Số lần đọc/download: 264 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 07:17:52 +0700
Chương 26: TrừNg PhạT
T
rời cũng đã chiều, những tia nắng đỏ chiếu vào nhà của Đình Phong, không khí tệ hơn khi về đến nhà Phong Vân đã kéo Nhạc Ân về phòng bằng cú kéo mạnh, làm cho Nhạc Ân hết sức ngạc nhiên. '' cởi đồ ra '' Giọng nói bá đạo của Phong Vân lại vang lên làm cho Nhạc Ân sững sờ trong giây lát. '' không, anh điên chắc? '' Nhạc Ân lấy tay che thân lại trừng mắt lên nhìn Phong Vân, bây giờ Phong Vân thật sự như một con quỷ dữ đứng trước mặt Nhạc Ân. '' Lại đây '' Phong Vân như mất kiên nhẫn tiến lại gần Nhạc Ân, nắm thật mạnh tay Nhạc Ân đẩy xuống giường một tay bẻ tay Nhạc Ân ra sau, chỉ nghe cái rắc nhưng vết thương nhẹ chỉ làm tê liệt cả 2 cánh tay, Phong Vân xé toạt hết quần áo của Nhạc Ân, giờ đây, Nhạc Ân chỉ còn mỗi cái áo và cái quần lót mà thôi ( TG: có gì biến thái xin đừng trách nhé ). '' Ya, anh định làm gì? buông tôi ra!! '' Nhạc Ân hét lên nhìn Phong Vân, cặp mắt hổ phách nhìn chằm chằm vào Phong Vân. '' ko nghe lời, nhận hình phạt '' Phong Vân chỉ nói vậy rồi dùng tay của mình sờ soạng lên thân thể của Nhạc Ân.
- Đừng mà!, xin anh đấy, tôi sẽ ngoan mà. Nhạc Ân lên tiếng cầu xin Phong Vân, chưa bao giờ cô làm vậy cả, chỉ trừ một người là Phong Vân. Khẽ nhìn Nhạc Ân đang thành khẩn cầu xin mình, Phong Vân trườn người lên cổ Nhạc Ân, cắn một phát thật mạnh, vết thương rỉ máu ra từ từ, vết thương bầm tím, '' không có lần sau '' Phong Vân nói rồi dùng lưỡi của mình liếm chỗ vết thương đang ra máu do mình làm, Nhạc Ân không làm gì mà chỉ biết run, nhìn lại Phong Vân, anh ta đúng là một con quỷ, Nhạc Ân còn không bằng, không ngờ nói vậy mà anh ta làm thật. '' đau hả? '' Phong Vân nói nhưng vẫn mút chỗ bị thương của Nhạc Ân, '' ừ đau '' Nhạc Ân khẽ lên tiếng, không khí lạnh bao trùm cả căn phòng.
- Cô nên nhớ, dấu vết này trên cổ cô và chứng tỏ cô là của tôi, cô chết là trong tay tôi, không ai được quyền giết cô. Phong Vân nói một tràng đầy lạnh lùng rồi nhìn Nhạc Ân, tiến đến tủ quần áo của Nhạc Ân, Phong Vân lấy một bộ đồ ra cho cô, một tay bận cho Nhạc Ân từ A tới Z. '' tôi là con gái, tôi có thể tự bận độ, a.. '' Nhạc Ân bỗng hét lên khi cử động hai cánh tay, 2 tay Nhạc Ân được Phong Vân phục vụ lúc nãy làm vết thương khi cử động lại đau. '' tự bận thử xem. xem được ko? '' Phong Vân khẽ đi từ từ ra ngoài, Đình Phong bây giờ từ từ đi vào, Đình Phong sắp thấy cảnh Nhạc Ân khỏa thân rồi mà Phong Vân không làm gì, một lần nữa giọng nói của Nhạc Ân chợt lên tiếng: Bận giúp, anh đã thấy r thì thôi vậy, người thứ 2 thấy nữa thì..
- Tôi cũng không muốn có ng thứ 2. Phong Vân nói rồi bận chiếc quần đùi vào cho Nhạc Ân, khuôn mặt Nhạc Ân bỗng chút đỏ khi có người bận đồ ình mà đó là con trai nữa chứ. Mọi chuyện đã hết đến khi kẻ phá đám bước vào. '' hê! hai người đang làm gì thế? mờ ám quá '' Đình Phong bước vào nhìn cảnh tượng Phong Vân đang đứng nhìn Nhạc Ân, còn Nhạc Ân đang nằm nhìn Phong Vân. Nhạc Ân nhanh chóng đi cùng Phong Vân bước ra ngoài mặc cho Đình Phong đang thế nào, ánh mắt Nhạc Ân có vẻ đầy sát khí khi biết Đình Phong nghĩ Nhạc Ân là một đứa con gái biến thái. Bước ra chỗ xem tivi, tưởng đâu đã yên bình, ai nhè Phong Vân và Đình Phong lại một lần nữa tranh đấu.
- Tôi muốn xem phim võ thuật. Đình Phong lên tiếng
- Phim hành động. Phong Vân nói rồi chuyễn kênh sang truyền hình MAX
- Võ Thuật. Đình Phong lên tiếng cãi bướng
- Đừng để tôi nhắc lại là phim hành động. Phong Vân liếc nhìn Đình Phong rồi trả lời
- Đây là địa bàn của tôi. Đình Phong lại cãi
- Thôi, hai người đủ rồi, cắt cái tivi ra làm phân nửa đi, dễ xem hơn. Nhạc Ân lúc này lên tiếng khi thấy Đình Phong và Phong Vân cãi nhau, gai cả mắt. '' bốp '' Chiếc tivi được Phong Vân lấy tay chẻ ra làm hai, Phong Vân ngồi xuống lấy đồ điều khiển nhưng mãi cái tivi vẫn không lên, bây giờ Phong Vân lên tiếng: Tại sao nó không lên? tôi đã chẻ ra làm 2 rồi?. Đình Phong và Nhạc Ân cả hai đều nhíu mài, riêng Nhạc Ân lên tiếng: Anh thật là, chưa bao giờ xem tivi à?. Riêng Đình Phong ngồi than thở với cái tivi đắt tiền của mình, nó chỉ có 1 giá tới tận mấy trăm triệu. Riêng Phong Vân không trách gì được, bởi nhà Phong Vân sử dụng tivi cảm ứng, chỉ cần đưa tay vào màng hình là nó chuyễn kênh rồi, còn tivi này khá phiền phứt phải cầm điều khiển lên mới chuyễn kênh được. ( TG: Anh giàu thế cơ à? nhưng mà anh không bik khi cắt ra nó sẽ hư á? -_- ).
- Hừm. Phong Vân chỉ hừm một tiếng rồi nhìn qua phía Nhạc Ân, ra hiệu cho Nhạc Ân lấy một lon coca ra, Nhạc Ân chỉ biết làm theo. '' wow anh giỏi thật sai bảo được cả cô ta '' Đình Phong huýt sao tán dương Phong Vân, ánh mắt có phần mỉa mai Nhạc Ân. '' Coca '' Nhạc Ân lấy ra một chai Coca đưa cho Phong Vân, bây giờ Phong Vân mặt tối sầm lại lên tiếng '' tôi kêu lon chứ không phải chai ''. Nhạc Ân bức xúc một lát rồi lên tiếng, cặp mắt hổ báo vẫn lạnh lùng như thường. '' chai hay lon đều giống nhau ''. Phong Vân giật mạnh chai coca Nhạc Ân đang cầm đập mạnh xuống đất, miệng hét lên một từ lạnh lùng '' lon không phải chai '' Nhạc Ân thẩn thờ rồi đi vào trong lấy lon coca cho Phong Vân, ánh mắt toát lên sự khó chịu.
- Tôi có một ý kiến, chúng ta đi du lịch chứ?, nghe nói có một đảo thiên đường mới được khai mạc gần đây, tôi cũng tỏ ra thích thú. Đình Phong vội hét lên rồi nhìn Phong Vân và Nhạc Ân.
- Đảo thiên đường? nghe có vẻ hay, tôi sẽ rũ cả Lam Anh đi. Nhạc Ân khẽ lên tiếng, cô thật sự hiếu kì về hòn đảo này. '' ừ '' Phong Vân khẽ cất giọng rồi ôm eo Nhạc Ân đi vào phòng, bước vào phòng ngủ, mọi thứ như ngưng động lại khi Phong Vân ôm Nhạc Ân rồi ngủ, Nhạc Ân cũng như quen cảnh này rồi lập tức ngủ ngay. Ngày mai Nhạc Ân sẽ có chuyến đi du lịch đến đảo thiên đường, một hòn đảo có cái tên khá hấp dẫn. Ánh trăng chiếu gọi ra cửa sổ, làm 2 người trông thật đẹp đôi. Bầu không khí trở nên đầy yên tĩnh.