There is no such thing as a moral or immoral book; books are well written or badly written.

Oscar Wilde, Picture of Dorian Gray, 1891

 
 
 
 
 
Tác giả: Gió lạnh
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 125 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 753 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 07:19:29 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 19 Nhà Ma 2
ong chiêu thức đe dọa của Thiên không làm cho con heo dễ thương trong lòng chi bằng cậu cứ áp dụng không những gọi được nó dậy mà còn lợi dụng được cơ hội. Hắn cúi xuống đặt môi mình lên môi nó. Nó đang ngủ cảm thấy có một thứ gì đó ấm áp, ươn ướt đang đặt lên môi mình. Cảm giác rất thứ tin và kích thích giống như lúc hắn hôn nó. " Hôn ". Từ này đập vào nơron thần kinh. Nó vội mở căng mắt, đập ngay là khuôn mặt mĩ nữ ( nam ) của hắn. Nó lập tức lấy tay mình xô hắn ra
- A... àm... Ì... ậy ( anh làm gì vậy )
- Cuối cùng em cũng chịu dậy sao - Thiên thả nó xuống
- Ai cho anh hôn tôi - nó bướng bỉnh ngước mặt lên nhìn hắn
- Này. Anh nói rồi. Tại em không chịu nghe thôi - hắn thanh minh với nó
- Đâu. Anh nói khi nào chứ - nó ngây thơ trả lời.
- Lúc em ngủ
- Tên dê già - nó nói rồi đánh liên tục vào ngực hắn - A khoan. Mà ra khỏi đây chưa vậy - nó dừng tay
- Chưa - hắn trả lời thản nhiên trả lời.
Nhi quay đầu ra thấy ở cửa có mấy con rắn đỏ ngó ngó cái đầu, lè lưỡi đỏ ngòm cộng thêm câu trả lời đúng đắn của Thiên. Nó phi thẳng lên người hắn không chần chừ
- Á... Anh thật quá đáng
- Hồi nãy ai vừa nói là không sợ nhỉ - hắn nhắc lại lời của nó.
Nhi bắt giác xấu hổ, mặt đỏ như trái cà chua. Thiên nhéo yêu má nó
- Xuống đi vợ. Anh không phải là cái bây để em leo đâu
Nó nhảy xuống trừng mắt nhìn hắn
- Này. Anh nói ai là khỉ hả. Tôi mà là khỉ àh. Tôi là khi thì anh là đười ươi, là tinh tinh, là vượn sổng chuồng - nó tua cho hắn một tràng.
Thiên đứng yên bất động, Nhi tức giận quay lưng bước đi. Khổ nỗi, mới đi được hai bước, nó quay người 180 độ phóng nhanh về phía hắn -
Em đi đi - Thiên lạnh lùng
- Lâm Hàn Thiên. Anh đưa tôi ra đi mà - nó cầm tay hắn lắc lắc, mắt long lanh
. - Không - cậu không thèm nhìn nó
- Anh giận àh - nó đoán
- Giận gì chứ
- Thôi mà. Đưa tôi ra đi
- Em không sợ mà
Nó trầm mặc suy tư. Và quyết định cuối cùng của nó là đàm phán
- Lâm Hàn Thiên. Đưa tôi ra tôi sẽ làm đầu miễn phí cho anh. Tôi là biết rất nhiều kiểu tóc nha. Lãng tử này, tóc thẳng này, tóc xoăn như Goo Jun Pyo, tóc điện giật, tóc chó xù, bờm sư tử, tóc gà trống, tóc sư,... - nó giơ ngón tay ra liệu kê
- Ai dám đưa đầu cho em làm kẻ đó chắc thần kinh có vấn đề - Thiên đưa mắt nhìn nó - Anh... - ngón tay chỉ giữa mặt cậu.
Khuôn mặt tức giận nhưng phải nhẫn nhịn
- Ngoài ra tôi có thể trang điểm làm đẹp cho anh. Chà. Da anh trắng mịn màng như em bé vậy trang điểm lên là tuyệt vời luôn. Mặc thêm đồ nữa thì quả thật là Mĩ nam. Tán thưởng. Tán thưởng - nó thay đổi thái độ
- Hôm bữa em vừa mới làm cho anh. Như vậy thôi anh đã quá đủ tài năng của em rồi - Thiên nheo mắt
- Anh.... - nó nghệch mặt rồi bất chợt ngồi thụp xuống - Hix... Hix.... Anh là đồ khốn nạn. Anh không biết thương yêu phái yếu. Ỷ mạnh ăn hiếp trẻ con. Tôi thật thất vọng... Hu... Hu...
Thiên ngồi xuống bên cạnh. Cậu hơi bối rối. Cậu không nghĩ mình lại trêu đùa hơi quá như vậy. Cậu vỗ nhẹ vào lưng nó
- Anh xin lỗi. Anh không cố ý. Anh chỉ nghĩ là trêu em một tí không ngờ em lại mau nước như vậy. Vừa mới đàm phán với anh vậy mà nhanh đến chưa gì đã khóc. Em nên đi làm diễn viên chắc nhận được nhiều giải lắm. Đi thôi. Em định ở lại đây àh. - Thiên ôm thân hình nhỏ bé đứng dậy rồi ôm nó đi ra ngoài.
Cạch. Một tiếng rơi rất nhỏ và Thiên không nghe thấy chỉ mình nó cảm nhận. Quay lại phía sau, một tuýt dung dịch đang nằm lăn lóc
Bảo Bối Thiên Tài Anh Nhớ Em! Bảo Bối Thiên Tài Anh Nhớ Em! - Gió lạnh