If you love someone you would be willing to give up everything for them, but if they loved you back they’d never ask you to.

Anon

 
 
 
 
 
Tác giả: Thánh Yêu
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 288 - chưa đầy đủ
Phí download: 15 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 998 / 10
Cập nhật: 2017-09-25 02:46:29 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 19 - Vào Ở Cửu Long Thương
gón tay Hứa Tình Thâm dừng lại trên mặt gạch, dưới cánh tay còn đang nhỏ nước xuống.
Bàn tay của Tưởng Viễn Chu vòng qua thắt lưng cô, sau đó siết chặt lại ở trước bụng, nửa người dưới của cô buộc lòng phải lùi ra đằng sau. Hứa Tình Thâm đem đầu gối lên cánh tay, đôi mắt cô mở to, mọi hình ảnh trong mắt cô đều đang quay cuồng nghiêng ngả.
Tưởng Viễn Chu liếc nhìn người phụ nữ dưới thân, theo động tác của mình, anh thấy mặt mày Hứa Tình Thâm khẽ nhăn lại, cái miệng nhỏ nhắn hơi hé ra, hình như muốn giải toả một chút khó chịu. Gân xanh trên trán người đàn ông nổi lên, càng nhìn bộ dáng này của cô lại càng muốn mất khống chế.
Anh bị mất khống chế ở trên người cô cũng không phải một lần hai lần. Khi cảm giác mãnh liệt đó ập tới, tựa như bị dòng điện kích động nhất xẹt qua, Tưởng Viễn Chu khi đó, đầu óc hoàn toàn trống rỗng. Bọt nước lan toả quanh người Hứa Tình Thâm, tràn qua đầu vai của cô, làn da kia tựa như bị hun nóng đến mức ửng đỏ lên.
Cô há miệng khẽ cắn ngón trỏ của mình. Cô cũng không bài xích sự thân mật này. Ít nhất, ít nhất giá trị ngoại hình của Tưởng Viễn Chu thuộc hàng đỉnh cao, vóc người lại cân đối. Bình thường cô luôn lạnh nhạt, nhưng cũng có những khoảnh khắc như vậy trong nháy mắt. Anh khiến cô muốn hét to lên phát tiết, trong miệng phát ra thanh âm gần như là nghẹn ngào, một tiếng lại một tiếng, dồn dập rồi thong thả, rồi bỗng nhiên lại hổn hển tựa như thở không ra hơi.
Dưới hồ bơi tựa như đang đốt một bó đuốc, nhiệt độ trong nước càng lúc càng cao. Hứa Tình Thâm nhón chân lên, thừa dịp còn chút sức lực cuối cùng muốn bò lên bờ hồ. Người đàn ông lập tức giữ chặt eo thon của cô, " đi đâu vậy? "
" Tưởng tiên sinh...... anh......" Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hứa Tình Thâm ửng hồng, " hình như xong rồi. "
" lúc này cách ' xong rồi ' của tôi còn một đoạn đường dài lắm, bây giờ......" Tưởng Viễn Chu nặng nề hôn lên má cô, " bây giờ còn kém nhiều lắm! "
Hứa Tình Thâm bị anh kéo lại vào trong nước. Người đàn ông đổi tư thế khác, ẵm cô đặt trên người mình......
Bệnh viện Nhân Hải.
Phương Thịnh lái xe chạy ra ngoài. Vạn tiểu thư ngồi ở ghế cạnh tài xế, giữa hai lông mày cô ta nhẹ vặn lại. Ánh mắt người đàn ông xuyên qua kính chiếu hậu liếc nhìn cô ta, " không yên tâm à? "
" cái gì? " Vạn Dục Ninh quay lại nhìn anh, sau đó lắc đầu, " em có cái gì không yên tâm đâu. "
Phương Thịnh che giấu ý cười lạnh trong mắt, anh đạp chân ga lao về phía trước. Vạn tiểu thư dựa vào cửa sổ xe tiếp tục ngây ngẩn.
Cô ta không ngăn cản nổi những người phụ nữ khác nhào vào Tưởng Viễn Chu như thiêu thân lao đầu vào lửa. Cô ta hy vọng Hứa Tình Thâm cũng chỉ là một con trong đàn thiêu thân đó, sau một hồi mê đắm ngắn ngủi, tự nhận lấy cái chết cho mình.
Lại nói, xét đến cùng Tưởng Viễn Chu đối xử với cô ta hoàn toàn khác biệt. Vạn Dục Ninh quậy phá mấy năm nay, hãm hại người ta suýt chút nữa thì mất cả mạng, không phải đều là Tưởng Viễn Chu đứng ra thay cô giải quyết sao?
Nếu trong lòng anh, cô ta không có chút trọng lượng nào, tại sao lại hết lần này đến lần khác đi quản chuyện của cô ta chứ?
Phượng Đan Bạch Lộ, hai bên cửa đóng thật chặt, ai cũng không dám đến gần hồ bơi kia một bước.
Tưởng Viễn Chu buông lỏng tay, Hứa Tình Thâm vắt vẻo ở trên người anh. Một hồi lâu sau, lúc này cô mới tiến sát tới thành hồ, duỗi người nằm ở đó, nhắm mắt dưỡng thần. Thân thể cô hình như đang khẽ run rẩy, còn chưa hồi phục lại như cũ sau trận kịch liệt mới vừa rồi.
Ở cách đó không xa có đặt một thùng đá. Tưởng Viễn Chu rót hai ly rượu đỏ lại đây, đem một ly nhét vào trong tay Hứa Tình Thâm.
Ánh mắt của cô hơi hé ra, nghiêng đầu. Tưởng Viễn Chu khẽ chạm ly với cô. Người đàn ông một tay chống trán, ánh mắt hừng hực như ngọn lửa nhìn chăm chú về phía cô.
Hứa Tình Thâm gối đầu trên cánh tay, khi lắc cái ly, rượu bên trong hơi sóng sánh tràn ra ngoài. Ánh mắt Tưởng Viễn Chu tối như mực, nửa người trên tựa vào phía trước. Hứa Tình Thâm nâng ly rượu lên, miệng ly đè lên cánh môi tinh xảo của người đàn ông, " Tưởng tiên sinh, chẳng ai như anh cả, thế nào cũng phải cho người ta thời gian nghỉ ngơi chứ. "
Người đàn ông cong khóe miệng, nhẹ nhấp một ngụm rượu trong ly của cô.
Hứa Tình Thâm ơi Hứa Tình Thâm, cởi quần áo ra, quả nhiên giống như một yêu tinh.
Tưởng Viễn Chu vươn cánh tay ra, ôm cô vào trong lòng. Lúc này Hứa Tình Thâm mới ngẩng đầu lên, " Tưởng tiên sinh, có thể thu xếp cho tôi một chỗ ở tạm thời được không? "
" đương nhiên là được, " Người đàn ông tựa cằm lên đỉnh đầu của cô, " ở đâu cũng được. "
" Cửu Long Thương đi. "
Đôi mắt Tưởng Viễn Chu hơi rũ xuống, sau đó nghiêng đầu liếc nhìn gò má của cô, " Cửu Long Thương? Đó là nơi ở sau này của Tưởng phu nhân. "
" tôi chỉ mượn ở tạm một thời gian ngắn thôi mà, " Hứa Tình Thâm một tay chống cằm nhìn anh, " lần đầu tiên tôi đi tìm anh chính là đến Cửu Long Thương. Chẳng lẽ, chưa từng có người phụ nữ nào ở đó vượt quá hai đêm sao? "
" đúng vậy, " Tầm mắt Tưởng Viễn Chu quét qua một lượt trên khuôn mặt cô, " cũng chỉ có mình em ở qua đêm, bình thường tôi ở một mình. "
Hứa Tình Thâm bỗng nhiên bật cười, cánh môi anh đào cong cong, lộ ra hàm răng đều đặn đẹp mắt. Cô nâng ly rượu lên chìa tới trước môi Tưởng Viễn Chu, " thôi bỏ đi, tôi lại đến nhà bạn tôi ở tạm mấy ngày vậy. "
Tưởng Viễn Chu môi mỏng mới vừa hé mở, Hứa Tình Thâm liền dời cái ly đi. Cô xoay người hôn lên môi người đàn ông, mạnh mẽ mà chính xác, trong miệng phát ra âm thanh nhỏ vụn mê người.
Tưởng Viễn Chu không chịu nổi khi cô làm như vậy, anh có chút buồn bực. Hứa Tình Thâm hình như rất rõ ràng điểm yếu của anh, chỉ cần vừa tuỳ tiện đụng chạm vào, trong một vài trường hợp đặc biệt sẽ khiến cho vị Tưởng tiên sinh này nộp vũ khí đầu hàng ngay lập tức.
Một hồi lâu sau, Tưởng Viễn Chu ôm cô lên bờ, " em không có đồ đạc gì cần dọn dẹp đấy chứ? Đi, ăn cơm tối, chúng ta trở về Cửu Long Thương. "
" vâng. " Khoé miệng Hứa Tình Thâm cong lên nét cười.
Cửu Long Thương, rồng sinh chín con, Thương Long ở trên trời, một cái tên rất đẹp.
Đi tới chỗ ở của Tưởng Viễn Chu, Hứa Tình Thâm theo anh bước vào trong nhà. Từ cửa đến phòng khách được thiết kế như một con đường nhỏ, bóng dáng thon dài của người đàn ông bị kéo dài ra dưới ánh trăng. " người nhà của em đến Nhân Hải à? "
" anh ngay cả chuyện này cũng biết. "
Ánh sáng nơi khoé mắt Tưởng Viễn Chu ánh lên trong bóng đêm, " con bé kia nhất định là muốn gây chuyện rồi, thiếu bao nhiêu tiền điều trị? "
" Vạn tiểu thư nghĩ nhà tôi không có được bao nhiêu tiền mà dây dưa, vì vậy cũng không tính nhiều lắm, khoảng mấy vạn thôi. Bất quá chuyện này không cần anh phải bận tâm, mẹ kế của tôi hẳn phải chi tiền ra. Bà ấy nên hiểu rằng, không phải tiện nghi của ai cũng có thể chiếm, " Hứa Tình Thâm nghĩ tới đây, không khỏi cảm thấy buồn cười, " bà ấy nên lấy ra cuốn sổ tiết kiệm mốc meo giấu dưới nệm của mình rồi. "
Tưởng Viễn Chu nghe tới đây, không khỏi quay đầu lại liếc nhìn Hứa Tình Thâm. Anh cảm thấy lời này của cô thú vị vô cùng. " em đây là đang vui sướng khi thấy người khác gặp hoạ à? "
Hứa Tình Thâm nhướng mày lên, " con mắt nào của anh nhìn thấy thế? "
Cô chậm rãi bước lên trước, xa xa thấy lão Bạch đang từ cửa đi ra.
Hôm sau.
Tưởng Viễn Chu rời giường trước cô. Ánh mặt trời mới vừa chiếu lên những tia nắng đầu tiên, lười biếng hắt lên chiếc giường lớn. Trong phòng tắm truyền tới tiếng nước chảy ồn ào, đến mức chuông điện thoại di động đột ngột vang lên cũng bị nó át mất tiếng.
Hứa Tình Thâm gãi gãi đầu ngồi dậy, là điện thoại di động của Tưởng Viễn Chu.
Cô với tay cầm lấy, thấy trên màn hình điện thoại hiện lên chữ ' em Vạn '.
Ngón tay Hứa Tình Thâm khẽ vuốt trên màn hình, cô có nên bắt máy không? Hay là không bắt? Hay là bắt?
Sắc Đẹp Khó Cưỡng Sắc Đẹp Khó Cưỡng - Thánh Yêu