Số lần đọc/download: 604 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 08:34:42 +0700
Chương 18: Đánh Nhau.
K
hi tiếng trống vang lên cả lớp thở phào nhẹ nhõm vì được giải thoát khỏi cô Minh. Cả lớp liền quăng cái quyển sách toàn chữ chán ngắt đó qua một bên. Nó thì hùng hổ đi đến trước mặt hắn, nó nói cứ như quát vào mặt hắn luôn ấy.
_ “ Xe của tôi anh tính thế nào đây hả? ”.
_ “ Tôi mang đi sửa rồi ” _ Hắn cũng chỉ hời hợt nói, sau đó thì bỏ đi luôn, không thèm nhìn lại nó một cái.
Tức, tức quá đi ấy chứ, hắn quá là khinh thường nó rồi. Nhưng phải nhịn, phải nhịn dù sao cái tên trời đánh này đang sửa xe cho nó, nó không tiền rồi bây giờ ngay cả xe cũng chẳng có thì nó biết làm sao, nó không muốn suốt ngày phải quốc bộ đến trường đâu. Nó đang trợn mắt nhìn theo bóng dáng hắn, thì từ đâu giọng con Nhi bay vào tai nó:
_ “ canteen không mày? ”.
_ “ Tao không có tiền, mày đãi tao đi ” _ Nó đưa đôi mắt đáng thương nhìn con Nhi, rồi nói.
_ “ Ok ” _ Nhi cũng rất hào phóng đáp lại.
Vậy là hai đứa nó canteen thẳng tiến, canteen khá là đông người nó và con Nhi xông pha mãi mới lấy được đủ đồ ăn và thức uống. Hai đứa nó ôm đống đồ ăn và thức uống đi về phía cái bàn trống, sau đó phần đứa nào đứa đấy ăn cũng chẳng còn tâm tình nói chuyện hay chém gió gì nữa, lấp đầy cái bụng cái đã " có thực mới vực được đạo mà ". Nó đang ngồi ăn ngon lành tự nhiên có tiếng nói đầy mỉa mai bay thẳng vào tai nó:
_ “ Ơ đây không phải chị hai của trường chúng ta sao? sao nhìn thảm hại thế này, nhìn cứ như lũ ăn mày chết đói vậy, có cần tôi đây bố thí vài đồng không? ”.
Con nhỏ đó nói xong cả lũ đằng sau đi cùng nó cũng rú lên cười. Đây là con nhỏ kia chọc tức nó nha vậy cũng đừng trách nó ác hay bảo nó côn đồ. Nó đừng dậy quay người lại nhìn con nhỏ kia, thì ra là nhỏ Hạnh lớp 12a7. Con nhỏ này tự xưng là hotgirl trong trường, cũng kiêu căng phách lối lắm, nó cũng ngứa mắt với con này lâu lắm rồi nhưng cũng chưa có dịp chạm mặt gần như vậy. Nó nheo mắt lại nhìn mấy đứa đằng sau con nhỏ Hạnh, nam có nữ có. Nhìn toàn là cái bộ dạng muốn ăn đòn nào là đầu xanh đầu đỏ, đã xấu lại còn màu mè đúng là nhìn không thể chấp nhận được mà.
_ “ Ăn thì có thể ăn bậy, nhưng không nên sủa bậy nghe chưa ” _ Nó nhìn con Hạnh đầy khiêu khích sau đó, phun ra một câu mỉa mai con nhỏ.
Con nhỏ Hạnh tức nó ra mặt đó nhưng cũng không có làm gì được nó, con nhỏ chỉ có thể trợn mắt nhìn nó nhưng mắt cũng chẳng mở to nổi, mắt nhỏ mắt một mí mà, nên nhìn bộ dạng nhỏ hiện giờ vô cùng mắc cười. Nhỏ tuy không ưa nó nhưng cũng chẳng dám làm gì vì trong trường ai mà không biết những “ chiến công ” mà nó lập ra. Nên nhỏ định quay bước đi thì nó kéo tay nhỏ đó lại cầm cái hộp cơm đang ăn dở không thương tiếc hất thẳng lên đầu con nhỏ kia, mọi người có ở trong canteen đều ồ lên, sau đó quây quanh lại xem, còn con nhỏ kia nhìn nó đầy kinh ngạc sau đó chuyển qua tức giận, nhỏ đó định nói gì thì một thằng trong đám đi cùng nhỏ hùng hồn nhảy ra trước mặt nó, vừa nhìn nó đã muốn đánh cho tên này một trận rồi, ngứa mắt nhất là cái đầu của hắn, cắt theo kiểu mốt hiện giờ đó, vét hai bên để cái chỏm dựng đứng tên đầu, lại còn nhuộm vàng khè nữa chứ. Hắn chỉ tay và quát vào mặt nó:
_ “ Con đĩ kia mày đừng có mà quá đáng, tao không thích đánh đàn bà con gái đâu ”.
Tên kia nói xong làm không ít người vây xung quanh đều thầm khen hắn can đảm, ai mà không biết nó chứ. Nhưng tốt nhất tên này nên có thực lực một chút chứ đừng có mà anh hùng rơm, vì sau khi nó bị một tên quát thẳng vào mặt như vậy thì cái thằng ngu ngốc đó không còn nguyên vẹn như lúc đầu đâu.
_ “ Bà đây chưa ngán đứa nào bao giờ, mày không đánh đàn bà con gái nhưng bà đây cứ ai đụng là đập ” _ Nó nói xong thì liền lập tức cho cái tên đầu vàng đó một đạp vào bụng mở đầu cuộc chiến luôn, nó không phải đứa chỉ thích đứng võ mồm hay to mồm gì cả, với mấy đứa thế này theo nó thì cứ dùng trực tiếp nắm đấm là nhanh nhất chẳng cần nói cho phí lời, mấy đứa đứng xem cũng tản ra, nhỏ Hạnh và mấy đứa đi theo nhỏ Hạnh cũng lao vào đánh hội đồng nó luôn, nhìn là biết cái bọn này chẳng biết võ vẽ gì đâu chỉ là lũ gà mờ chỉ biết dùng sức mà thôi, gái thì chơi trò cào, cắn, dựt tóc. Mấy thằng con trai thì chỉ được cái to xác. Nhưng dù sao tụi này cũng mười mấy đứa quây quanh nó, nên cũng có chút vất vả mà đặc biệt mấy nhỏ đó cứ dùng chiêu mèo cào làm nó ức chế lắm rồi. Vậy là không nhường nhịn gì hết nó trực tiếp cầm tay con Hạnh bẻ ra sau, con Hạnh liền thét lên chói tai, sau đó nó còn bồi thêm một cú đạp vào bụng nhỏ đó. Mấy đứa kia thấy nó đánh con Hanh không nương tay như vậy nên cũng không có dám xông lên nữa kể cả mấy thằng con trai. Nó không thương tiếc tát và mặt nhỏ hai cái sau đó đẩy nhỏ vào cái bàn gần đó. Nó dường như bị mất kiểm soát chính mình vậy, mấy ngày nay nó cứ gặp chuyện xui xẻo suốt nên trong lòng khá là ức chế, nên nếu trách thì chỉ có thể trách con nhỏ Hạnh đó xui xẻo bị nó coi như bao cát để chút giận. Nó đang đánh hăng thì có tiếng thầy quản sinh quát lên:
_ “ Mấy em kia làm gì đó? Có dừng lại ngay không hả?”.
Mấy tên đi cùng nhỏ Hạnh thấy thầy quản thì lủi mất tiêu, nó cũng dừng đánh luôn, nó cũng không phải loại cố đấm ăn xôi. Nhìn con Hạnh bây giờ phải nói là cực kì thảm luôn, tay, chân, mặt chỗ nào cũng có những vết như dùng dao cắt, lại thêm nhiều chỗ bầm tím, nhỏ còn đang ôm tay rên rỉ nữa chứ. Quả thật lâu rồi nó không có đánh đứa nào giã man đến vậy. Nhưng tất nhiên nó cũng không có lành lặn hoàn toàn được, trên người có vài vết xước do mấy đứa con gái cào, đầu cũng hơi bù xù. Tay chân có và vết tím, nhưng cũng không có gì nghiêm trọng cả.
_ “ Băng em lên văn phòng, còn ai đó đưa trò này lên phòng y tế trước đi đã, sau khi băng bó xong thì cũng nên văn phòng luôn ” _ Thầy giám thị đi đến gần lạnh lùng nói với nó và con nhỏ Hạnh.
Trước khi đi nó còn nhìn thấy nhỏ Nhi vẫn đang ngồi ăn ngon lành như mấy chuyện kia chẳng có ảnh hưởng gì đến nhỏ hết vậy, đã thế nhỏ còn trao cho nó ánh mắt kiểu như “ Chúc mày bình an trở về ”. Nó lườm nhỏ một cái sau đó mới đi theo ông thầy. Thực ra cũng không thể trách nhỏ Nhi được, nhỏ là người hiểu nó hơn ai hết, nhỏ chơi với nó từ nhỏ nên rất hiểu nó, nhỏ biết có cản cũng không được, mà giúp thì nó cũng sẽ không vui, mới lại nhỏ cũng chứng kiến nó đánh nhau nhiều rồi.
Nó đi vào phòng hội đồng sau khi ông quản sinh bảo nó ngồi viết bản tường trình cũng đi ra ngoài luôn chắc là đi gặp cô giáo chủ nhiệm với gọi mẹ nó tới ấy mà mấy lần trước đều vậy cả, chuyện này nó làm nhiều rồi chứ không có phải lần đầu. Nhưng chuyện quan trọng bây giờ là viết bản tường trình đây này, nó nhìn tờ giấy trắng trước mặt mà vô cùng ngao ngán, ngồi viết những lời văn chương uốn lượn đúng là tra tấn nó mà. Cầm bút lên viết vào đó vài lời hoa mỹ rồi ném qua một bên. Tựa người vào ghế nhìn xung quanh, cũng chẳng khác gì những lần trước nó vào. “ Cạch ” cánh cửa mở ra theo sau là cô Minh chủ nhiệm lớp nó và thầy quản sinh và còn nhỏ Hạnh, Nhìn nhỏ ấy bây giờ mắc cười lắm nếu không vì hoàn cảnh không cho phép nó đã cười phá lên rồi. Mấy người đó ngồi xuống, nhỏ Hạnh ngồi đối diện nó đang nhìn nó bằng ánh mắt đầy căm ghét, nó cũng không khách khí trao cho nhỏ cái nhìn đầy khinh bỉ. Cô Minh cầm lên bản tường trình của nó lướt qua một lượt. Sau đó vẫn câu hỏi muôn thủa cô hỏi nó:
_ “ Vì sao em lại đánh bạn ”. Nói thật nó thấy loại câu hỏi này vô cùng ngu ngốc luôn.
Nó chưa có kịp nói gì thì nhỏ Hạnh ở bên cạnh bên cạnh đã ra cái vẻ mặt đáng thương sau đó nói:
_ “ Em chẳng làm gì bạn ấy cả tự nhiên bạn ấy lao vào đánh em ấy chứ ”
_ “ Tôi chưa có hỏi tới em ” _ Cô Minh lạnh giọng nói với nhỏ Hạnh sau đó quay ra đợi câu trả lời của nó.
_ “ Em không có gì để giải thích cả, đánh cũng đánh xong rồi ” _ Nó cũng không thích đi giải thích nhiều, đánh thì dù sao cũng đánh rồi còn giải thích cái mẹ gì nữa chứ. Chẳng được cái tác dụng gì hết, nó cũng không phải người dám làm mà không dám nhận.
_ “ Băng thái độ đó của em là sao hả? Cô đã mời phụ huynh của hai em đến để giải quyết rồi đó ” _ Cô Minh nhìn nó với vẻ không hài lòng.
Nó cũng im lặng không có nói gì nữa, nhưng nó thấy lạ lắm vì từ nãy đến giờ ông thầy quản sinh không có nói gì nó, chuyện này lạ nha, không phải ông ta rất thích nhìn thấy nó gặp rắc rối hay sao? Đáng lí bây giờ ông ta phải như thường lệ ở một bên liên tục đổ thêm dầu vào, cho nó chết cháy luôn chứ. Vậy mà ông ta chẳng nói gì, cứ ngồi im lặng một chỗ, nếu nó nhìn không nhầm thì trên mặt ông ta còn có vẻ gì đó buồn buồn nữa cơ.
Trong thời gian đợi phụ huynh tới cô Minh hỏi gì nó cũng trả lời qua loa biểu hiện rõ thái độ không muốn trả lời và chống đối, nhưng con nhỏ Hạnh thì khác với nó hoàn toàn cứ lăng xăng kể lại từng chi tiết trong câu chuyện mà nhỏ bịa ra là nó đã vô lí xông vào đánh nhỏ, cho đến những chi tiết nó “ bạo lực ” con nhỏ đó một cách dã man thế nào. Lắm chỗ nhỏ kể mắc cười lắm cơ nhỏ kể cứ như biến nó thành siêu nhân hay những anh hùng võ lâm trong những phim cổ trang của Trung Quốc vậy đó, nó đúng là tự kiêu nhận mình chính là một nữ trung hào kiệt, văn võ vô song, nhưng cũng không thể tung ra những đòn siêu việt mà nhỏ Hạnh kể ra được.
Nó chỉ biết ngồi một bên cười toe toét lắng nghe câu chuyện mà nhỏ bịa ra như đó là một chuyện hấp dẫn lắm vậy, mà quả thực nhỏ chém gió cũng hấp dẫn thật, nhỏ này học văn chắc cũng khá lắm. Cô Minh nhìn bộ dạng của nó thì mặt càng ngày càng tỏ vẻ khó chịu, nhưng cũng không thể làm gì nó, cười không có phạm pháp nha. Mà con nhỏ Hạnh này đúng là ngu mà chém gió phải có mức độ thôi chứ như vậy người ta mới tin được đằng này hư cấu đến mức không thể tin được, chắc chỉ có đứa không có não mới đi tin lời con nhỏ này nói thôi.