Every breath we take, every step we make, can be filled with peace, joy and serenity.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Uyên Momo
Thể loại: Ngôn Tình
Biên tập: Jun Đặng
Upload bìa: Jun Đặng
Số chương: 31 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1360 / 5
Cập nhật: 2017-10-08 21:52:05 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 12: Nhật Bản (2)
áng sớm tại nhà Lam, cô thức dậy sớm rồi đánh răng rửa mặt, vệ sinh cá nhân xong xuôi rồi kiểm tra lại cái túi vali đầy đủ. Tiện thể còn xem xét lại quần áo mang có thiếu không. Sau đó cô vào phòng thay một bộ đồ dễ hoạt động thoái mái nữa chứ.
Xong xuôi hết tất cả, cô cột mái tóc kiểu đuôi ngựa rồi xách cái vali đi xuống lầu, trên môi còn thoa một lớp son dưỡng.
Mới bước đến bậc cầu thang thứ hai là cô đã nghe giọng nói heo nái của con nhỏ Hân kia rồi.
“Lam ơi, mau xuống đây ăn sáng lẹ rồi đi! Bla bla bla…..” Nhỏ Hân liên mồm gọi tên cô, không biết con quỷ đó ăn gì mà sao nói to dữ vậy trời, muốn nát cả màng nhĩ của cô a.
” Cậu đến rồi à, còn thằng Dương với thằng Quân đâu?
“Hai đứa nó đi mua thuốc chống say máy bay rồi, cậu ăn sáng đi rồi đi ra sân bay chung với tụi tớ luôn”
“Ừm…” cô bắt đầu ăn sáng.
Nào là 2 phần bánh cá, 2 phần bánh quế hoa. Cô ăn xong no nê rồi liền rồi uống 1 ly nước lọc, lau miệng xong rồi mang đôi giày Nike vào chân, ngồi trên ghế sô pha lướt facebook một tí trong thời gian đợi tụi Dương và Quân.
Còn con Hân thì đang mân mê chơi Liên Quân, bữa nay thịnh hành game này lắm thấy trên lớp mấy thằng con trai cứ hay nói về cái game này suốt.
Con Hân nó mới chơi được ba ngày thôi, rank thì không biết nhưng thứ hạng là thứ 6 trong lớp cô đấy. Cô thì không ghiền mấy thứ đó, cô chỉ ghiền mỗi WATTPAD thôi, nhất là tác phẩm đang được chú ý nhất Xin chào – thanh mai trúc mã của Uyên Momo í, truyện hay cực luôn đọc đi đọc lại mà vẫn thấy ghiền, hihi.
( tác giả đang trong tình trạng ảo tưởng sức mạnh =))) muhahaha )
À, còn có truyện “Bạn thân tôi là con trai”; Tây thu tiểu công chúa; Mày không đi anh mày vác mày đi,… Rất nhiều truyện cô hay đọc.
Phèn phởn nãy giờ mới thấy thằng Dương với Quân chạy vào. Lam nhìn Dương thấy tội lắm, cả người ướt đẫm mồ hôi, tóc hơi rối loạn, miệng thở thút thít như lấy hơi.
Thấy Dương chạy về mệt như vậy cô liền chạy đến bàn rót ngay một ly nước lọc đưa cho Dương uống. Thấy nước, Dương từ tốn cầm ly nước rồi uống sạch ly, thấy trên khuôn mặt Dương đầy mồ hôi nên liền lấy khăn tay của cô lau mồ hôi dùm Dương.
Đối với Lam thì chuyện này rất ư bình thường nhưng mà đối với Dương thì khác nhá, chả hiểu sao lúc cô ngẩn mặt lên thì thấy Dương mặt đỏ tía tai, nhìn thấy kute hết sức. Lam nhìn vậy mà bật cười thành tiếng khiến Dương đỏ càng thêm đỏ hơn.
Quên nói là xém xíu bơ tụi thằng Quân nhỏ Hân rồi, hai đứa nó thấy khung cảnh bắn tim thả thím tùm lum thì đành thở dài bó tay, khi cả hai quay liếc mắt nhau thì chẳng hiểu sao thằng Quân nó cứ đỏ mặt nhìn con Hân ấy, ghê gớm chưa. Có khi cô nghi Quân có ý với Hân í.
Đúng 7:20 AM,
Cả đám cùng nhau xuất phát đến sân bay Tân Sơn Nhất. Trong lòng háo hức chờ mong Nhật Bản – xứ sở hoa anh đào.
Hello các bạn, mình là tác giả Uyên Momo đây. Trước hết mình muốn xin thông báo vài điều về số tuổi của Dương, Lam nhé:
Lúc đầu mình ghi số tuổi là 5, vì khi đó mình chưa xác định được độ tuổi nên cho đại là 5 tuổi, sau này mình có thay đổi là 8 tuổi vì mình muốn tua qua đoạn học mẫu giáo thành tiểu học luôn.
Nhưng mà sau khi xem xét lại ở chương 8 – 9 thì mình đã suy nghĩ lại vì mấy cái vụ mà hot girl hot boy, facebook gì đó thì nó lại không hợp với số tuổi của Dương với Lam nên mình thay đổi thành 10 tuổi – học lớp 5 cho nó thực tế tí xíu.
Vậy nên bắt đầu từ chap 2 đến bây giờ là đang 10 tuổi nhé. Cảm ơn.
Xin Chào - Thanh Mai Trúc Mã Xin Chào - Thanh Mai Trúc Mã - Uyên Momo Xin Chào - Thanh Mai Trúc Mã