The walls of books around him, dense with the past, formed a kind of insulation against the present world and its disasters.

Ross MacDonald

 
 
 
 
 
Tác giả: Giản Tư Hải
Thể loại: Trinh Thám
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: Lý Mai An
Số chương: 50
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2512 / 47
Cập nhật: 2015-12-11 12:25:07 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 20
à Phan cắm đầu vặn ga, chiếc Dream Thái xé màn đêm lao về phía Sisophon. Đường vắng không một bóng người, hai bên lấp loáng những khóm tre già, những rặng Thốt nốt im lìm như những gã khổng lồ lười biếng nhởn nhơ trong đêm. Tất cả như bị đánh thức bởi vị khách vô duyên xa lạ.
Hà Phan định thần nhớ lại tin nhắn cuối cùng. Vậy là Tôn Thất Sắc rốt cuộc đã chỉ rõ nơi bị giam. Núi Kong Krau.
Nếu như tin nhắn hôm qua mô tả một cái hang nào đó đầy xác chết, thì hôm nay địa chỉ đã cụ thể hơn nhiều. Hà Phan nắm khá rõ
vị trí hang này trong một lần trinh sát căn cứ địch. Mật danh của nó là hang H núi X. Sự cụ thể hóa này sẽ rút ngắn cuộc tìm kiếm và cơ hội thành công lớn hơn.
Anh còn nhớ cái hang này nằm trên một ngọn núi lớn cây cối rậm rạp và khó tiếp cận, trước đây là nơi cố thủ của du kích Ta Mốc. Sau khi ta chiếm thì bị chúng cài lại đầy rẫy mìn không thể tiếp cận nổi. Anh không hiểu tại sao Tôn Thất Sắc đang bị giam hãm mà vẫn có thể lén lút nhắn tin ra ngoài.
Anh cần thông báo ngay cho Trần Phách để lập kế hoạch, nhưng sợi dây liên lạc đã bị cắt đứt khi chiếc Gamin đã tan tành trong vụ nổ. Anh cũng không muốn để lộ vị trí của mình bằng cách bật chiếc bộ đàm trong bao.
Mọi chỉ thị mới từ Hà Nội tạm thời bị gián đoạn.
Hà Phan tự thấy đã hai ngày vèo trôi qua, nhiệm vụ của anh không tiến triển được tí nào. Ơn trời, Tôn Thất Sắc vẫn còn sống. Nguyễn Hà Phan này cũng chưa chết. Địa điểm bị giam đã hé lộ. Nếu hai ngày qua anh đang khủng hoảng niềm tin, thì giờ đây anh ngập tràn hi vọng. Trong 7 năm vào sinh ra tchống tội phạm bắt cóc. Chưa bao giờ anh lại thấy sự cô độc đến thảm hại như lần này. Biết mình không chóng thì chầy sẽ rơi vào tay mật vụ hoặc phải đối mặt với toán sát thủ bí ẩn nào đó. Không còn cách nào khác, anh phải hành động chớp nhoáng và rút.
Chỉ hai người may ra giúp anh được lúc này. Một là Đại sứ quán Việt Nam. Tuy nhiên Trần Phách đã chặn đứng ý nghĩ này bằng một câu đang ngờ: “Bằng mọi giá hãy giấu tung tích của mình và không được liên lạc với Đại Sứ Quán”. Còn một người nữa cũng có thể giúp anh, đó là giáo sư Samdech. Ông ta đủ uy lực và tỏ ra có trách nhiệm. Thế nhưng, chính anh lại rút ván chiếc cầu này bằng lời từ biệt để về nước. Nay đùng một cái gọi điện báo là đang bị cảnh sát truy bắt thì thật giống một trò hài.
Anh đã tính hết nước, cuối cùng, vẫn chỉ còn lại mình ta với ta.
Hà Phan nhận thức được rõ ràng rằng, mối đe dọa cận sườn nhất của anh lúc này chính là lực lượng đặc vụ Bộ quốc phòng. Toán PMBU phía sau sẽ phá hỏng chuyến trinh sát này của anh. Từng phút từng giây họ đang ráo riết để bắt sống một kẻ gián điệp dám đánh bom Bộ tư lệnh. Với chỉ huy Heng Sovan, nỗi nhục này chẳng khác nào một người khổng lồ bị tát vào mặt.
Chiếc Dream đang lao vèo vèo thì một quầng đen hiện lên trước mắt. Anh phanh xe dừng lại, hóa ra đó là một cụm dân cư, nếu không nhầm thì đây là phum Soya.
Anh cần vào đây gọi điện cho sếp trước khi lao vào chuyến trinh sát lành ít dữ nhiều này. Nếu không may anh mất tích, Trần Phách còn có hướng mà đi tìm.
Hà Phan đạp chân chống xe rồi chấn chỉnh lại dung mạo tả tơi của mình. Chiếc áo khác sĩ quan đã thấm máu bên ống tay. Anh cài lại cúc rồi sờ lên túi trước. Một vật cứng trong túi. Anh móc ra nhìn kĩ và nhận ra đây là chiếc thẻ quân nhân. Dưới anh đèn pha, anh đọc kĩ từng chữ:
Royal Gendarmerie of Cambodia
Major– Heng Sovan. Series no: SS 272329.
Vậy là ai. Kẻ nào đang truy kích anh nay đã rõ. Hà Phan hôn lên tấm thẻ rồi cười thầm. Tạm biệt Nguyễn Hà Phan. Từ giờ trở đi ta sẽ là chỉ huy Heng Sovan. Anh nhét thẻ trở lại túi rồi hất ánh mắt tự tin về phía phum Soya.
Âm Mưu Thay Não Âm Mưu Thay Não - Giản Tư Hải Âm Mưu Thay Não