Số lần đọc/download: 0 / 6
Cập nhật: 2021-01-09 16:33:53 +0700
Chương 20:Nghiệt Duyên Trời Định!
“B
iện pháp duy nhất chỉ có trốn.”
Trước khi gặp Vương Trung Đỉnh, Lương Cảnh đã từng dặn dò Đào Duẫn Duẫn về ‘năm điều cấm’, bây giờ thuật lại không thiếu một chữ cho Lý Thượng.
Lý Thượng ngây người hồi lâu mới hỏi: “Sao anh lại biết Hàn Đông?”
“Hàn Đông?” Lương Cảnh không hiểu nổi tư duy lô-gích của Lý Thượng.
Lý Thượng gật đầu: “Đúng vậy, người anh nói tới không phải Hàn Đông sao?”
“Cái gì mà Hàn Đông Hàn Tây?” Lương Cảnh phát bực khi Lý Thượng cứ ngắt lời mình: “Tôi đã nói với cậu các loại tính cách mà Vương tổng ghét nhất, chứ không phải nói cụ thể người kia!”
“Nhưng mấy cái đó với Hàn…”
Lương Cảnh cường ngạnh cắt ngang: “Cậu chưa tỉnh ngủ phải không?”
Lý Thượng trong lòng vẫn còn nghĩ linh tinh: Hoàn toàn tỉnh ngủ mà…
Lương Cảnh gọi điện cho Vương Trung Đỉnh: “Vương tổng, ngài bây giờ có rảnh không?”
“Hôm nay tôi đều ở bên ngoài cả ngày.”
“Vậy à…” Lương Cảnh bất đắc dĩ: “Còn định cho ngài một kinh hỉ đây.”
“Không cần gấp, thời gian còn ba ngày nữa, vừa hết hạn, cho dù anh không đưa lên cửa tôi cũng sẽ qua tìm.”
Lương Cảnh cúp điện thoại nói với Lý Thượng: “Trở về nghỉ ngơi đi.”
“Không… Không gặp?”
“Bữa khác gặp.”
Hàn Đông ngày đầu tiên đi làm ‘culi’, tuy rằng việc không nhiều lắm nhưng chỉ toàn việc lặt vặt, chạy việc chung quanh cho người ta, được nửa ngày liền mệt muốn chết. Thật vất vả mới chịu đựng được đến giờ cơm trưa, Hàn Đông đặt mông ngồi dưới đất, bưng hộp cơm ăn như hổ đói.
Người anh em ngồi bên cạnh Hàn Đông cười hỏi: “Trước kia chưa từng làm lao động chân tay sao?”
Hàn Đong gật gật đầu: “Trước kia là diễn viên.”
“Ồ? Vậy cũng quá chênh lệch như mực nước của lòng sông so với mặt biển rồi.”
“Một diễn viên quần chúng, mực nước vốn cũng không khác gì lòng sông so với mặt biển rồi.”
“Cũng đúng, nhưng dù sao cũng đều phục vụ cho ngành điện ảnh và truyền hình, không phải sao?”
Khóe miệng Hàn Đông dính đầy dầu mỡ giật giật mấy cái: “Anh nói quá rồi, tôi với ngành điện ảnh và truyền hình không có một cọng lông quan hệ.”
“Sao lại không? Công trình quy hoạch lần này chính là trụ sở công ty điện ảnh và truyền hình đó!”
Tay cầm đũa của Hàn Đông chợt dừng lại: “Tôi là đang góp sức xây một cái trụ sở công ty điện ảnh và truyền hình?”
“Trên bảng hiệu kia có viết kìa.” Người anh em chỉ chỉ.
Hàn Đông quay đầu liền bị một dòng chữ rõ to treo trên cột đập vào mắt: Tập đoàn điện ảnh và truyền hình Trung Đỉnh.
Đệt! Sao là vơ trúng ngay công trường do công ty bọn họ đầu tư vậy?!
Lưng Hàn Đông bốc lên khí lạnh, tâm tình bắt đầu run rẩy. Nhưng nơi này tiền lương trả theo ngày, nếu bây giờ nghỉ, cũng có nghĩa công sức làm việc cả buổi sáng mất trắng. Nghĩ đến một trăm đồng sắp tới tay, Hàn Đông lại do dự.
Vương Trung Đỉnh hẳn là sẽ không tới chỗ này đâu. Cho dù có tới, cũng không nhất định phải là ngày hôm nay đi? Hàn Đông hai mắt lóe tinh quang, đúng rồi, Lý Thượng nói hôm nay nó đi gặp Vương Trung Đỉnh, ha ha ha… Vậy mình không cần lo lắng rồi!
“Vương tổng, chúng ta qua bên kia nhìn xem, cẩn thận phế liệu dưới chân…”
Hàn Đông vừa mới ném hộp cơm vào thùng rác, đi ngang qua nơi lãnh đạo công ty tới thị sát cách đó không xa, khi nhìn thấy cái mặt người đàn ông dám lên bìa tạp chí mà không photoshop, hai cái chân nhỏ bắt đầu điên cuồng run rẩy.
Bộ muốn đuổi tận giết tuyệt tôi sao hả?!!
Hàn Đông phát điên, chạy cũng chạy không được, lỡ đâu chạy trốn nổi bật quá liền bị Vương Trung Đỉnh tóm lấy cưỡng hôn thì làm sao bây giờ? Biện pháp duy nhất chỉ có trốn. Trốn làm sao? Trước mắt chỉ có thùng rác, nhảy vào lúc chui ra khẳng định sẽ bị một đám ruồi bọ đâm thọt. Đang sốt ruột, đột nhiên nhìn thấy một cái miệng giếng cách đó ba thước.
Dựa vào hai cái chân dài của mình, chống vào thành giếng hẳn là không thành vấn đề đi? Chỉ cần chống đỡ đến khi hắn đi xa là được.
Đang nghĩ ngợi, ánh mắt Vương Trung Đỉnh đột nhiên quét tới nơi này.
Không ổn!! Hàn Đông vì tránh tình huống ‘nhất kiến chung tình’ dứt khoát nhảy xuống.
Kết quả, lần này đi, là đi luôn…