Trở ngại càng lớn, chiến thắng càng huy hoàng.

Moliere

 
 
 
 
 
Tác giả: An Tư Nguyên
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 79 - chưa đầy đủ
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 475 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 02:31:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 28
hủ nhân chiếc xe kia lái rất nhanh, ngay cả rẽ cũng không có dấu hiệu thắng xe, không chút nào che giấu nóng lòng trở về giống như tên bay.
Cho đến khi có con mèo đột nhiên lao ra, anh mới theo bản năng giẫm ra tiếng chói tai, dừng ngay, nhìn con mèo kia cong người lên dừng lại trong chốc lát, nhanh chóng chạy mất, anh thở phào nhẹ nhõm, tươi cười, mắt đen hơi hướng bên phải, thấy con mèo không miệng vẫn dính chặt trên xe anh như cũ, đầu lắc, càng vui mừng.
Trên xe người đàn ông để đồ vật như vậy, có phải quá trẻ con rồi không? Anh không có dư thừa tâm tư đi so đo cái này, ngược lại rất mong đợi cô gái kia sau khi nhìn thấy nó sẽ có phản ứng như thế nào.
Thu hồi tinh thần, anh linh hoạt đem xe lái vào nhà để xe, chuyển xe, tắt máy, xuống xe, rơi khóa, tất cả động tác làm liền một mạch.
Cũng tại trước cổng nhà mình dừng lại bước chân.
Cái nhà giống như khách sạn này, lần đầu tiên khiến Tùy Trần có chút cảm giác mong đợi.
Cô có thể vừa la hét thế này hay không, "Anh đã về rồi!" vừa hưng phấn chào đón?
Hay là vô cùng buồn chán ấn điều khiển từ xa của ti vi để giải buồn, oán giận anh trễ như vậy mới trở lại?
Tất cả suy đoán chung kết ở lúc anh mở cửa, trong nháy mắt, đập vào mắt anh là một mảnh tối đen, khiến Tùy Trần hơi chấn động. Trong không khí tràn ngập mùi rượu nồng nặc, cũng giống như lúc anh rời đi...... Anh dùng tay bật đèn, ánh mắt lướt qua Thích Huyền vẫn như cũ nằm trên ghế sa lon, nhìn xung quanh gian phòng vắng vẻ.
"Con nai nhỏ?" Anh bình tĩnh gọi, áp chế một tia hi vọng cuối cùng không cho nó dễ dàng trốn thoát, thật cẩn thận gọi nhỏ.
Đáp lại là một mảnh yên tĩnh, yên tĩnh đến mức anh có thể nghe thấy rõ ràng thanh âm mong đợi - thất bại.
Tùy Trần cất bước có vẻ hơi nhọc nhằn, đạp đạp Thích Huyền đang ngủ say sưa trên ghế sa lon, sau khi dọn dẹp gian phòng, đem chính mình thả xuống ghế sa lon bằng da.
Cô là hoàn toàn coi nhẹ lời nói của anh, căn bản từ đầu không đi lên qua sao?
Hay là chờ quá lâu, không còn kiên nhẫn cho nên đi trước?
Đủ loại nghi ngờ nghẹn trong cổ anh, không nói không vui, anh bỗng dưng ngồi thẳng thân thể, lấy điện thoại di động ra, bỏ qua những cuộc gọi bị nhỡ của Đỗ Ngôn Ngôn, trượt theo danh bạ điện thoại tìm số của con nai nhỏ.
"Xin lỗi, số máy quý khách gọi đã tắt máy......"
Tắt máy? Cô tự tiện lỡ hẹn sau đó lại còn dám tắt máy với anh?
Rõ ràng là nữ sinh khéo léo lại biết nghe lời, lúc nào thì can đảm càng ngày càng lớn như vậy?
Anh không tin tà ma, thậm chí hoài nghi là có người đổi số điện thoại, còn cố ý đứng dậy tìm kiếm điện thoại của Thích Huyền, muốn đối chiếu xem có sai không.
32 cuộc gọi nhỡ...... Đây là hình ảnh trên màn hình điện thoại di động của Thích Huyền dẫn đầu nhảy vào trong mắt Tùy Trần.
Anh thuận tay đè xuống phím ‘xem’, chân mày càng nhíu chặt, Thịnh Đản, Thịnh Đản, Thịnh Đản...... Tất cả đều là Thịnh Đản.
Tại sao? Tại sao cô có thể không chút kiêng kỵ gọi cho Thích Huyền nhiều cuộc điện thoại như vậy, lại không kịp đợi mà cũng keo kiệt không giành cho anh chút thời gian? Một cú điện thoại hoặc là một cái tin nhắn, khó khăn như vậy sao?
—— Cảm giác mà cô đối với tớ cũng không tệ đi?
Thích Huyền say khướt, mê sảng, lần nữa vang lên bên tai Tùy Trần.
Có lẽ cậu ấy nói đúng......
Nghe nói, người bị cảm mùa hè đều là ngu ngốc.
Nói như thế, cái thế giới này có không ít ngu ngốc, Thịnh Đản vừa vặn là một trong số đó.
Nhớ năm đó, cô và Lục Y Ti mạo hiểm dưới trời mưa xối xả như trút nước đến xem trận thi đấu F1, sau khi về nhà liền nước nóng cũng lười tắm, thay trang phục ngả đầu nằm ngủ, cũng có thể bình yên vô sự.
Hiện tại, cũng chỉ bị nước bắn tung tóe tại chỗ ngồi ngốc mấy giờ mà thôi, thế nhưng bị cảm?
Cô ngửa mặt lên trời, cố gắng muốn cho chất lỏng sềnh sệch chảy ra từ trong lỗ mũi chảy trở về.
Bởi vì trên mặt vừa mới hóa trang chỉ chờ ghi hình, cho nên cô không có cách nào dùng khăn giấy hỉ mũi, tư vị này thật khó chịu.
"Ah, không có...... Thật không có...... Bản tuần san kia cho tôi nhìn một chút......"
Nhà sản xuất ngồi trên ghế bên cạnh, Thịnh Đản không ngừng lật xem các tờ báo cùng tạp chí mua ở các tiệm bán báo từ sáng sớm.
Cô cơ hồ mua tất cả các loại báo giải trí bát quái và tuần san.
Vừa xem xét kỹ lưỡng quyển tạp chí trong tay, cô vừa không che giấu chút nào nặng nề thở phào nhẹ nhõm.
Nhà sản xuất dựa sát vào nói, không có, cái gọi là ảnh Thích Huyền và Tăng Hân thân mật đều không có.
Mặc dù kết quả này nằm trong dự liệu của cô, nhưng Thịnh Đản cũng khó nén hưng phấn.
"Cái gì chứ, thì ra chỉ là mánh khóe của tuần san mà thôi." Ở lần thứ N kiểm duyệt tuần san được công bố là sẽ đăng ảnh chụp, sau đó Nhà sản xuất hoàn toàn yên tâm, nhưng ngay cả góc rìa của tuần san cũng không bỏ qua.
"Ah, sản xuất,… sao lại cảm thấy sắc điệu của anh hình như lộ ra thất vọng." Thịnh Đản nghiêng nửa người sang, nghi ngờ cau mày.
"Đương nhiên thất vọng! Tôi còn muốn xem một chút bí mật của Tăng Hân lớn thế nào! Nghĩ đến vóc người của cô ấy liền kích động, chậc chậc, thật là khiến người ta máu nóng sục sôi!"
"...... > mãnh
Scandal Đình Đám Scandal Đình Đám - An Tư Nguyên