Thất bại thực sự duy nhất chính là không dám khởi sự.

Harold Blake Walker

 
 
 
 
 
Tác giả: Raymond Khoury
Thể loại: Trinh Thám
Nguyên tác: The Last Templar
Dịch giả: Lê Trọng Nghĩa
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: phamhoai
Số chương: 90 - chưa đầy đủ
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2056 / 39
Cập nhật: 2017-05-22 09:44:48 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 24
ù đã cố gắng hết sức, Branko Petrovic vẫn không thể tập trung tinh thần vào công việc. Không phải là công việc tại chuồng ngựa đòi hỏi sự toàn tâm toàn ý của y. Hầu hết mọi ngày, Branko tắm rửa và cho ngựa ăn uống rồi dọn phân bằng máy tự động, giữ cho cơ thể y cứng cáp và khoẻ mạnh. Đầu óc y được tự do để suy nghĩ các góc độ, tính toán những chuyện linh tinh, lập ra các kế hoạch. Thường là như vậy.
Hôm nay thì khác.
Ý tưởng thuê Gus Waldron là của Branko. Người ta yêu cầu y tìm ai đó to con, lì lợm và biết cưỡi ngựa, vì vậy y đã nghĩ đến Gus. Được rồi, gã biết Gus đôi khi có thể là một tên man rợ, nhưng y không ngờ Gus lại dám dùng kiếm chặt đầu người. Chúa ơi, thậm chí bọn Columbia khốn kiếp cũng không làm những trò rồ dại như vậy. Nhất là ở chốn công cộng.
Có cái gì đó không ổn. Y đã cố gọi điện cho Gus sáng hôm đó mà không thấy trả lời. Branko mân mê một vết sẹo cũ trên trán, cảm thấy nhức nhối, đó là cảm giác luôn xuất hiện trở lại khi công việc không thuận buồm xuôi gió. Y đã được căn dặn, thậm chí là được ra lệnh không làm bất cứ điều gì để bị chú ý, và đó cũng là điều y đã lưu ý Gus. Rất nhiều cách thức khốn kiếp đã được căn dặn. Ng lúc này, việc thu hút sự chú ý là điều y ít lo ngại nhất.
Một cơn hoảng hốt bất chợt trào dâng trong người Branko. Phải chuồn khỏi cái địa ngục Dodge quái quỷ này khi còn có thể.
Branko hối hả băng qua các chuồng ngựa, mở một cửa chuồng trong đó một con ngựa cái hai tuổi nghịch ngợm quất đuôi vào người y. Ở một góc chuồng là một cái bình bị móp phía trên đầu chứa đầy thức ăn gia súc. Mở nắp bình ra, Branko thọc tay vào bên trong, gạt bỏ những viên thức ăn và lôi ra một bao tải. Y ước lượng xem cái bao nặng nhẹ ra sao một lát, rồi cho tay vào bên trong, lôi ra một bức tượng nhỏ bằng vàng lấp lánh hình một con ngựa đang chồm lên, cẩn vô số kim cương và hồng ngọc. Y trân trối nhìn bức tượng một lúc, rồi lục lọi thêm và moi lên một mặt dây chuyền bạc nạm ngọc lục bảo. Những món đồ đựng trong bao tải thừa sức thay đổi cuộc đời y. Khi được trao đổi mua bán cẩn thận, với điều kiện là y phải kiên nhẫn và tiến hành thận trọng, Branko biết những món châu báu trong kia đủ để mua một căn hộ trên bờ vịnh mà y vẫn tự hứa với bản thân kể từ khi bị đuổi khỏi lực lượng cảnh sát; một ước vọng có vẻ như sẽ không bao giờ biến thành hiện thực và còn rất nhiều ước mơ khác nữa.
Đóng cửa chuồng lại, Branko bước xuống lối đi giữa các chuồng ngựa, lúc gần đến cửa chính thì nghe tiếng ngựa hí và tiếng giậm vó bồn chồn, lo lắng. Một con ngựa khác phụ hoạ theo, rồi con nữa. Quay người lại, y nhìn xuống dưới lối đi, vẫn không thấy gì, nhưng lại nghe thấy tiếng náo động khi toàn bộ đàn ngựa trong khu chuồng trại giờ đồng loạt phụ hoạ theo.
Thế rồi y nhìn thấy nó.
Một làn khói mỏng bốc lên từ một chuồng ngựa trống ở đầu xa nhất.
Bình cứu hoả gần nhất đặt ở khoảng giữa lối đi bộ và khi Branko đến nơi, y buông cái bao tải xuống, giật bình cứu hoả ra khỏi kẹp rồi chạy về hướng chuồng ngựa trống. Đến lúc này, không còn là những làn khói mỏng nữa. Kéo toang cửa chuồng ra, Branko thấy lửa phát ra từ đụn rơm ở một góc chuồng. Y rút chốt bình cứu hoả và bóp mạnh tay cầm, và rồi Branko chợt nhớ ra là y chỉ vừa làm xong việc trong cái chuồng này chưa đầy một giờ trước. Lúc đó không có đụn rơm, chỉ có lớp rơm bằng phẳng do chính y rải ra.
Branko vội vã bước ra khỏi chuồng, vẻ đề phòng. Có lắng nghe cũng chẳng ích gì. Việc cố gắng nghe xem có gì khác ngoài tiếng hí điên cuồng của những con ngựa và một số con còn đá vào hông và cửa chuồng là điều không thể.
Y bắt đầu lùi lại dọc theo lối đi bộ, rồi lại nhìn thấy khói, lần này bốc lên ở đầu kia của dãy chuồng trại. Mẹ kiếp. Có kẻ nào đó đang ở trong này với y. Rồi y nhớ lại đến cái bao tải. Phải lấy nó lại. Toàn bộ các kế hoạch của đời y phụ thuộc vào cái bao đó.
Vứt bỏ bình cứu hoả, Branko chạy đi tìm cái bao tải, vồ lấy nó rồi chợt khựng lại.
Lũ ngựa.
Branko không thể chỉ chạy trốn; y phải làm cái gì đó cho đàn ngựa.
Giật phăng chốt cửa chuồng gần nhất, Branko nhảy lùi tránh ra phía sau khi con ngựa phi qua cổng. Rồi cái chốt tiếp theo. Một con ngựa khác phóng ra như một viên đạn, tiếng vó ngựa vang lên chói tai trong khoảng không khép kín. Chỉ còn ba con ngữa nữa phải thả ra thì một cánh tay rắn như thép chẹt quanh cổ họng y.
“Đừng chống cự,” một giọng nói lặng lẽ vang lên sát bên tai Branko. “Tao không muốn biến mày thành kẻ tàn tật đâu.”
Branko lạnh toát người. Cú kẹp cổ cứng ngắc, chuyên nghiệp. Gã biết lời đe doạ của tên đàn ông kia là vô cùng nghiêm túc.
Branko nhanh chóng bị kéo lui về phía cửa chuồng ngựa, nơi y cảm nhận bàn tay kia của kẻ tấn công nắm lấy cổ tay y, rồi cảm giác đau nhức của da thịt bị một miếng nhựa cứng đập vào và sau một cú ra đòn còn nhanh hơn y có thể làm vào ngày sung túc nhất lúc còn trong lực lượng tay Branko đã bị còng vào cánh cửa trượt đồ sộ của chuồng ngựa. Gã đàn ông kia đổi tay kẹp cổ Branko, lặp lại cái qui trình kia, và giờ đây Branko như bị nọc ra giữa ngưỡng cửa.
Lúc này ba con ngựa còn bị kẹt trong chuồng hí vang và điên cuồng nhảy chồm lên, đá vào các vách gỗ vì ngọn lửa đã liếm đến gần hơn.
Gã đàn ông cúi đầu luồn xuống dưới cánh tay phải của Branko, khi đứng thẳng người lên, gã nắm lấy bàn của Branko, nhanh chóng và không cần phải gắng sức chút nào, bẻ gãy ngay ngón cái của Branko.
Branko thét lên vì đau đớn, hai chân giãy giụa nhưng gã đàn ông lẹ làng bước sang một bên. “Mày muốn gì?” tay cựu cảnh sát gào lên.
“Những cái tên,” gã đàn ông đáp, giọng nói gần như chỉm lỉm trong âm thanh ầm ĩ phát xuất từ lũ ngựa. “Và nói nhanh lên. Không còn nhiều thời gian đâu.”
“Tên gì?”
Branko nhìn thấy vẻ tức giận lóe lên trên mặt gã đàn ông khi hắn đưa tay ra chụp bàn tay trái của gã. Lần này hắn không bẻ ngón tay. Hắn túm lấy cánh tay Branko, và một cú vặn đột ngột vô cùng ác liệt đã bẻ gãy cổ tay của Branko. Cơn đau xuyên thẳng qua người Branko làm gã ngất đi một lúc, tiếng rống của gã vang vọng át cả âm thanh huyên náo của lũ ngựa đang điên cu
Branko ngước lên thấy tên kia đang bình thản đứng đó, nhìn gã qua lớp khói dày đặc.
“Tên của những đứa bạn. Những thằng đồng bọn cùng đến thăm viếng viện bảo tàng với mày ấy.”
Branko bật ho, qua vai gã đàn ông kia, y tuyệt vọng nhìn vào chỗ ngọn lửa nổ lách tách khi những tay vịn bằng gỗ bốc cháy. Y không thể dây dưa chuyện này được. “Gus,” Branko điên cuồng gào lên. “Gus và Mitch. Tao chỉ biết chừng đó.”
“Mitch nào?”
Branko phun ra ngay, không thể nào nhanh hơn được. “Adeson, Mitch Adeson. Thề có Chúa, tao chỉ biết có thế.”
“Mitch Adeson.”
“Đúng. Chuyện là như thế. Giống như kiểu chỉ huy dây chuyền, những gã trung gian câm điếc, mày biết mà?”
Gã đàn ông chăm chú quan sát Branko rồi gật đầu. “Tao biết”.
Ơn chúa, thằng khốn bệnh hoạn này tin mình. “Giờ thì tháo cái còng chết tiệt này cho tao chứ,” Branko năn nỉ. “Đi mà!”
“Tao có thể tìm tên Mitch Adeson này ở đâu?” gã đàn ông hỏi. Gã chăm chú lắng nghe khi Branko lắp bắp phun ra những gì y biết, rồi gật đầu và nói, “Có một tên thứ tư đi với mày. Mô tả hắn cho tao nghe.”
“Tôi không nhìn thấy mặt thằng đó. Hắn đeo mặt nạ trượt tuyết, không lúc nào bỏ cái thứ khốn kiếp đó ra. Hắn mang nó dưới cái mũ sắt và những thứ còn lại của cái thối tha đó.”
Gã đàn ông lại gật đầu. “Được rồi,” gã thì thầm. Sau đó gã quay người và bỏ đi.
“Này! NÀY!” Branko gào với theo.
Gã đàn ông không quay lại. Gã đi về phái đầu bên kia, chỉ dừng lại để nhặt cái bao tải đựng những món cổ vật đánh cắp từ viện bảo tàng.
“Mày không thể bỏ tao ở đây được,” Branko nói giọng van vỉ.
Rồi y nhận ra việc gã đàn ông kia đang làm. Gã thả những con ngựa cuối cùng ra khỏi chuồng.
Branko thét lên khi con ngựa cái lông đốm hoảng loạn dẫn đầu hai con ngựa kia lao ra khỏi chuồng. Và chúng ầm ầm cắm đầu phi nước đại về phía Branko với ánh mắt hoang dại, cánh mũi phập phồng, những ngọn lửa phía sau khiến những con ngựa đang phóng thẳng vào gã trông như xuất hiện từ cửa Địa ngục.
Và Branko đang bị trói, đứng giăng ngang lối thoát duy nhất của chúng.
Nhật Ký Bí Mật Của Chúa Nhật Ký Bí Mật Của Chúa - Raymond Khoury Nhật Ký Bí Mật Của Chúa