Số lần đọc/download: 604 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:35:27 +0700
Chương 25.
2
tiếng sau, Lam Phương bừng tỉnh nhìn xung quanh. Linh Trân lo lắng đi tới, hỏi:
- Cậu sao rồi?
- Minh Huy sao rồi? - Lam Phương nói nhẹ
- Anh ấy chưa tỉnh, cậu ăn gì không tớ đi mua cho! - Trâm Thảo hỏi quan tâm
- Tớ đi qua bên phòng Minh Huy! - Lam Phương ngồi dậy tháo hết dây nhợ ra
- Cậu sao thế vậy hả? Sao không chịu lo ình chứ? - Thảo Linh tức giận
- Vậy cậu có thể bình tĩnh khi người thân mình có nguy cơ bị liệt không vậy hả? - Lam Phương la
Thảo Linh nhìn vào Lam Phương, nước mắt rơi ra. Lam Phương bước đi vào phòng Minnh Huy.
- Anh tỉnh lại đi mà, anh đừng như vậy mà! - Lam Phương nắm chặt tay Minh Huy nói
- Chân anh bị liệt rồi! - Minh Huy nói bất lực
- Anh à, em xin lỗi tại vì em mà anh như thế! - Lam Phương nói
- Anh không muốn sồng nữa! - Minh Huy la lên mất bình tĩnh
- Minh Huy, anh đừng như vậy mà, em xin anh mà, em sẽ bên anh không xa anh mà! - Lam Phương ôm lấy Minh Huy
Minh Huy ôm lấy Lam Phương nước mắt rơi xuống, cậu hy sinh như thế quả không uổng mà, cậu sẽ mãi có Lam Phương. Lam Phương cố gắng làm cho Minh Huy bình tĩnh trở lại. Kêu y tá mang đồ ăn lên.
- Anh ăn đi kẻo mất sức đấy! - Lam Phương ngọt ngào nói
- Ừ, em cũng ăn đi! - Minh Huy nói
Cả 2 mỉm cười nhìn nhau ngọt ngào, và cứ thế 1 tuần sau. Minh Huy được xuất viện, Lam Phương đi về khách sạn dọn hành lý thì:
- Lam Phương!! - một người đàn ông trung niên gọi cô
- Ông nội!! - Lam Phương giật mình
- Sao.. Ông nội em sao? - Minh Huy giật mình