Số lần đọc/download: 0 / 6
Cập nhật: 2021-01-09 16:33:53 +0700
Chương 21:Sám Hối
“C
hín năm trước em hại đời một thanh niên tốt”
Ban đêm, Diệp Thành Lâm chạy tới bệnh viện.
Hàn Đông đang nằm trên giường bệnh, run rẩy giơ một quyển tạp chí lầm bầm lầu bầu.
“Từ tướng mạo cũng không nhìn ra người này thích đàn ông, vậy sao hắn lại ở cùng mình cả đời chứ? Đừng nói là mình có vấn đề nha?” Hàn Đông tay run run cầm lấy cái gương nhỏ, soi trái soi phải: “Chậc chậc, khí khái đàn ông như thế mà! Mình sao lại đi hoài nghi bản thân chứ…”
“Làm gì đấy?” Diệp Thành Lâm sửng sốt.
Hàn Đông vội vàng giấu cuốn tạp chí đi, túm lấy tay Diệp Thành Lâm khóc lóc kể lể: “Hôm nay em xui xẻo quá mà!”
“Rốt cuộc sao lại thế này?” Diệp Thành Lâm vội vã hỏi.
Hàn Đông tóm tắt đại khái: “Té vào một cái giếng sâu hơn ba mươi mét, cũng may còn có mấy vị cảnh sát hảo tâm giúp đỡ!”
“Đang êm đẹp sao lại rớt giếng? Cậu không mở to mắt nhìn đường hả? Lớn già đầu rồi còn để té giếng!”
Hàn Đông rít gào trong lòng: Đầu năm nay không sợ mắt không tốt, chỉ sợ mắt quá tốt! Em nếu không bị phát hiện cũng không đến mức ngã xuống đâu!
“Được rồi được rồi, mau nằm xuống đi.” Diệp Thành Lâm vén lại góc chăn cho Hàn Đông.
Hàn Đông khi không thốt ra một câu: “Anh nói có phải em đang gặp báo ứng không?”
“Báo ứng? Cậu làm chuyện gì thất đức sao?”
Nghĩ lại chuyện cũ mà sợ: “Haizzz… Chín năm trước em hại đời một thanh niên tốt!”
“Hại làm sao?” Diệp Thành Lâm tò mò.
“Lúc đó em mới tập tành chat chit trên mạng, cũng không biết nhầm lẫn kiểu gì lại có thể thêm một thằng con trai vào mục bạn bè tốt, còn…… chat sex với nó.”
Hai mắt Diệp Thành Lâm trợn muốn lồi ra: “Cậu chat sex với con trai?”
“Anh từ từ, đừng kích động!” Hàn Đông đè Diệp Thành Lâm lại: “Em giấu chim vô giữa đùi, giả làm con gái chat với nó. Anh cũng biết hai cái đùi của em vừa trắng lại vừa dài, nó chẳng hoài nghi gì sất. Sau đó em vừa hút thuốc vừa vui vẻ xem nó tự thẩm! Chờ nó bắn xong em mới gõ một hàng chữ qua…”
“Chữ gì?”
“Em nói: Anh đừng chớp mắt nha, em gái làm ảo thuật cho anh coi nè ~”
Khóe miệng Diệp Thành Lâm co rút lợi hại: “Đừng nói là… cậu mở hai đùi ra nha?”
Hàn Đông hai tay che mặt: “Chỉ có anh hiểu em.”
Diệp Thành Lâm dở khóc dở cười: “Sau đó thì sao? Tên kia không liều mạng với cậu à?”
“Em kéo nó vào list đen, nó không tìm được em, mãi cho đến giờ, em cũng không biết tăm tích của nó.”
“Cậu cũng quá thiếu đạo đức đi! Lỡ đâu để lại bóng ma tâm lý cho người ta, sau này thấy gái không cứng được thì làm sao đây?”
“Cho nên mới nói…” Hàn Đông lệ tràn bờ mi, sám hối: “Kết cục té giếng ngày hôm nay cũng là xứng đáng.”
Diệp Thành Lâm vẫn chưa hiểu: “Chuyện này với chuyện cậu té giếng có liên quan gì?”
“Làm sao để nói cho anh đây?” Hàn Đông rối rắm, cũng không thể nói bởi vì năm đó lỡ tay bóp méo tính hướng một thanh niên tốt, nên bây giờ cũng rơi vào tay một gã đàn ông hả?
Diệp Thành Lâm thở dài: “Quên đi, anh thấy cậu bị nước giếng làm cho úng não rồi, lại còn lạnh nữa! Cũng may cảnh sát người ta tâm tính tốt chịu cứu cậu, đổi lại là anh nhìn cũng không thèm nhìn một cái.”
Nói đến việc này Hàn Đông lại cảm khái một phen: “Em hiện tại không có suy nghĩ nào khác, chỉ muốn dốc lòng báo đáp ân nhân cứu mạng của em! Chuyện sai lầm trong quá khứ đã không thể vãn hồi, người anh em bị em hại đời không biết đang ở phương nào. Em cũng chỉ có thể bắt lấy cơ hội trước mắt, lấy công ơn để giảm bớt tội lỗi gánh trên người.”