Số lần đọc/download: 1348 / 17
Cập nhật: 2015-10-22 17:23:52 +0700
Chương 17
Mười mùa xuân lại trôi qua. Đã mười lần hoa mai nở rồi tàn trong vườn biệt thự Hoàng Lan.
Hai trẻ xưa vẫn được gọi là “hai trẻ sinh đôi” của biệt thự Hoàng Lan đã lớn.
Lan đã trở thành một thiếu nữ xinh đẹp. Sống bên cạnh bà Ân, em đã mất hẳn những thói quen hồi xưa như suốt ngày đi lang thang ngoài bờ biển bắt trai, ốc hoặc ở suối hái hoa cả ngày không biết chán. Nay Lan là một thiếu nữ đoan trang thùy mị, khâu vá thêu thùa rất giỏi. bà Ân đã luyện cho em trở thành một nhà nội trợ rất đảm đang. Lan vẫn không thay đổi: vẫn má lúm đồng tiền xinh xinh, vẫn cặp mắt trong sáng, vẫn đôi má rám nắng hồng, vẫn mái tóc thề óng ả bỏ xoã xuống vai… Nhưng nét dịu dàng đã thay thế nét tinh nghịch thủa nhỏ khiến trông em phảng phất giống cô Hiền.
Tuấn được ông Ân săn sóc và xin bà nội cho vào ở nội trú với Trung và Hiếu. Nay Tuấn đã ra trường và trở thành một sĩ quan hải quân tài ba. Vẻ trầm ngâm tư lự hồi nhỏ đã được thay thế bằng nét cương nghị trên khuôn mặt rắn rỏi rám nắng của Tuấn, trông thật đúng là hình ảnh của ông Đức hồi trẻ.
Từ khi ông bà Ân trở về biệt thự Tố Nga, cô Hiền đã vào viện mồ côi để dùng thời giờ rảnh chăm sóc cho các trẻ xấu số, không mẹ không cha. Mỗi tuần cô trở về biệt thự ba lần để tiếp tục đem sự học khai sáng những tâm hồn trẻ thơ ở xóm dân chài.
Cụ Thành đã mất từ lâu, cụ Diễm thì trông chẳng khác xưa chút nào. Cụ thay mặt ba mẹ Tuấn giao ước kết sui gia với ông bà Ân để xoá mờ mối hiềm khích xưa giữa hai gia đình.
Từ nay hai họ Trần và Tôn Thất lại được gắn liền trong quyển gia phả của hai nhà…
Sao Bắc Đẩu sẽ đời đời soi sáng Khóm Trúc…
THÙY HƯƠNG