Số lần đọc/download: 0 / 6
Cập nhật: 2021-01-09 16:33:53 +0700
Chương 13:Đồ Cặn Bã!
“Y
êu xa sẽ không có kết quả.”
Lại là nó? Người xung quanh một mảnh thổn thức, tỏ vẻ vận may của Hàn Đông sao mà tốt quá, ông trời thật bất công.
Lý Thượng cũng không có nhiều tiếc nuối, dù sao hắn chỉ mới đến, chưa từng có mộng tưởng cao hay yêu cầu xa vời.
Không ngờ, Hàn Đông đột nhiên kéo Lý Thượng qua, đề cử cho quản lý: “Đây là bạn tốt của tôi, tốt nghiệp khoa diễn xuất, điều kiện so với tôi tốt hơn, nếu không ngài chọn cậu ta đi?”
Quản lý lại nhìn thoáng qua Lý Thượng, so với dáng người Hàn Đông không kém hơn bao nhiêu, ngũ quan cũng đoan chính hơn. Nghe Hàn Đông nói như thế, quản lý có chút chần chờ.
“Cậu muốn nhường lại cho người này? Để tôi nhắc cậu, cơ hội này rất khó có được.”
Lý Thượng định mở miệng nói gì đó, Hàn Đông lại giành trước: “Cứ chọn cậu ta! Ngài nghe tôi đi, tôi nói không sai đâu!”
Quản lý không nói gì nữa, khoát tay kêu mọi người giải tán, dẫn Lý Thượng vào trong. Lúc đi tới cửa, Lý Thượng còn quay đầu lại nhìn Hàn Đông một cái, trong lòng có một loại tư vị khó nói.
Đến khi cửa lớn khép lại, Hàn Đông liền vọt đến bên cạnh vị mỹ nữ mới vừa rồi bị hắn dùng ánh mắt ‘phê bình’, dáng vẻ lưu manh, chào hỏi: “Người đẹp, chúng ta lại gặp nhau.”
“Tôi có quen anh sao?” Mỹ nữ liếc mắt nhìn Hàn Đông một cái.
Hàn Đông cười: “Cưng quên rồi sao? Anh chính là tên biến thái coi bói không lấy tiền, chỉ lấy số điện thoại đây.”
Mỹ nữ nhớ tới cảnh tượng ngày đó Hàn Đông trêu chọc mình trên đường, thầm mắng một tiếng nhàm chán, sau đó xoay người bỏ đi.
“Bỏ thằng đó đi.” Hàn Đông đột nhiên mở miệng: “Một tên vào lúc cưng tới tháng cũng không muốn đưa đón, lại tình nguyện đưa bạn thân cưng đi chọn son môi không đáng để cưng liều lĩnh đội mưa to chạy đến dưới lầu nhà nó cầu xin nó hồi tâm chuyển ý đâu.”
Âm thanh giày cao gót gõ xuống sàn chợt dừng lại, mỹ nữ xoay người, vẻ mặt giật mình.
“Anh… Làm sao anh biết?”
Bên trong trường quay Bắc Ảnh, vị quản lý vừa rồi còn huênh hoang, uy phong lẫm liệt, lúc này bị trợ lý Tiểu Văn của Lương Cảnh mắng muốn sói đầu, không dám thốt ra một tiếng.
“Anh có đầu óc không vậy? Tôi kêu chỉ chọn người phù hợp điều kiện, chứ không phải chọn người thuận mắt nhất! Hơn nữa, chọn người cũng là chúng tôi chọn, ai mượn lượt anh tài lanh?”
Lý Thượng nghe thấy không chỉ chọn một người, liền lộ ra ánh mắt hưng phấn, “Tôi có một người bạn, điều kiện của anh ta rất tốt, để tôi gọi anh ta vào đây!”
Lý Thượng chạy như điên tới cửa, tìm trong đám người nửa ngày cũng không thấy bóng dáng Hàn Đông. Gọi điện thoại cho hắn thì bị báo là ngoài vùng phủ sóng, Lý Thượng đành phải lộn trở lại trường quay.
Mãi cho đến tối, Lý Thượng mới về chỗ ở Hàn Đông, vừa ra khỏi thang máy, đã bị một màn trước mắt kích thích.
Hàn Đông đang cùng một mỹ nữ đứng ở cửa anh anh em em, cô gái này hiển nhiên không phải Nam Trinh đoan trang thanh lệ động lòng người, mà đổi thành một vị ngự tỷ ngực lớn.
Lý Thượng lôi đầu Hàn Đông qua một bên, nổi giận nói: “Mấy lời tối hôm qua anh nói đều là thả rắm hả?”
Hàn Đông ý vị sâu xa nói một câu: “Yêu xa sẽ không có kết quả.”
Yêu xa? Lý Thượng mơ hồ: “Chẳng lẽ Nam Trinh không ở…”
“Nam Tứ Hoàn.” Hàn Đông tiếp lời.
Lý Thượng: “…”
Hàn Đông lại kêu Lý Thượng nhìn mỹ nữ phía sau: “Nhà cô này thì chỉ cách đây hai trạm xe.”
Lý Thượng nghiến răng nghiến lợi: “Anh — là — cái — đồ — cặn bã!”