Đừng lo ngại cuộc sống sẽ kết thúc, hãy lo ngại cuộc sống chẳng bao giờ bắt đầu.

Grace Hansen

 
 
 
 
 
Thể loại: Tuổi Học Trò
Upload bìa: Van Khai Nguyen
Số chương: 37 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 623 / 1
Cập nhật: 2023-03-26 21:41:46 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 22: LờI Tỏ TìNh Chưa Có Câu Trả LờI
hắc m.n cũng thắc mắc tại sao mk ko nhắc đến Jun đúng ko, hãy đọc cháp này nha!
-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_Sân bay Tây Sơn Nhất
Gjữa sân bay, nơi đông nhất, và cũng là nơi có 1 chàng trai đẹp như thiên sứ. Ko ai khác chính là Jun. Suốt hơn 1 tuần đi lưu diễn và chụp hình (Jun cũng là ca sĩ đó, mk cũng gjới thiệu rồi, gjới thiệu lại ti tập đoàn Đỗ thị chuyên về ngành gjải trí, báo chí, tập đoàn hùng mạnh đứng thứ 2 trên thế gjới) anh cũng trở lại. Suốt 1 tuần Jun ko ngừng nhớ nó, nhớ những nụ cười tinh nghịch trog buổi chụp hình của nó. Jun biết mình đã yêu nó rồi và anh muốn nói với nó. Nhấc chiếc đt gọi cho ai đó
Tít tít tít
- Alô, anh Jun hả " 1gjọng nói trog trẻo vang lên"
- Ừ, bây gjờ em rảnh chứ? Anh muốn nói chuyện với em
- À, em bây gjờ cũng rảnh, dù j cũng tan học rồi "nó"
- Z anh mời e ăn cơm, gặp nhau luôn đc ko
- Dạ, đc chứ ở đâu anh
- Ở nhà hàng Sao Mai, gần côg ty Angels đó
- anh chờ em chút xíu nha.
Rụp. Tắt máy, cũng là lúc Jun đến nơi, đội cái mũ sụp xuống, bước vào Nhà hàng Sao Mai.
10ph sau
Tiếng cửa mở. Nó thog thả bc vào. Ngó ngang ngó dọc mà ko thấy bóng mình tìm. Chợt 1 cánh tay vẫy nó đến, nhận ra Jun nó mỉm cười thật tươi đi đến.
- 2 anh, hơn 1 tuần qua anh biệt tích đi đâu zợ?"nó ngồi xuống hỏi"
- Ko có j đâu, anh đi lưu diễn thôi " Jun mỉm cười nhìn nó"
- Ừ
- Anna à, anh muốn hỏi em 1 chuyện, em trả lời đc chứ
Nó gật đầu
- Anh thích em. Em làm bạn gái anh đc ko?
- Ơ... "nó hốt hoảng, ngạc nhjên tột độ ko biết phải nói thế nào"
- Đc ko Anna " Jun nắm 2 bàn tay đặt trên bàn của nó"
- Em...em thực sự ko pít có thích anh ko"nó ngập ngừng" đúng là trước đây nó đã từng thích Jun, nhưng bây gjờ nó rối loạn lắm ko pít có nên đồng ý ko nữa.
- Là do Lâm Vũ Hoàng Phong phảj ko nên em mới ko đồng ý? "Jun quan sát vẻ mặt nó"
- Hả, sao anh lại nói vậy " đúng là nó và hắn đã thân thiết hơn nhưng chắc ko phải do hắn nên nó ko đồng ý"(ko phải hắn thì ai" - Thôi đc, anh cho em 1 tuần nha
- Ừ, em cứ suy nghĩ "Jun thất vọng"
- Em đi trc, bye anh " nó chạy vù ra xe để lại Jun vừa thất vọng vừa tức gjận"
Rút chjếc đt ra lần nữa, gọi
ting ting ting
- Alô " gjọng nói lạnh lùng cất lên"
- Nói qua đt đc chứ "trái ngc với gjọng nói kia là gjọng nói trầm ấm"
- cậu là là...
- Đỗ Việt Anh có thể gọi là Jun "jun cắt ngang hắn"
- Cậu gọi tôi có việc gì? "gjọng hắn có chút bực bội khj nghe jun gjới thiệu"
- Tôi chỉ muốn nói với cậu là cậu có thích Anna ko thôi
- Tôi...tôi
- phiền cậu nói nhanh lên, tôi ko có thời gjan
- Tại sao cậu lại hỏi tôi chứ
- Vì tôi thích Anna. Còn cậu?
- cậu ư, đừng tưởng 1 mình cậu thích cô ấy
- Vậy, ý cậu là cậu cũng thích cô ấy
- Tôi là yêu cô ấy chứ ko phải thích nữa
- Chúng ta cạnh tranh công bằng chứ
- Được thôi
Rụp. Đút đt vào túi quần Jun bc ra khỏj nhà hàng.
Nàng Siêu Mẫu, Em Là Của Tôi Nàng Siêu Mẫu, Em Là Của Tôi - Anna Nhí Nhảnh Nàng Siêu Mẫu, Em Là Của Tôi