Nên coi những thất bại trong quá khứ là động cơ để hành động, chứ không phải lấy đó làm lý do để bỏ cuộc.

Charles J. Given

 
 
 
 
 
Tác giả: Sài Kê Đản
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Ngân Phan
Upload bìa: Ngân Phan
Số chương: 81 - chưa đầy đủ
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 0 / 6
Cập nhật: 2021-01-09 16:33:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 24:Tội Càng Thêm Tội
em ra kiếp này đã không thể tránh khỏi!”
Lúc Lý Thượng đến bệnh viện thăm Hàn Đông, hắn còn đang rầu rĩ về phí trị liệu.
“Mọe! Cái bệnh viện này thật hắc ám! Mới ở có vài ngày đã nuốt của tôi một vạn rưỡi! Trong tay tôi làm méo gì có tiền, đều là nhờ Diệp Thành Lâm trả giúp. Mà anh ấy còn có hơn nửa tháng nữa đã kết hôn, cũng là thời điểm phải dùng tiền, tôi cũng ngại mượn. Tôi còn định mượn nhỏ bạn gái, lại gọi cho cô ta không được! Haizzz, cậu nói coi, tại sao tôi không thể tìm được một người thiệt tình yêu mình chứ?”
“Chính anh còn không biết vì sao nữa kia mà?” Lý Thượng cười ha ha.
Hàn Đông ôm đầu, bộ dáng như thống khổ lắm.
Lý Thượng hỏi: “Cha mẹ anh đâu? Bọn họ không biết anh nhập viện sao? Anh có thể tìm bọn họ mượn trước một ít.”
“Cũng không phải thân thích gì, tôi mở miệng không được.”
Lý Thượng cả kinh: “Không phải thân thích?”
Hàn Đông thở dài: “Thôi lỡ nói rồi vậy để tôi đây nói hết cho cậu nghe, việc này tôi chưa từng kể với ai hết, thật sự xem cậu như anh em ruột mới nói cho cậu biết đấy nhé!” Kỳ thật Hàn Đông cũng không biết mình đã nói lời này với bao nhiêu người rồi, còn hận không thể cùng người quét đường tán gẫu về sơ yếu lý lịch của bản thân nữa kìa.
“Tôi sinh ra có một bàn tay sáu ngón, mà người đời vẫn luôn nói rằng, trẻ con có sáu ngón tay sẽ khắc chết cha mẹ, cho nên cha mẹ tôi mới đem tôi cho bác trai làm con thừa tự. Sau này nhà bác trai cũng có con của mình, lại nghe nói trong thôn có nhà ba đứa con gái, vẫn luôn muốn có con trai chăm sóc mình trước lúc lâm chung, nên lại đem tôi đưa cho bọn họ, cũng chính là gia đình hiện tại của tôi.”
Lý Thượng khó có thể tin được: “Thật sao?”
Hàn Đông vươn tay trái ra: “Không tin cậu xem đi, chỗ này là vết sẹo lúc cắt mất ngón tay thứ sáu để lại.”
Lý Thượng lại hỏi: “Vậy còn những người kia? Cha mẹ ruột của anh ấy?”
“Chết rồi.” Hàn Đông nói không đến nơi đến chốn.
“Chết rồi?”
Hàn Đông sắc mặt âm u trả lời: “Tưởng là ném tôi đi thì sẽ không có việc gì sao? Tôi khắc chết bọn họ luôn!”
Lý Thượng, “…”
Hàn Đông quay trở lại chuyện chính: “Đúng rồi, cậu sống ở chỗ mới thế nào?”
“Sắp ký hợp đồng rồi.” Lý Thượng nói.
“Giỏi lắm! Người anh em, cậu phát tài rồi thì nhớ…” Hàn Đông trưng ra cặp mắt muốn ăn ké.
“Anh không nói tôi cũng nói, chờ tôi ký hợp đồng xong, lập tức cho anh ba vạn. Một vạn rưỡi trả Diệp Thành Lâm, một vạn rưỡi còn lại anh tự giữ mà xài.”
Hàn Đông bộ dạng vui sướng ngây ngất: “Cậu quả thật phát tài rồi!”
Ba ngày sau đó, Diệp Thành Lâm chạy tới bệnh viện, liền thấy Hàn Đông hai chân cà nhắc thu dọn đồ đạc, vội vàng đi qua hỏi: “Cậu làm gì mà xuất viện gấp gáp thế? Thiếu tiền thì nói, anh cho cậu mượn!”
Hàn Đông quay lại nhìn Diệp Thành Lâm, diễn cảm khổ bức tới nổi có thể ghi vào kỷ lục Guinness.
“Em không còn mặt mũi nào ở lại đây nữa!”
Diệp Thành Lâm sốt ruột: “Cậu lại gây chuyện gì nữa?”
“Đêm qua em đi gặp ân nhân để cảm tạ, kết quả anh biết sao không? Người ân nhân kia chính là thanh niên tốt chín năm trước em làm hại! Càng chết người hơn là, hắn thật sự yêu đàn ông!! Điểm chết người nhất chính là, người yêu hắn cũng là người tốt, bởi vì sự cố đó mà mất đi đầu ngón chân*!!! Em muốn lấy công chuộc tội, kết quả tội càng thêm tội!!!!”
( *Sự kiện này có bên bộ Thế Bất Khả Đáng, cp ân nhân của Hàn Đông là nhân vật chính bên bển. Mấy năm trước Hàn Đông chat sex với Hạ Diệu. Về sau người yêu của Hạ Diệu là Viên Tung vì Hàn Đông mà phải mất mấy đầu ngón chân. Anh trai của Hạ Diệu lại là người có thù tất báo, ổng mà biết họa do Hàn Đông gây ra là ổng sẽ trả thù, cho nên Hàn Đông mới sợ như vậy.)
“Sau đó thì sao? Người ta không liều mạng với cậu à?”
“Sao lại không liều mạng?! Nếu không phải em xuất tuyệt chiêu chống cự, đã sớm bị nghiền thành bã!”
Diệp Thành Lâm không biết nên nói gì: “Cậu cũng thật biết cách tạo nghiệt đi!”
“Hai người đều là người tốt!” Hàn Đông đấm ngực dậm chân: “Em phải chịu bao nhiêu báo ứng bọn họ mới không khắc chết em đây?”
Hàn Đông giống như đã thấy Nguyệt Lão bưng chậu nước sôi, Hồng Nương cầm roi da phẩy phẩy, cười lạnh đi về phía hắn… Xem ra kiếp này đã không thể tránh khỏi!
Phong Mang Phong Mang - Sài Kê Đản Phong Mang