A mere friend will agree with you but a real friend will argue."

Russian Proverb

 
 
 
 
 
Tác giả: Zumin
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Little Rain
Số chương: 70 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1956 / 10
Cập nhật: 2015-03-25 19:52:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 12
_DỪNG LẠI, mấy người làm cái quái gì thế- Kỳ Lâm lên tiếng.
_Thì ra là cô- Nguyên Khang buông lời sau khi nhìn thấy Hạ Băng.
Bảo Kỳ chạy ngay đến bên nó:
_Em có làm sao không, để anh đỡ em dậy.- cậu ân cần đỡ nó dậy và nhìn Băng với đôi mắt căm phẫn.
_Em/nhóc có làm sao không?- Nguyên Khang và Kỳ Lâm cùng hỏi
_Em…không sao.
_Cô lấy tư cách gì đánh Bảo Ngọc?- Nguyên Khang gằn giọng
_Anh…anh nói với tôi như thế vì con nhỏ đó à?
_Cô là gì mà tôi lại không thể nói với cô như thế, ỷ đông hiếp yếu đê tiện đến thế là cùng.- cậu nhếch mép cười.
Lần đầu tiên nó nhìn thấy nụ cười đó của cậu, trông cậu thật khác với nét gần gũi thường ngày, thay vào đó là một Nguyên Khang cứng nhắc hơn, điều đó chứng tỏ cậu cũng có nét lạnh lùng của Bảo Kỳ.
_Chuyện này mà còn tái diễn thì cô không yên đâu- Kỳ Lâm tuyên bố
_Bọn này xưa nay chưa từng đánh con gái nhưng cô cứ thế thì sẽ không là chưa từng nữa đâu- đó là Bảo Kỳ lạnh lùng mà nó đã từng thấy, cả ba anh đều rất lo lắng cho nó, tự dưng thấy vui vui.
_Lần này như thế thôi, tôi không biết có chuyện gì xảy ra với con yêu tinh đó đâu, mày cẩn thận đấy.-rồi họ kéo nhau đi trong tức tối.
_Nhưng lí do gì mà cô ta lại làm thế nhỉ?- Nguyên Khang thắc mắc
_Rõ như ban ngày thế mà cậu còn hỏi, vì cậu chứ sao nữa.- Bảo Kỳ đáp.
o O o
Hạ Băng bước đi mang theo nỗi ấm ức to đùng, Nguyên Khang vì nó mà nặng lời với nhỏ. Dù trước giờ vẫn chỉ là đơn phương nhưng Nguyên Khang chưa từng làm nhỏ điên tiết như lần này.
Nhỏ hít lên một hơi thật sâu, tròng mắt nâu giờ đỏ lên giận dữ, nắm chặt tay gằng giọng xuống.
_Mày hãy đợi đấy, đợi xem tao sẽ làm gì mày.
Đám con gái đi cùng đứng im lặng, sát khí toả ra từ Hạ Băng làm họ như chôn chân dưới đất.
_Bọn chúng không để cô nhóc yên dễ dàng thế đâu, cần phải cẩn thận mới được, ủa mà nhóc đi đâu rồi nhỉ???- Kỳ Lâm đảo mắt nhìn quanh.
_Ừ nhỉ, mới vừa thấy Yun ở đây mà.- Bảo Kỳ cũng đưa mắt tìm kiếm.
_Này, yên xem nào, trên áo cậu có gì này.- Nguyên Khang vỗ vai Kỳ Lâm.
_Gì là gì?
_Thì cậu đứng yên tớ mới xem được chứ.
Cậu gỡ trên tay áo bên trái Kỳ Lâm ra một mẩu giấy note “mưa rồi, Yun đi tắm mưa đây!!!” kèm theo một cái icon mặt cười và một dấu mũi tên.
_Có cái mũi tên ở dưới góc này, tìm típ xem.- Bảo Kỳ nhanh nhảu, hai cậu xoay đi xoay lại người Kỳ Lâm để tìm.
_A, đây rồi này.- Kỳ Lâm là người tìm ra mẩu note thứ hai, nội dung trên đó là như thế này “Kỳ Lâm anh thật ngốc khi bị em gián giấy mà không hề hay biết gì,: P”
_Haha, đúng là tờ note này dành cho cậu đấy.- Nguyên Khang tâm đắc, miệng cười thích thú.
_Dám nói tớ ngốc, cô nhóc này gan thật.- cậu hậm hực.
_Thôi để tớ gọi cho Yun cái- Bảo Kỳ lấy điện thoại và gọi ngay cho nó.
_Alo, em đang ở đâu đấy.
_Em vừa ra đến cổng trường thôi ạ, em đi dạo mưa tí rồi về, anh không phải lo, anh cứ về trước đi.
_Hay để anh đi cùng em nhé!
_Không sao đâu anh, em muốn đi một mình.
_Vậy cũng được nhưng em nhớ về sớm đấy.
_Dạ, em biết rồi, chào anh nhé!
_Yun nói thế nào? Nguyên Khang sốt sắng
_Yun nói muốn đi dạo mưa một mình, bảo tớ về trước.
_Đi một mình à, ừ, nên để cô bé bình tĩnh cũng tốt- cậu có vẻ tiếc nuối.
_Ừ, vậy thôi ta về đi, tớ đi trước đây, tạm biệt nhé.- rồi Kỳ Lâm vác cặp lên vai đi thẳng.
_Cậu ấy bị gì thế nhỉ?- Bảo Kỳ nhìn theo, ngờ ngợ
_Mặc cậu ấy, bọn mình cũng về thôi.
Nước Mắt Của Mưa Nước Mắt Của Mưa - Zumin Nước Mắt Của Mưa