Số lần đọc/download: 617 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 23:56:11 +0700
Chương 7.2
S
au khi bọn hắn đi đến lớp, đã thấy hai cô bạn mới (lin và ted) đang cãi nhau vì không chịu dậy sớm thành ra nó để lại nhà.
Ice đâu_ kun hỏi hai cô
Ice chưa lên sao, khi nãy thấy cô ấy ở nhà kính cấm, mới quay đi một chút đã không thấy cô ấy tưởng cô ấy lên rồi chứ_ kin nói
Kun, anh đi với tụi em_ ted lên tiếng.
Bọn anh ở lại đây_ lin nói như ra lệnh.
Bọn cô kéo kun lên sân thượng. Mở cửa sân thượng đã thấy nó đang nằm ngủ trong một góc sân. Trong nó bây h rất dễ thương, bình yên, thoải mái nhưng khi thấy trên mặt nó có một vài chỗ ướt chưa khô làm cho bọn cô ngay cả kun cũng vô cùng đau đớn vì trong họ không ai muốn nó khóc hay buồn.
Kun định đưa tay bế nó bỗng nhưng mắt nó mở ra, thật ra nó không ngủ chỉ nhắm mắt để suy nghĩ một vài việc.
Có chuyện gì_ nó mở miệng hỏi
Sáng không thấy em nên đi tìm, ai ngờ em lại leo lên đây ngủ coi chừng bị cảm nắng_ kun thở dài trên mặt tràn đầy lo lắng.
Thôi xuống căn tin đi, sáng cậu mới uống tí sữa chứ mấy_ ted nũng nịu nó
Uh_ nó nói rồi đứng dậy
Bọn nó xuống căn tin, mới bước vào cửa đã có hàng ánh mắt kẹo đồng hướng về bọn nó do mới vào trường đã câu dẫn hotboy.
Nó ngồi xuống cái bàn trong góc khuất.
Anh và ted đi lấy đồ ăn,em ngồi đợi một chút nhé_ kun nói rồi vuốt nhẹ tóc nó.
Sau khi kun đi, một đám học sinh à không một đám tắc kè mặt chét đầy son phấn, váy ngắn cũng cỡ, áo ngắn ngang rốn, 5 nút áo thì mở bung cả 2 nút như khoe vòng 1 nhân tạo của mình.
Con đầu đàn bước đến bàn tụi nó, đập một phát mạnh xuống bàn như khoe sức lực.
Tao cấm mày lại gần F4_giọng chua vang lên
Không đấy thì sao_ lin nói
Ả giơ tay tát nhỏ lin nhưng đã bị nó hứng hết
Ice à_ lin nói, thầm nuốt nước bọt cầu nguyện cho bịn ả.
Mày biết mày đụng vào ai không_ nó gằng từng chữ.
Hứ, mày chỉ là đứa không cha không mẹ, đi ăn bám nhà họ lê không phải sao_ ả hất mặt nói không biết rằng sát khí càng ngày càng tăng lên, mắt nó đã chuyển dần sang màu đỏ tươi.
Nó tức điên lên, biết nó tức nên lin đành phải nắm tay nó nhưng không không kịp nó đã đứng trước mặt ả Hương( ả vừa chọc tức nó), tay bóp cổ cô ta tay còn lại thì cầm một con dao nó thường hay mang.
Mày nói gì, nói lại thử xem_nó gằng giọng hỏi với nhiệt độ -100°
Nhìn mặt nó, Hương cũng hơi sợ nhưng cũng to gan nói lại.
Tao nói mày chỉ là một đứa mồ côi,không cha không mẹ, chuyên đi ăn bám người khác.
Ả vừa nói xong thì đã bị nó lấy dao xoẹt qua mặt tuy không nặng nhưng cũng để lại xẹo.
Đúng lúc bọn hắn bước xuống thấy cảnh Ice cằm con dao đâm vào mặt nhỏ Hương
Bốp~jun không ngừng ngại tát mạnh vào mặt Ice.
Vì lực quá mạnh và không để ý, Ice đã bị đánh té xuống sàn, đầu đập vào bàn, máu chảy từ miệng và phía sau đầu chảy xuống.
Ha... ha.... nó cười chua chát
Mày làm gì thế hả, thằng chó_ không biết kun ở đâu đã chạy tới nắm lấy cổ Jun, định giơ nắm đấm đánh nhưng bị nó ngăn
Nhớ đây là cái tát chấm dứt tất cả mọi chuyện về chúng ta_ câu nói dài nhất từ khi chuyển vào trường này đã đâm vào tim jun vài nhát dao chí mạng.
Nói rồi nó để cả bọn đang ngẩn ngơ đi khập khụy lên phía trước lên phòng hiệu trưởng. Đầu óc nó bây h rất choáng vì đầu đập vào bàn sắt rất nặng, như sắp ngất may mắn còn chút sức lực để lết cái thân này lên phòng hiệu trưởng.
Tại chỗ bọn hắn
Anh biết mình đã làm gì không hả_ ted như điên lên vồ vào người jun, như một con thú hoang
Sao anh lúc nào cũng mang thêm đau đớn cho ice vậy, lúc nó chìm trong mệt mỏi vì công việc anh lại đòi chia tay làm cho nó suốt ngày tìm đến rượu, nhốt mình trong phòng 1 tháng không ăn chỉ uống rượu, biết tụi tôi một năm phải chở nó đi bệnh viện bao nhiều lần vì viêm dạ dày đến nỗi gần thủng ruột. 1 năm phải chữa khỏi bệnh tự kỉ cho nó_ lin tuông một lèo làm cho bọn hắn sửng người.
Mày thấy mày đã làm gì chưa hả, Ice mà có mệnh hệ gì thì dù mày có anh em họ với tao, tao cũng sẽ giết mày_ kun cũng tức giận quát lên.
Máu của ai đây_ kan nói
Chết máu của Ice, sao lại nhiều thế này,lin mày có đem thuốc không_ ted quýnh lên
Tao không đem, chết rồi, ice đâu rồi_lin như sắp khóc
Sao vậy_ kun nhăn mặt hỏi
Máu của Ice là máu không đông, nhanh đi tìm ice mau, nếu nó không băng bó thì có thể tử vong do mất máu_ ted như muốn hét lên, nước mắt bắt đầu trực trào.
Jun trong cơn bất ngờ chưa tỉnh nhưng khi nghe thấy ice sẽ tử vong thì cũng tỉnh ngộ theo bọn cô đi tìm nó.
Tại phòng hiệu trưởng
Ice, con sao vậy_ thấy nó trong trạng thái chật vật, mặt trắng bệch không còn một giọt máu, ông lo lắng chạy tới ôm chặt lấy nó.
Nó lúc này đã kiệt sức, xỉu ngay trên vòng tay của ba nuôi nó.
Ông nhanh chóng bồng nó vào phòng riêng của mình gọi bác sĩ.
Đám bác sĩ nhanh chóng chạy tới, nhìn mặt ai nấy vô cùng nghiêm trọng vì máu của nó không thể đông chỉ biết quấn hết đóng băng này đến đống khác. Ba nuôi nó nhanh chóng tìm trong học tủ hộp thuốc dự phòng của nó.
Ông nhanh nhảu đưa viên thuốc vừa tìm được vào miệng Ice, máu nhanh chóng đông dần. Cả bác sĩ thở phào, trút được gánh nặng vì ai cũng biết nó là nhân vật quan trọng đến nhường nào.
Bọn bác sĩ ra về cũng đúng bọn cô tìm đến.
Cả bọn bước vào thì đã thấy ông hiệu trưởng mệt mỏi thở dài. Nhưng khi thấy bọn cô, trong mắt ông lóe lên tia tức giận
Người nào làm Ice ra như vậy nói mau_ ông tức giận, mặt đỏ lên, quát cả bọn.
Tí nữa con nói sau, ice đâu rồi ba_ lin sốt sắng hỏi
Ông không nói, chỉ chỉ về hướng căn phòng bên cạnh. Cả bọn mở cửa bước vào thì đập vào mắt họ là xô, chậu, đóng băng gạt đầy máu, mắt bọn cô đã đỏ lên, ngước lên trời ngăn cho nước mắt không chảy ra ngoài. Đi đến bên giường, một thiên thần hiện ra, cô không còn vẻ mặt hồng hào như trước mà là vẻ mặt trắng bệch không một chút máu, đôi môi đỏ mọng như chery bây h thay vào màu nhợt nhạt, trên đầu lại thêm băng trắng. Kun chỉ biết bước tới vuốt ve khuôn mặt của nó, jun không được đến gần chỉ được đứng xa nhìn nó, trong mắt anh chỉ toàn đầy sương mù, có đau đớn, có hối hận, miệng đắng khi thấy người con gái anh yêu mới mười phút trước còn mặt hồng hào, đầy sứ sống nhưng chỉ vì hành động nông nỗi của anh mà nó phải nằm đây.
Còn hai anh em kin, kan thì có đầy đủ ngũ vị vì sao khi thấy ice như vậy, bọn anh lại vô cùng xót xa, bất lực,...không thể làm gì.
Ted và lin chỉ biết cùng nhau khóc, ba nuôi nó thấy vậy cũng kêu bọn cô ra để nó yên tĩnh ngủ. Cả bọn nghe lời cũng bước đi ra.