The pure and simple truth is rarely pure and never simple.

Oscar Wilde

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 19 - chưa đầy đủ
Phí download: 3 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 466 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 05:13:50 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 6.2
ghe vậy, Hạ Mạn Nghê trên mặt đỏ ửng càng sâu hơn. Bởi vì trong lòng coi người ta như tiểu nhân, còn bị người ta vạch trần ngay trước mặt, coi như cô trấn định đi nữa, trong lòng vẫn là không tránh được cảm thấy ngượng ngùng.
Chỉ là, nói đi thì nói lại, ánh mắt người đan ông này là chuyện gì xảy ra? Che giấu giỏi lắm sao? Tại sao mỗi lần gặp hắn, cô sẽ luôn thua trận? Đáy lòng cô nghĩ cái gì hắn cũng có thể hiểu? Này căn bản làm cho cô không chỗ nào che dấu dưới ánh mắt đáng sợ của hắn, làm cho người ta có loại cảm giác rất bất an.
Theo bản năng, cô tránh ra đôi mắt hắn. Tần Hạo đông con ngươi hơi tầm xuống, không muốn nghĩ nhiều, tay dài duỗi một cái kéo cô đến trước gương, vẫn còn đang mở máy sấy ầm ầm tự động chuyển sang đầu xinh đẹp cô tức khắc, tự ý thay cô sấy tóc –
Hành động như vậy, quá mức thân mật.
Hạ Mạn Nghê bị giật mình, giật mình nhìn khuôn mặt tuấn mỹ trong gương, gương mặt tự tin phi phàm dịu dàng cười của người đàn ông đối diện cô, ngón tay thon dài nhọn nhẹ nhàng ở trong mái tóc cô rũ rũ, rất là đắc ý khi cô bị hành động của hắn dọa cho sợ đến như vậy.
Mỗi khi Hạ Mạn Nghê bị hắn hù thì cô rất là kinh ngạc lại xấu hổ cực kỳ, vẻ mặt không biết làm sao, quả thật chính là thế giới khó gặp báu vật, không chỉ một lần, hắn lưu luyến tham lam nhìn biểu tình như vậy của cô, cho nên, phải là cố ý chứ? Hắn luôn thích hù dọa cô, sau đó sẽ một mình chìm đắm trong thưởng thức cô, vẻ đẹp này người khác rất khó được nhìn thấy, loại vui sướng này giống như trẻ con ăn trộm được kẹo ngon.
"Tự tôi sấy là được rồi." Hạ Mạn Nghê cuối cùng lấy lại tinh thần, đưa tay muốn bắt máy sấy, ngón tay mịn trắng mới đụng chạm đến máy sấy, cũng trong lúc đó chạm vào tay hắn, làm cô sợ tới mức văng ra, nhẹ vểnh môi nhìn chằm chằm Tần Hạo Đông âm thầm cười đến vui vẻ trong gương.
"Tôi lần đầu tiên thay phụ nữ sấy tóc, đây là vinh hạnh của cô, đừng mãi nghĩ muốn thế nào cự tuyệt tôi." Hắn vẫn còn cười, bởi vì bộ dáng trẻ con không thể làm gì lúc cô gây khó dễ cho hắn thật là đáng yêu.
"Anh không giúp vợ trước của anh sấy tóc sao?" Lần đầu tiên? Cô mới không tin.
Tần Hạo đông ánh mắt thu lại, dừng một lát mới nói: "Không có, tóc của cô ấy đều là đi thẩm mỹ viện gội, không cần nhờ tôi."
Không nghĩ tới đáp án sẽ là như vậy, hại Hạ Mạn Nghê có chút cảm giác vả vào miệng mình. Qua một lúc lâu, hai người cũng không nói chuyện. Trong gương khuôn mặt anh tuấn không hề nữa dịu dàng hướng về phía cô cười nữa, ngược lại có chút căng thẳng, điều này làm cho Hạ Mạn Nghê thấy thiếu hụt, bởi vì chính mình nói sai, cho nên làm cho đối phương khó chịu sao? Hẳn là như vậy, chung quy không phải là bởi vì cô làm cho hắn nhớ lại hắn chưa bao giờ giúp hắn vợ trước sấy tóc, vì vậy mà giận mình sao?
"Anh không yêu người vợ trước sao?" Những lời này, không biết vì sao sao đột nhiên từ trong miệng cô nói ra, ào ào xuất khẩu, Hạ Mạn Nghê liền hối hận, suy nghĩ ý muốn cắn rơi đầu lưỡi mình, hơn nữa nhìn thấy trong gương Tần Hạo Đông vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi nàng nhìn thì lâu, thật muốn chui xuống đất á.
"Cái đó... Ý của tôi là nói, nếu như anh không giúp người vợ trước sấy qua tóc thì thật là đáng tiếc…" Hạ Mạn Nghê cắn cánh môi, thử đối với hắn mỉm cười một chút, vừa cắn, vừa cười."Nói chung là, anh có thể sẽ giúp cô ấy sấy a, dù sao, cô ấy giống như cũng người thường... Tôi là ý này, không có ý tứ gì khác."
Cô đây là đang mất dê mới sửa chuồng sao? Thế nào nghe giống như là đang ghen a?
Trời ạ, Hạ Mạn Nghê lại muốn cắn đầu lưỡi mình rồi, tại sao? Tại sao cô cứ gặp hắn là lời nói lại không rõ ràng, ngu ngốc đến trình độ này? Mặt nóng quá, nhịp tim thật nhanh, cô vừa ngắm người đàn ông trong gương một cái, hắn vẫn còn ở nhìn cô...... Có gì tốt để nhìn như vậy sao? A? Không đúng, tóc của cô sắp bị hắn sấy thành chuồng gà á! Không phải, chính xác là lông xù của con chó! Trời ạ, người đàn ông này tuyệt đối trăm phần trăm là cố ý!
Hạ Mạn Nghê thở phì phò đi ra, không muốn cùng hắn ở trong gương mắt to trừng mắt nhỏ, thanh âm máy sấy rầm rầm lại bỗng dưng ngừng, một giây kế tiếp cô lại bị hắn kéo trở về phía trước gương, lần này không phải phải giúp cô sấy tóc, mà là gọn gàng dứt khoát tóm cô để hôn......
Tần Hạo đông đầu lưỡi ấm áp thẳng tắp  chui vào cái miệng nhỏ nhắn kinh ngạc khẽ mở của cô, không có thử dò xét tính trêu đùa, mà là mang theo hung mãnh khí phách chiếm đoạt, không có ý tứ phải được cô cho phép, mà là giống như đã coi cô như là phụ nữ của hắn vậy, không cần hỏi bất kỳ lý do gì vậy…...
Trên người hắn nhàn nhạt mùi xà phòng lẫn vào mùi của nước cạo râu, theo hắn áp sát hôn mà xông vào chóp mũi của cô, làm cho cô khẽ ngất xỉu mê hoặc, hai tay của cô chống đỡ lồng ngực của hắn, hôn liên tục gắn chặt không hề có khe hở làm cho cô không cách nào nói ra một chữ “không”, liền thở gấp cũng đều vô lực, đánh đôi tay của hắn, đánh hắn, hắn căn bản không để ý......
Từ lúc mới bắt đầu vẫn còn giãy giụa cuối cùng mềm mại, quyền chủ đạo không có ở cô, nhưng khi hắn hôn cô đã thần phục là thật, cô ở trong lòng hắn  say mê cũng là thật, luyến tiếc không nỡ rời bỏ, không nỡ đẩy ra, không nỡ rời đi cái ôm khí phách lại có lực của người đàn ông này, không được......
Nếu cứ tiếp tục, nhất định sẽ gặp chuyện không may...... Nhưng là, làm thế nào đây? Cô đẩy không ra hắn a, toàn thân giống như đốt hỏa, cảm giác thật choáng váng và vô lực......
"Tần Hạo Đông, anh không thể lại hôn rồi......" Cô bị hắn hôn sắp khóc thút thít, luống cuống lại không có trợ giúp, rõ ràng thân thể là khát vọng, nhưng lý trí bất chấp cảnh cáo cô.
"Tôi muốn." Dứt lời, hôn càng thêm liều lĩnh, lửa nóng từ môi của cô lưỡi dây dưa đến cái gáy mảnh khảnh nhạy cảm cô một đường cháy lan đến xương quai xanh của cô, ngực......
"Không, không thể, nơi này không được......" Cô theo bản năng nghĩ đẩy đỉnh đầu hắn đang chôn ở trước ngực ra, cũng là khắc chế không được từ miệng cô đang bật ra tế tế thở dốc cùng rên rỉ, bởi vì căn bản không chịu nổi hắn đòi hỏi cùng trêu chọc như vậy, cô thậm chí vì vậy mà khóc ra tiếng......
Nghe tiếng khóc, Tần Hạo Đông con mắt dịu dàng bình tĩnh rơi vào trên mặt cô, nhìn thấy cô khóc thành ra như vậy, trong đầu không biết là tư vị gì, đau lòng? Hay là trìu mến? Còn là bất đắc dĩ thở dài?
"Không thích sao? Anh hôn em như vậy sao?" Hắn hỏi khẽ cô. (mình đổi cách xưng hô cho đúng với tiến trình của anh chị ý nhé)
Đôi tay cô níu thật chặt lấy áo choàng tắm hắn, đầu thật thấp  khóc, càng khóc càng đáng thương, nói thích cũng không đúng, nói không thích cũng không đúng, dù sao, cô căn bản cũng không biết nên nói gì mới phải, nói cô thích cực kỳ, nhưng là thật mắc cỡ. Nói cô thật ra khát vọng nhiều hơn, nhưng mà giống như kinh khủng lắm sao?
"Hạ Mạn Nghê, ngẩng đầu lên nhìn anh." Hắn tự tay nâng lên khuôn mặt dường như nước mắt lưng tròng của nàng, nghiêng người hôn lông mày cô, mắt của cô, mũi của cô, sau đó là môi của cô, nhẹ nhàng, giống như bông tuyết thổi qua, cô lại run rẩy giống như đứng ở trong gió thu, rất rõ ràng không lưu loát, nhưng lại làm cho hắn động lòng không dứt."Tối nay, anh rất muốn em."
Cô chấn động khi nghe vậy, ánh mắt trầm tĩnh chớp cũng không chớp rơi trên  khuôn mặt nghiêm túc kia.
Rất muốn nói: được.
Thật sự rất muốn. Nhưng là, không được, tuyệt đối không được. Nếu như, cô còn có thể lực lựa chọn, mà không bị khí phách của hắn  khuynh đảo mê say  sẽ nói "không". Cô vẫn là cự tuyệt, mặc dù, cô không biết có thể kiên trì bao lâu.
Nếu như, người đàn ông này nhất định muốn cô, cô có thể trốn không thoát rồi. Đến tột cùng, cô là hi vọng hắn so với cô còn kiên trì? Hay là chỉ thuận miệng nói một chút đây?
Bất kể là cái gì, cô có một chút vô cùng hiểu, đó chính là tối hôm nay bất kể có thể hay không xảy ra sự kiện kia, quan hệ cô với hắn cũng sẽ không vì vậy thay đổi.
Cô khát vọng người đàn ông này, cũng không tính toán cùng hắn có quá nhiều liên quan, hoặc là cô chỉ đang lo ngại, người đàn ông này có lẽ chỉ là muốn thân thể của cô, mà không phải thật lòng muốn cô làm mẹ Tiểu Ân? Hoặc là, người đàn ông này muốn cùng cô lên giường là vì muốn thuyết phục cô làm mẹ Tiểu Ân? Mà không phải khát vọng cô hoặc thân thể của cô?
Trời ạ...
Bất kể là thế nào, cô giống như cũng không thể tiếp nhận, nếu quả thật ngây ngốc yêu hắn, lòng của cô nhất định sẽ đau đến tê dại chứ? Tần Hạo Đông có lẽ là nghĩ tới cô sẽ trực tiếp cự tuyệt hắn, nhưng thật sự nghe được, vẫn cảm thấy mất mác, dĩ nhiên, hắn có thể dụ dỗ cô lên giường không thành vấn đề, nhưng......
Hắn ngắm nhìn đôi mắt này, xinh đẹp khiếp đảm lại yếu ớt, rõ ràng mang theo không muốn xa rời, rồi lại tuyệt không có muốn yêu hắn.
Tối nay, nếu như hắn thật muốn cô, có thể hay không đẩy cô xa hơn đây? Đẩy tới một địa phương có thể ngay cả tay hắn cũng với không tới?
Nghĩ tới đây, ngực lại hơi thấy đau, một loại tâm tình đau thương không biết tên, lặng lẽ đánh úp tới trái tim.
Hắn rất nhanh đem nó đẩy ra, giống như là chưa từng xuất hiện vô vị như vậy, nhưng là, gạt được người khác lại không lừa được tim của mình, đã từng xuất hiện cảm giác, cũng không cho tiêu diệt, luôn là đại biểu ý nào đó – một loại giống như là quan tâm đến mức cố chấp không nghĩ buông tay.
Hắn muốn cô, coi như không muốn thừa nhận, cũng đã là một sự thật.
"Anh không yêu cô ấy."
A? Hạ Mạn Nghê không hiểu nhìn hắn, có chút không hiểu hắn bây giờ đang nói gì.
"Anh nói là không yêu vợ trước của anh."
A? Hạ Mạn nghê ngẩn người một chút, khuôn mặt lại đỏ rồi, không biết sau lần hôn long trời lở đất vừa rồi ở đây, cô hiện tại nên làm như thế nào để hưởng ứng loại tình huống này.
Hắn nhìn cô cười. "Anh chỉ là trả lời em vấn đề em vừa hỏi, có cần kinh ngạc như vậy sao? Tại sao không nói lời nào? Hay là, em bây giờ rất thất vọng?"
Oa, nét mặt của cô càng ngây người, hoàn toàn nghe không hiểu hắn hiện tại lại đang ám chỉ việc gì?
"Bởi vì, anh không có kiên trì muốn em, nên nói chuyện khác, em không vui?"
Ách, trời ạ, người đàn ông này, người đàn ông này tại sao có thể nói cô như vậy?
Thật là quá đáng! Thật là quá đáng! Hắn là đang đùa cô sao? Vừa rồi nói muốn cô cũng là đùa cô sao? Người đàn ông này trời sinh giở trò mà, cô lại tưởng thật, chính ở chỗ này đối chọi lâu như vậy, không biết chết bao nhiêu vạn tế bào, vậy người khởi xướng cũng đã đang cùng cô nói vợ trước cái gì, cô hoàn toàn đem lời nói vừa rồi quên mất......
Không, không đúng, hắn chưa nói a, hắn vẫn còn lấy việc đó để cười cô!
Đúng vậy a, cô là thất vọng, thất vọng cực độ rồi. Dù sao vẫ cảm giác người đàn ông này cứ như vậy bỏ qua cô, hình như là bởi vì cô không đủ quyến rũ làm cho hắn không thể không cần. Đúng vậy, cô đối lập với tên a, đối lập đến mức ngay cả cô cũng chán ghét mình, nhưng người đàn ông này càng đáng ghét hơn, nếu như lần sau cô còn đem lời của hắn tưởng thật, vậy cô chính là ngu ngốc! Đứa ngốc ngây ngô!
Tần Hạo Đông là cố ý trêu chọc cô, hơn nữa chọc cho đến vui mừng, chỉ thấy mặt của cô một cái đỏ lại một chút bạch, hoàn toàn ở vào thế yếu.
Hắn làm sao sẽ cho là người phụ nữ này rất khó trị đây?
Căn bản là cô nàng ngốc......
Cô nàng ngốc đáng yêu vô cùng, mê người vô cùng, động lòng người vô cùng.
Nhìn có vẻ là người hung dữ, đến cuối cùng người thua luôn là cô chứ? Ít nhất, ở trước mặt hắn cô là thua toàn quân bị diệt, một người lính cũng không còn lại.
"Anh là nghiêm túc." Tần Hạo Đông đột nhiên lại hôn lên khuôn mặt đang ảo não bị hắn đùa bỡn, cái hôn này, dễ dàng thay đổi cánh môi đang cong lên của cô, khiến khuôn mặt ảo não trong nháy mắt càng thêm trở nên mê hoặc, lại càng thêm đáng yêu động lòng người.
Hắn nhàn nhạt cười một tiếng, đưa tay vuốt cánh môi mềm mại của cô.
"Anh muốn em, coi như không phải tối nay, cũng có thể là mỗi một ngày sau này, chờ anh, ân? Không thể cự tuyệt, coi như cần rất chậm rất chậm đến gần, anh cũng phải sẽ đi vào trong lòng em."
"Giang Tử Vân thì sao? Cô ấy làm sao bây giờ?" Cô cũng không quên, người phụ nữ này một bộ vênh váo đắc ý hắn là vật sở hữu của cô ta a.
"Em đó......"
"Như thế nào?" Lời ngon tiếng ngọt ai cũng sẽ nói, nhưng là bên cạnh hắn xác thực có người phụ nữ này tồn tại, xem hắn làm thế nào phủ nhận.
"Ngày đó cô ta đánh nhau với em xong, anh liền cùng cô ta chia tay."
"Cái gì?" Cằm cô thiếu chút nữa rớt xuống.
"Ngày đó, nhìn thấy trên mặt em bị  thương, lòng anh đau đến muốn chết......" Đôi tayTần Hạo Đông cẩn thận từng li từng tí nâng lên mặt của cô. "Cô tacòn không được coi như là phụ nữ của anh, anh chỉ là hôn qua cô ta, ôm qua cô ta, vẫn còn không có có yêu cô ta, mà anh quyết định muốn em làm người phụ nữ của anh, hiểu không? Một khắc kia, giống như liền quyết định rồi."
Rất không có suy nghĩ, nhưng lại thật xảy ra. Cũng cho đến khi gặp cô, hắn mới phát hiện, thì ra là yêu cùng không thương, ranh giới thực sự mơ hồ như thế, căn bản không cần phải cái gì đạo lý lớn.
Thư Ký Không Lên Giường Thư Ký Không Lên Giường - Tống Vũ Đồng