Số lần đọc/download: 1612 / 32
Cập nhật: 2016-01-26 07:43:37 +0700
Chương 14
K
hi ông chánh án Flint báo phiêu tòa tiếp tục thì Hamilton Burger đứng lên nói:
- Kính thưa quý Tòa, tôi vừa có thêm một vật chứng
để vào hồ sơ tố tụng. Đây là tờ bản sao y bản chính lấy trong danh bạ vũ khí chứng nhận rằng Minerva Minden có mua khẩu súng Smith và Wesson số C.48809. Tôi yêu cầu ghi nhận nó như một vật chứng.
- Tôi không phản đối, - Mason nói.
Vừa lúc ấy ông thấy Paul Drake hấp tấp đi vào phòng xử cùng với Jerry Nelson.
- Xin phép Tòa cho tôi được vắng mặt một lát. - Ông nói với ông Chánh án và khi ông này ưng thuận, ông vội vã tiến lại gặp hai nhà thám tử.
- Anh Mason, Nelson tìm được tất cả những chi tiết về vụ cướp nhà băng ở Santa Maria, - Drake hạ giọng nói. - Có 3 tên tham gia vào vụ này, hai tên vào nhà băng, một tên cầm lái ôtô. Một số người ghi được một phần số xe và nhớ dáng xe. Chính chiếc xe đó đã gây ra tai nạn ở Đại lộ Hollywood,..
- Có phải người lái xe là phụ nữ không?
- Sao anh biết? Đúng là đàn bà.
- Tốt! Hết rồi chứ?
- Có một vụ cướp nữa ở Bakersfield, tại một tiệm bán rượu mạnh, chắc cũng do băng này gây ra. Chúng chạy trốn trên một chiếc Cadillac màu sáng và vẫn do một phụ nữ lái.
- Cám ơn, - Mason nói. - Tôi cần biết như thế đó.
Khi trở về chỗ, luật sư nói:
- Kính thưa quý Tòa, trước khi ông Công tố gọi người làm chứng tiếp theo tôi xin phép được hỏi Trung úy Tragg một hay hai câu có liên quan đến các dấu tay. Tôi thấy ông ta có mặt trong phòng xử nên Tòa cho tôi được hỏi tiếp phần hôm qua.
- Thưa ông Chánh án, tôi xin phản đối - Burger nói ngay - Việc phản biện chỉ làm một lần trong khi phía bào chữa đã cắt khoảng ra để...
- Để làm gì thì Tòa sẽ xét. Tòa không muốn làm trở ngại cho việc bào chữa. Xin mời Trung úy Tragg lên chỗ người làm chứng.
Khi viên trung úy đi lên, Mason ra hiệu cho Della Street đem lên các vật và bày ra: một máy phóng đại có ba chân và một tấm màn ảnh được căng ra.
- Ông luật sư định làm gì thế? - Ông Chánh án hỏi trong khi Della Street nối dây điện vào mạch
- Thưa tôi chỉ muốn phóng đại lên màn ảnh một dấu vân tay để tiện hỏi Trung úy thôi.
Ông Chánh án gật đầu và khi đèn chiếu bật lên, Mason nói:
- Trung úy, tôi sắp lấy dấu ngón tay cái của bị cáo vào một tấm kính dành riêng cho việc này.
Mason liền đến gần Minerva Minden để ngón tay cô lên tấm kính trong một lúc rồi nói như xin lỗi với ông Chánh án:
- Thưa ngài, có lẽ tôi phải làm lại thôi, tôi vụng về quá, không quen làm việc này.
Sau khi đưa tấm kính vào máy phóng, ông nhìn lên màn ảnh rồi lắc đầu:
- Chà, đúng như tôi nghĩ. Tôi không chú tâm vào việc rồi. Để tôi bắt đầu lại.
Ông rút ra một tấm kính khác làm lại rồi kêu lên thỏa mãn:
- Lần này thì được rồi. Dấu tay rõ lắm phải không ông Trung úy?
- Phải, - Tragg nói.
- Thế thì ông đang có về phía bên trái là dấu ngón tay cái của Dorrie Ambler, ở giữa là dấu tay của người đã chết, còn ở bên phải là dấu tay mà tôi vừa mới lấy được phóng lên cùng cỡ.
- Khoan đã! - Burger phản đối. Dấu tay thứ ba chỉ là một hình phóng.
- Chúng ta không thể coi đó là một vật chứng như 2 cái kia là ảnh hẳn hoi được.
- Nhưng, - Mason trả lời, - hình phóng này là từ một tấm kính, ông có thể bỏ nó vào phong bì giữ làm vật chứng cơ mà!
- Nếu không có cách nào khác thì tôi xin thừa nhận nhưng tôi muốn có ảnh chụp thì hơn.
- Cái đó tùy ở phía bào chữa muốn chứng minh điều gì, - ông Chánh án lên tiếng.
- Tôi muốn biết khả năng của người làm chứng trong việc nhận dấu tay và muốn chứng minh rằng trong việc nhận dạng nếu chỉ căn cứ vào có 6 điểm giống nhau thì sẽ sai đến đâu.
- Thế thì ông chứng minh đi, - ông Chánh án nói - Và sau đó tấm kính sẽ được giữ làm vật chứng.
- Trung úy xem, - Mason nói, - ba dấu tay này cùng một cỡ. Xin ông xem thử có điểm nào giống nhau giữa dấu tay phóng trên màn ảnh và dấu tay của xác chết không?
- Này, đây là một... Hai cái cung này giống nhau. Đây lại là một dấu xoắn đơn. Xin lỗi luật sư, tôi muốn vẽ các điểm giống nhau vì khi đèn chiếu tắt thì không biết đó là cái gì cả.
- Trung úy nói có lý. Chúng tôi sẽ đặt một tờ giấy trắng trên màn ảnh, nơi hình chiếu. Này đây... Thế là ông sẽ can được những điểm giống nhau.
Viên Trung úy rút cây bút bi trong túi ra ghi vài điểm trêngiấy, xem lại các dấu rồi lại ghi. Sau 5 phút, ông ta quay lại:
- Tôi chưa tìm ra được điểm nào giống thêm nữa.
- Trung úy thấy có bao nhiêu điểm giống nhau?
- Sáu.
- Đúng với số điểm ông tìm ra giữa dấu tay của Dorrie Ambler và của xác chết. Hình như tôi đã chứng minh được rồi Trung úy ạ: như thế ông vừa nói là xác chết mà ông tìm thấy cũng có thể là xác của bị cáo đấy!
Trung úy Tragg xem lại hai dấu tay một lần nữa rồi trở về chỗ ngồi. Mason nói:
- Xin hết.
- Chúng tôi thì không, - Burger nói. - Người làm chứng hôm qua có nói là 6 điểm giống nhau không đủ để nhận dạng.
- Người làm chứng có thể lui, - Ông Chánh án phán.
Mason tắt đèn chiếu, lấy tấm kính ra và bỏ vào phong bì đưa cho viên thư ký phiên tòa.
- Xin ông ghi dấu trên phong bì này đề làm vật chứng.
Vào lúc ấy. Hamilton Burger xem xét kỹ các điểm ghi trên tờ giấy và ra hiệu cho Tragg lại gần. Hai người bàn đinh một lát rồi ông Biện lý bỗng kêu lên:
- Xin Trung úy lên bục, Thưa ông Chánh án, tôi muốn hỏi thêm người làm chứng vài điều. Xin ông thư ký đưa lại tấm kính của bên bào chữa để tôi cho chiếu lại.
- Tôi không phản đối chút nào, - Mason từ từ tiến lại phía ông thư ký.
Nhưng Burger nắm tay giữ ông lại:
- Không, ông không được động đến. Tôi không để xãy ra một trò ảo thuật nào và muốn ông thư ký đưa thẳng phong bì cho tôi.
Ông Biện lý, ông nói ám chỉ như thế là không được. - Ông Chánh án lên tiếng.
- Lát nữa ngài sẽ thấy, - Burger vừa trả lời vừa cố nén sự kích động. - Này... xin ngài nhìn các điểm ghi của Trung úy Tragg và dấu tay của Dorrie Ambler … Không những người làm chứng tìm ra 6 điểm chung giữa dấu tay chiếu lên màn ảnh và của người chết mà 6 điểm đó cũng lại là 6 điểm giống nhau giữa dấu tay của người chết và của Dorrie Ambler nữa.
- Sao?... Tôi không hiểu, - ông Chánh án Flint nói.
- Còn tôi, thưa ngài, tôi hiểu ngay là dấu tay chiếu lên đây không phải của bị cáo. Nên nhớ là Perry Mason đã lấy dấu tay tới 2 lần, lấy cớlà lần đầu làm hỏng. Ông ta lợi dụng cơ hội đó để lấy một tấm kính khác thế vào tấm kính có dấu tay của bị cáo; tấm kính thế vào đó có sẵn dấu tay của Dorrie Ambler.
- Thưa ông Burger, có phải đây là một lời tố cáo không?
- Thưa ngài phải. Tôi xin đề nghị lục soát người luật sư Mason. Tôi muốn tìm ra tấm kính kia, trước khi ông ta tẩu tán nó. Đây là một tội phạm đặc biệt, một sự xúc phạm đến Tòa, một...
- Xin ông, ông Chánh án ngắt lời. - chúng ta nên làm việc cho có trật tự. Ông thư ký hãy bỏ miếng kính đó vào máy chiếu. Luật sư Mason đứng yên một chỗ. Tòa xin ông đưa ra tấm kính mà lúc nãy ông nóilà bị hỏng ấy.
Mason vội thi hành và sau đó ông Chánh án bảo thư ký bật đèn chiếu, điều chỉnh sao cho hình của tấm kính đặt sẵn in vào đụng với các điểm chuẩn đã ghi trên tờ giấy. Xong rồi, Hamilton Burger nói với Tragg:
- Trung úy đừng quan tâm tới dấu tay của xác chết, ông hãy so sánh dấu tay của Dorrie Ambler với dấu tay của bị cáo và nói cho tôi biết có bao nhiêu điểm giống nhau. Đây bút đỏ đây.
Viên trung úy cầm cây bút vạch những đường trên tờ giấy. Sau vài phút ông nói:
- Thưa quý Tòa, tôi tìm ra được 18 điểm giống nhau, trong khi chi cần 12 điểm là đủ nhận dạng.
- Như thế là thế nào? - Flint ngạc nhiên hỏi.
- Điều đó có nghĩa là dấu tay đang chiếu lên không phải của bị cáo mà là của Dorrie Ambler.
- Ông có chắc không?
- Thưa ngài, chắc chắn lắm.
Ông Chánh án Flint quay sang Mason:
- Luật sư Mason, ông mắc một tội có thể bị gạch tên ở đoàn luật sư đấy. Vì chuyện xảy ra trước tòa nên tôi xin ông trả lời ngay ở đây là tại sao ông đưa ra dấu tay của Dorrie Ambler mà bảo là của bị cáo?
- Thưa ngài, thật đáng tiếc, tôi không thể giải thích được chút nào.
- Nếu như vậy Tòa sẽ..., — ông Chánh án nghiêm khắc nói.
- Thưa ngài, nếu tôi đưa ra mội đề nghị có được không?
- Được, ông nói đi.
- Thưa ngài, tôi nghĩ rằng muốn khỏi xảy ra sai sót thì xin người làm chứng Trung úy Tragg tự lấy dấu tay của bị cáo, rồi cho chiếu lên màn ảnh và chúng ta sẽ xét xem có bao nhiêu điểm giống với dấu tay của người chết. Hiện giờ tôi có một tấm kính chưa dùng đây xin cứ dùng.
Ông Flint còn đang lưỡng lự thì Burger nói:
- Tôi đồng ý với đề nghị này.
- Thế thì làm đi!
Mason đưa cho Tragg một tấm kính, ông ta lấy kính lúp ra soi kỹ rồi mới in dấu tay cái của bị cáo và thay vào tấm kính đặt trước kia trong đèn chiếu. Ma¬son nói:
- Bây giờ xin Trung úy nói cho biết có bao nhiêu điểm giống nhau giữa dấu tay này, dấu tay của người chết và dấu tay của Dorrie Ambler.
Viên trung úy điều chỉnh đèn chiếu rồi đến gần màn ảnh và kêu lên:
- Chà trùng khít nhau quá!
- Cái gì mà trùng khít? - Burger cáu kỉnh la lên.
- Các điểm giống tôi đã ghi trên tờ giấy này cả bằng bút xanh, bút đỏ gì cũng trùng khít với dấu tay vừa mới chiếu lên.
- Không thể như thế được! - Hamilton Burger kêu lên.
- Xin ông nhìn xem, - người làm chứng trả lời. - Không sai vào đâu.
- Như thế nghĩa là sao? - ông Chánh án hỏi người làm chứng.
- Thưa ngài, tôi không hiểu sao cả.
- Nhất định thế thôi, - Mason chen vào. - Giản dị lắm. Điều đó có nghĩa là dấu tay chiếu lên của tôi lấy trước kia đúng là của bị cáo và lời tố cáo buộc tội của Công tố viên không có căn cứ. Cái này thì đúng là một tội phạm đặc biệt và là một sự xúc phạm Tòa.
- Hãy cố hiểu sao đã, - Flint nói với giọng cứng rắn. Này Trung úy, có phải ông tìm ra 18 điểm giống nhau giữa dấu tay của bị cáo và dấu tay của Dorrie Ambler không?
- Thưa ngài phải.
- Sao lại có thể thế được hả Trung úy? Ông vừa nói có tuyên thệ là 12 điểm giống nhau là quá đủ để xác nhận một người, thế mà bây giờ ông lại tìm ra đến 18 điểm giống nơi dấu tay của hai người khác nhau?
- Thưa ngài, đó chính là điều tôi không hiểu vì vừa rồi tôi lại nhận ra được nhiều điểm giống nhau nữa.
- Thế bây giờ phải kết luận làm sao? - Ông Chánh án băn khoăn hỏi.
- Thưa ngài,- Mason nói gọn, - hai điểm chỉ có thể là một như thế này: hoặc là khoa dấu tay không đúng, hoặc là Dorrie Ambler và bị cáo chỉ là một người. Trong trường hợp này thì Dorrie Ambler không bao giờ có trên thế gian này cho dù Dunleavy Jasper có tuyên thệ, đã khai nhìn thấy hai người cùng một lúc thì chỉ là làm chứng gian.
Xin tòa hãy nhớ lại, các người làm chứng khác xác nhận sự giống nhau giữa Dorrie Ambler và bị cáo lúc nào họ cũng chỉ gặp hai người riêng rẽ nhau. Không ai thấy họ cùng một lúc cả vì lẽ giản dị là chỉ có một người như dấu tay đã chỉ rõ.
- Sen Đầm, bắt người kia lại - ông Flint kêu lên,- Chặn hắn lại.
Dunleavy Jasper đang len lén chuồn ra cửa thì bị «sen đầm» túm cổ, hắn vùng vẫy trong khi cả phòng nhốn nháo.
- Tất cả về chỗ ngồi, - ông Chánh án Flint gõ búa nhiều lần. - Buổi xét xử tạm ngừng trong 15 phút.