Thất bại lớn nhất là thất bại trong việc cố gắng.

William A. Ward

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 126 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 235 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 22:24:46 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 21-22
hương 21: Đã từng yêu không làm gì cả.
Hạ Cẩm Hiên ngốc, rất ngốc, hắn lớn như vậy nhưng chưa bao giờ nói chuyện yêu đương, mặc dù bản lĩnh trêu hoa ghẹo nguyệt không kém Tề Minh, dưới sự “soi sáng” của Tề Minh, hắn cũng không phải tên ngốc không biết gì, chỉ là hắn chưa bao giờ có hứng thú đối với bất kỳ người con gái nào. Hắn thậm chí còn hoài nghi mình có phải bị gay không, nhưng lại lập tức thấy buồn nôn bởi chính ý niệm hoài nghi của mình. Cuối cùng vẫn là Tề Minh cho hắn một kết luận đáng tin hơn: “Chẳng lẽ, cậu là yêu không làm gì?”
(trêu hoa ghẹp nguyệt: dạng như tán gái ấy
Gay: giới tính thứ ba, người ta hay gọi là đồng tính nam
Yêu không làm gì: nguyên bản là “yêu vô năng”-mình đoán là chỉ nói chuyện yêu đương mà không có H, như kiểu chỉ có tình mà không có dục ấy)
Hạ Cẩm Hiên chào cũng không chào, trực tiếp cầm chìa khóa xe vọt ra ngoài. Thái Gia Tuyền sững sờ nhìn bóng lưng của hắn, nhất thời không hiểu.
“Tề Minh, tên xấu xa kia, cậu đang ở đâu?” Hạ Cẩm Hiên vừa lái xe vừa nói với Tề Minh qua điện thoại.
Khi bọn hắn ngồi trong coffee bar quen thuộc, Tề Minh nghi hoặc nhìn Hạ Cẩm Hiên, không phải hắn đuổi mình ra khỏi nhà sao, sao bây giờ cả hắn cũng đi ra rồi, chẳng phải mục đích của hắn là ở riêng một mình với Tiểu Tuyền sao? Hạ Cẩm Hiên uống nhanh cốc cà phê, ngẩng đầu nói với hắn: “Mình nghĩ, mình thích cô ấy.”
Tề Minh sửng sốt thật lâu, mờ mịt hỏi: “Chỉ có vậy thôi?”
“Cậu đây là ý gì vậy? Cậu không cảm thấy mình......” Hạ Cẩm Hiên không biết nên hình dung thế nào, nhất thời cứng họng.
“Quá rõ ràng, cậu lại không che giấu.” Tề Minh trả lời với vẻ đương nhiên.
“Cậu sớm nhìn ra?”
Tề Minh gật đầu.
“Vậy sao không nói ình?”
“Hả? Đây là chuyện của cậu, còn cần mình đến nói cho cậu biết sao?”
“......, mình nên làm gì?”
“Cái gì là làm gì? Theo đuổi chứ sao!”
“Thừa lời, mình hỏi nên theo đuổi thế nào!”
“Mình còn không hiểu cô ấy lắm, chờ mình tìm hiểu kỹ thì mọi việc sẽ đơn giản thôi.”
“Vậy cậu làm quen với cô ấy đi!” Hạ Cẩm Hiên gần như buột miệng nói ra.
“...... Haha haha haha!” Tề Minh chỉ vào mặt Hạ Cẩm Hiên, cười đến cười đi. Mà Hạ Cẩm Hiên bởi vì chính mình nhất thời nói lỡ mà lúng túng rót cà phê.
“Nhưng... ngộ nhỡ cô ấy có bạn trai thì sao?” Tề Minh nhắc nhở, mặc dù hắn cũng chỉ là suy đoán, nhưng đối với việc người anh em tốt của mình vất vả lắm mới thích một cô gái, vẫn cảm thấy nên nhắc nhở cậu ấy trước thì tốt hơn.
Hạ Cẩm Hiên hừ nhẹ một tiếng “Mình không ngại, cô gái này, mình nhất định muốn.”
Chiếu hôm ấy, bọn họ nói chuyện thật lâu mới cùng nhau về nhà, trong nháy mắt đẩy cửa đi vào, hai người cũng ngây ngẩn cả người. Trong nhà trở nên sáng sủa sạch sẽ, thức ăn thơm ngào ngạt đặt ở trên bàn, Thái Gia Tuyền bê bát canh cá đầu đá vừa làm xong ra bàn ăn. Hạ Cẩm Hiên ra vẻ không có chuyện gì đi đến trước bàn ngồi xuống, Tề Minh nhịn cười cũng ngồi xuống theo, Thái Gia Tuyền đặt bát cá trước mặt Hạ Cẩm Hiên “Cá đầu đá bạn muốn ăn đây”.
“A, Tiểu Tuyền Tuyền, bạn thiên vị nha, mình cũng muốn ăn cái đấy!” Tề Minh làm bộ như ghen ghét muốn đi giành cái bát, ai ngờ Hạ Cẩm Hiên nghiêng người cản trở hắn, đem bát cá chuyển đến bên mấy cái bát con, đang định bắt đầu ăn, suy nghĩ một chút, ngẩng đầu nói với Thái Gia Tuyền: “Lại đây ngồi đi, chúng ta ăn, không cần để ý đến hắn.”
Thái Gia Tuyền gật đầu một cái, dường như cảm thấy hắn rất nghĩa khí, hoàn toàn quên Tề Minh vô tội, chạy đến cùng ăn cá với Hạ Cẩm Hiên. Tề Minh cũng không thật sự tranh giành, ngược lại vừa ăn cơm vừa thưởng thức bộ dạng giống như thân mật của hai người, chỉ là trong ánh mắt mang theo sầu lo không dễ nhận ra.
Chương 22: Sáng sớm gặp tập kích (thượng).
Ăn cơm xong, Tề Minh cùng Hạ Cẩm Hiên đều lộ ra vẻ mặt hài lòng... Tề Minh len lén chọc Hạ Cẩm Hiên, ý bảo hắn chủ động làm công việc dọn dẹp. Hạ Cẩm Hiên bừng tỉnh, vội đoạt lấy bát đũa trong tay Thái Gia Tuyền, thần thái trầm ổn như cũ nói: “Em bận rộn cả ngày nay, mệt mỏi rồi, để anh rửa cho.” Nói xong cũng không xem Thái Gia Tuyền có phản ứng gì, trực tiếp vào phòng bếp bắt đầu rửa bát đĩa.
Thái Gia Tuyền đi theo vào, lí nhí nói tiếng cám ơn, dù sao cô cầm tiền lương thì nên làm việc, nhưng cô hôm nay nhân phẩm bộc phát, một hơi làm nhiều việc, quả thật có mệt mỏi, lập tức vô cùng cảm kích sự khéo hiểu lòng người của Hạ Cẩm Hiên. “Sáng mai bạn dậy lúc mấy giờ, cần mình gọi không? Còn nữa bạn muốn ăn cái gì?”
“Bảy rưỡi Tề Minh sẽ gọi anh dậy, em nấu mì là đưpực rồi.” Hạ Cẩm Hiên chuyên tâm rửa bát.
“Cậu ấy ình xem lịch học của các bạn rồi, sáng mai không có lớp học, chỉ có bạn đi thực tập thôi.” Thái Gia Tuyền thuận miệng nói “Mình cũng có lớp vào sáng mai, nếu cần, mình sang gọi bạn dậy luôn.”
Hạ Cẩm Hiên dừng lại động tác ở tay, quay đầu nhìn Thái Gia Tuyền một lúc, cuối cùng cũng không nói gì, lại quay về tiếp tục rửa bát, trong lòng nghĩ Tề Minh mượn cớ thuyết phục cô khá lắm. Mà Thái Gia Tuyền chỉ cho hắn là chấp nhận.
Bên kia Tề Minh vừa nghe Thái Gia Tuyền chủ động gánh chịu nhiệm vụ gọi dậy, lập tức rất không nghĩa khí bỏ qua tính toán nhỏ của mình, đúng là hắn đã nhận lời trước mặt Hạ Cẩm Hiên, thay hắn nói với Thái Gia Tuyền. Hắn có nói rõ buổi sáng Hạ Cẩm Hiên có công lực bám giường thâm hậu, vả lại lúc bị gọi dậy tính khí vô cùng lớn, nhưng thâm hậu đến trình độ nào, tính khí lại lớn đến mức nào thì Thái Gia Tuyền hoàn toàn không biết.
Ngày thứ hai, Thái Gia Tuyền dậy thật sớm, dùng chân giò hun khói cùng rau cải nấu hai bát mì, lại chiên ba quả trứng nhỏ đặt lên lá rau xà lách, rót sữa nóng vào ba cái ly lớn. Bữa sáng của mình và Hạ Cẩm Hiên là mì trứng cùng sữa tươi, dọn lên bàn ăn; mà Tề Minh sẽ thức dậy muộn chút, cho nên chuẩn bị cho hắn sandwich kiểu Trung Quốc, gồm bánh bao, rau xà lách cùng một ít thịt xào, lại thêm cốc sữa tươi, bỏ phần thức ăn sáng của Tề Minh vào lò vi sóng, dính tờ giấy chú ý trên cửa lò. Bữa ăn sáng coi như làm xong, chỉ thiếu gọi Hạ Cẩm Hiên dậy cùng ăn.
Thái Gia Tuyền làm xong tất, tâm tình tốt, cởi xuống tạp dề, thời gian vừa đúng bảy rưỡi, thấy Hạ Cẩm Hiên còn chưa dậy, “Xem ra thật sự bám giường” vừa đi vừa nói thầm đến cửa phòng Hạ Cẩm Hiên...
Thử gõ cửa thật lâu, cũng không thấy trong phòng có động tĩnh gì, tính đợi thêm chút nữa, người Đức từ trước đến giờ luôn đúng giờ, đi muộn là chuyện rất nghiêm trọng, thậm chí còn ảnh hưởng đến nhân phẩm. Thái Gia Tuyền chỉ đành phải nhắm mắt đẩy cửa vào.
Trong phòng đã không còn bừa bộn, trên giường sạch sẽ mềm mại, Hạ Cẩm Hiên vẫn đang ngủ say... Thái Gia Tuyền đứng trước mặt hắn, không khỏi có chút mất hồn, nhìn hắn trong khi ngủ có loại cảm giác nói không nên lời. Cả khuôn mặt góc cạnh sắc nét, sống mũi anh tuấn, vài sợi tóc nhẹ nhàng phủ lên trán, lông mày dày và đen, môi mỏng khẽ mở. Một cái tay nhẹ nhàng trượt ra khỏi chăn, lộ ra mấy ngón tay thon dài, một bộ dáng không hề đề phòng khiến Thái Gia Tuyền nhìn không chớp mắt, đột nhiên nhận ra hắn còn dễ nhìn hơn so với Tề Minh. Trong mũi tràn đầy hương cỏ nhàn nhạt, Thái Gia Tuyền lại có loại cảm giác không đành lòng đánh thức hắn.
Nữ Giúp Việc Của Thái Tử Phúc Hắc Nữ Giúp Việc Của Thái Tử Phúc Hắc - Thiên Lại Thần Thoại