Khi những suy nghĩ của bạn có mục đích, bạn đã được xếp vào nhóm người mạnh mẽ. Những người này xem thất bại là một trong những con đường dẫn đến thành công.

James Allen

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 126 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 235 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 22:24:46 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 45-46
hương 45: Cuộc hẹn khó hiểu
“Sao vậy? Thư là viết cho ai?” Tề Minh đợi nửa ngày, chỉ thấy rõ ràng là một bức thư ngắn, hai người lại nhìn chằm chằm thư rồi lâm vào suy nghĩ riêng, không có phản ứng nào, bất giác có chút nóng nảy.
Hai người đồng thời ngẩng đầu lên, mặt không có vẻ gì nhìn Tề Minh, mờ mịt lắc đầu.
“Có ý tứ gì?” Tề Minh không hiểu.
Hạ Cẩm Hiên đem thư đưa đến “Chính cậu xem đi.”
Tề Minh nhận lấy, chỉ thấy trong thư dùng tiếng Đức viết đơn giản hai câu “Chiều thứ bảy, quán rượu Co-Co cửa Nam ngoài trường học. Không gặp không về.”
“Này...... xem ra hai người các ngươi lại muốn cùng đi rồi.” Tề Minh giống như không có cách nào.
“Mình không đi.” Thái Gia Tuyền lập tức tỏ rõ lập trường, quay đầu nói với Hạ Cẩm Hiên: “Muốn đi chính anh đi đi.”
“Được, nói không chừng có diễm ngộ đấy.” Hạ Cẩm Hiên cười ra vẻ không sao cả.
“Mình đi ngủ, ngủ ngon.” Thái Gia Tuyền tức giận nói.
......
Suốt đêm không nói chuyện, thật ra thì ngày hôm sau đã đến thứ bảy, Thái Gia Tuyền ngủ nướng cả sáng, phát hiện Hạ Cẩm Hiên không ở nhà, ngay cả Tề Minh cũng không biết đi đâu. Đột nhiên nghĩ đến diễm ngộ chết tiệt Hạ Cẩm Hiên nói hôm qua, trong lòng bỗng nổi lên ý nghĩ “Đàn ông đều không phải thứ tốt!”
Ở nhà đứng ngồi không yên cả buổi trưa, cuối cùng quyết định thay một bộ đồ màu tím xinh đẹp không thường mặc, trang điểm nhẹ, để lại tờ ghi chú, mang túi xách đi ra ngoài.
Mục đích đương nhiên là quán rượu Co¬Co kia rồi quầy rượu, chỉ là mục đích của cô cũng không phải là đi “bắt trận”, mà là đi đến “nơi hẹn”. Vốn là vậy mà, nói không chừng thư tình kia là viết cho cô đấy, mặc dù đối với tầm tuổi này người Đức, sẽ có rất ít con trai lựa chọn phương thức viết thư tình biểu đạt tình cảm của mình với người yêu.
Phong cách quán rượu đơn giản, âm nhạc đồng quê nhẹ nhàng và mùi rượu nhàn nhạt, cộng thêm ánh mặt trời rực rỡ sau giữa trưa, đây thật sự là một chỗ thỏai mái. Đây là một quầy bar nhỏ điển hình ở châu Âu, ngay cả đồ trang trí cũng mang theo phong cách đồng quê.
Thái Gia Tuyền nhìn xung quanh bên trong, cô vừa rồi còn khí thế dào dạt giờ liền ủ rũ như quả bóng xì hơi, đi mấy vòng người cửa liền lắc đầu, quyết định đi ra.
Vừa mới quay đầu, liền đụng phải một người, lồng ngực đụng phải Thái Gia Tuyền cứng rắn đến độ cô suýt thì ngất luôn.
“Em không sao chứ? Không ngờ rằng đầu em lại cứng như thế”
Di? Thanh âm này rất quen thuộc, còn nói tiếng Trung. Từ từ ngẩng đầu lên, chỉ thấy Hạ Cẩm Hiên đang xoa xoa lồng ngực đau đớn của mình, muốn cười lại không cười nhìn cô.
“Làm sao anh ở đây?” Thái Gia Tuyền không chút suy nghĩ, bật thốt lên hỏi.
“Vấn đề này, nên là anh hỏi em mới đúng! Buổi sáng nhìn em ngủ ngon vậy, không nhẫn tâm gọi em dậy, buổi trưa anh vất vả giải quyết công việc xong, trông cậy về nhà có thể ăn một bữa, kết quả chờ anh chỉ có bếp tắt nồi không. Để lại một tờ giấy, em lại chạy đến đây.” Hạ Cẩm Hiên nói rõ tội trạng của Thái Gia Tuyền, nói đến đầu Thái Gia Tuyền càng ngày càng thấp, hận không thể tìm lấy một cái lỗ để chui vào.
Hạ Cẩm Hiên nhìn Thái Gia Tuyền nửa ngày không có phản ứng, lại hỏi: “Tiểu Cẩu, em hôm nay trang điểm sao?”
“Ừ.” Thái Gia Tuyền vẫn cúi đầu, hàm hàm hồ hồ đáp một tiếng.
“A, rất đẹp, bình thường em nên trang điểm, các cô gái nước Đức cũng hay trang điểm.” Ngay sau đấy lại chuyển sang lạnh lùng, híp mắt tà mị nhìn Thái Gia Tuyền: “Chỉ là em trang điểm như vậy cho ai nhìn đây?”
Thái Gia Tuyền trong lòng cả kinh, vội ngẩng đầu lên “Em...... em.....”
Hạ Cẩm Hiên là người thông minh cỡ nào chứ, Thái Gia Tuyền trong mắt hắn chính là trong suốt, hắn có thể nhìn ra trong lòng cô đang nghĩ đến cái gì.
“Em cho rằng anh thật sự gặp được diễm ngộ sao?” Chế nhạo nhìn cô gái đang hốt hoảng kia.
“Vâng, không, không phải, em chỉ là hiếu kỳ, nói không chừng là một anh chàng đẹp trai nước Đức đấy......” Thái Gia Tuyền thiếu chút nữa nói lỡ miệng, vội ngậm chặt miệng lại.
“Đã đến rồi, vào xem anh chàng đẹp trai nước Đức một chút thôi.” Hạ Cẩm Hiên nói, trong lòng lại rối rắm, nếu như là con trai đẹp, nhất định phải phá hỏng cuộc gặp; nếu như là mỹ nữ, vậy thì nên làm cái gì bây giờ?
Chương 46: Lại là cô!
Hai người kéo lẫn nhau vào quầy rượu, đang nhìn bốn phía, đột nhiên một ngườiđến trước mặt Thái Gia Tuyền: “Thái Gia Tuyền, em đã đến rồi.” Chào hỏi, người tới ánh mắt rất tự nhiên liếc về phía Hạ Cẩm Hiên sau lưng cô, biểu lộ có chút là lạ.
Thái Gia Tuyền sửng sốt, người tới không phải là người khác, chính là Laffey cô gái người Đức Thái Gia Tuyền đã sớm biết. Trong lòng nhất thời thiên hồi bách chuyển(*), liên tưởng đến trận bóng rổ lần trước trên, Laffey cũng là ngưng mắt nhìn Hạ Cẩm Hiên rất có thâm ý, chẳng lẽ, cô bị bề ngoài tuấn dật phi phàm của Hạ Cẩm Hiên cùng với năng lực ở trên sân bóng siêu cường hấp dẫn?
(*)Thiên hồi bách chuyển: kiểu như đang xoay chuyển rất nhiều suy nghĩ.
Trong lòng cảm thấy có chút ê ẩm, Thái Gia Tuyền miễn cưỡng hướng về phía Laffey lộ ra một cái mỉm cười, nhưng mà Hạ Cẩm Hiên sau lưng lại đăm chiêu nhìn Laffey, tựa hồ muốn từ trong mắt cô nhìn ra chút gì.
“Lại đây ngồi đi.” – Laffey lấy lại bình tĩnh, thân thiết khoác ở cánh tay Thái Gia Tuyền, lôi kéo cô ngồi vào chỗ ngồi bên cửa sổ. Hạ Cẩm Hiên thìcó chút không tình nguyện vội vàng đi theo.
“Hai người đang yêu sao?” – Mới ngồi xuống, Laffey liền thẳng thắn mà hỏi.
“Không có!” – Thái Gia Tuyền cơ hồ không hề nghĩ ngợi, trả lời như đinh chém sắt. Vậy mà trong mắt Laffey chợt lóe lên mừng rỡ lại làm cô mơ hồ cảm giác có chút thiếu dưỡng khí.
“Chỉ là ở chung mà thôi.” – Hạ Cẩm Hiên vừa nói ưu nhã bưng lên ly thủy tinh phục vụ viên đưa tới, khẽ nhấp một hớp —— nước lọc, bởi vì bao tử không tốt, hắn không dính rượu hơn nhiều năm rồi.
“Là ở cùng, không phải ở chung. Ha ha, tiếng Đức anh ấy không tốt lắm, dùng từ không cho phép, còn có một nam sinh khác cũng ở cùng, ba người chúng ta một người một phòng.” – Thái Gia Tuyền liên tục không ngừng giải thích.
Sắc mặt của Laffey thì cùng cái tàu lượn siêu tốc giống như nhau, theo hai người cải cọ lúc hoan hỉ lúc bi thương. Mà cũng không có tránh được quan sát ánh mắt mật thiết của Thái Gia Tuyền.
“Ách, hai ngươi chuyện đi, mình nhớ tới còn có chút chuyện, đi trước một bước.” – Thái Gia Tuyền một khắc cũng không muốn tiếp tục ở chung nữa, giống như nán lại một khắc, cô sẽ thật hít thở không thông.
Laffey sau lưng có chút muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn là lặng lẽ nhìn cô hốt hoảng chạy ra khỏi quầy rượu.
Thái Gia Tuyền quẹo vào trong sân trường, tính toán đi ngang qua sân trường đi đến trạm xe lửa gần đây. Từ từ đi, không khỏi vì mình cảm thấy có chút không đáng giá, Chủ nhật thật tốt, không duyên cớ vì chuyện này nhàm chán lãng phí hết rồi. Cái Đại Công Kê chết tiệt kia tựa hồ vẫn còn rất hài lòng trận diễm ngộ này, nếu không thế nào không kéo mình lại. Nhất định là cảm giác mình quá chứng mắt, đi sớm càng tốt. Ai, quản anh ta khỉ gió làm gì?
Thái Gia Tuyền dùng sức lắc đầu, muốn đem việc ở trong quán bar mới vừa rồi đuổi ra đầu óc, sau lưng đột nhiên có ánh đèn nhanh hai cái. ( nước Đức không riêng sân trường, cơ hồ khắp nơi đều là cấm chỉ thổi còi, hiện tại Trung Quốc cũng như vậy. )”Có bệnh a, ban ngày đánh đèn!” – Thái Gia Tuyền trong lòng mắng, quay đầu nhìn lại.
Lại là chiếc Cadillac màu đen quen thuộc kia! Hạ Cẩm Hiên cư nhiên cùng đi ra, như vậy Laffey sao đây? Bị vứt rồi hả?? Thái Gia Tuyền không thể tin hai mắt trợn to.
“Lo lắng làm gì? Nhanh lên xe a, cũng mấy giờ rồi còn chưa có ăn cơm trưa đâu, chết đói rồi.” – Hạ Cẩm Hiên thò đầu ra, hướng về phía cô hô.
Thái Gia Tuyền phục hồi tinh thần lại, vội mở cửa lên xe.
Xe chậm rãi đi về phía trước, trầm mặc một hồi lâu, Thái Gia Tuyền rốt cuộc không nhịn được tò mò, hỏi: “Diễm ngộ của anh đâu?”
“Ghen?” – Hạ Cẩm Hiên ngượng ngùng nói, không đợi Thái Gia Tuyền phản bác nói tiếp: “Ghen thì nên phối hợp anh diễn trò nha, nói cho cô ta biết em là bạn gái của anh, chuyện sẻ dễ giải quyết nhiều.”
“Anh không phải thích cô ta sao? Mũi lồi mắt lõm, dáng người ma quỷ, mỹ nữ tóc vàng, tính tình còn sáng sủa. Anh không động lòng?” – Thái Gia Tuyền hoàn toàn không có ý thức được vị chua trong giọng nói của mình.
“Cô ta là bạn gái trước của Tề Minh.” – Hạ Cẩm Hiên không nhanh không chậm tuôn ra xì căng đan động trời.
“Gì? Bạn gái trước của Tề Minh?!” – Nếu không phải là đã cài lại dây an toàn, thiếu chút nữa Thái Gia Tuyền từ trên chỗ ngồi nhảy dựng lên.
*********** ta là đường ngăn cách ************
Nữ Giúp Việc Của Thái Tử Phúc Hắc Nữ Giúp Việc Của Thái Tử Phúc Hắc - Thiên Lại Thần Thoại