A book is to me like a hat or coat - a very uncomfortable thing until the newness has been worn off.

Charles B. Fairbanks

 
 
 
 
 
Tác giả: Zen li lom
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 54 - chưa đầy đủ
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 576 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 08:29:31 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 25
hương 25: Trốn đi trong đêm.
Mọi thứ trở nên tĩnh lặng khi đêm xuống, tiếng sóng biển rì rào vỗ vào đá, tiếng gió lùa mạnh từng phiến lá tạo nên một không gian tĩnh mịt. Bàn chân nhỏ bé nhẹ nhàng đi trên cát của một cô gái, dấu chân in hằng trên cát bị sóng biển vỗ đi mất, cô gái cứ âm thầm đi theo một chàng trai, cô gái im lặng, lặng thin ngắm nhìn vẻ đẹp ma mị của cháng trai, ánh sáng lập lòe của trăng khiến cháng trai thêm quyến rũ. Đó có phải là mê hoặc mà cô gái cứ dõi theo chàng trai? Chàng trai đột ngột quay qua nói:
- Đẹp nhỉ?
Cô gái thoáng ngạc nhiên, ừ! Đẹp! Khuôn mặt như được tạo hóa ưu ái ban tặng, đẹp đến mức khó cưỡng...đẹp đến mưc không có từ nào có thể diễn tả hết khuôn mặt.
Thời gian cứ thế trôi qua và.....câu chuyện kết thúc khi nó gắp cuốn sách lại, nhạt, quá nhạt, câu chuyện nhạt hơn cả nước lã. Một câu chuyện có hồi kết buồn, vì cô gái không can đảm, vì cô gái không dám thể hiện nổi lòng của mình nên sau đó anh chàng đã yêu và lấy một cô gái khác làm vợ, câu chuyện thật là xàm. Nó bỏ cuốn sách vào túi, hắn từ trong tắm gương đột ngột bước ra và đứng ngay trước mặt nó, hoản hồn một chốc lát, nó liền lấy lại bình tĩnh nói:
- Gì đây hả? Anh là kẻ biến thái hay sao mà đột nhập vào phòng con gái nữa đêm khuya khoắt thế này?
Hắn giả vờ ngạc nhiên tột độ, hắn đi tới gần nó nói:
- Anh đâu có biến thái đâu. Tại anh nhìn cái gương đẹp quá nên sờ thử vào, ai mà ngờ nó thông với phòng em.
Nó hít một hơi lạnh cho lòng bớt tức tối, nhìn mặt hắn là biết hắn nói xạo rồi, nhìn cái mặt gỉa vờ đó mà nó phát bực, giả vờ hay nhỉ? Quá đỉnh luôn ấy chứ. Nó chu môi rồi bỏ hắn đứng ở đó, nó chùm chăn qua người, chừa hai tay và đầu lại sau đó nhấm mắt ngủ, hắn nhìn hành động đó không biết là nên cười hay nên khóc nữa. Nó thế mà thản nhiên ngủ trong khi hắn đang đứng ở đây, nó đây là tin tưởng hắn hay là không quan tâm hắn có tồn tãi hay không? Hắn đi tới lai nhẹ người nó, nó xua tay nói:
- Đi ngủ đi!!!
Hắn cười một cái, khuyên hắn ngủ mà bây giờ nó lại thế này, hắn thầm thở dài rồi cuối người hôn lên trán nó và nói:
- Ngủ ngon
Nói xong hắn về phòng, nó chợt mở mắt, xoa ray lên trán, hơi ấm vẫn con đó, lời nói ngọt ngào vẩn còn đó khiến tim nó có chút rung động.
Phòng của My, My đang ngắm nghía minh trong gương thì chợt muốn sờ cái gương vì nhìn cái gương có vẻ không chắc chắn cho lắm. Cô đi tới đẩy nhẹ tấm gương thì đột nhiên cả thân người cô chuối thẳng về trước và phóng qua một căn phòng lạ, mở to mắt ra quan sát, sau đó cô hét lên trong ngạc nhiên:
- AAAAAAAAA!
Tiếng hét chói tai vang lên khiến Khôi giật mình nắm chặt khăn và quay đầu nhìn qua, My lại hét lên lấn nữa. Thật là cô đã thấy những thứ không nên thấy, hư mắt cô rồi. Cái khăn quấn ngang hông của Khôi giữ chặt hơn, Khôi đi tới gần My rồi bịt miệng cô lại bằng tay, cô bị cái gì mà cứ hét miết, cứ tưởng bị điên ấy chứ. My nhấm chặt mắt nói:
- Sao lại thế? Sao phòng anh và phòng tui lại thông với nhau? Nói mau???
Khôi nắm chặt cái khăn rồi mới từ từ đi tới gần My nói:
- Tôi phải là người hỏi mới phải, tôi là người bị nhìn mà tôi còn đi giải thích cho cô? Cô tưởng cô là ai?
My tức giận mở mắt ra trừng vào Khôi và đưa chân đá ngay chỉnh giữa rồi ba chân bốn cẳng chạy về, trước khi về con hâm dọa một câu:
- Coi chừng tôi đó.
Khôi liền lấy tay giữ chặt cỗ bị đá, vì bị đánh nên anh không nói lời nào được do quá đau.
Tuyết sau khi tắm rửa cho cát trên ngưới không còn nữa thì mới chuẩn bị đi ngủ, trước khi ngủ cô có thói quen ngắm nhìn mình trong gương một lát mới ngũ, đang soi thì cái gương đột ngột lật qua, hết hồn Tuyết lùi vài bước thì vấp phải một thứ gì đó nên xém té, ngay lúc cô sắp té thì có một bàn tay kéo eo cô lại, bị kéo ngược một cách đột ngột nên tay Tuyết liền câu cổ Triết. Triết nhìn thấy Tuyết chủ động như vậy thì khẽ cười, nụ cười này khiến Tuyết đỏ mặt buông tay ra và đứng đàng hoàng lại, Triết liền nói:
- Chắc là phòng đôi nên mới thông nhau thế này.
Tuyết gật đầu, chắc là phòng đôi nhưng đôi gi mà chia ra hai phòng? Thấy Tuyết đăm chiêu thì Triết khẽ nói:
- Lúc trước ở đây chỉ có phòng đôi nhưng do như thế sẽ kiếm doanh thu không cao nên mới thay thế này.
Tuyết gật đầu, sau đó mới nhớ là tự nhiên Triết vào phòng minh đứng nãy giờ, cô liền lấy tay đẩy anh ra khỏi cửa, rồi nói:
- Về đi tôi muốn ngủ.
Triết nhanh chân bước ra, anh vừa bước ra thì mặt ai đó vẫn chưa hết đõ, vỗ vỗ má Tuyết vẫn cố ngủ. Triết ra khỏi phòng và đi thẳng tới phòng hằn, hắn vừa định ngủ thì tiếng gõ cửa vang lên, mở cửa ra là gương mặt nhăn nhó như khỉ ăn ớt của Khôi, Khôi khó khăn đi vào, vừa vào thì hằn đã hỏi với vẻ hời hợt:
- Sao vậy?
Khôi vừa nghe hắn hỏi là thầy nóng máu thêm, thật là tức giận mà. Ngay lúc đó Triết bước vào nói:
- Phải về gấp thôi! Có chuyện rồi.
Khôi và hắn nhíu mày, chiếc hộp? Cô ta biết chi phiếu là gỉa hay sao? Sao cô ta lại biết nhanh vậy? Trong đầu hắn liền nghi ngờ Trinh, chỉ có cô ta mới biết thôi. Triết nói:
- Bây giờ chúng ta về trong đêm và sáng thì phải lên sớm tránh mấy cô nàng nghi ngờ!
Hắn và Khôi liền gật đầu, Trinh! Cô tôi rồi!!!!
Tình Yêu Nhiệm Màu ( Cô Nàng Hotboy Lạnh Lùng Phần 3) Tình Yêu Nhiệm Màu ( Cô Nàng Hotboy Lạnh Lùng Phần 3) - Zen li lom