Ta có thể vượt qua những khó khăn có thật, chứ không thể vượt qua những khó khăn tưởng tượng.

Theodore N. Vail

 
 
 
 
 
Tác giả: Kathi Appelt
Thể loại: Tiểu Thuyết
Dịch giả: Lê Quang Toản
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 117 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1062 / 11
Cập nhật: 2017-05-20 08:59:49 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 18
HOẢNG KHÔNG GIAN BÊN DƯỚI NGÔI NHÀ ĐỔ Nghiêng là quê hương của Puck và Sabine, là ngôi nhà duy nhất mà chúng từng biết. Với Puck và Sabine thì đây là nơi mà chúng nằm rúc vào với mẹ mèo tam thể và Ranger. Ở xứ sở này là nơi chúng ngủ, ở đất nước này là nơi chúng mơ màng, nhưng đây cũng là dải đất của những trò vui bất tận, chứa đầy những thứ rất thú vị để mà khám phá. Đây là đôi ủng củ mà da đã mốc meo và rạn nứt. Đây là cái sọt đựng cá bằng gỗ đã bị mòn vẹt, bị nhét vào dưới này một cách cẩu thả suốt bao nhiêu năm và đã bắt đầu mục. Chúng có thể tìm thấy ở đây đủ loại chai lọ với thùng và hộp, đủ thứ đồ thừa vặt vãnh. Đủ mọi chỗ cho những con mèo con lẩn trốn, leo trèo và ngã nhào xuống. Lãnh địa này nằm bên dưới căn nhà nghiêng, cái gầm sàn, không quá rộng để cho mèo mẹ tam thể và chó săn lúc nào cũng có thể để mắt đến bọn trẻ. Cả hai đều biết là Gar Face sẽ không cư xử tử tế với bọn mèo con. Và chúng thường bảo với lũ trẻ, “Đừng ra khỏi khu vực an toàn của Gầm sàn! Chớ bao giờ bước ra Khoảng trống, trong bất kì hoàn cảnh nào.” Đó là một quy định nghiêm ngặt.
Các con sẽ được an toàn trong Gầm sàn.
Thế nhưng đối với Puck và Sabine thì Gar Face chỉ là tiếng động mà chúng nghe thấy mỗi khi gã bước ầm ầm ngang qua phía trên trần gầm sàn, hắn chỉ là một đôi ủng đi những bước huỳnh huỵch xuống nhà vào ban đêm và quay trở lại lúc sáng sớm. Hắn là một sinh vật có thói quen đều đặn. Rời khỏi nhà vào đúng lúc mặt trời lặn, đôi khi phóng đi trong chiếc xe tải không mui cũ kĩ, đôi khi thì đi bộ ra ngoài, và luôn luôn quay trở về ngay trước lúc mặt trời nhô lên.
Hầu hết các buổi sáng hắn đều nhớ cho Ranger ăn. Vào những ngày như thế, mèo mẹ sẽ đợi cho đến khi nó nghe thấy hắn ngừng di chuyển phía trên đầu chúng. Rồi thì Ranger sẽ mời nó cùng ăn trong cái tô đựng thức ăn của con chó. Mèo mẹ sẽ bò ra và ăn thật nhanh, ngoái nhìn lại sau vai để chắc chắn là bọn mèo con vẫn còn đang ngủ. Nó sẽ cho chúng ăn sau đó, nhưng trước tiên thì nó phải đổ cho đầy cái bụng của mình đã.
Một vài buổi sáng thì Gar Face quên không để thức ăn, hoặc là hắn không quên mà đơn giản chỉ là vì hắn không muốn làm. Những lúc như vậy thì Ranger lại để mắt trông chừng bọn mèo con trong khi mèo mẹ lẻn ra ngoài. Nó là một con mèo giỏi săn mồi. Thường thì nó đem về nhà một con chuột ngon lành hay là một con thằn lằn nóng nảy. Chỉ có thế thì chẳng đủ cho một con chó cỡ Ranger nhưng nó không bao giờ than phiền. Dù sao cũng còn tốt hơn là một cái đĩa trống trơn. Nó thường nhìn con mèo mẹ bước đi và ước ao giá mà nó có thể được đi cùng, có thể làm sao đó để bứt đứt sợi dây xích, sợi dây đã buộc chặt nó vào cái cột bên dưới hàng hiên.
Đã bao lâu rồi cái thời mà nó còn được tự do chạy băng qua rừng? Nó cũng không chắc là lúc này những cái chân già yếu của nó còn có thể mang nó đi được nữa, nhất là cái chân bị thương, cái chân hãy còn mang một viên đạn nhầm đích, viên đạn hãy còn nằm trong chân trước của nó. Có lẽ là không đi được xa đâu. Nhưng cũng có thể là đủ xa để bắt một con sóc hay một con gấu trúc hoặc một con thỏ và đem con mồi về nhà cho cả gia đình. Gia đình của nó. Một gia đìnhkì lạ - một con chó săn già, một con mèo tam thể cùng với hai con mèo con của chúng.
Nơi Trú Ẩn Nơi Trú Ẩn - Kathi Appelt Nơi Trú Ẩn