Số lần đọc/download: 998 / 10
Cập nhật: 2017-09-25 02:46:29 +0700
Chương 20
Q
uyển 1 - Chương 20 - Anh cảm thấy tôi đã nhận cuộc gọi của người không nên nhận à?
Hứa Tình Thâm dựa vào đầu giường, liếc nhìn đồng hồ. Vẫn còn sớm, mới bảy giờ rưỡi.
Giờ này mà gọi tới, là kiểm tra đột xuất à?
Hứa Tình Thâm nhấn nút trả lời, sau đó áp điện thoại di động vào bên tai. Cô cũng không hề lên tiếng, chờ Vạn tiểu thư mở miệng trước.
" Viễn Chu, anh đang ở đâu? "
Hứa Tình Thâm vén chăn lên, nhiệt độ trong phòng vừa khéo rất thoải mái, " Vạn tiểu thư, Tưởng tiên sinh đang tắm. "
" Hứa Tình Thâm? "
" là tôi. "
Điện thoại bên kia không có động tĩnh gì cả. Một hồi lâu sau, lúc này mới nghe thấy tiếng Vạn tiểu thư mở miệng nói, " thế nào, chi phí điều trị không trả nổi cho Nhân Hải, phải tìm đường tắt à? "
Hứa Tình Thâm nâng mắt lên nhìn về phía trước. Căn phòng này rộng rãi đến mức có thể làm phòng tập thể hình. Cô bỗng nhiên nhớ tới căn phòng của mình, nhỏ bé chật hẹp, gần như không có chỗ để đặt chân. " Vạn tiểu thư, con đường của tôi là do chính bản thân tôi chọn lựa. Tôi chỉ muốn cầu xin cô đừng nhằm vào tôi nữa. Có một số việc nếu cô dồn ép tới cùng, kết quả sẽ bị phản tác dụng. "
" bây giờ các người đang ở đâu? " Vạn Dục Ninh rõ ràng đè nén giọng điệu.
" Cửu Long Thương. "
" không thể nào, " Vạn Dục Ninh cắt đứt lời của cô, trong giọng nói mang theo vẻ giễu cợt, " cô có muốn nói láo thì cũng phải thăm dò trước đi chứ. Tưởng Viễn Chu tuyệt đối không thể nào để cho cô vào ở trong Cửu Long Thương. "
" Vạn tiểu thư, nếu cô không tin, có thể gọi tới điện thoại bàn, tôi cúp. " Hứa Tình Thâm nói xong liền ngắt máy.
Vạn Dục Ninh mặc một chiếc áo khoác từ trên giường đứng dậy. Cô ta đi tới bên cửa sổ, không kịp chờ đợi gọi tới điện thoại bàn ở Cửu Long Thương.
Lúc gọi tới, vừa khéo lão Bạch bước vào phòng. Anh ta đi thẳng vào phòng khách, nhấc ống nghe có tay cầm bằng bạch ngọc lên, " alo. "
" lão Bạch à? "
" dạ, Vạn tiểu thư. "
Vạn Dục Ninh nín thở hỏi dò, " Tưởng Viễn Chu đâu? "
" Tưởng tiên sinh còn chưa thức dậy. "
" có phải Hứa Tình Thâm đang ở đó không? "
Lão Bạch im lặng ngầm xác nhận. Một tay Vạn Dục Ninh chống lên bệ cửa sổ, trái tim thình thịch đập dồn, " đuổi cô ta đi. "
" Vạn tiểu thư, Tưởng tiên sinh đã chuẩn bị đồ dùng hằng ngày cho Hứa tiểu thư......"
Vạn Dục Ninh bỗng nhiên cảm thấy cả trái tim của mình cũng rơi thõm xuống, " anh ấy còn muốn để cho cô ta ở đó luôn sao? "
Lão Bạch lại im lặng. Vạn Dục Ninh đẩy cửa sổ ra. Gió lạnh nối nhau ùa vào trong phòng, cô ta lạnh đến mức cả người cũng run rẩy, lại nhất thời hiểu ra được ý tứ trong câu nói tối hôm qua của Hứa Tình Thâm.
Nếu cô ta nhằm vào Hứa Tình Thâm là bởi vì Tưởng Viễn Chu, vậy thì dễ rồi.
Một Hứa Tình Thâm nhỏ bé, cứ như vậy liền tóm gọn được Tưởng Viễn Chu?
Vạn Dục Ninh làm thế nào cũng không thể chấp nhận nổi.
Cửu Long Thương.
Hứa Tình Thâm nghe thấy âm thanh cửa phòng tắm mở ra, cô mím môi nhìn về phía người đàn ông đang bước ra.Tưởng Viễn Chu đang lau tóc ướt, " dậy rồi. "
" mới vừa rồi Vạn tiểu thư gọi điện thoại tới. "
" vậy à? " Tưởng Viễn Chu bước tới trước giường.
" tôi bắt máy. " Hứa Tình Thâm thản nhiên nói.
Tầm mắt người đàn ông rơi trên cặp đùi của cô, " em chưa hỏi ý kiến tôi, liền nhận điện thoại của tôi à? "
Hứa Tình Thâm nâng đùi phải thon gọn lên, nhẹ nhàng gác lên chân trái, cô nghiêng đầu mỉm cười, " đúng vậy, tôi cố ý đấy, sao nào? " Cô khẽ cắn môi, răng nhỏ cọ cọ trên cánh môi, nheo mắt lại, " Tưởng tiên sinh cảm thấy tôi đã nhận cuộc gọi của người không nên nhận à? "
Tưởng Viễn Chu cười cười, cúi người xuống ngồi ở mép giường, bàn tay vỗ lên đầu gối Hứa Tình Thâm, " hôm nay tôi không đến bệnh viện, bảo lão Bạch đưa em đi. "
" không cần, tôi tự đón xe là được rồi. "
" xe của em còn chưa sửa xong, vào nhà để xe tự chọn một chiếc đi. "
Hứa Tình Thâm nhẹ lắc đầu, " tôi đã đủ lộ liễu rồi, không muốn khoe khoang ra nữa. "
Cô khéo léo gạt tay của Tưởng Viễn Chu ra, " nếu còn không rửa mặt, tôi sẽ đi trễ. "
Người đàn ông đứng dậy đi vào phòng thay quần áo, thay đồ xong ghé qua phòng làm việc. Anh canh đúng thời gian, lúc bước ra khỏi phòng làm việc vừa khéo Hứa Tình Thâm cũng đi ra.
Hai người cùng bước xuống lầu. lão Bạch tiến tới chào hỏi, " Tưởng tiên sinh, mới vừa rồi Vạn tiểu thư gọi điện thoại tới đây. "
" rồi sao? "
" cô ấy hỏi, có phải Hứa tiểu thư đang ở đây hay không. "
Mặt mày Tưởng Viễn Chu không chút thay đổi, môi mỏng khẽ mở, " biết rồi. "
Hứa Tình Thâm dùng qua bữa sáng rồi đi tới bệnh viện. Cô thay áo khoác blouse trắng, chuẩn bị đi xem thử tình trạng của Chu Vũ Mai.
Trong phòng bệnh, chồng và con gái của Chu Vũ Mai đều ở đây, còn đang bàn bạc với nhau về chuyện tiền thuốc men, " vị bác sĩ kia còn quá trẻ tuổi, vừa nhìn chính là kẻ dễ hù dọa, đụng em thành như vậy, không thể nương tay với cô ta được! "
" đúng vậy, mẹ, mẹ xem mẹ phải chịu biết bao đau khổ. "
Hứa Tình Thâm cầm hoá đơn vừa bước vào phòng bệnh, vừa lật xem, cũng không ngẩng đầu lên nói, " nghe nói mọi người muốn tăng lượng thuốc dùng? "
" đó là đương nhiên, " Người đàn ông trung niên đứng dậy, mặt mũi hung ác, " hơn nữa còn phải dùng loại thuốc tốt nhất, nhanh chóng cấp thuốc đi! "
Hứa Tình Thâm nâng mi lên, ánh mắt trực tiếp nhìn thẳng vào người đàn ông, " có mấy lời tôi phải nói rõ ràng với anh. Nếu anh không biết mức giá của Tinh Cảng, có thể bảo con gái mình đi tìm hiểu một chút. Toàn bộ chi phí điều trị mấy ngày nay đã vượt quá phạm vi của bảo hiểm rồi. Anh muốn tăng lượng thuốc phải không? Có thể nha, thế nhưng mỗi lần cấp thuốc, tôi sẽ bảo y tá canh giữ ở đây cho tới khi cô ấy truyền xong thuốc thì ngưng! Anh đừng cho là tăng thêm lượng thuốc, tăng thêm những khoản chi phí này là có thể tương đương với việc tăng thêm tiền mặt cho anh. Anh thật là suy nghĩ nhiều rồi. "
Khoé miệng người đàn ông nhẹ cứng lại, đôi môi mấp máy mấy cái cũng không thể há miệng ra được.
Hứa Tình Thâm đem hóa đơn vỗ một cái xuống tủ đầu giường, hướng về phía người phụ nữ nằm trên giường bệnh nói, " là thuốc độc ba phần, thân thể là của chính cô, nên xem lại cho kỹ lưỡng rõ ràng. Đến lúc đó khoản tiền bồi thường sẽ trực tiếp giao vào trong tay cô, chuẩn bị đi. "
" cô ——" Người đàn ông giơ một ngón tay chỉ về phía Hứa Tình Thâm, " cô nói chuyện kiểu gì vậy? "
Hứa Tình Thâm nhẹ giương cằm lên, ánh mắt lạnh lùng không chút sợ hãi, " được rồi, bệnh nhân cần nghỉ ngơi, yên tĩnh một chút đi. "
Nói xong, cô cứ như vậy mà đi ra ngoài.
Người đàn ông lắp bắp nửa ngày, dù sao trong lòng cũng có ý đồ không trong sáng. Đừng thấy Hứa Tình Thâm trẻ tuổi mà xem thường, thế nhưng quả thật chỉ bằng một ánh mắt liền khiến cho anh ta kinh sợ hốt hoảng.
Quay trở lại phòng mạch, bệnh nhân đã tốp năm tốp ba kéo tới chờ thăm khám. Hứa Tình Thâm cũng bắt tay vào công việc lu bù.
Sắp đến giờ tan việc, Hứa Tình Thâm cũng nhàn rỗi dần. Cô giơ tay xoa bóp bả vai, rồi lại ấn xuống chỗ xương quai xanh.
Cô đau đến mức rên lên một tiếng, quên mất dấu vết tối hôm qua bị Tưởng Viễn Chu véo ra. Vị Tưởng tiên sinh này có một tật xấu, đó chính là rất nặng tay.
Buổi sáng lúc đi tắm cô đã nhìn thấy. Hứa Tình Thâm xoã mái tóc được buộc gọn ra, trong đầu không khỏi hiện lên hình ảnh tối hôm qua, rời rạc, chắp vá, cũng rất nhanh bị cô lồng ghép lại, tạo thành một khung cảnh kích động tươi đẹp.
Hứa Tình Thâm nặng nề thở hắt ra, thu dọn đồ đạc chuẩn bị tan việc.
Ở đối diện bệnh viện có tàu điện ngầm, sau khi đến trạm, Hứa Tình Thâm phải đi thêm một đoạn đường nữa mới đến Cửu Long Thương.
Cô cũng không rõ tại sao cô lại đi tới bước này, nhưng đây chính là cuộc sống mà, đúng không? Đâu có nhiều đạo lý nên hay không nên chứ?
Đi tới cổng Cửu Long Thương, không nghĩ tới lão Bạch lại đứng ở bên ngoài, hình như đang cố tình đợi cô.
Thấy Hứa Tình Thâm trở về, bóng dáng cao lớn của lão Bạch tiến lên hai bước, " Hứa tiểu thư. "
" Tưởng tiên sinh về rồi à? "
" vẫn chưa. "
Hứa Tình Thâm trông thấy cách đó không xa có một chiếc xe màu trắng đang đỗ ở đó, ánh mắt của cô quét về phía lão Bạch. Khuôn mặt lão Bạch không chút thay đổi nói, " Vạn tiểu thư tới, đang ở bên trong. "
" vậy anh chờ ở cổng là có ý gì? Muốn bảo tôi tránh mặt đi một lát à? "