Far more seemly were it for thee to have thy study full of books, than thy purse full of money.

John Lyly

 
 
 
 
 
Tác giả: Sài Kê Đản
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Ngân Phan
Upload bìa: Ngân Phan
Số chương: 81 - chưa đầy đủ
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 0 / 6
Cập nhật: 2021-01-09 16:33:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 15:Cái Này Tuyệt Đối Là Tai Hoạ Ngập Đầu!
ình không có khả năng lại đi yêu đàn ông?”
Trong tòa soạn của tạp chí nổi tiếng trong nước《giải trí Kinh Thượng》, một vị biên tập viên từng trải đang cúi đầu nghe mắng.
“Tôi nói anh bao nhiêu lần rồi? Tấm hình này không được chỉnh sửa, anh nghe không hiểu hả?”
Biên tập viên vẻ mặt oan ức: “Nhưng… không chỉnh sửa thì làm sao làm bìa tạp chí được?”
“Anh có thể chỉnh màu cho đẹp, có thể thêm hiệu ứng, vấn đề là anh không thể động tay động chân lên gương mặt người này! Anh có biết khiến Vương Trung Đỉnh lộ mặt một lần khó cỡ nào không? Người ta chỉ đưa ra một cái yêu cầu duy nhất đó là không được photoshop, anh làm vậy là tự bưng họng súng lên chỉa vào mặt mình đấy!”
“Tôi chỉ chỉnh có một chút, cũng không quá rõ, không phải dân chuyên nghiệp căn bản không nhìn ra.”
Chủ biên thở hổn hển: “Người ta không muốn photoshop, còn không biết mặt mình trông làm sao à? Người khác không nói tới, nhưng Vương Trung Đỉnh là ai? Anh chỉnh một cọng tóc của anh ta cụt đi mười mi-crô-mét, hay nhổ nửa cọng lông mi, anh ta liếc một cái là có thể nhìn ra! Xử lý thứ này lại cho sạch sẽ đi, không được chỉnh sửa cái gì hết!”
Hàn Đông ăn cơm trưa xong đi ngang qua một sạp báo, đột nhiên bị một quyển tạp chí hấp dẫn.
“Á đu, đẹp vãi!”
Áo sơmi màu đỏ tía phối hợp với âu phục xám, dáng vẻ vô cùng trầm tĩnh, cà- vạt ngay ngắn sạch sẽ, từ trên xuống dưới đều hết sức bài bản, cho thấy đây là một con người rất có nguyên tắc. Ngay cả loại người cẩu thả như Hàn Đông cũng nhìn ra hàm lượng nguyên tố bất phàm trong con người này nhiều như mỏ quặng.
Hàn Đông thưởng thức bộ đồ trên người Vương Trung Đỉnh, nhìn một hồi lại nhìn đến mặt anh ta.
Sau đó, theo thói quen nghề nghiệp mắt đầu đánh giá người này, xem Bát Quái cùng đường nhân duyên của người ta…
Một lát sau, ông chủ sạp báo lên tiếng.
“Tôi nói này cậu trai, cậu lượn ở đây mười phút rồi, rốt cuộc có mua hay không?”
Hàn Đông ngẩng đầu, làm ông chủ sạp báo sợ hết hồn.
Sắc mặt hắn hết xanh lại trắng, gân trên ót nổi lên dày cộm!
“Mua.” Hàn Đông nói.
Trở về nhà, Hàn Đông đóng chặt cửa phòng, liều mạng tính tính toán toán bản mặt Vương Trung Đỉnh trên bìa tạp chí. Khoảng cách giữa ngũ quan, nốt ruồi, từng chi tiết nhỏ nhặt nhất đều cực kỳ hoàn hảo. Hết bói tướng mạo đến bói bát tự, bói xong bát tự lại coi tới bút họa, càng coi tim đập càng nhanh. Cuối cùng giơ bìa tạp chí lên trước gương, đối chiếu với mặt của mình, trong khoảnh khắc ấy, tay hắn run như cầy sấy.
Chuyện này, chuyện này, chuyện này, Chuyện này… làm sao có thể?!!
Hắn bói nhân duyên nhiều năm như vậy, tuy rằng nói là chuẩn, nhưng kỳ thật chỉ nắm chắc bảy tám phần. Chưa từng có cặp đôi nào ‘số liệu’ lại xứng đôi đến mức Hàn Đông có thể vỗ ngực thốt lên rằng: “Hai người này mà không thành đôi, anh mày đi thắt cổ!”
Ngày hôm nay, gốc cây và dây thừng rốt cuộc cũng đợi được hắn rồi…
Lông mao toàn thân Hàn Đông đều dựng hết cả lên! Điều này không có khả năng! Mình không có khả năng lại đi yêu đàn ông? Tuyệt đối có vấn đề! Khuôn mặt này khẳng định không chân thật! Đúng rồi, thông thường nếu muốn lên bìa tạp chí thì phải được chỉnh sửa, khuôn mặt này tuyệt đối đã qua photoshop, ngũ quan khẳng định bị động tay động chân rồi…
Đang nghĩ, TV chợt bắt được tần số, phát tín hiệu bình thường trở lại.
“Vương Trung Đỉnh – tổng giám đốc công ty điện ảnh và truyền hình Trung Đỉnh vẫn luôn hoạt động âm thầm nay lần đầu tiên ra mặt công bố bộ phim lớn của năm trong buổi họp báo, cả trăm nhà truyền thông tranh nhau đưa tin…”
Hàn Đông chậm rãi xoay đầu nhìn về phía màn hình, trong nháy mắt đờ người ra.
Phong Mang Phong Mang - Sài Kê Đản Phong Mang