Anger is like a storm rising up from the bottom of your consciousness. When you feel it coming, turn your focus to your breath.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Tiểu Lyly
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 24 - chưa đầy đủ
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 613 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 07:58:28 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 14
hap 14: Gượng dậy sau nỗi đau
Cả 2 cùng ăn sáng rồi cùng đến trường. Nhờ có Kỳ Sơn ở cạnh mà nó vui vẻ hẳn lên.
Hôm nay, ko khí mát mẻ, bầu trời trong xanh 1 cách lạ thường.
Báo hiệu điềm lành chăng?
Nó mỉm cười vui vẻ, nó sẽ ko mang thù hận nữa, vì cha mẹ nó cũng đâu trách ông hắn. Vậy là …..nó có thể thích hắn rồi!
Vừa vào tới cổng trường, nó bắt gặp được ánh mắt của mọi người xung wanh nhìn mình & xầm xì to nhỏ:
_’’ Xí, đĩa mà đeo chân hạc, ko biết nhục là gì …. ‘’
_’’ Con nhỏ này, cứ đeo bám 3 chàng hoàng tử của trường, ko biết có ý đồ gì nữa … ‘’
_’’ Nó làm anh Nhật Lâm mấy hôm nay ko tới trường, giờ lại đi cùng anh Kỳ Sơn nữa chứ!.. ‘’
…..
_’’ Im hết đi! Muốn bị đuổi học à? ‘’. Kỳ Sơn đưa mắt nhìn sag nơi nói xấu nó & quát làm đám đó phải bỏ đi.
Dù sao cũng wen rồi, nó ko chấp mấy người đó, mỉm cười nhìn Kỳ Sơn để Kỳ Sơn an tâm.
Nó vào lớp học, hôm nay có tiết toán..
Nó đành ‘’cuốn gói’’ tới phòng hội trưởng ….
Đặt chân tới phòng hội trưởng, nó bàng hoàng khi thấy cảnh trước mặt, hắn đang vui vẻ nói cười vs 1 đứa con gái – ko phải nó..
Chân nó va vào thành cửa, phát ra tiếng động làm cuộc trò chuyện ngừng lại, thấy nó, hắn buông người con gái đang vòng tay ôm ra & nói:
_’’ Ngồi xuống đó đi, lấy bài tập ra làm ‘’
Rồi way sag người con gái bên cạnh, hắn nhẹ nhàng nói:
_’’ Jani, em về trước đi, chút anh về! ‘’
Nghe hắn nói, đứa con gái ấy ngoan ngoãn ra về.
Trong đầu nó rối bời, nó muốn hỏi hắn người đó là ai nhưng ko sao nói ra được.
Mới đó mà hắn đã thân mật vs đứa con gái khác rồi!
Cũng phải thôi!
Nó & hắn đâu có gì, vả lại, hắn wen ai là quyền của hắn mà ……nhưng sao nó lại đau thế này?
Thấy vẻ mặt của nó, hắn biết chứ, hắn biết nó buồn lắm, nhưng vì sự an toàn của nó nên ……
Tối hôm wa. Tại biệt thự họ Nhất
_’’ Ha ha, cháu ta càng ngày càng đẹp ra, hôm nay về, có 1 món quà cho con đây! Jani, vào đây! ‘’
Vừa nói ông vừa nhìn ra cửa.
1 cô gái bước vào, gương mặt trái xoan, má lúm đồng tiền, xinh như búp bê, mỉm cười tươi chào hắn.
Hắn ko đáp lại, vẫn giữ ánh mắt lạnh lùng đến vô cảm.
_’’ Jani là đứa con gái tốt, ta muốn con đối xử tốt vs nó, có thể sẽ là ….vợ tương lai của con đấy, Hải Long! ‘’
_’’ Sao? ‘’
Hắn bất ngờ đứng phắt dậy, đưa mắt nhìn ông nội hắn.
_’’ Cứ phản đối, nếu muốn ‘’con bé’’ ấy giống mẹ nó ‘’
Ông nhìn hắn đầy hăm he.
Hắn ko ngờ,người hắn luôn kính trọng từ bé lại là người thế này đây, mỉm cười chua xót, hắn bỏ lên phòng ……..
Jani: 1 cô gái đáng iu, nhỏ hơn nó 1 tuổi, rất hiểu lý lẽ …..
***
Thực tại:
Tiết học toán của nó trôi wa 1 cách ảm đạm.
Kỳ Sơn đợi nó trước cổng trường, nó cùng Kỳ Sơn đến nhà hắn vì Kỳ Sơn muốn thế.
Vào đến nhà, vừa thấy Kỳ Sơn hắn hơi bất ngờ:
_’’ Mày về khi nào vậy? ‘’
_’’ Tối wa! ‘’
_’’ Ừm ….’’. Rồi hắn way wa nó _’’ Ta học thôi! ‘’
Nó lại phải ngồi hì hụt giải toán, trog khi hắn cứ cằm cái roi nhịp nhịp làm nó ‘’có áp lực’’, nộp cuốn tập cho hắn xog, nó vươn vai, mắt nó nhướn hết nổi rồi, gật lên gật xuống 1 hồi, nó bắt đầu lim dim ngủ & ….
Nhìn cuốn tập nó làm, sai thì nhiều mà đúng thì ít, hắn way wa định cho nó ‘’ăn roi’’ thì bắt gặp nó đang ngủ ngon lành, nhìn mặt nó đáng iu y như ……con tiểu Linh Linh í.
( Sao hắn lại ví nó thế nhỡ ^O^ )
_’’ Nói chuyện chút đi, nhân lúc em ấy đang ngủ! ‘’.Kỳ Sơn lấy áo đắp cho nó & tiến lại chỗ hắn ngồi.
_’’ Nói gì? ‘’.Hắn thản nhiên
_’’ Chuyện gì xảy ra vậy. Mày nói tao nghe đi. Tao nghe nói hình như ông mày đã về nước phải ko? ‘’
_’’ Phải! ‘’
_’’ Thằng Nhật Lâm là anh trai của Hoàng Linh sao? ‘’
_’’ Ừm! ‘’
_’’ Mày nói câu dài hơn là mày chết à? ‘’
_’’Nói gì? ‘’
Hắn cứ thản nhiên trog khi Kỳ Sơn đang tức ói máu, hỏi tới đâu, hắn đáp gọn tới đó ….
Ko thèm đôi co vs hắn nữa, Kỳ Sơn vs lấy cái remote, bật tivi lên xem.
Ngủ 1 hồi lâu, nó sực tỉnh, nó dụi dụi mắt ngước lên nhìn đồng hồ, đã 8h rồi!
Chết!
Nó vội vs tay lấy cuốn tập!
Nhưng nó chậm hơn hắn 1 giây, hắn cầm cuốn tập lên & nhìn nó:
_’’ Xòe tay ra! ‘’
Hic. nó đã hiểu số phận ‘’bi đát’’ của nó, lại bị ăn roi nữa.
Nhưng ko, trái vs suy nghĩ của nó, hắn ko đánh nó, hắn chỉ đưa cuốn tập cho nó & nói:
_’’ Về học lại công thức cho kỹ, mai mà làm sai thì ăn roi gấp đôi! ‘’
Nó giật lấy cuốn tập & ra về.
Kỳ Sơn cũng đi theo nó.
Vừa ra tới cổng thì:
_’’ anh Hải Long ơi, ông tới thăm anh nè……’’
Giọng nói trog trẻo của Jani vang lên.
Trước mặt nó là Jani & ông nội hắn.
Nó bất ngờ.
Ông nội hắn nhìn nó 1 hồi lâu rồi nhéch mép cười:
_’’ Con gái của 2 người kia đây sao? ‘’
Nó đứng im đó, nhớ lại lời cha mẹ nó nói trog giấc mơ...
Nó mỉm cười nhìn ông nội hắn & nói:
_ Cháu chào ông!
Ông nội hắn ngạc nhiên trước thái độ của nó, bật cười mà nói:
_ Ha ha, ko hận ta sao, ta đã giết cha mẹ con đấy & cũng có thể sẽ.....
_ Ông nội.....!
giọng lạnh lùng của hắn vag lên sau lưng nó cắt ngag câu nói của ông hắn.
Nhìn nó vs ánh mắt ko mấy thiện cảm, ông nội hắn nhếch mép cười rồi đi vào nhà.
Hắn & Jani cũng đi theo phía sau.
’’ Ông … tới giờ này có gì ko? ‘’. Hắn lạnh lùng hỏi khi thấy ông đã yên vị ngồi xuống ghế.
_’’ Nếu ta ko tới thì đâu biết con bé ấy có ở đây? ‘’. Ông nhìn hắn đầy thách thức.
_’’ Cô ta ko ở đây, chỉ đến học thôi! ‘’
_’’ Thật sao? ‘’
_’’ Ko tin cứ cho người điều tra! ‘’
_’’ Được thôi! ‘’
Cuộc nói chuyện giữa 2 người cứ như từ từ nảy lửa lên nếu ko có Jani chen ngag
_’’ Được rồi mà, 2 người định bỏ đói con sao? ‘’
Vừa nói, Jani vừa bưng đồ ăn lên, mùi thơm bát ngát.
_’’ Tôi ko đói! ‘’.
Rồi hắn bỏ đi lên phòng.
Nữa tiếng sau,
Cốc cốc cốc.
_’’ Em vào được ko anh Hải Long! ‘’
Jani gõ cửa phòng hắn & nói.
Nhưng ko có tiếng trả lời lại.
Jani đành ‘’tự nhiên’’ mở cửa bước vào.
Hắn ngồi đó, mắt dán vào màn hình máy tính.
_’’ Này, anh Hải Long, em ko phải hạng người như anh nghĩ đâu, nên em sẽ giúp anh, anh có thể kể chuyện gì đang xảy ra ko? ‘’
Giọng Jani vang lên, hắn từ từ way người sang, có thể tin tưởng con nhóc này ko?
Hắn nhìn Jani hồi lâu & quyết định kể cho Jani nghe toàn bộ câu chuyện.
……
_’’ Ra là thế. Hèn chi lúc thấy chị ấy vào phòng hội trưởng anh mới tỏ ra thân thiện vs em, chứ lúc đầu, em có nói thế nào anh cũng ko thèm trả lời! Anh như là người anh trai của em vậy, nên em sẽ giúp anh. Chúng ta hãy cùng diễn cho thật tốt màn kịch này! ‘’
_’’ Màn kịch? ‘’.Hắn nhíu mày
_’’ Thì chúng ta sẽ giả vờ như đang yêu nhau trước mặt ông nội anh, để ông nội anh tin & ông ấy ko hại chị ấy! ‘’. Ngưng 1 chút, Jani ngập ngừng nói tiếp:_’’ Nhưng ……anh nghĩ chị ấy chịu đựng nổi ko? Sẽ đau lắm đấy. Anh nhẫn tâm sao? ‘’
Mắt hắn nhìn xa xăm tránh ánh nhìn của Jani:
_’’ Cứ làm như vậy đi! ‘’
_’’ Nhưng ….. ‘’
_’’ Thôi, em ra đi! ‘’
Jani đứng lên đi ra. Trước khi đi, Jani nói 1 câu:
_’’ Em sẽ tôn trọng quyết định của anh! ‘’
Đóng sầm cửa lại, hắn ngồi xuống giường. Nếu ko làm vậy thì làm sao chứ? Hắn biết, trước sau gì hắn cũng sẽ phải cưới Jani thôi, & sớm muộn gì cái màn kịch nhỏ này cũng thành sự thật!
Hắn biết rõ tính ông hắn mà.
Còn nó, hắn ko biết rõ mình có yêu nó ko nữa? Nhưng hắn biết 1 điều, hắn ko muốn nhìn thấy nó bị ai hại! Vì sự an toàn của nó …….
Nó & Kỳ Sơn đi dọc vỉa hè, trên con đường vắng, ánh đèn hiu hắt soi xuống con lộ, 1 màu của nỗi buồn thì phải?
Bất chợt, điện thoại nó reo lên.
_’’ Alô! ‘’
_’’ Em gái ngoan! ‘’
Nó bất ngờ, cứ ngỡ giấc mơ, Nhật Lâm, Nhật Lâm đã chịu gọi nó là em gái.
Nó mừng rỡ reo vào điện thoại:
_’’ Anh Nhật Lâm, hi hi …anh Nhật Lâm ‘’
_’’ Sao lại gọi tên anh 2 như thế hả? ‘’. Đầu dây bên kia tỏ vẻ giận dỗi
_’’ Hì hì, anh 2! ‘’
_’’ Anh đang ở nhà em đấy. Về mau đi! ‘’
Cúp máy, nó way sang Kỳ Sơn mừng quýnh, thấy nó vui Kỳ Sơn cũng bớt lo, cuối cùng Nhật Lâm cũng chịu thay đổi suy nghĩ của mình …..
Nó lôi Kỳ Sơn chạy thật nhanh về nhà.
Nhật Lâm đứng trước cửa, vừa nhìn thấy Nhật Lâm, nó chạy lại ôm chầm lấy.
Ko khí vui vẻ bao trùm lấy ngôi nhà.
Đợi đến khi nó ngủ say, Kỳ Sơn mới kêu Nhật Lâm ra nói chuyện
_’’ Mày ko sao chứ? ‘’.
_’’ Ko sao mới lạ! ‘’.
_’’ Vậy sao lại nhận Hoàng Linh….’’
_’’ Lúc đó, khi biết em ấy là em gái mình, tao thật sự rất đau, muốn chết đi cho xong. Nhưng hình ảnh em ấy luôn hiện lên trog đầu tao, tao ko thể, rồi, tao quyết định, cái tình cảm trog tao, dù sao em ấy cũng chưa biết, vậy nên, tao sẽ biến tình cảm ấy thành tình anh – em. Tao sẽ trở thành 1 người anh tốt, để bảo vệ, che chở cho đứa em ngốc nghếch này ….! ‘’
Ánh mắt Nhật Lâm nhìn xa xăm, có lẽ nỗi đau ấy đã vơi đi phần nào …
Ko gian im lặng bao trùm lấy 2 người …
Chợt! Nhật Lâm way sang Kỳ Sơn, cười ma mãnh:
_’’ Mày, hehe, tao đã là anh trai của Hoàng Linh, từ nay, mày phải vượt wa ‘’ải’’ của tao rồi mới được gần em ấy … ‘’
Kỳ Sơn tia con mắt rực lửa về phía Nhật Lâm:
_’’ Mày nói gì? ‘’
_ ‘’ Lo mà lấy lòng tao đi! ‘’
_’’ Thằng quỷ …. ‘’
_’’ Trừ 1 điểm! ‘’
_’’ Tao ko giỡn nhá! ‘’
_’’ Trừ 5 điểm! ‘’
& rồi, Kỳ Sơn nhào tới, đánh Nhật Lâm tới tấp.
_’’ Trừ 20 điểm! Ha ha ‘’
Tiếng cười vang khắp nơi wanh căn nhà nhỏ, bên trog căn nhà, nó nhắm mắt ngủ & khóe miệng nở 1 nụ cười nhỏ …….
Rắc Rối Đáng Yêu Rắc Rối Đáng Yêu - Tiểu Lyly