Số lần đọc/download: 482 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:35:25 +0700
Chương 27
N
àng cười khổ khi nghĩ về hôn nhân của mình.
Nàng là người chủ động né tránh hắn, nhưng nhìn thấy hắn cô đơn nàng lại nhìn không được tiếp tục vì hắn đau lòng.
Nam nhân này đúng là ngốc, quá ngốc, chỉ biết ngây ngốc đi theo sau nàng, cũng không giải thích nửa câu, hắn bị mèo ăn mất lưỡi hay sao? Nàng không để ý đến hắn không lẽ hắn cứ làm hồn ma sau lưng nàng hay sao?
Còn nữa, hắn có ăn cơm đầy đủ không nữa? bụng nàng càng ngày càng lớn, hắn thì càng ngày càng tiều tuỵ, không lẽ cân nặng của hắn chạy qua người nàng sao?
Đau lòng lại đau lòng, lại không ngăn được lo lắng, nhìn đến hai gò má gầy hóp lại của hắn, nàng tưởng không kiềm chế nổi xúc động mà bắt hắn đi ăn cơm, nhưng nàng lại không thể đối mặt với hắn....
Đột nhiên, một trận buồn nôn nổi lên, nàng che miệng, vội vàng chạy ngay vào phòng tắm.
Nàng ghé vào bồn rửa tay không ngừng nôn khan, nôn mửa, khó chịu khiến nước mắt mơ hồ trào lên, lại mơ hồ nhớ đến bộ dạng cô đơn rời đi của hắn.......
Quý Thư Ny đang ngủ trưa thì bị điện thoại gọi đến đánh thức, mơ mơ màng màng bò dậy nghe máy.
"Uy?"
"Hướng phu nhân, tổng tài nằm viện." Lâm Vĩ Đình thấy nàng nhận điện liền trực tiếp đề cập tình hình.
Nàng đầu óc bỗng trống rỗng, sau một lát mới nói ra tiếng: "Nằm viện?" giây tiếp theo nàng kinh hoàng bật dậy "Sao lại thế?" nàng cố gắng bình tĩnh hỏi.
Hắn giải thích đơn giản sau đó đem tên bệnh viện cùng số phòng nói cho nàng "Ta còn phải về công ty giải quyết công việc, ngươi có thể qua đây chăm sóc hắn không?"
Quý Thư Ny nửa giờ sau đã có mặt ở bệnh viện, lúc nàng đến Lâm Vix Đình đã đợi nàng trước cửa.
"Suy dinh dưỡng?" Nàng trừng mắt hắn.
"Hắn thường xuyên không ăn cơm trưa." Đối với cái nhìn chằm chằm của nàng, hắn lực bất tòng tâm: "Ta chỉ là trợ lý, không thể ép hắn chuyện ăn trưa hay không."
"Ngươi có thể!" Nàng mới không tin lời hắn nói.
"Đừng ồn." Hắn tựa tiếu phi tiếu nói: "Cho dù ta bữa trưa có ép được hắn ăn cơm, có điều bữa sáng và tối hắn ở nhà, ta quản sao nổi, vấn đề không phải ở ta."
Quý Thư Ny nghe vậy không nói, bởi vì nàng biết mình không thể nào phản bác.
Lâm Vĩ Đình giật nhẹ khóe môi."Hắn cần ngươi."
"Cái hắn cần chỉ là một người vợ." Mà người kia có thể không cần là nàng.
"Ta nhớ không lầm thì tên người kết hôn với hắn là tên ngươi." Hắn nhíu mày.
"Không phải ta cũng không sao." Nàng lắc đầu, thanh âm không dấu được khổ sở:"Chỉ cần có thể chăm sóc nhà cửa, nguyện ý sinh con cho hắn nhiều một chút, đều có thể thay thế vị trí của ta." Nàng tuyệt đối không phải người quan trọng...
Đối mặt với oán hận của nàng, Lâm Vĩ Đình mỉm cười: "Ngươi có phải mắc chứng hoang tưởng không?" Hắn đột nhiên cung kính hơn.
Nghe vậy, Quý Thư Ny tức giận trừng mắt nhìn hắn, hắn không để ý tới, tiếp tục nói: "Ta biết Irina nói gì với ngươi, nhưng nàng chỉ mới nói một nửa, ngươi đã vội hiểu lầm."
"Ngươi nói túi xách cùng trang sức do Irina chọn, đúng vậy, nhưng nhưng vẫn là tổng tài đã chọn. Hắn công việc nhiều như thế, sao có thời gian trực tiếp xem xét tất cả chứ, hắn nói cho ta biết đại khái hắn muốn chọn món quà như thế nào, ta sẽ chọn ra những cái phù hợp yêu cầu cho hắn quyết định sau cùng, hắn chính là đã chọn đúng cái Irina chọn để cho vào danh sách thôi." Hắn nhìn nàng cười cười có chút đùa cợt.
"Phu nhân, xin hỏi ngươi đã bất mãn gì với tổng tài? Hay là ngay cả chuyện có người giúp hắn sàng lọc qua trước cũng không đồng ý??"
Nghe hắn nói sự thật, Quý Thư Ny hai mắt càng mở lớn hơn.
"Đừng tùy tiện để cho người ta kích bác hai câu mà mất đi năng lực phán đoán của bản thân. Chỉ số EQ tình cảm của hắn không bằng học sinh cấp một, hắn không hề muốn chọc ngươi tức giận, cũng không muốn ngươi không để ý hắn, người không để ý đến hắn khiến hắn cũng không dám mở miệng giải thích gì, ngươi cho là vì cái gì khiến hắn bị doạ cho không nói nên lời chứ?" theo như trường hợp của Irina có thể biết được hắn đối với nàng và những người khác có bao nhiêu bất đồng.
Đối mặt với thái độ lạnh lùng của trợ lý Lint, nàng theo bản năng phản kích "Quan trọng là hắn lừa ta, chuyện về vấn đề sinh con cả hai vốn không có chung quan điểm, hắn trước là làm ta mang thai, ép ta phải nhận!"
"Được." Hắn hiển nhiên thấy hứng thú với sự phẫn nộ của nàng "Không cần mang chuyện ấy nhập lại với nhau, ngươi chẳng qua sợ hắn không yêu người hay thật sự tức giận chuyện hắn làm ngươi có thai??"
"Ta.." Lời của nàng nghẹn lại nơi cổ họng, tại sao nàng không thể trả lời.