Số lần đọc/download: 413 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 00:45:51 +0700
Chương 14: Lời Mời Kì Lạ
- C
on kia đứng lại!Hơ hơ, mấy thằng này cũng " thông minh" dễ sợ, ai đời đang bị rượt mà đứng lại không cơ chứ?! Mà công nhận tụi này trâu bò thật đấy, nãy giờ băng qua mấy cái thùng rác, gần chục cái ổ gà mà vẫn còn chạy sung như thế. Sao chúng không đăng kí chạy thi maratong nhỉ, kiểu này mà đạt giải nhì thì không có thằng nào đạt giải nhất đâu!
Đang chạy bán sống bán chết, tôi chợt nhìn thấy một ngõ hẻm thì vội đâm đầu vào.....
Và giờ tôi đang hối hận bởi hành động đó!
- Cô em, ngõ cụt rồi, em không chạy nữa được đâu. - bọn du côn vừa thở vừa nói
Chết thật chứ, tự nhiên lại tự chui vào rọ vậy trời? Đúng là khôn ba năm dại một giờ mà. Giờ phải làm sao đây? Không thể xài lại chiêu cũ nữa vì giờ chúng đã cảnh giác.... cái đầu gối của tôi rồi, hầy, kiểu này thì chắc là vì "con em chúng ta hôm nay và ngày mai đây mà"...
- Này, các người không được làm càn à nha! - tôi lùi lại mấy bước
- Thì sao nào cô bé
Chúng hỏi giọng khiêu khích rồi từ từ tiến về phía tôi, tay đưa lại gần. Chết tôi rồi!
- Thằng nào đấy?
Nghe tiếng lạ, tôi mở he hé mắt nhìn, ngạc nhiên khi thấy cánh tay của tên du côn ấy đang bị ai giữ chặt lại, không nhúc nhích được
- Một đám con trai mà hùa nhau ăn hiếp một cô gái sao? Thật hèn hạ!
Một giọng nói đầy uy lực cất lên, tôi như muốn nhảy cẩng lên vì hạnh phúc. Có phải ông trời thương con nên phái anh hùng đến cứu mỹ nhân.. là con không?
Tôi hớn hở nhón chân lên để xem vị anh hùng ấy là ai ( vì mấy thằng du côn này đứng chắn hết cả, bố ai thấy được gì ). Rồi mắt như muốn lòi ra....