Số lần đọc/download: 552 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 03:33:33 +0700
Chương 20
C
ẢNH BÁO TOÀN THỂ TỀNH ÊU: ai lỡ bước vào hội “chết do mất máu quá nhiều”, cấm bay bay gõ cửa phòng ta gào rú đòi mạng, ta trốn đây (18+)
“nương tử, nàng hôm nay thật cao tay nga” – Lãnh Thiên sủng nịnh ôm nàng vào lòng, miết miết bờ môi căng mộng của nàng, tay còn ôm chặt eo nàng.
“ngươi muốn gì, chiếm tiện nghi a, hổng dám đâu, mơ đi, hôm qua là ngươi, nay tới lượt ta” – Nhan Nhược Bình chu môi, cười khoái trá
“ân, nương tử thích làm gì ta thì cứ làm” – Lãnh Thiên giang hai tay ra để nàng muốn làm gì thì làm
“nga, ta muốn ăn đậu hũ, hắc hắc” – Nhan Nhược Bình banh nhẹ áo của Lãnh Thiên ra, dụi dụi đầu vào ngực y, liếmmột cái, hônmột cái rồi lại dụi dụi, hôn hôn ngực y (eo ôi, dê quá chị à, chị BT thật )
“nương tử, nàng thích ngực ta”
“ân”
“ta cũng thích ngực của nương tử”
“ân……..cái gì, ta cắt tay ngươi à, im lặng ta ăn đậu hũ coi”
Lãnh Thiên đành cười khổ, giang rộng hai tay ra cho nàng mặc sức chiếm tiện nghi của y. Khoảngmột lát sau, Nhan Nhược Bình ngồi lên đùi y, hai chân kẹp vòng qua eo y, kẹp chặt phần lưng ( ax ax cái này may là ngồi nga, nằm là hiểu luôn rồi đó). Nàng bá đạo hôn khắp mặt y, tới phần môi, nàng dùng hai tay xoa xoa, miết miết, bất giác đè y xuống (hắc hắc nàng trên y dưới) ăn thịt đôi môi của y, y cũng nhiệt tình đáp trả, hai người hôn nhau dây dưa đến khi hô hấp đứt quãng mới luyến tiếc rời nhau. Y nhìn nàng bằng đôi mắt mê ái cực độ làm nàng chợt mụ cả não (tức là hoá ngu đó mừ)
“nương tử, phần dưới ta bị nàng đè lên làm ta thật…thật…..thật khó chịu a”
Nàng ngây thơ lo lắng hỏi lại: “sao, có sao không, khó chịu a, có đau không, ta nặng lắm a, vậy giờ làm sao đây?”
Y cười cười, vỗ vào thí thí nàng một cái: “ừ nương tử thật nặng, nương tử không biết cách đè đó mà, làm ta ê cả chân, ta thì biết, nên nếu ta đè ngược lại nương tử thì ta không còn khó chịu nữa”
“thật a, ân, vậy ta nắm dưới, xin lỗi nga, ta nặng làm ngươi đau” – Nhan Nhược Bình hối lỗi chui xuống bên dưới y nằm, tiếp tục kéo y xuống, để ăn đậu hũ của y.
Lãnh Thiên lại cho nàng một nụ hôn hết sức mãnh liệt làm toàn thân nàng nhũn ra, mắt nhắm nghiền lại, não mụ lại càng mụ thêm, hết biết trời trăng mây nước là gì, Lãnh Thiên một tay giữ chặt hai tay nàng để phía trên đầu,một tay bắt đầu từ từ kéo phăng cái thứ cản trở da thịt hai người qua một bên. Nhan Nhược Bình bỗng cảm thấy mát mát, nên mở dần mặt ra, Lãnh Thiên thấy vậy liền tặng thêm cho nàngmột nụ hôn mãnh liệt gấp bội phần: “ngoan, y phục nàng bẩn quá, nên ta cởi thôi, không sao đâu, nhắm mắt lại ngủ đi” (ôi dụ ngủ hở ca, ca khôn thấy ghê BT quá), nàng lại từ từ híp mắt lại.
Lãnh Thiên khéo léo đưa bàn tay to lớn ấm áp mơn trớn từng chút một, từng chút một theo đường cong quyến rũ mê người từ cơ thể mịn màng, trắng nõn nà của nàng. Đôi bàn tay từ từ từng chút một từng chút một di chuyển tởi cặp tuyết lê tròn đầy của nàng, y xoa xoa thật nhẹ thật nhẹ, sau đó từ từ nắn bóp từng chút từng chútmột, Nhan Nhược Bình như bất động trước nụ hôn của y, nay đôi tuyết lê được y nắn bóp nhẹ nhàng làm nàng mê muội, đại não như tê liệt, chẳng bắn ra được tí tia cảnh báo nguy hiểm gì hết.
Khuôn miệng của Lãnh Thiên từ từ di chuyển từ môi nàng xuống cằm, xuống vai, từ từ từng chútmột và cuối cùng là tới vùng đất hoa lệ của đào. Y nhấm nhấp từng chút từng chút cặp nụ đào hồng tươi, khẽ cắn nhẹ, day day, chiếc lưỡi đung đưa qua lại nụ đào phối hợp nhịp nhàng theo từng nhịp thở của nàng.
Toàn thân Nhan Nhược Bình lúc này nóng lên, mắt vẫn híp, nhưng miệng đã rên rỉ: “ngô…đừng Thiên, ta…..”
Chưa nói hết câu môi y đang vui chơi với nụ đào xuân lại tiến lên đáp vào môi nàng mà hôn mà ngấu nghiến mà day dưa mà hưởng thụ tiếp mật ngọt. Phải nói nụ hôn của Lãnh Thiên là siêu cấp vô địch, đại não vừa mới hoạt động được 1 tí là bị tê liệt ngay lập tức. Nhan Nhược Bình lúc này hồn đang phiêu dật nơi nao, chẳng biết gì nữa, chỉ biếtthân thể mình đang ngâm trong biển lửa, cần phải được dập tắt ngay, màthân thể bên trên kia thật dịu mát làm sao í, nàng kẽ rên lên rồi nâng người về phía y để đón cái dịu mát từ da thịt y truyền xuống.Thân thể y cũng thật lạ, bên trong dục hoả ngập tràn, bốc cao ngùn ngụt, bên ngoài da thịt lại tươi mát. Đúng là số Nhan Nhược Bình tới rồi…hắc hắc……
Sau khi thấy nàng lại chìm vào mê đắm bởi nụ hôn siêu cấp vô địch của mình, y lại quay về xử sở hoa lệ của đào. Y tiếp tục nhay nhay, cắn cắn đôi nụ đào đang thuận chiều nâng về phía mình tìm cái mát để làm dịu da thịt đang nóng lên của Nhan Nhược Bình. Hai tay của Nhan Nhược Bình ở trên đỉnh đầu không cần y giữ nữa, bởi vì hiện tại đại não đã liệt toàn tập do nụ hôn siêu cấp vô địch của y, tay nàng cũng vì thế mà bất động không giãy dụa nữa, chỉ có thân thể nàng giãy dụa tìm cái mát mẻ da thịt kia mà thôi. Miệng rong chơi cùng nụ đào,một tay xoa xoa tuyết lê còn lại, bàn tay kia bỏ tay nàng ra, bắt đầu mớn trớn xoa xoa khắp hết thân thể nàng, để nàng nóng lên mà chủ động nâng người lên hướng về phía y nhiều hơn tìm mát mẻ da thịt. (anh BT quá, khôn quá điiiiiiiiiiii)
Bàn tay đó xoa bóp ngày càng xoa xoa xuống tới vùng “miễn tiếp khách” của nàng. Hai chân nàng từ khi để y nằm trên thì tuyệt nhiên khép chặt cứng. Có lẽ đây là do đại não bắn ra tia cảnh báo cuối cùng trước khi bị tê liệt toàn tập. Khuôn miệng y vẫn nghịch ngợm nụ đào xuân, đồng thời hai tay buông xuống tách chân nàng ra, nhưng mà thật là chặt cứng, y khẽ nhíu mày, rồi di chuyển môi lên miệng sưng đỏ đang rên rỉ của nàng ngấu nghiến tiếp. Qủa thật hữu ích hữu ích thật a,thân thể nàng mềm nhũn ra thêm nữa, mềm tới mức chân cũng mềm dần luôn từ từ bàn tay y đã tách được chân nàng ra.
Thật là đầy khổ sở mà, tách được chân nàng ra cũng bở hơi tai luôn, vật ấm nóng kia đã căng cứng từ lâu, làm y khó chịu nãy giờ, chờ nàng mở cửa cấm ra muốn đứt cả hơi, y nhanh chóng thâm nhập vào thân thể nàng, nhưng mới vào đượcmột nữa thì nàng lại rên rỉ: “ngô, đau, Thiên, đừng….”
Y thở dài trườn người lên ghé vào tai nàng cắn cắn vành tai, thì thầm: “nương tử, không đau đâu, nương tử sẽ cảm thấy rất đã, rất thoải mái, không đau chút nào, tin ta đi” (có ma mới tin a ) rồi y lại hôn đôi môi sưng đỏ của nàng để nàng tiếp tục chìm vào mê đắm.
Nàng rên rỉ: “thật không đau” ….. “ừ nương tử không đau đâu” – Y lại tiếp tục hôn nàng, lại hôn, lại hôn, hôn đến khi thấy nàng không rên rỉ bảo y ngừng, mà hiện giờ chỉ rên rỉ vì dục ái trong người nàng đang tràn dâng mà thôi. Y trườn thấp người xuống, y xâm nhập người nàng nhanh gọn lẹ, khớp chặt tuỵêt đối khôngmột lỗ hở vào thân thể nàng, để tránh nàng bừng tỉnh (khiếp BT quá đi mấtttttttttt )
“aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa” – Nhan Nhược Bình thở hổn hển, hét to, hai tay đang bất động trên đỉnh đầu liền hoạt động trở lại, bèn giơ trảo công ra bấu chặt vào lưng y tới toé máu. Nàng đổ máu, y đừng hòng máu không đổ giọt nào.Bị cơn đau làm tỉnh lại, nàng hé mắt, thở dốc nói: “láo láo, rất đau, đau quá…ô ô ô, đau”. Y cười khổ nhìn nàng, y lại phải giở chiêu tiếp nữa, y lại mò lên đôi môi nàng, bá đạo hôn nàng, đem nàng đẩy lui trở về tuyệt ái mê đắm. Đã bảo là nụ hôn siêu cấp vô địch mà, hôn quá trời như vậy không đẩy nàng ta trở về tuyệt ái mê đắm mới lạ á nga…hắc hắc. Nhan Nhược Bình sụi lơ, lại tê liệt đại não nữa rồi. Y cười cười khoái trá vì thành công vượt bật của y.
Thân người y di chuyển đầy bài bản lên lên xuống xuống, phần eo cử động mãnh liệt tuyệt đối, hoành hành bá đạo, mạnh mẽ không ngừng trongthân thể nàng, mang dục hoả của mình truyền tất cho nàng luôn một thể. Nhan Nhược Bình lúc này rên rỉ rên rỉ lại rên rỉ phối hợp, tay từ từ không cấu vào lưng y nữa, buông nhẹ xuống, hoà vào làmmột, dây dưa, triền miên, hoan ái mãnh liệt, cao trào cùng y. Cứ thế cứ thế trong phòng giờ đây tràn ngập hương vị ngọt ngào, mê luyến của xuân quang. Kẻ nào ngu ngốc bước vào không chết cũng lếch trong khối xuân quang vô thể kia.
(fox: Lãnh Thiên ca phát hiện ra nhược điểm của Bình tỉ rồi ~ fox: *khều khều* chị à, đi thay đại não đi, lúc cần thì không hoạt động ~ NNB: im cái miệng ngươi đi ~LT: thay cái gì, đại não hoạt động thế là đúng, ta thích, không cho nàng thay)