You know you've read a good book when you turn the last page and feel a little as if you have lost a friend.

Paul Sweeney

 
 
 
 
 
Tác giả: Vũ Ngọc Anh
Thể loại: Hồi Ký
Biên tập: Little Rain
Upload bìa: Toan Nguyen
Số chương: 24
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 0 / 28
Cập nhật: 2024-10-26 21:10:07 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 13: Trở Lại Hà Nội
rở lại Hà Nội sau chuyến đi Thanh Hóa - Quảng Trị, cuộc sống của tôi vẫn diễn ra theo nhịp điệu vốn có, sáng dậy muộn, ăn trưa kèm ăn sáng, làm việc hoặc đi loanh quanh Hà Nội, ship hàng và bán mèo Chii. Vẫn quán nước đó - địa điểm giao hàng, vẫn cái nhà ở Đội Cấn mà mỗi tháng chậm tiền ngõ một ngày là được nghe bài “cải lương chửi” bên tai, vẫn đoạn đường từ nhà lên hồ, lên Lăng, bà chị vẫn đi làm, tối tối về chị em vẫn sang sảng chém gió cười đùa, thằng em chị Vịt vẫn học hành ổn, và đang có người yêu.
Mọi chuyện đang ổn và tốt đẹp như thế thì tôi còn gì để phàn nàn, để kể lể cho các bạn nghe? Nhưng số phận chả ai biết được chữ “ngờ”. Cuộc sống của tôi sẽ tiếp diễn thế nếu như không bắt đầu bằng một ngày đẹp trời chị Vịt và tôi chuyển lên Kim Mã sống và vào một ngày đẹp trời khác, chị gợi ý cho tôi vào công ty chị làm. Đó là một công ty nhỏ nhỏ chuyên về du lịch, công việc chính tôi sẽ đảm nhiệm trong công ty là quản lý toàn bộ những gì online. Tôi cũng muốn đi làm, để va chạm nhiều hơn với mọi người, hay đơn giản chỉ là biết được cảm giác làm việc theo nhóm nó như thế nào. Vậy là tôi đi làm!
Công ty tuy nhỏ nhưng vui, do toàn những người tôi quen trước rồi, giờ về làm cùng với nhau nên mọi người ai cũng vui vẻ và hòa đồng. Cái công việc tưởng chừng như nhẹ nhàng nhưng nó ngốn của tôi rất nhiều thời gian vào đó. Đúng như nhiều người than thở khi ta dành thời gian cho việc gì đó qua nhiều thì sẽ không có thời gian cho đam mê, cho bản thân, và trong suốt khoảng thời gian tôi làm việc ở công ty chỗ chị Vịt, tôi đã bỏ lửng những khoảng thời gian riêng tôi, ví dụ như thói quen lượn lờ Bờ Hồ hoặc đơn giản hơn là đi dọc phố Kim Mã chỉ để nhìn ngắm dòng người đi lại...
Dừng lại ở thời điểm này một chút vì khoảng thời gian này khá là trầm lặng với tôi, đôi lúc tôi bị cuốn qua với những thứ mà các bạn gọi là cuộc sống thường nhật, mỗi lần chuyển nhà lại phải lo thêm tiền vì tiền nhà thuê cao hơn, mà tiền thuê nhà thì không thể không trả trong khi ăn thì thế nào cũng được, gói mì tôm là xong, thậm chí húp cháo cũng xong. Vì miếng cơm manh áo, tôi phải tạm gác lại những thứ gọi là “đam mê” để vật lộn với cuộc sống, thời điểm này là cuối 2011 đầu 2012, khi mà kinh tế bắt đầu đi xuống, mọi người đã phải suy nghĩ, tính toán nhiều hơn cho những khoản chi tiêu của mình. Mèo Chii bán chỉ đủ tiền sinh hoạt hàng ngày, ship hàng Mỹ thì đi xuống và tiền nong tôi kiếm được ngày đó cũng chỉ trông vào tiền lương cộng tác viên với công ty chị Vịt.
Khó khăn dồn tiếp khó khăn và cứ như thế nó chất thành đống, nhiều đêm nằm suy nghĩ những ngày tiếp theo nên làm thế nào mà tôi thấy bế tắc kinh khủng. Và khi nghĩ đến bản thân, tôi thấy tủi thân đến ứa nước mắt rồi thiếp đi lúc nào không hay. Tất nhiên qua một giấc mơ dài thì các bạn sẽ mạnh mẽ hơn một chút, chí ít là đủ tỉnh táo để biết làm gì tiếp theo. Tôi tiếp tục kiếm việc trên mạng, những việc từ đơn giản đến phức tạp như làm banner, logo hay thiết kế web… không nhiều, nhưng cũng đủ để đỡ phải lo phần nào về vấn đề tiền nong. Đến bây giờ tôi mới nhận ra, chỉ trong khó khăn thì lúc đó mới có những ý tưởng độc đáo hoặc táo bạo bất ngờ.
Bạn nào là cư dân mạng hẳn còn nhớ trò MMO, một trò được gọi là đầu tư siêu lợi nhuận, tiếng Anh là High Yield Investment Programs (HYIP). Trò đó đơn giản là bạn có tiền gửi vào trang web của nó và nhận lãi hàng tháng. Lãi suất tùy theo tháng nhưng nó có thể lên tới 120%/tháng, có điều lãi suất này sẽ tăng dần theo tháng tính từ ngày các bạn gửi tiền vào chứ không phải một phát ăn ngay trong tháng đầu. Nó tương tự như Forex, nhưng nhẹ nhàng hơn, không phải suy nghĩ và đắn đo nhiều. Cái duy nhất các bạn cần có là máu liều vì đa số trang HYIP sẽ scam (quỵt tiền) của bạn mà không trả, ăn luôn cả tiền gốc, lúc đó chả biết khóc ai hay kiện ai.
Trước giờ tôi không để ý đến trò này nhưng đợt đó có đứa bạn chỉ, nên nhảy vào xem, thấy hay liền lập tức đầu tư khoảng 200USD tiền tiết kiệm, và mỗi ngày lãi được 5USD, tức là hơn 1 tháng tôi sẽ rút được gốc và số tiền lãi dư sẽ tự sinh lời. Quá ổn định và không mất vốn! Ba tháng tiền trong tài khoản của tôi đang chạy, bắt đầu có lãi thì nó dở chứng, đầu tiên là giữ tiền lại và sau đó là quỵt luôn. Mất toi 400USD nhưng may cho tôi đã rút được tiền gốc. Bị mất 400USD lãi đó tôi chỉ biết thở dài vì đã quen cảnh làm online đôi khi mất tiền oan uổng như vậy. Ngày trước nữa tôi làm uploader cũng hay mất tiền, và số tiền lớn hơn 400$ rất nhiều, nên cũng không có gì ngạc nhiên khi trang MMO đó cuỗm tiền của tôi.
Tôi làm ở công ty của chị Vịt được vài tháng thì nghỉ, nghỉ vì tôi muốn dành thời gian nhiều cho những đam mê của bản thân, tôi không thể như bác Vinh phải để đến lúc già mới tiếp tục thực hiện được đam mê của mình, vì đâu ai biết ngày mai sẽ ra sao. Tôi đã từng nói, mỗi bước chân các bạn bước tiếp sẽ tạo ra một con đường mới, và nếu ta cứ quanh quẩn với những cái cũ, với những thứ mà được tạo sẵn, được sắp đặt thì rất là nhàm chán. Sống vì đam mê các bạn nhỉ? Thế là tôi nghỉ việc, và sắp xếp một hành trình mới.
Suy nghĩ, ngay lập tức xuất hiện trong đầu tôi đó là đi về phía Nam. Và Đà Nẵng là nơi tôi nghĩ tới đầu tiên. Mất 2 tuần liền tôi lên kế hoạch cho chuyến đi vào Đà Nẵng rồi 2 tuần để chuẩn bị mọi thứ từ tiền bạc, sức khỏe và lịch trình. Và cuối cùng mọi thứ cũng chuẩn bị xong, tôi cứ thế mà thẳng tiến Đà Nẵng.
Đêm trước hôm đi Đà Nẵng, tôi có gọi điện về cho mẹ thông báo:
- Mẹ ạ. Mai con đi Đà Nẵng.
- Uh, đi với ai?
- Con đi một mình thôi.
- Vẫn đi một mình à? Sao không rủ đứa nào đi cùng?
- Thôi, con đi một mình cho thoải mái.
Vài câu nhắn nhủ tiếp theo của mẹ dặn tôi về chuyện đi đứng, tránh va chạm và lên xuống xe cẩn thận. Biết là đi như vậy ở nhà bố mẹ lo lắm, nhưng thôi, vì cái đam mê, cái quyết tâm phải đặt chân hầu hết đến các tỉnh của Việt Nam nên tôi gạt đi những suy nghĩ yếu đuối của thằng con trai mà nghĩ đến ngày tôi hoàn thành tâm nguyện. Cứ thế, những suy nghĩ mông lung đưa tôi vào giấc ngủ, với ngày mai là một chuyến đi dài, một hành trình dài nhất từ trước cho tới nay… một hành trình vô định chăng?
Không Thể Vỡ Không Thể Vỡ - Vũ Ngọc Anh Không Thể Vỡ