Cầu Chúa ban cho con sự thanh thản để chấp nhận những thứ con không thể thay đổi, sự caN đảm để thay đổi những thứ con có thể, và sự khôn khoan để phân biệt những cái có thể thay đổi và không thể.

Dr. Reinhold Niebuhr

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Dịch giả: Nguyễn Lệ Chi
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: Hải Trần
Số chương: 21
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1453 / 7
Cập nhật: 2016-02-18 21:14:45 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 4
Không còn lưu luyến chồng, cảm giác thật nhẹ nhõm
Tên: Mã Lợi
Tuổi: 30
Nghề nghiệp: trí thức cao cấp ở doanh nghiệp nước ngoài.
Tình trạng: văn hóa đại học, kết hôn 8 năm, luôn làm việc cho doanh nghiệp nước ngoài.
Tôi không biết mình có được nhiều người thích không. Nhưng Andy nói quả không sai, ấn tượng đầu tiên mà tôi thường tạo ra cho người khác là vô cùng dịu dàng, thanh nhã. Trong lòng anh ấy, tôi cũng là một phụ nữ rất đáng được yêu. Tôi tin rằng anh ấy đối với tôi thật lòng. Chính vì thật lòng, tôi mới không thể cự tuyệt chuyện sẽ xảy ra, cũng giống như một cơn hồng thủy từ nơi xa ào tới.
Nhật kí tác giả:
Mã Lợi viết email cho tôi, tâm sự rằng cô đang rất đau đầu về vấn đề ngoại tình của cô ấy. Trong thư cô ấy viết rõ: tôi thường đọc những bài báo về chuyện tình cảm trên quý báo, biết được phóng viên các anh nghiên cứu về đề tài này rất kĩ. Giờ đây tôi vô tình rơi vào chuyện tình cảm khó xử. Tôi kể thật chuyện của tôi cho anh, hy vọng anh góp ý giúp tôi.
Dưới đây là nội dung một số email của cô ấy:
Andy hơn tôi mười mấy tuổi, rất già dặn nhưng cũng rất tháo vát, có tài. Hoạt động của công ty chúng tôi ở nước ngoài hầu như đều do anh ấy thu xếp. Anh ấy rất thông minh, lại là một thiên tài ngoại ngữ, còn là phiên dịch cho ông chủ chúng tôi. Tất nhiên duyên phận giữa con người vẫn con người không thể dựa vào những thứ bên ngoài để xác định. Có thể do chúng tôi đều thuộc nhóm máu B. Tóm lại chúng tôi rất hợp nhau. Anh ấy đối với tôi rất tốt, rất hiểu tôi. Có lúc thậm chí tôi có cảm giác giữa chúng tôi có cảm ứng tâm lý. Chẳng hạn như có một lần, chúng tôi cùng đi uống cà phê. Trước đây anh ấy không hề biết tôi thích uống gì. Khi anh ấy hỏi tôi định gọi đồ uống gì, chưa kịp đợi tôi trả lời, anh ấy đã nói luôn: trà chanh lạnh. Quả đúng như vậy, mọi người tới tiệm cà phê thường thích uống cà phê, nhưng tôi lại thích uống trà chanh, đặc biệt là loại thêm đá. Anh ấy tuy không biết rõ sở thích của tôi nhưng lại đoán đúng. Anh ấy như thể chui trong bụng tôi vậy.
Anh ấy định cư ở nước ngoài khá lâu, chưa kết hôn, nhưng luôn có bạn gái. Sau khi anh ấy về nước, chúng tôi bắt đầu quan hệ thân mật. Có lúc một ngày viết thư cho nhau tới hơn 10 bức email. Ngày nào anh ấy cũng gọi điện thoại quốc tế cho tôi. Lần nào nói cũng hơn một tiếng đồng hồ. Tôi biết như vậy không tốt nhưng không tài nào cự tuyệt được khát khao trong lòng. Anh ấy nói rằng coi tôi như hồng nhan tri kỉ. Có lúc tôi muốn cự tuyệt anh ấy nhưng cũng rất quan tâm tới anh ấy. Cứ nhớ tới anh ấy, tim tôi lại đập rất mạnh, cảm giác còn xúc động hơn hồi mới yêu. Mỗi ngày tôi đều sống trong mâu thuẫn giằng xé, có lúc cả đêm không ngủ được vì tôi phát giác thấy mình càng ngày càng nhung nhớ anh ấy.
Mâu thuẫn lớn nhất là một ngày đầu tháng 9, Andy gọi điện cho tôi nói tháng tới sẽ quay lại thăm tôi. Tôi không biết tới lúc đó sẽ xảy ra chuyện gì, lòng cồn cào không chịu nổi, vừa háo hức, vừa căng thẳng, vừa muốn chạy trốn. Tôi vừa không muốn phá vỡ gia đình hiện có, vừa không tài nào khống chế được nhu cầu kì lạ trong nội tâm. Đối với một người phụ nữ truyền thống như tôi, việc bị dày vò như vậy khiến tôi mất ăn mất ngủ hàng ngày. Tôi biết mình và chồng mình rất hợp nhau, cũng rất yêu thương nhau. Tôi rất sợ làm chuyện không phải với anh ấy nên cuối cùng đã gắng hết dũng cảm, hẹn chồng đi uống cà phê tại một tiệm sang trọng. Một mặt tôi muốn tìm được cảm giác như khi ở bên Andy từ chồng mình, một mặt cũng hy vọng anh ấy phát hiện ra điều gì đó không ổn để nhắc nhở tôi, để tôi hoàn toàn dẹp bỏ những vương vấn kia.
Nhưng kết quả cuộc trò chuyện lại tệ hơn tôi tưởng tượng rất nhiều. Chồng tôi lại vui mừng nói với tôi rằng tuy thời gian qua tôi không quan tâm tới anh ấy như trước kia, nhưng anh ấy thấy thoải mái hơn rất nhiều, cuối cùng cũng thở phào được. Tôi thấy rất thất vọng, càng thấy khổ sở hơn. Cũng chính vì thái độ của anh ấy, tình cảm của tôi đối với Andy càng khó mất, mãi luẩn quẩn trong đầu tôi. Tôi thấy chồng mình thật lạ, nên hỏi anh ấy rằng: Chả lẽ, từ trước đến giờ, em gây áp lực lớn cho anh đến thế sao? Anh ấy đáp, Đúng thế, trước đây mỗi lần nhận được điện thoại của em, anh đều rất sợ. Tôi cứ hỏi anh ấy từ khi nào anh có cảm giác bị khống chế, bị đè nén như vậy.
Tôi nghĩ có thể do tôi đòi hỏi về chuyện tình cảm quá cao nhưng anh ấy chỉ cần chút đỉnh. Đương nhiên anh ấy cũng chỉ có thể cho tôi chút đỉnh. Trước đây anh ấy cũng luôn nói rằng tôi yêu cầu anh ấy quá cao, nhưng không ngờ áp lực của tôi gây ra cho anh ấy lại lớn đến vậy. Do thời gian gần đây, tôi dồn phần lớn thời gian và tinh thần vào người khác nên anh ấy lại thấy thoải mái. Lẽ nào như vậy mới bình thường sao? Nếu tôi không tiếp tục qua lại với Andy, lẽ nào phải quay lại tình trạng trước kia? Tôi thật sự không biết phải ra sao. Mong sao tôi có thể lí trí một chút nhưng sự thật tôi lại là một người phụ nữ quá cảm tính. Mấy ngày trước, Andy như đọc thấy vẻ bất an của tôi, cũng nói rằng tôi hẵng mặc kệ anh ấy đi. Anh ấy chỉ cần tôi vui vẻ là được. Anh ấy không muốn gây cho tôi bất kì điều gì không vui nhưng trên thực tế tôi lại không làm được. Tư tưởng tôi giờ đây chính là nếu tôi buông anh ấy, như thể buông cả thế giới. Nếu như vậy tôi lập tức nảy sinh ý tưởng xuất gia đi tu cho xong.
Thực ra, tôi và Andy cho tới giờ chỉ là bạn rất tốt, có lẽ hơn bạn bè bình thường một chút. Nếu tôi là một người phụ nữ cởi mở hơn, có thể điều này cũng không được coi là gì ghê gớm. Nhưng từ nhỏ tới lớn, tôi đều hưởng nền giáo dục tư tưởng truyền thống. Vì thế với biết bao khó khăn như vậy, có lẽ đây là cú sốc tình cảm đầu tiên mà tôi phải đối mặt. Có thể không ai tin nhưng cho tới giờ, tôi và Andy vẫn chưa có quan hệ thân mật quá mức, cũng chưa từng thực sự quan hệ xác thịt. Chúng tôi chỉ dắt tay nhau, yêu mơ màng như tụi học sinh cấp 3. Nhưng anh ấy nói tháng 10 này muốn quay về thăm tôi. Tôi nói anh ấy sau này đừng gọi điện cho tôi nữa, viết thư được rồi. Hôm qua anh ấy không gọi điện. Điện thoại quốc tế quá đắt, tôi cũng không muốn nợ anh ấy quá nhiều. Có lúc tôi nhớ anh ấy, nên chủ động gọi anh ấy. Tiền điện thoại mỗi phút hết 12 đồng, nhưng tôi không thấy xót. Chấp nhận Andy thì tôi vĩnh viễn có lỗi với chồng. Nhưng từ chối Andy, tôi thấy mình chả thà đi làm ni cô còn hơn. Tôi thực sự bị tình cảm dày vò tới tiều tụy. Tôi không biết phải làm sao?
Ai Là Kẻ Thứ Ba? Ai Là Kẻ Thứ Ba? - Diệp Khuynh Thành Ai Là Kẻ Thứ Ba?