Để leo dốc cao, cần chầm chậm trước tiên.

Shakespeare

 
 
 
 
 
Tác giả: Không rõ...
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 159 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 374 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 00:18:15 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 15
h`. Sợ thì lần sau cô đừng đi nữa, có ai bắt đâu.- thằng nhok nói rồi lái xe đi thẳng.
- Ê, anh ko định vào học a`?- con bé nói với theo, nhưng chắc chắn thằng nhok chẳng nghe thấy j` vì xe đã chạy cách cổng trường xa lắm rồi.
Mike đã thấy hết mọi chuyện. Cậu làm vậy là trái lời hứa đấy Ken ạ- Mike cười, nụ cười có chút gian manh và tức giận.
Con bé vừa bước vào lớp đã thấy Hana chạy lại.
- Woa, Ken vừa chở cậu đến a`?
- Uh`, hắn chạy nhanh khiếp, may mà tớ chưa rớt ra khỏi xe hay đập đầu trúng đâu đó.
- Ôi, ước j` tơ đc như cậu, đc một lần đc Ken chở như thế, ôi, mới tưởng tượng thôi đã thấy hạnh phúc rồi.
- Uh`, cậu mà để hắn chở là sẽ hạnh phúc vì đc lên thiên đường sớm đấy.
- Cậu nói j` nghe ghê vậy? Mà dù có như thế tớ cũng cam lòng. Cậu ko bik có bao nhiu ng` trong cái trường này, và cả ngoài trường mong muốn đc một lần như cậu đâu. Ken thật tuyệt, cậu ấy cứ như một hoàng tử vậy.- Hana nói, ánh mắt mơ màng.
- Ax, thôi đi, cậu đừng có thần tiên hóa hắn. Hắn ta thì có j` tốt chứ. Ngoại hình bình thường, tính cách tệ hại, hắn mà giống hoàng tử cái j` chứ.
- Giống mà, ngoại hình Ken mà cậu bảo bình thường a`? Phải nói là quá chi là đẹp trai chứ, bữa nay học ok rồi, chơi thể thao cực giỏi, lạnh, cuốn hút...Cậu ấy tuyệt thế còn j`?
- Thôi đi, cậu tả hắn mà cứ như tả về hoàng tử đẹp trai nào ấy. Cứ cho là hắn đc như cậu nói đi, nhưng tính tình xấu xa, chuyên bắt nạt ng` quá đáng, làm cho ng` khác tức điên thì dù có là hoàng tử hay hoàng đế đi nữa tớ cũng ko thèm.
- Sao cậu nói mà cứ như bik rõ Ken lắm vậy?
- A...Ah` ko, tớ chỉ đoán thôi.
- Trời, thế mà cũng nói.
Con bé tự trách mình, suýt chút nữa là nó làm lộ chuyện rui`, mà nó chẳng thick thế tẹo nào.
----------------------------------------
Con bé và Hana đang nói chuyện thì có một ng` con trai hình như là tiến về phía nó.
- Chào em! Em có phải là Trang Thanh?
- Đúng vậy? Có chuyện j` ko?
- Ah`, anh là Hội trưởng hội học sinh, anh mun mời em tham gia vào hội học sinh.
- Hội học sinh ư?
- Đúng vậy. Anh bik em học rất giỏi, hạnh kiểm cũng tốt, nên mọi ng` đã đồng ý mun mời em vào. Ý em thế nào?
- Uhm...Có lẽ tôi cần suy nghĩ.
- Đc thôi, em cứ suy nghĩ đi. Bọn anh sẽ chờ.
Ng` con trai kia nói rồi xoay ng` bước đi. Con bé quay sang Hana, ngạc nhiên thấy cô bạn mình cứ như bị ma hớp hồn.
- Ê, cậu có sao ko vậy Hana?
- Hả? A...ơ...j`? Cậu hỏi j` cơ?
- Trời ơi! Cậu sao vậy hả?- con bé giơ tay sờ trán Hana- ko nóng, sao lạ vậy nè?
- Thôi đi- Hana gạt tay con bé ra- tớ chẳng sao cả, chỉ là vì anh ấy đẹp trai quá thui.
- Ai? Cái anh chàng lúc nãy ấy hả?
- Uh`, anh ấy là Jun đó.
- Jun?
- Trời ơi! Cậu vào đây học đc gần tháng rồi mà ko bik Jun là ai hả?
- Là ai? Mà tớ cũng chả cần bik. Tớ ko đủ rảnh rỗi để quan tâm.
- Anh Jun là một ng` toàn diện, là một hotboy, học hành quá đc, đẹp trai, thân thiện, dễ gần...nói chung là đc tất cả mọi ng` yêu mến, kể cả các thầy cô giáo- Mike từ đâu xuất hiện nói chen vào.
- Mike? Cậu đó hả? Mà sao cậu bik rõ về anh ta quá vậy? Có lẽ anh ta cũng khá nổi tiếng nhỉ?
- Tất nhiên, anh Jun ko chỉ là khá nổi tiếng thôi đâu, mà là quá nổi tiếng lun ấy chứ, chỉ là Anny vừa chuyển đến nên ko bik thui.
- Vậy hả? Có vẻ cũng khá hay ho nhỉ?
- Mà lúc nãy anh ấy tìm cậu có chuyện j` vậy?
- A`, anh ta mun tôi vào hội học sinh, nhưng tôi vẫn đang suy nghĩ.
- Cậu còn suy nghĩ j` nữa, có bao nhiu ng` mơ mà ko đc đóa.
- Cậu mơ thì có, Hana. Tớ hok có ham mấy cái đó.
- Thôi, sao cũng đc, tùy cậu thui. Mà 2 cậu định ko đi ăn a`?
- Ăn chứ. Mà sao cả buổi ko thấy hắn đâu nhỉ?- con bé thắc mắc.
- Cậu nói Ken ấy hả? Trốn học đi chơi là cái chắc, mà thôi, đi ăn thôi.
Thế là con bé cùng với Hana và Mike đi ăn trưa. Khi tìm chỗ ngồi, Hana vô tình đụng phải, làm đổ thức ăn lên giày của mộy cô gái trông có vẻ kiêu căng, ngang ngạnh.
- Áh! Cô ko có mắt hả?
- Tôi...tôi...xin lỗi. Tôi ko cố ý. Tôi sẽ đền cho cô đôi giày đó.
- Đền ư? Có bik đôi giày tôi mua ở tận bên Mỹ, chỉ có một đôi duy nhất ko hả? Cô có dùng hết tài sản chưa chắc đã mua đc đôi thứ 2.
Ép Hôn Ép Hôn - Không rõ...