Số lần đọc/download: 1272 / 15
Cập nhật: 2022-03-07 21:29:30 +0700
Q.2 - Chương 2: Bích Ngọc Xuất Thế
N
hìn mọi người từng người một ngồi xuống, dáng vẻ thập phần nghiêm túc, ta mãn ý điểm đầu, mọi người còn biết khinh trọng trước sau.
Ta đầu tiên đi đến bên cạnh Lang Phong đại ca, nhân vì Lang Phong đại ca thân thể rất tốt, lại đã luyện Thái Cực Âm Dương Quyết được mấy ngày qua, tẩy tinh phạt tủy cho hắn là dễ nhất.
Ta nhẹ nhàng đặt tay phải lên Thiên Linh Huyệt của hắn, ý trầm đan điền, từ đan điền phát xuất chân nguyên lực truyền qua Thiên Linh Huyệt của hắn, đi qua các kinh mạch … ta thật sự không nghĩ rằng, thật tại quá đơn giản, so với ý liệu thì dễ hơn nhiều. Đúng thế, ta khinh nhi dịch cử là đã thành công.
Ta dụng tốc độ cực kỳ nhanh chóng tẩy tinh phạt tủy cho ba gã đồ đệ của ta, chỉ có Trương Vũ khiến ta hao tổn không ít chân nguyên lực, nhân vì nội công của hắn chẳng ra làm sao, nhưng may hắn còn thiếu niên. Sự tiêu hao còn trong phạm vi chịu đựng của ta.
Vương ca kinh mạch rất tốt, ta dễ dàng thành công. Chỉ bất quá y thì tốt – còn Vũ tỷ của ta, tuy nhiên đã từng luyện mấy chiêu, nhưng không có luyện qua nội công, khiến ta chịu tận khổ đầu. Cũng may ta là một tu chân giả có rất nhiều kinh nghiệm (kinh nghiệm tiền thế), nên cũng thành công.
Ta thở ra một hơi dài, tiếp theo là hai người niên kỷ lớn, ta lại phải chịu tận khổ đầu a, tâm tùy ý động, chân nguyên lực tăng cường vận chuyển, bổ sung tiêu hao.
Chuyển thân đi qua chỗ Trương đại thúc.
Ha! Trương đại thúc của ta chính đang cười hi hi nhìn ta, ta cười khổ, ta thật đáng thương a, không biện pháp, ai bảo bản thân hào ngôn tráng ngữ, hiện tại chỉ đành chịu khổ thôi.
Đặt tay phải lên trên Thiên Linh Huyệt của Trương đại thúc. A! Trời ơi! Ông ta, ông ta, kinh mạch của ông ta hiển nhiên thông suốt vô trở, phảng phật thiên sinh tiên thiên cao thủ, sao lại thế này?
Giây lát, ta minh bạch, Trương đại thúc đem tinh lực cả đời đều chú tâm vào phương diện ngọc thạch điêu khắc, nhưng trong phương diện này ông ta đã đạt đến trình độ lợi dụng tự nhiên chi lực, mà “vạn vật giai hữu đạo”, đương nhiên, thân thể ông ta cũng đồng thời bị tự nhiên chi lực cải tạo. Ta có điểm cao hứng, dạng cảm ngộ tự nhiên như Trương đại thúc, sau này công lực ông ta đề thăng cực nhanh, ta yên tâm về sự an toàn của ông ta, ông ta trong kế hoạch của ta là một người không thể thiếu. Ta cao hứng ngừng tay, hướng đến người cuối cùng - mẫu thân của Lang Phong,
- Uy, hiền chất, ngươi không có giúp ta tẩy tinh phạt tủy a? Ta thế nào một điểm cảm giác cũng không có a? Có phải khi nãy vì ta cười nên giận?
Trương đại thúc còn tại phía sau ta la lên, ta muốn điên, ta quay đầu nhìn Trương đại thúc nói:
- Trương đại thúc, đại thúc kinh mạch thông suốt vô trở, căn bản không cần ta động thủ, đại thúc còn nói. Đại thúc nghĩ lại đi, từ sau khi đại thúc ngộ thông dụng tự nhiên chi lực điêu khắc, có phải chưa từng sinh bệnh, hơn nữa tinh thần so với trước cũng tốt hơn.
- Hình như thế a. Ân … Hiền chất a, là ta sai, xin lỗi a!
Ta cười khổ lắc đầu, chuyển thân đi đến chỗ đại nương, tay phải đặt trên Thiên Linh Huyệt trên đầu đại nương. Trời ơi! Ta không sống được rồi a.
Ta biết đại nương niên kỷ không nhỏ, hơn nữa thân thể không tốt, cũng chưa từng luyện qua vũ công, kinh mạch tự nhiên chẳng ra làm sao cả, nhưng ta không nghĩ rằng kinh mạch đại nương thật tại quá quá quá tệ. Cơ hồ xem không thấy có chút nào thông suốt. Không biện pháp, ai bảo khi nãy ta đã nói, bà ấy còn là mẫu thân của đại ca a!
Ta hít một hơi dài, cường vận chân nguyên lực, từng cổ từng cổ chân nguyên lực âm nhu thấu nhập từng kinh mạch toàn thân đại nương, chầm chậm thanh trừ tạp chất trong cơ thể. Thân thể đại nương hiện tại quá yếu, ta còn không dám làm mạnh. Qua một quãng thời gian rất lâu, chân nguyên lực của ta cơ hồ tiêu hết, nhưng mà cuối cùng kinh mạch của đại nương cũng được đả thông.
Ta thu tay, thân thể hơi run, sắc mặt trắng bệch, trong ký ức ta từ rất lâu rồi chưa từng hư nhược thế này. Nhưng cuối cùng kinh mạch của đại nương cũng tốt rồi. Ta kinh ngạc phát hiện mọi người đều trợn mắt nhìn ta.
- Các ngươi làm gì thế, làm gì mà nhìn ta như thế.
Ta bị mọi người trợn mắt nhìn, lộ vẻ không vui.
- Thiếu gia, Ngài xem đại nương kìa.
Vũ tỷ trợn mắt nhìn ta nói. Sao, chẳng lẽ đại nương cả lực lượng âm nhu cũng không chịu đựng nổi a! Như quả bà ta có chuyện gì, đại ca còn không đau lòng đến chết a!
Ta bất an quay nhìn đại nương, cái gì thế này, ta ngẩn người.
Đại nương đột nhiên từ dáng vẻ 40 tuổi biến thành 30 tuổi, nguyên lai sắc mặt tiều tụy, hiện tại dung quang sáng lạn a, cả tóc bạc đều biến mất hết, quá thần kỳ a, ta thế nào lại không biết tẩy tinh phạt tủy còn có tác dụng cải lão hoàn đồng? Không đúng a, những người khác đều không có biến hóa rõ ràng nào a!
Lang Phong đại ca bước đến trước mặt ta, kích động nói:
- Nhị đệ, đệ có biết mẫu thân ta năm nay bao nhiêu tuổi không? Mẫu thân ta năm nay chỉ mới 30 tuổi, chỉ vì mấy năm nay sinh hoạt quá tệ, lại không ngừng lao khổ, hơn nữa lại mới sinh trọng bệnh, khiến ẫu thân nhanh chóng thương lão. Đệ hiện tại khiến ẫu thân ta hồi phục tuổi trẻ, ta không biết nói thế nào cho phải.
Đại ca có chút không nói ra lời. Ta nhìn mọi người nói:
- Mọi người đều tốt cả, có biết ta hiện tại rất mệt không, ta cần khôi phục một chút, các người theo Trương Vũ đi Phong Vũ Lâu, trước tiên hãy tắm rửa đã, toàn thân mọi người toàn là tạp chất khi nãy ta bức ra. Tối này, ta ở lại mật thất này.
- Hiền chất a, trên người ta không có tạp chất, ta không cần đi tửu lâu, sẽ ở lại đây chờ ngươi.
Trương đại thúc lập tức nói. Ta nhìn ông ta một lượt, nhẹ nhàng nói:
- Tốt lắm, tốt lắm, chuyện ta đã đáp ứng tất nhiên sẽ làm, trước khi trời sáng ta nhất định cấp đại thúc một khối vô hạ bích ngọc.
Trương đại thúc rất cao hứng cười lên, chuyện ta nhìn thấu tâm tư ông ta một chút cũng không để tâm, người này da mặt có thể so ngang với tuổi a!
- Vô hạ bích ngọc, ai có vô hạ bích ngọc!
Vương ca lập tức la lên, hắn là tổng quản do Trương thị thế gia bồi dưỡng, đối các loại bảo vật đều biết qua, đối vô hạ bích ngọc loại bảo vật chỉ có trong truyền thuyết lại càng biết rất rõ ràng.
- Đương nhiên là đại thiếu gia của ngươi rồi, trừ đại thiếu gia của ngươi còn có ai có khả năng có được! Chớp mắt từ tiểu hài biến thành kiếm thần, chớp mắt có cái gì trường sinh bất lão, cái gì thành tiên, hiện tại có vô hạ bích ngọc cũng chẳng có gì là kỳ quái.
Trương đại thúc hôm nay cực kỳ cao hứng, rất ít khi thấy ông ta nói nhiều như vậy.
- Cái gì là vô hạ bích ngọc?
Đại đồ đệ kiến văn thiển bạc của ta lại làm ta mất mặt, ai! Trương đại thúc của ta lại bắt đầu vì hắn giải thích sự trân quý của vô hạ bích ngọc, chỉ thấy Lý Đại và Lý Nhị từng tiếng từng tiếng “oa!” “oa!” …
- Trương đại thúc, cứ thế đi nha, các người trước tiên ly khai đi, sáng sớm hôm nay ta sẽ ọi người nhìn thấy vô hạ bích ngọc. Còn không đi nhanh, hiện tại cũng không còn sớm, đến tửu lâu trễ hơn nữa, sẽ phải gọi tiểu nhị mở cửa. Nhìn mọi người trên thân đầy mùi, còn không mau đi.
Ta lớn tiếng nói. Ta không nói bọn họ còn chưa cảm thấy trên người có quái vị, ta vừa nói bọn họ đều lập tức chạy ra ngoài.
- Trương đại thúc, nghỉ ngơi giây lát đi nha, ta sang mật thất bên cạnh chế tạo vô hạ bích ngọc, ta chế tạo thành công, sẽ đưa cho đại thúc xem ngay. Đại thúc nhất định không được đả nhiễu ta, trong quá trình ta chế tạo, không thể chịu đựng sự đả nhiễu của người khác, nếu không bao công lao đều bỏ phí. Đại thúc biết rồi chứ, nhất định không được đả nhiễu ta.
Ta nét mặt nghiêm túc nói với Trương đại thúc.
- Ta biết mà, ta cũng là một ngọc thạch điêu khắc sư a, ta biết khi mình làm việc, không thể chịu được người khác đả nhiễu, đạo lý này ta hiểu mà, ngươi đừng lo lắng.
Trương đại thúc cũng biết ta hiện tại sắp làm chuyện cực kỳ trọng yếu, nên đã nghiêm túc trở lại.
- Tốt, đại thúc ở đây nha, ta qua bên đó. Tái kiến!
Ta nói xong liền đi ra ngoài mật thất, đi đến mật thất trong thông đạo, chính là mật thất chỗ phát hiện Bát trận đồ và Chân Vũ Thất Tiệt Trận. Đây là mật thất rất thích hợp cho cá nhân tu luyện a!
Đi vào mật thất, nhìn thấy chiếc bàn hoàn toàn do thanh ngọc cấu thành, tâm lý rất thanh thản a! Khối thượng phẩm ngọc thạch rất lớn này bên trong chứa năng lượng cực kỳ cường đại, ngồi bên cạnh tu luyện tâm tình rất tốt, ta từ trong ngực lấy ra một khối cực phẩm ngọc thạch, lúc nãy tiêu hao quá nhiều, muốn hấp thu thiên địa linh khí, phải cần bao nhiêu ngày a, có cực phẩm ngọc thạch này thật tốt a.
Ta ngồi trên một chiếc bục ngọc thạch, cái này rất phổ thong, chỉ là một khối trung phẩm ngọc thạch. Hai tay ta cầm khối cực phẩm ngọc thạch đặt ở vị trí đan điền, hai tay chầm chậm nhưng ổn định hấp thu năng lượng bàng đại của cực phẩm ngọc thạch.
…
Ta hoảng hoảng hốt hốt cảm giác khối cực phẩm ngọc thạch này không còn chút năng lượng nào, tùy tức nội thị (nhìn bên trong) một lần đan điền của mình, khỏa kim đan đã lớn bằng một khỏa dạ minh châu, xem ra chẳng cần bao nhiêu thời gian nữa là có thể tiến nhập kim đan trung kỳ.
Trên mặt ta thoáng hiện nét cười, ta chầm chậm mở mắt, nhân vì ta biết vô hạ bích ngọc đã xuất thế, nó đang nằm trên tay ta, ta cúi đầu, một khối bích lục ngọc thạch yên tĩnh nằm trong tay ta, phát xuất bích ngọc quang mang chói mắt, rất rõ ràng nhìn thấu phía dưới ngọc thạch có gì. Đúng thế, nó trong suốt, không có một điểm hà tỳ, nó chính là vô hạ bích ngọc!
Ta lặng lẽ đứng dậy, mang khối vô hạ bích ngọc này đưa cho Trương đại thúc, ông ta đang nôn nóng a.
Ta vừa đi đến trước cửa mật thất, nhìn thấy Trương đại thúc đang đi qua đi lại, có vẻ rất khẩn trương, bọn Vương ca cũng đều ở đấy.
Ta vừa cười vừa đi vào, mỉm cười nói với mọi người:
- Mọi người đều đến rồi, tốt lắm, mọi người cùng xem vô hạ bích ngọc ha!
Trương đại thúc nhìn ta nói:
- Hiền chất a, đại thúc của ngươi đã chờ suốt một đêm a, bọn họ khỏe hơn, đã ngủ một đêm, hiện tại đồng dạng cùng ta xem, ta thật sự rất không thoải mái.
Nhìn dáng vẻ Trương đại thúc, ta cười cười, nói:
- Trương đại thúc thân thể tốt, một đêm không ngủ có vấn đề gì? Tốt lắm, tốt lắm, hiện tại mọi người đều tử tử tế tế nhìn xem vô hạ bích ngọc trong truyền thuyết nha!
Ta nói xong, đưa tay phải từ sau lưng ra, bàn tay mở ra, một khối vô hạ bích ngọc phát xuất bích lục quang mang chói mắt xuất hiện trước mắt chúng nhân. Tại mật thất không được sáng sủa lắm, nó biểu hiện càng thêm đoạt mục mê nhân.
Trong một lúc, toàn mật thất yên tĩnh, mọi người nhìn vô hạ bích ngọc trong truyền thuyết, tự hồ đều trầm mê trong bích lục quang mang ẩn ẩn huyễn hoặc. Trương đại thúc tròn mắt, tử tế quan sát khối vô hạ bích ngọc bản thân luôn mơ tưởng.
Rất lâu sau, toàn mật thất mới phát xuất những tiếng kinh thán, mọi người kiến chứng khối vô hạ bích ngọc đầu tiên trong lịch sử xuất thế, cũng nhân vì khối vô hạ bích ngọc này bắt đầu Trương Tinh Phong truyền thuyết.