Reading well is one of the great pleasures that solitude can afford you.

Harold Bloom

 
 
 
 
 
Tác giả: Sài Kê Đản
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Ngân Phan
Upload bìa: Ngân Phan
Số chương: 81 - chưa đầy đủ
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 0 / 6
Cập nhật: 2021-01-09 16:33:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 16:Rời Khỏi
úc Lý Thượng đang ngủ say, đột nhiên một tiếng tát thanh thúy vang lên, bên má nóng như lửa đốt”
Lý Thượng mở cửa phòng, thấy Hàn Đông ngồi rúc trong góc tường liền hết hồn.
“Anh làm gì thế?”
Hàn Đông ánh mắt suy sụp: “Tôi quyết định rời khỏi giới giải trí.”
Lý Thượng buồn bực: “Anh lại lên cơn điên hả?”
“Tôi không có lên cơn.” Hàn Đông buồn bực nhấp một ngụm rượu, giọng điệu như thể thấu đáo vạn vật trong thế gian: “Cái vũng nước này quá sâu, chỉ vì nổi tiếng liền có thể từ bỏ hết thảy, không có tự trọng, không có giới hạn, càng không có tôn nghiêm. Tôi ghét nhất cái loại cuộc sống hoang dâm vô độ, xa hoa thối nát này, tôi chỉ muốn sống an ổn.”
Lý Thượng ráng trả lại một câu: “Ngài gia nhập giới giải trí rồi sao? Nói nghe mắc cười!”
Hàn Đông kinh ngạc một chút, lập tức quẳng cho Lý Thượng ánh mắt buồn bực: “Tôi như vậy vì tình yêu không được sao?”
“Lại vì tình yêu?”
Hàn Đông say ngà ngà, lời nói cũng mang theo sâu xa và chân thành nồng đậm: “Nam Trinh không giống với mấy nhỏ bạn gái trước, tôi muốn vì em ấy từ bỏ cuộc sống bôn ba, tìm một công việc tốt, không cần phải giàu sang phú quý, chỉ cần hai người cùng nhau…”
“Chờ một lát!” Lý Thượng cắt đứt lời hắn: “Không phải anh và Nam Trinh chia tay rồi sao?”
Hàn Đông như vừa tỉnh mộng: “Ủa, vậy hả, vậy quên đi, để đổi lại… người sau… người sau tên gì ấy nhì? Đừng ngắt lời… để tôi nhớ coi… Lâm Lan? Không phải! Tống Duy? Cũng không phải! Mộc Đô Nhi? Có phải tên Mộc Đô Nhi không ta?”
Lý Thượng đen mặt: “Anh đang hỏi ai đây?”
“Chính là Mộc Đô Nhi! Mộc Đô Nhi không giống với mấy nhỏ bạn gái trước, tôi muốn…”
“Được rồi, được rồi!” Lý Thượng không kiên nhẫn khoát tay: “Tôi nói chuyện nghiêm túc đây, hôm nay đi dạo phố có mua vài bộ đồ mới, tính đợi tới ngày phỏng vấn mặc, anh nhìn dùm tôi coi ổn không?”
Hàn Đông không nhìn tới bộ đồ của Lý Thượng, ánh mắt trục lợi hướng thẳng đến cái quần bò bị rách trên lan can, càng nhìn càng không thấy rõ, vì thế hắn cung kính đưa cái quần cho Lý Thượng.
“Anh tuy không có cách nào đến xem cậu phỏng vấn, không thể đích thân tới phất cờ reo hò cổ vũ cho cậu, nhưng sẽ có cái quần này thay thế anh làm bạn với cậu. Ngày đó cậu nhớ mặc nó, nhất định sẽ bộc lộ tài năng.”
Lý Thượng vẻ mặt ghét bỏ: “Anh… cái này bao nhiêu ngày chưa giặt hả? Còn rách một lỗ to đây này.”
“Cái hay ho ở đây… chính là trên cái lỗ này!” Hàn Đông giọng điệu vô cùng thần bí nói: “Tôi cho cậu biết, cái lỗ này, chính là cánh cửa đưa cậu tới giới giải trí!”
Lý Thượng lười nghe hắn lèm bèm, cuộn cái quần lại ném qua một bên: “Tôi nhận là được chứ gì?”
Buổi tối, lúc Lý Thượng đang ngủ say, đột nhiên một tiếng tát thanh thúy vang lên, bên má nóng như lửa đốt. Mở mắt ra, liền thấy Hàn Đông cưỡi trên người mình, hung thần ác sát gào vào mặt mình.
“Đồ gay gú chết tiệt, muốn bên tao trọn đời hả? Để bố mày cắt chym mày cho chừa!”
Lý Thượng vội vàng che chim, lại bị Hàn Đông đá một cước văng xuống giường.
“Cút! Muốn chơi quy tắc ngầm với tao hả? Cửa nhỏ cũng không có!”
Nếu không phải Diệp Thành Lâm nói người mộng du đột nhiên bị đánh thức có thể sẽ mắc bệnh điên, Lý Thượng nhất định đã tát cho cái tên này mấy bạt tai, bộ anh nghĩ ai cũng muốn chơi quy tắc ngầm với anh hả?
Hàn Đông cạy sàn nhà, lôi “ngũ tỷ muội” ra, trèo lên giường ôm vào lòng, lúc này mới thành thật nằm ngủ.
Qua nửa giờ, Lý Thượng lặng lẽ đứng lên, nhón chân đi đến bên giường, đem con búp bê ngoài cùng ném xuống đất, mình thì chậm rãi nằm lên. Không ngờ, đầu vừa mới chạm vào gối, đã bị đạp cho lăn lông lốc trên đất.
“Cút! Đừng hòng trèo lên giường ông mày!” Hàn Đông một bên mắng một bên đau lòng ôm lấy ‘Thú Thú’ bế lên giường.
Vì thế, Lý Thượng chịu đựng một đêm nằm trên sàn nhà lạnh như băng.
Phong Mang Phong Mang - Sài Kê Đản Phong Mang