People sacrifice the present for the future. But life is available only in the present. That is why we should walk in such a way that every step can bring us to the here and the now.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Không rõ...
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 217 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 723 / 3
Cập nhật: 2017-09-25 06:13:43 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 10: Nam Nhân Chân Chính.
gã Nhĩ Hoa chảy nước mắt, yên lặng cảm thụ sự kỳ diệu giữa hai chân. Hắn có thể tinh tường cảm giác được, nhục bổng của mình bị vây bởi một địa phương ướt át, bị cái miệng nhỏ nhắn của Tiểu ma nữ gắt gao bóp chặt, đúng là sảng khoái, hắn sống hai kiếp rồi mà cũng chưa từng cảm thụ qua.
Hắn mỉm cười, hai tay mơn trớn trên hai vú bóng loáng của mỹ nữ, tâm tình thư sướng mà cảm thụ được da thịt nhu nộn khỏe đẹp của nàng. Hắn biết, hôm nay rốt cục có thể cởi bỏ cái mũ xử nam đáng xấu hổ kia, có thể đem một nhất lưu tiểu mỹ nhân, biến thành sủng vật của mình, tùy tam thống khoái mà đùa giỡn.
Hai chân hắn gắt gao kẹp lấy cái đầu đẹp của Tiểu ma nữ, cảm giác được tóc nàng đụng lên bắp đùi mình, bộ dáng lại muốn cố gắng, ngẩng đầu lên. Mà cảm giác của nhục bổng, cũng là cái … này Tiểu ma nữ dùng đầu lưỡi cố gắng đẩy đỉnh của nhục bổng, muỗn ngẩng đầu lên, làm cho nhục bổng rời khỏi cái miệng anh đào nhỏ nhắn của nàng.
Bên trong miệng của nàng ma sát mặt ngoài của nhục bổng, mang đến kích thích mãnh liệt. Ngã Nhĩ Hoa kịch liệt thở gấp, trực giác mà cảm thấy, không thể làm cho nhục bổng rời khỏi cái miệng nhỏ nhắn của nàng, nói cách khác, như vậy vui sướng sẽ biến mất.
Làm cho nhục bổng bại lộ trong không khí, Ngã Nhĩ Hoa đột nhiên xoay người, đem thân thể gợi cảm kiều mị của tiểu ma nữ đặt ở dưới thân, phần hông gắt gao ngăn chặn khuôn mặt xinh xắn của nàng, làm cho đầu nàng nằm trên mặt đất, không thể nhúc nhích.
Trong mắt Ngã Nhĩ Hoa bắn ra một tia hưng phấn. hắn đưa hông lên, đem nhục bổng thô to từ trong miệng tiểu ma nữ chậm rãi rút ra. Ngay dưới thân hắn, tiểu ma nữ xinh đẹp mê người hai mắt tràn ngập thần sắc kinh hãi, nhìn nhục bổng thô to đến cực điểm, không thể tin được nó lớn như vậy mà lại có thể xuyên vào trong cái miệng nhỏ nhắn của mình.
Ngã Nhĩ Hoa động tác chậm rãi, đem nhục bổng từng chút một từ trong miệng nàng rút ra, thẳng cho đến khi chỉ thừa lại quy đầu trong miệng nàng, làm cho cái lưỡi thơm tho của nàng hướng đỉnh đầu đẩy ra. Tiểu ma nữ càng ngày càng khiếp sợ, nhìn lại nhục bổng dần dần lớn lên, sợ hãi mà hô hấp gấp rút.
"Đây là nhục bổng của nhân loại? thật đáng sợ, nếu xuyên vào tiểu huyệt giữa hai chân ta, có chia ta làm hai nửa hay không? Còn có, miệng ta nhỏ như vậy, nó làm thế nào có thể cắm vào?" Tiểu ma nữ sợ hãi nghĩ tới, đột nhiên nhớ tới một chuyện kỳ quái: "Di, nàng không phải là nữ tu sao, sao lại có nhục bổng? chẳng lẻ …"
Còn không chờ nàng suy nghĩ cẩn thận chân tướng, Ngã Nhĩ Hoa đã đột nhiên phát động tập kích.
Hông hắn vững như vách như, nhanh chóng hạ xuống, bịch một tiếng,ầm ầm đánh lên khuôn mặt xinh đẹp của nàng, thiếu chút nữa là đem cái mũi cao vút của nàng đè dẹp.
Nhục bổng thô to như hung khí giết người, hung hăng xuyên qua cái miệng anh đào của nàng, quy đầu đẩy ra chặn cái lưỡi thơm tho của nàng lại, tốc độ như xe lửa, trùng trùng điệp điệp mà khuấy động trong cổ họng tiểu ma nữ, nàng nghẹt thở nước mắt chảy xuống, thống khổ ho, nhưng trong miệng lại bị nhục bồn chiếm hết, ngay cả ho cũng không được, chỉ có thể thống khổ mà chảy nước mắt, hai tay đánh vào hông Ngã Nhĩ Hoa, hy vọng có thể đẩy hắn ra.
Ngã Nhĩ Hoa nếu đã bắt đàu phát động công kích, sao có thể để nàng đẩy mình ra, phần hông lập tức thúc đẩy tốc độ, tiểu phúc cùng đùi hắn đâm vào trên mặt tiểu ma nữ, khiến cho ngọc diện của nàng đau đớn không thôi.
Nhưng mà đau đớn trên mặt không tính là bao, nhục bổng hung hăng trong miệng nàng không chút khách khí xuyên vào đến cổ họng, quy đầu thô to cắm vào trong cổ, tiểu ma nữ nghẹn đến mắt trợn trắng, rốt cuộc thưởng thức tư vị hít thở không thông, thậm chí so với mới vừa rồi Ngã Nhĩ Hoa bị nàng mạnh mẽ hôn càng thêm thống khổ.
Trả được một tiễn chi cừu Ngã Nhỉ Hoa càng thêm hưng phấn, nhục bổng trong cơ thể ngơ ngẩn lâu như vậy, vẫn chưa có cơ hội lấy ra động thủ, không có trải qua kích thích gì, bây giờ lại bị cái miệng nhỏ nhu nộn ướt át của Tiểu ma nữ ngậm bên trong, kịch liệt ma sát làm cho dục vọng hắn tăng vọt, mà cái lưỡi ướt át của nàng lại bị nhục bổng quất xuyên vào, giống như bị xe lửa liên tục đánh vào, chỉ có thể run rẩy thừa nhận kịch liệt ma sát, ngay cả trống cũng không thoát.
Cổ họng mềm mại vô cùng của tiểu ma nữ bị quy đầu thô to đánh động bên trong, thẳng đến thực quản, nước mắt lưng tròn, cuối cùng chịu không nổi bị Ngã Nhĩ Hoa bạo ngược, kịch liệt phản kháng, đem tất cả dư lực còn lại phát động, thân thể mềm mại kịch liệt giãy dụa, muốn đẩy hắn từ trên người xuống.
Ngã Nhĩ Hoa không ngờ cô gái quyến rũ này còn có thể phản kháng, có chút giật mình nhịn thân thể mềm mại khêu gợi của nàng, cảm giác nàng trần như nhộng, thân thể xinh đẹp đang ở dưới thân mình kịch liệt giãy dụa, chính mình lại cưỡi trên mặt nàng, thân thể khắp nơi cảm giác được da thịt nhu nộn của nàng chuyển động, thiếu chút nữa bị nàng đẩy xuống.
Ở trước mặt của hắn, hoa viên thần bí của nàng gần ngay trước mắt, chiếc đùi đẹp khẽ động, dùng hoa viên đánh về phía hắn, giống như muốn dùng tiểu huyệt đụng làm cho hắn chảy máu mũi.
Ngã Nhĩ Hoa quyết định thật nhanh, lập tức miệng rộng mở ra, hung hăng cắn một cái lên hoa viên của tiểu ma nữ. hàm răng phá vớ cánh hoa, cắn trên huyệt khẩu.
Địa phương mềm mại nhu nộn như vậy làm sao chịu được hàm răng tàn nhẫn cắn, tiểu ma nữ lúc này kêu thảm một tiếng, thân thể gợi cảm mềm mại kịch liệt run rẩy, dĩ nhiên bị hàm răng cắn cho thống khổ, đạt tới cao trào.
Một cổ hoa mặt như suối phun vào trong miệng Ngã Nhĩ Hoa. Ngã Nhĩ Hoa hưng phấn mà nuốt xuống, mở rộng miệng bao lấy hoa viên tuyệt vời của tiểu ma nữ, đầu lưỡi đẩy ra tàn nhẫn đi vào liếm lục, cảm giác huyệt khẩu kịch liệt run rẩy, một cỗ hoa mật cuồn cuonj tuôn ra từ bên trong, giống như bị Ngã Nhĩ hoa dùng đầu lưỡi mở cánh cửa ra, nhưng lại không có cách nào đóng cửa lại.
Ngã Nhĩ Hoa ngậm lấy cánh hoa hoa viên của tiểu mỹ nữ, hàm răng cùng đầu lưỡi tàn phá bừa bãi, cắn cánh hoa, khiến cho thân thể tiểu ma nữ run rẫy dữ dội, thống khổ mà tiêu hồn rên rĩ.
Dưới hạ thể, Hạ Nhĩ Hoa cũng không buông lỏng chút nào, phần hông như đánh cọc vào bàn, lên xuông mãnh liệt, bang bang mà đánh vào ngọc diện tiểu ma nữ, nhục bổng thô to thì lại trong miệng nàng quất xuyên vào, quy đầu một chút lại đụng vào trong cổ của nàng, nước mắt nàng chảy dài.
Sau khi ăn hoa mật, Ngã Nhỉ Hoa cảm giác có một cỗ mãnh liệt từ trong bụng dâng lên, trong đầu hôn mê, lập tức cả người như điên cuồng, hai tay ôm chặt mông đẹp thơm mát của tiểu ma nữ, ngón tay hung hăng bóp vắt, làm cho da thịt tuyết trắng hiện ra những dấu tay lớn.
Cái miệng của hắn dùng sức mút vào, thỉnh thoảng lại cắn vài cái, đem cánh hoa cắn đến dấu răng rõ ràng, giống như cuồng phong đi qua tàn hoa.
Hạ thể ầm ầm đánh vào khuôn mặt xinh đẹp, sau khi ăn xong hoa mật, nhục bổng càng thêm thô to, trực tiếp trong miệng tiểu ma nữ oanh kích. Nhục bổng thô to tàn phá khóe miệng nàng, một vết máu từ trên mặt của nàng chảy xuống.
Tiểu ma nữ lúc này đã khóc không thành tiếng, nằm mơ cũng không nghĩ là, mình vốn muốn cưỡng gian một nữ tu sĩ, ai ngờ nàng lại đột nhiên biến thành một nam nhân, còn dùng nhục bổng làm ình chết đi sống lại. bây giờ nhục bỗng đã lớn như vậy, chờ một lát lại thành lớn thế này, chẳng phải là muốn trực tiếp giết chết mình sao?
Cái miệng anh đào mềm mại của nàng dung nạp không được nhục bổng lớn như vậy, khóe miệng nàng máu tươi chảy ròng, xẹt qua khuôn mặt xinh đẹp, cùng một chỗ với da thịt trắng noãn, giống như là lạc hồng của xử nữ.
Tiểu mỹ nhân lần đầu khẩu giao, khóe miệng chảy xuống giống như lạc hồng xử nữ, Ngã Nhĩ hoa ngẫu nhiên thấy thú tính càng dâng cao, nhục bổng hung hăng đánh vào cái miệng nhỏ của nàng, cảm giác được cực độ khoái cảm.
Nhục bổng hắn trong cơ thể ngây ngốc lâu như thế, đã sớm mẫn cảm được lợi hại, bây giờ lại đang trong miệng cô gái xinh đẹp này mãnh liệt kích thích, không thể kiềm được, sắp đạt được đỉnh điểm sung sướng.
Rốt cuộc, sau một lúc Ngã Nhĩ Hoa điên cuồng, thân thể kịch liệt run rẩy, hông bộ liều mạng chuyển động, nhục bổng run rẩy, tốc độ lớn nhất mà luồn tới đôi môi anh đào gợi cảm, chuẩn bị đem đệ nhất tinh dịch, không ràng buột tặng cho cái miệng anh đào từng cưỡng hôn Ngã Nhĩ Hoa.
Tiểu ma nữ sợ hãi mà mở to hai mắt nhìn, cảm giác nhục bổng thật lớn kiên quyết tiến vào trong miệng của mình, trong lòng âm thầm thảm thiết: "Ma thần vĩ đại. Nếu cứ tiến vào trong, con sẽ bị nghẹn chết a."
Vì không muốn khuất phục mà chết đi, có nhục cho uy danh của ma tộc, tiểu ma nữ quyết tâm phản kháng. Mặc dù nàng đã bị Ngã Nhĩ Hoa tại hoa viên hấp liếm, t hân thể mềm mại không còn chút sức lực nào, nhưng là cái lưỡi thơm tho còn có thể di chuyển, liền dùng chút khí lực cuối cùng, liều mạng trên nhục bổng, hy vọng có thể đem nó đi ra ngoài.
"Châu chấu đá xe, buồn cười không tự lượng sức." Sắp đến đỉnh điểm, thân thể căng cứng, trong đầu Ngã Nhĩ Hoa đột nhiên xẹt quá ý niệm này, cảm giác cái lưỡi mềm nhẵn thơm tho của cô gái, hông hạ hung khí nhẹ nhàng phá tan sự chống cự của cái lưỡi, xông vào trong cổ họng nàng, quy đầu tách cổ mềm mịn của nàng ra, luồn tới yết hầu của nàng, bắt đầu kịch liệt phun ra.
Một sóng tinh dịch cuồng bắn ra, như thủy long, oanh kích mạnh mẽ vào yết hầu tiểu ma nữ. Khuôn mặt xin xắn của nàng thoáng chốc đỏ bừng, quả thật là hít thở không thông, nước mắt phẫn nộ tròn suốt chảy ra tù đôi mắt đẹp, đầu bị bắp đùi Ngã Nhĩ Hoa kẹp chặt, hơn nữa còn có một chân chính giữa cố định, làm cho tiểu ma nữ không cách nào nhúc nhích, chỉ có thể chảy nước mắt, khuất nhục mà thừa nhận tinh dịch cuồng bắn ra, trực tiếp bắn vào yết hầu của nàng.
Ngã Nhĩ Hoa kịch liệt thở hổn hển, hông từ từ chậm rãi rút nhục bỗng trong miệng tiểu ma nữ ra, một luồng sóng xuất hiện trong chiếc lưỡi cùng miệng nàng. Bởi vì cổ họng nàng vừa mới bị căng lớn chưa kịp phục hồi lại như cũ, không nghĩ là đem tinh dịch bên trong vào, khiến cho nàng ho lên.
Nhưng mà nhục bổng còn trong miệng, coi như là nàng ho khan, cũng không có biện pháp đem tinh dịch ho ra. Tiểu ma nữ thống khổ khóc lên, một bên dùng thanh âm buồn bực, một bên cố gắng đem tinh dịch trong miệng nuốt xuống, bằng không, càng ho nhiều càng thêm khó chịu.
Nhục bổng cũng không ngừng bắn, không biết bao lâu, rốt cục ngừng lại. Ngã Nhĩ Hoa vô lực mà ngã xuỗng thân thể mềm mại gợi cảm phia dưới, kịch liệt thở dốc, mặt áp vào hoa viên đầy nước, nghe trên người nàng truyền đến mùi thơm, cảm thụ được da thịt của cô gái dưới thân, một cảm giác thỏa mãn nảy lên trong long.
Tiểu ma nữ bị hắn đặt dưới thân, phẫn nộ mà khóc, làm một ma nữ vĩ đại cao quý, tự nhiên lại bị nhân loại đặt dưới thân, thiếu chút nữa bị hắn dùng nhục bổng làm nghẹn chết, quả thực là một sỉ nhục lớn. Nhưng mà hỏng bét nhất chính là, cái này rã ràng là cái bẫy của nhân loại, lại ột nam nhân ngụy trang nữ tu tiến vào. Để cho nàng không đè phòng, đây có phải là chủ ý con thánh nữ đáng chết kia không, muốn mượn chuyện này đả kích tự tôn của nàng, bức nàng đem bí mật của mình nói ra?
Nhục bổng mềm dần trong miệng nàng, tinh dịch trên mặt đã bị nàng liếm sạch sẽ. kỳ thật nàng cũng không muốn, nhưng mà tinh hoa của nam tử kia giống như có ma lực thật lớn, làm cho nàng nhịn không được cắn nuốt sạch sẽ. nàng cũng biết, có nhiều tinh hoa như vậy, giúp nàng khôi phục nguyên khí rất nhiều, một khi nguyên khí khôi phục, cái tên tiểu tử dám khi dẽ mình, nhất định phải trả một cái giá thật lớn.
Mặc dù tinh dịch của nhục bổng đã bị hấp sạch, nhưng nàng vẫn lại rơi lệm dưới hông Ngã Nhĩ Hoa âm mao dài phóng ra, xuyên qua trong mũi nàng, khiến cho nàng nhịn không được hắt xì, trong miệng phun ra khí lưu xẹt qua nhục bổng, khiến cho Ngã Nhĩ Hoa có chút ngứa.
Tiểu ma nữ giơ tay lên, lau đi nước mắt trên khuôn mặt xinh xắn, tâm lý thầm hận, chỉ hạn mình không có lông mao dài, nếu không đem lông mao duỗi đến bên trong mũi hắn, đem hắn hắt xì, cũng xem như báo một cái cừu hận.
Khóe miệng vẫn còn rất đau, mới vừa rồi nhục bổng thật lớn công phá, hai tay tiểu ma nữ sờ một chút, nhìn tới trước mắt, có chút vết máu, trong lòng đại hận.
Còn không chờ nàng nghĩ làm thế nào báo thù đau nhức này, thì trong miệng nàng, sau khi bắn tinh mềm đi một chút, nhục bổng lại bắt đầu trướng đại, tiểu ma nữ sợ đến hoa dung thất sắc, sợ lại bị một lần nữa, miệng mình đã không còn chịu được sự công phá như vừa rồi nữa.
Ngã Nhĩ Hoa ghé vào trên thân thể của nàng, đắc ý cười. mới vừa rồi bắn bên trong miệng nàng, thật là có chút sảng khoái, từ kiếp trước cho đến bây giờ, chưa từng sảng khoái như vậy. Bây giờ nhục bổng hắn còn bên trong cái miệng nhỏ nhắn của nàng, lại cảm giác được cái lưỡi thơm tho khẽ liếm khiến cho nhục bổng lại cứng lên, có chút đau nhức.
Mặc kệ một mỹ nữ phóng túng như vậy trong người, thì không phải là nam nhân. Vì vậy Ngã Nhĩ Hoa hung hăng hút vài giọt hoa mật vừa chảy xuồng, lập tức có khí lực, lập tức ngồi dậy, cái mông ngồi ngay trên mặt nàng, nhục bổng trong miệng nàng tàn nhẫn xuyên vào vài cái, cùng nàng đổi tư thế, chuẩn bị làm một chút chuyện thú vị.
Rất nhanh, bọn họ dường như lấy lại tư thế bình thường, hai người ngồi đối mặt nhaum lần này hắn không đối mặt với hoa viên đầy dâm thủy của nàng, mà là đối mặt với khuôn mặt xinh đẹp quyến rũ của nàng, hắn lại quỳ gối giữa hai chân nàng, hạ thể nhục bổng trướng đại, nhắm ngay hoa viên chưa nếm mùi đời của nàng.
Tiểu ma nữ rõ ràng ý đồ của hắn, nhìn dưới hông thân thể Ngã Nhĩ Hoa một chút, thấy hung khí thật lớn kia, sợ đến sắc mặt trắng bệch. Lớn như vậy, nếu thật sự căm vào tiểu huyệt của mình, không phải là đem chính mình chia làm hai sao?
Nàng run rẩy vươn ngọc thủ, mười ngón thon dài nắm bắt nhục bổng thô to đầy nước miếng của nàng, giống như là làm từ sắc thép, vừa thô lại vừa cúng, quả thật là giống đại bổng giết người, nếu cho nó tiến vào trong cơ thể, chính mình chỉ sợ cách cái chết không xa nữa rồi.
Nhìn Ngã Nhĩ Hoa nhe răng cười sat vào mình, tiểu ma nữ luôn luôn không sợ trời không sợ đất bắt đàu sợ hãi đứng lên, kinh hoảng mà thét to: "Không được, không được. Van cầu ngươi, ta vẫn là lần đầu tiên, sẽ bị ngươi đâm chết a."
Nghe nói như thế, Ngã Nhĩ Hoa do dự một chút, lập tức kiên định đặt nàng dưới thân, nhục bổng hướng hai chân nàng. Chưa từng nghe nói ma nữ bị loài người cưỡng gian mà chết, hắn quyết định không nghe chuyện ma quỷ của nàng, huống chi bây giờ cung đã lên tên, không thể không bắn, nàng bị đâm chết là tốt, hay là chính mình bị nghẹn chết sẽ tốt hơn?
"nàng trong truyền thuyết là ma tộc tà ác, cho dù đâm vào mà chết, cũng xem như thay trời hành đạo, huống chi mi còn là một đại mỹ nữ, không kém gì con người." Ngã Nhĩ Hoa trong long nói thầm, hồn nhiên như không có gì, chính mình đang cưỡng gian ma nữ, dường như so với trong truyền thuyết ma tộc càng thêm tà ác.
Tiểu ma nữ sợ hãi giãy dụa, mười ngón tay thon dài cầm chặt nhục bổng Ngã Nhĩ Hoa, một bên dùng sức không cho nó đến gần hoa viên, một bên dùng sức xoa nắn, hy vọng có thể cho nó bắn nhanh ra một chút, cho chính mình tránh được một kiếp.
Nhưng mà người tính không bằng trời tính, hắn vứa mới bắn tinh đâu có dễ dàng bắn ra như vậy, nàng lại vừa mới uống xong tinh dịch của Ngã Nhĩ Hoa, bây giờ bị giam trăm năm, thân thể suy yếu đến cực điểm lại đâng trong tình trạng dùng hết nguyên khí, không có một chút khí lực nào chống đỡ hắn tiến công. Hai tay thiếu nữ ngoại trừ làm cho Ngã Nhĩ Hoa càng thêm hưng phấn, ngoài ra không có tác dụng gì khác.
Nhục bổng thô to cứng rắn, phá vớ sự dây dưa của ngọc thủ, ngay tại cánh cửa thuận lợi cắm vào, Ngã Nhĩ Hoa dựa vào tiểu thuyết sắc hiệp đã từng đọc, đem đùi cô gái vô lực này lên hai vai mình, để cho nhục bổng tiếp xúc với hoa viên, cũng xem như học cũng không uổng công.
Quy đầu cứng rắn ngay trên huyệt khẩu mềm mại của cánh hoa. Thân thể Ngã nhĩ Hoa dùng sức đè xuống, đem bắp đùi nàng đặt trước ngức hai người, ngón tay càn rỡ vuốt ve đầu vú, ngay tren vú nàng lưu lại mấy dấu tay.
Tiểu ma nữ nằm trên mặt đất ngửa mặt lên trời, vô lực nghẹn ngào. Mặc dù nàng mấy năm nay vẫn có giấc mộng được nam nhâm đi vào nguyên khí nàng, nhưng mà chuyện trước mắt này, rốt cuộc sợ hãi, mặc kệ nói thế nào, nàng vẫn là một cô gái chưa trải sự đời a.
Quy đầu tiếp xúc thân mặt ngay tren huyệt khẩu. Lưng Ngã Nhĩ Hoa chậm rãi chuyển động xuống, phá vớ huyệt khẩu, tiến nhập vào bên trong.
Bị hoa viên bao lấy quy đầu. Ngã Nhĩ Hoa hưng phấn mà thấp giọng cười, cảm giác quy đầu đã ngay tai tầng lá mỏng phía trước, chỉ còn một chút nữa, sẽ lấy đi cái trong sạch tôn quý của ma nữ này.
Tiểu ma nữ không sợ trời không sợ đất trên mặt rốt cuộc xuất hiện thần sắc cầu khẩn, hai tay nhẹ nhàng đặt trên ngực Ngã Nhĩ Hoa, nhẹ nhàng nghẹn ngào nói: "Không được không được." thoạt nhìn so với bạch dương thánh nữ còn muốn nhu nhược đáng thương hơn.
Nhìn gương mặt xinh đẹp đầy nước mắt của nàng, Ngã Nhĩ Hoa hít một hơi thật sâu, đột nhiên phát lực, hung hăng tiến vào, nhục bổng lập tức xuyên phá cái chắn mỏng, vọt vào trong thân thể gợi cảm mê người của nàng.
Tiểu ma nữ ngẩng đầu lên, phát ra một tiếng hét chói tai. Nước mắt không ngừng chảy ra trên đôi mắt đẹp của nàng, rơi trên mặt, rơi xuống mặt đất. xem tại tr.u.y.ệ.n.yy
Ngã Nhĩ Hoa một nhát phá địch, không bao giờ lưu thủ, hai tay nắm chặt mông của ma nữ, hông bộ hung hăng trùng kích, lao thẳng nhục bổng vào sâu bên trong, không kiêng nể gì.
Hông hắn nhanh chóng trước sau trùng kích, tốc đọ càng lúc càng nhanh, theo sau mỗi lần mạnh mẽ đâm vào, nhục bỗng càng xuyên vào sâu bên trong, một dòng máu đỏ tươi sau khi hoa viên bị xuyen phá chảy ra, nhiễm đỏ cả cái mông cùng đùi đẹp như tuyết trắng của nàng.
Hoa viên nhu nộn, gắt gao ôm chặt lấy nhục bổng, kịch liệt đâm xuyên vào, rất nhanh ma sát bên ngoài nhục bổng, gây cho Ngã Nhĩ Hoa kịch liệt khoái cảm.
Nhục bổng như hung khí, hung hăng giải trừ phong bế của hoa viên càng đánh càng sâu, thẳng đến chỗ sâu nhất, đem cả nhục bỗng thô lớn cắm vào thân thể nhỏ nhắn xinh xắn của tiểu ma nữ.
Tiểu ma nữ thống khổ khóc, chỉ cảm giác giữa hai chan, như bị đao chém rách đau đớn. Bây giờ nàng cảm giác mình như bị kéo thành hai nửa, thậm chí so với bị kéo nát còn muốn thống khổ hơn.
Hoa viên giữa hai chân chưa được kích thích, bây giờ lại bị nhục bổng lớn như vậy đâm vào, kịch liệt ma sát làm cho Ngã Nhĩ Hoa khoái cảm, nhưng đối với nàng mà nói, lại là cực độ thống khổ.
Nhục Bổng hung hăng cắm vào, thẳng vào sâu bên trong. Cô gái chưa từng bị ai ghé thăm qua tử cung, đột nhiên nghênh đón hung khí kinh khủng này, ngay tại của đón tiếp nhục bỗng đâm vào, phảng phất phát ra tiếng thống khổ rên rỉ.
Có thể đạt tới độ sâu như vậy, đúng là đối với Ngã Nhĩ Hoa mà nói đúng là cực độ hưng phấn. Hoa viên cô gái này gắt gao bao lấy nhục bổng thô to của hắn, hai người khăng khit thân mật kết hợp cùng một chỗ, bên trong thit co rút nhúc nhích, đè ép lấy quy đầu cùng nhục bổng, gây cho hắn kịch liệt kích thích.
Tiểu ma nữ suy nghĩ muốn chạy trốn, nhưng sau khi Ngã Nhĩ Hoa uống hoa mật của ma nữ dần dần lâm vào thần trí điên cuồng, động tác từ từ trở nên cuồng bạo đến cực điểm, đem cô thân thể ma nữ gắt gao đặt dưới thân, bắp đùi tuyết trắng bị hắn đặt phía trước ngực, hương đồn lại bị hai tay hắn gắt gao nắm chặt, hông hắn như tia chớp trùng kích, hung hăng mà đâm vào hương đồn nhu nộn của nàng, phát ra tiếng vang ba ba.
Máu xử nữ thuần khiết đã nhiễm đỏ nhục bổng thô to. Máu tươi từ huyệt khẩu chảy xuôi ra, kich liệt quấn vào nhục bổng. mà nhục bổng kia cũng không chịu bỏ qua, ra sức mãnh liệt đâm vào, quy đầu đanh vào tử cung nàng, thật là giống như muốn bức gian chết nàng.
Tiểu ma nữ vô lực kêu thảm, bị Ngã Nhĩ Hoa đặt dưới thân, đau nhức cả người. mỗi một lần đâm vào đều là cực hình, hoa viên mềm mại giống như bị thanh sắt hỏa hồng đánh vào. Mà Ngã Nhĩ Hoa còn xa xa mới đạt tới hưng phấn, hắn như dã thú, đè xuống cô gái dưới thân, tàn nhẫn, lại tàn nhẫn.
Tư thế bình thường này đã không thể thỏa mản dục vọng của hắn, hắn đem cô gai này quay lại, từ phía sau hung hắn mà đâm vào. Một trong những ma nữ tôn quý nhất ma giới, cứ như vậy giống như con chó quỳ rạp trên mặt đất, thống khổ tiêu hồn
Thánh Nữ Tu Đạo Viện Thánh Nữ Tu Đạo Viện - Không rõ...