Số lần đọc/download: 1062 / 11
Cập nhật: 2017-05-20 08:59:49 +0700
Chương 12
T
A HÃY XEM XÉT MỘT CON CHÓ SĂN THUẦN CHỦNG, Một con chó được nuôi để rượt đuổi, để đi săn, để sủa vào những dịp trăng tròn. Ranger đã từng là một con chó như thế. Một con chó săn dòng dõi. Nó thuộc giống chó nổi tiếng về sự thính mũi. Nó có thể gí mũi vào sát đất là tìm thấy được đứa bé mới chập chững biết đi bị lạc qua cửa sau, phát hiện ra chỗ người lính cứu hỏa bị kẹt đằng sau đống đổ nát còn cháy âm ỉ của một tòa nhà, khám phá ra con ngựa đã bỏ trốn khỏi bãi chăn được rào kín.
Phải, dòng chó săn thuần chủng thì nổi tiếng về tài đánh hơi. Nhưng một số khác, cũng giống như Ranger lại còn có thêm sự thính tai. Một con chó cứ bị cột mãi vào một chỗ trong bao nhiêu năm thì quen thuộc với tất cả mọi âm thanh xung quanh nó. Nó biết tiếng kêu của lũ ve sầu, tiếng của bọn chàng hiu, tiếng cót két của những cây thông không bao giờ chịu đứng yên đang cắm rễ vào sâu trong lớp đất sét đỏ. Nó có thể phân biệt được tiếng gầm gừ trong họng của một con gấu trúc mẹ khi lũ con của nó đi chệch hướng quá xa, và nó nghe được tiếng vỗ cánh thật nhẹ của con cú to lớn với túm lông trên đầu trông như chiếc sừng đang lướt ngang qua bầu trời lúc chạng vạng.
Nó cũng nhận ra rõ rệt tiếng của chiếc xe tải nhẹ cũ nổ máy ầm ầm phóng ra khỏi sân mỗi buổi tối và cũng ùng ục nổ máy trở về nhà vào sáng hôm sau. Mỗi khi nó nghe tiếng động cơ ồn ào đó vọng đến từ xa, nó biết còn chính xác bao nhiêu lâu nữa thì chiếc xe sẽ xuất hiện trong sân và trong khoảng thời gian bao lâu nữa thì nó phải bảo đảm là con mèo tam thể sẽ trở về an toàn vào gầm sàn bên dưới ngôi nhà trước khi Gar Face bước ra khỏi chiếc xe, và tiếng cánh cửa sẽ rít lên khi mở ra rồi đóng lại đánh sầm.
Nó nhận ra tiếng nổ giòn giã của khẩu súng trường và cái cách viên đạn lao vút ra, xé bầu không khí ẩm ướt. Đó là những thanh âm thân quen đối với Ranger.
Nhưng giờ đây, lại có thêm một âm thanh mới vang vào hai tai nó, một thứ tiếng rung rung, mềm mại và trầm trầm. Bất cứ ai biết rõ về mèo đều có thể nhận ra thứ tiếng đó - tiếng rừ rừ thích thú của loài mèo.
Loài mèo nổi tiếng vì cái tiếng rừ rừ đó. Và đó là điều mà con mèo tam thể hay làm mỗi khi nó cuộn mình vào sát bên cạnh bộ ngực to lớn, an toàn và mềm mại của Ranger. Mỗi khi nghe thấy tiếng rừ rừ đó, Ranger lại nhận ra là nó cần thiết cái âm thanh ngọt ngào, thân quen đó biết bao. Nó khao khát có được một ai đó ở gần bên. Khi cuối cùng không còn cô đơn nữa thì nó mới nhận ra là mình đã từng ao ước trong suốt ngần ấy thời gian rằng giá mà sự hiu quạnh bớt đi được đôi chút. Có biết bao nhiêu là nhu cầu đối với một con chó già.
Và trong khi con mèo tam thể kêu rừ rừ lên bên tai nó, nó nhận ra là nó còn có thêm một nhu cầu nữa - được kể một câu chuyện. Khi còn ở một mình, sự cô đơn là cái nguồn vô tận hình thành nên những câu chuyện, và giờ đây khi nó không còn lẻ loi nữa thì những câu chuyện của nó bắt đầu tìm đường thoát ra khỏi cái giếng sâu đó. Khi con mèo tam thể lắng nghe, Ranger kể về thời thơ ấu khi còn là một con chó con của nó, khi mẹ nó dạy nó cách dí mũi xuống sát đất, làm thế nào để lần theo mùi, cách sủa lên mỗi khi đến kì trăng tròn như thế nào. Đó là thời kì trước khi Gar Face bắt nó về.
“Nhưng vậy là anh cũng đã từng có những khoảng đời tươi đẹp để nhớ lại,” con mèo thỏ thẻ.
“Phải,” nó phồng căng ngực ra đáp lại. Nó đã từng được sống những quãng đời lí thú.
Rồi con mèo tam thể kể cho con chó nghe về thời tươi đẹp của nó khi nó còn là một con mèo con cùng với các anh chị của nó, về tất cả những trò chơi mà chúng nó từng chơi, những trò chơi ngớ ngẩn của đám mèo con. Đó là thời trước khi nó bị đem đến nơi giam giữ chó mèo bị lạc chủ, trước khi nó bị gia đình sống trong thành phố bỏ rơi và bị vứt bỏ bên lề đường. Trước khi nó gặp được Ranger.
Nó liếm đôi tai mượt như nhung của con chó săn. Con chó rất thích được như vậy. Nó thích được con mèo nhỏ bé liếm sạch đôi tai. “Em cũng có những quãng đời tươi đẹp để mà nhớ,” con mèo nói thêm. Rồi nó xích lại gần con chó hơn. Chúng có những khoảng thời gian để mà hồi tưởng. Thế nhưng thời điểm tươi đẹp nhất thì vẫn còn chưa xảy ra.
Những con mèo con!
Chúng ra đời vào một đêm trăng sáng. Con mèo tam thể sinh con khi nó nằm ngay trước ngực Ranger. Nó lắng nghe tiếng con tim vững chãi gõ nhịp trong ngực con chó trong khi lần lượt sinh ra hai con mèo con xinh đẹp. Một con đực và một con cái. Nó kinh ngạc vì sự giống hệt nhau đến kì lạ của chúng, hai con mèo con giống nhau như đúc. Một màu lông bạc suốt từ đầu đến chân. Bạc như những ngôi sao đang lén nhìn trộm xuống qua bầu trời đêm. Chúng hoàn toàn giống nhau. Nhưng rồi nó nhìn lại thêm một lần nữa, nhìn vào con mèo đực. Ở trên trán của nó là một mảng lông rất nhỏ màu trắng, nằm ngay phía trên đôi mắt. Một vầng trăng lưỡi liềm nho nhỏ. Phải, chú mèo con bé nhỏ của nó có mang một dấu vết riêng hình mặt trăng. Rồi nó nhìn sang cô mèo con, nhỏ bé và tròn trịa, đang mỉm cười.
Con mèo tam thể biết là rất hiếm khi nào mà một con mèo con lại được sinh ra trước sự hiện diện của một con chó săn. Nó nghĩ, chắc chắn rồi, điều này sẽ đem lại điềm lành cho chúng. Sẽ đem đến cho các con của nó sự dũng cảm.
Cầu trời, đó chính là điều mà những con mèo con này sẽ phải cần đến.
Lúc mới sinh ra thì chúng rất nhỏ bé, không lớn hơn ngón chân cái của Ranger, cũng không to như thế và tất cả những gì chúng làm là thốt ra những tiếng thút thít nho nhỏ gần như không thể nhận thấy. Trong suốt nhiều ngày chúng cứ rúc vào bên dưới mẹ chúng, bám chặt vào bầu sữa mẹ. Đối với Ranger thì chúng chỉ toàn là rên rỉ với bú sữa, nhỏ xíu đến nỗi mà ít khi nó để tâm đến chúng. Nhưng những con mèo con lớn lên rất nhanh. Những tiếng khóc thút thít và bú sữa chỉ là tạm thời thôi.
Chỉ sau một thời gian ngắn, chúng mở mắt và bắt đầu mạo hiểm rời xa con mèo mẹ. Đầu tiên thì chúng lảo đảo. Rồi chúng đi chập chững. Và trước khi đạt đến kích thước bằng cái mũi của Ranger thì chúng bò. Chúng bò lên cái gì, hoặc đúng hơn là chúng bò lên con vật gì? Chính là Ranger! Chúng thọc sâu những cái móng bé tí vào bộ lông đỏ màu đồng của con chó.
Không có người cha nào tự hào về đàn con của mình như vậy. Ranger trông nom cái gia đình mèo của nó như các vị pharaoh túc trực bên dòng sông Nile, như những vì sao canh phòng cho Trái đất đang say ngủ, như bãi biển bảo vệ cho đại dương. Nó không bao giờ rời mắt khỏi bọn trẻ, chỉ chợp mắt khi chúng đã ngủ yên, chỉ dám ăn khi chúng đã ăn xong. Và điều mà nó thích nhất là lắng nghe tiếng rừ rừ của bọn mèo con. Không còn gì đáng yêu hơn.