông mặt đẹp trai và đầy sát gái. Đi vào quán Coffe ngồi, thời gian cứ trôi qua, Jen nhịp nhịp ngón tay trên bàn một cách chán nãn. Cánh cửa quán Coffe chợt mở, một cô gái có mái tóc dài, cô bận một bộ trang phục cá tính và trẻ trung, cái quần jean ngang đùi và cái áo thun hình gấu trúc, trong cô thật sự xinh đẹp. Cô dừng lại ở một chiếc bàn chỗ Jen ngồi, khẽ lên tiếng '' Có phải cậu được Nhạc Ân mời? ''.
- Ừ đúng, cô có thể ngồi ở đây nếu là khách của Nhạc Ân. Jen nở một nụ cười đầy sát gái nhìn Lam Anh, ngay sau khi Jen và Lam Anh kêu thức uống, cánh cửa quán lại bật mở, một anh chàng có mái tóc màu đỏ, đôi mắt kiên cường với thân hình hết sức chuẩn đi vào, vẫn đứng lại chiếc bàn Lam Anh và Jen đang ngồi, Đình Phong ngồi xuống mà không chút nghi ngờ. '' cậu là bạn của Nhạc Ân? '' Jen bây giờ lên tiếng, anh nhớ lại cái người mà đã cứu mình trong cái căn cứu ma quỷ kia. '' đúng, là tôi '' Đình Phong đáp trả nhưng không nhìn Jen, chỉ nhìn và Lam Anh ( TG: Sao hai anh này giống thế?? ). 3 người ngồi với nhau, chỉ 2 chàng trai và một cô gái đủ để các nhân viên trong quán chao đảo, biết bao nhiêu cô gái đổ tràn ngập vô quán cafe, tất cả bọn họ đều đổ rạp mỗi khi nhìn Jen và Đình Phong.
- Không lẽ mình đến sớm quá? giờ này Nhạc Ân chưa tới. Lam Anh chợt tên liếng, giọng cô có chút hiếu kì. '' ừ sớm '' Tiếng nói ở đâu đó vang lại, Lam Anh giật nãy mình nhìn xem cái tiếng nói nguy hiểm đó đang ở đâu. Nhạc Ân và Phong Vân bước vào, 2 người nhìn như 1 cặp đôi khiến ai nấy nhìn Phong Vân và Nhạc Ân đều thấy ranh tị.
- Cậu tới khi nào tớ còn không biết?. Lam Anh lên tiếng hỏi Nhạc Ân, ánh mắt có phần ngạc nhiên. '' mới đây thôi, đi cạnh hắn '' Nhạc Ân chỉ tay vào người Phong Vân, ánh mắt có vẻ mệt mỏi. Lam Anh nhìn chăm chú vào anh chàng đẹp trai kế bên Lam Anh, cô không nói gì vì cũng không có cảm giác gì đặc biệt.Đình Phong bây giờ lên tiếng trêu chọc: Wơ, hôm nay Phong Vân đẹp trai thế? nhìn ra cửa đi! biết bao người nhìn cậu kìa. Đình Phong chỉ tay về phía cửa, biết bao nhiêu người con gái đang đứng đó mà tranh dành nhìn Phong Vân.
- Tôi muốn nói, đây là Jen, người bạn thuở nhỏ của tôi, còn đây là Lam Anh cũng như Jen. Nhạc Ân nhìn Đình Phong và Phong Vân rồi chỉ tay về phía Lam Anh và Jen. '' rất vui được gặp mặt '' '' tôi cũng thế '' Lam Anh và Jen tiếp lời nhìn Nhạc Ân.
- Ừ. Phong Vân đáp lại bằng cái giọng lạnh lùng có thể khiến người ta lên tim mà chết, khuôn mặt điển trai, mái tóc đen lòa xoà trước chán, che đi phần nào đôi mắt đen lạnh lẽo của Phong Vân làm tăng sức bí ẩn của anh, đến bây giờ Nhạc Ân mới thấy, con người này bí ẩn lạnh lùng đến nhường nào.'' cho tôi ly champagne '' Nhạc Ân lên tiếng nhìn chị phục vụ nói. Đình Phong bây giờ lên tiếng, giọng nói có vẻ thú vị: Các cậu có biết đảo thiên đường mới đây không? vụ này đang rất hot đấy.
Chị phục vụ đưa ly Champagne trước mặt Nhạc Ân, đúng lúc này màng hình TV gắn giữa phòng, tiếng người phát thanh viên vang lên nhốn nháo:
- Các bạn có biết đảo thiên đường không? nơi đây có đầy đủ tiện nghi, những thứ quý giá, có biển và đầy đủ những gì các bạn thích, các bạn hãy đến đây một lần, giá chỉ có 100 triệu dola cho 1 người. Jen chợt nhăn mặt, 100 triệu dola ột người? cái giá này quá đắt, thà đưa cho anh để anh mua những loại thuốc khác chế thuốc nổ còn hay hơn.
- Đủ người chưa?. Nhạc Ân bây giờ chợt lên tiếng, nhìn xung quanh. '' đủ rồi, có tất cả 5 người chúng ta '' Jen chợt lên tiếng. '' Vậy đi thôi, đồ của các cậu chuẩn bị xong chưa, tôi đã thuê một chiếc máy bay lớn, chỉ 5 chúng ta '' Cả 5 người đi ra, bao nhiêu chàng trai, cô gái, né đường sang một bên cho họ đi ra, còn riêng tiệm coffe lại mừng thầm vì có 5 người toàn là hot boy hot girl vào quán, làm quán đông đút thêm phần nào.
~~o0o~~
Trước khi bay..
- Tất cả lại đây, tôi đếm lại xem đủ chưa. Nhạc Ân? à có, Lam Anh, ok, Phong Vân, à cậu khỏi nói. Jen! Jen? cậu đâu rồi?. Đình Phong tối sầm mặt lại khi thấy Jen đang ngao du với các cô nàng mắt xanh miệng đỏ, chỉ vì vẻ đẹp trai với mái tóc trắng kì lạ của anh. Đình Phong cảm thấy đủ, nhưng giọng nói có phần tức giận nhìn về phía Jen: Bây giờ cậu đi với gái? hay đi đảo thiên đường?. '' tôi tới ngay '' Jen nói rồi lảo đảo bước ra khỏi hàng tá cô nàng đang chen trút.
- Được, vậy đủ rồi, chúng ta đi đến đảo thiên đường nào!