Số lần đọc/download: 0 / 44
Cập nhật: 2023-09-22 20:41:55 +0700
Trận Trường Nhược
T
rang công thập niên (năm 684 trước công nguyên)
Mùa xuân năm Lỗ Trang Công thứ mười (năm 684 trước công nguyên) quân đội nước Tề tiến đánh nước Lỗ. Lỗ Trang Công chuẩn bị ứng chiến, Tào Quệ xin được gặp Trang Công người đồng hương cùng ở chung với Tào Quệ nói với ông ta rằng: “Những người làm quan lớn, bổng lộc nhiều, ăn toàn thịt cá tất sẽ biết bàn cách đánh nhau với nước Tề, liên quan gì đến ông mà ông cũng muốn chen một chân vào?”. Tào Quệ nói: “Những kẻ ăn nhiều thịt đầu óc sẽ mê muội, không có cách suy nghĩ sâu xa được”. Thế là ông đi bái kiến Trang Công.
Ngay câu mở đầu Tào Quệ đã hỏi: “Chúa thượng vì cớ gì đi đánh nước Tề?” Trang Công nói: “Quần áo, thức ăn mà ta thích, ta không dám hưởng một mình, nhất định phải sớt chia cho người khác cùng hưởng. Làm như vậy nhân dân sẽ ủng hộ ta”. Tào Quệ đáp rằng: “Loại ân huệ cỏn con này của chúa thượng chỉ có một số ít người được hưởng, chứ không phổ cập đến quản đại quần chúng, nhân dân không nghe theo lời chúa thượng đâu”. Trang Công nói: “Lúc tế lễ các con vật hy sinh, vái vóc, lương thực, hoa quả... không dám tùy ý tăng thêm nhất thiết phải cúng lễ một cách chân thành, nghiêm túc. Làm vậy quỷ thần tất sẽ ban phúc và phù hộ” Tào Quệ đáp rằng: “Đây chỉ là một sự thành tâm quá ít ỏi, chưa chắc đã làm cho tất cả quỷ thần đều tin tưởng, quỷ thần cũng không ban phúc và phù hộ cho đâu”, Trang Công nói: “Tất cả thẩm phán trong pháp viện, tuy không thể làm được bất kỳ một việc gì cũng đều xem xét tỉ mỉ nhưng nhất định có được sự phán quyết hợp tình hợp lý”. Tào Quệ bỗng nghiêm túc nói vói Trang Công: “Đây là việc tận tâm tận lực, mưu sự vì nhân dân, xứng đáng tận trung với nhân dân. Dựa vào việc này có thế đánh nhau một trận sống chết với nước Tề. Nếu như đánh nhau với nước Tề, xin chúa thượng cho phép khanh cùng chúa thượng tham chiến”, Trang Công và Tào Quệ đi trên một chiếc binh xa ra trận cùng đánh nhau với quân Tề tại Trường Thược (Phía bắc huyện Khúc Phụ, tỉnh Sơn Đông hiện nay). Trang Công chuẩn bị đánh trống trận, ra lệnh công kích, Tào Quệ nói: “Chưa đến lúc, chưa được hạ lệnh xuất kích”. Quân Tề đánh ba lần trống trận, Tào Quệ nói: “Có thể đánh trống trận và phát lệnh công kích rồi.” Quân đội nước Tề thua trận tan rã, Trang Công chuẩn bị truy kích quân Tề, Tào Quệ nói: “Chậm một chút”, Tào Quệ xuống xe kiểm tra dấu vết binh xa của quân Tề, leo lên thành xe nhìn ra nơi xa xa, rồi nói rằng: “Được rồi”. Thế là Trang Công hạ lệnh truy kích quân Tề.
Sau khi đánh thắng trận. Trang Công hỏi Tào Quệ vì sao làm như vậy, Tào Quệ trả lời rằng: “Về việc đánh nhau cần nhất là phải có dũng khí. Lần thứ nhất đánh trống trận để lấy dũng khí của quân đội, đánh trống trận lần thứ hai thì dũng khí của quân đội đang hăng sẽ tàn lụi dần, đến lần trống trận thứ ba thì dũng khí của quân đội sẽ mất hết. Dũng khí của quân Tề xẹp hết rồi, trái lại quân ta dũng khí tràn đầy, cho nên chúng ta có thế đánh bại quân Tề. Nước lớn là rất khó dự liệu e rằng họ giả vờ tháo chạy rồi nằm lại mai phục. Tôi xuống xe xem thấy vết xe của quân Tề rất lộn xộn, leo lên cao thấy quân kỳ của họ cái nằm ngang cái nằm dọc, nên tôi phán đoán rằng không phải quân Tề giả bộ tháo chạy để dụ chúng ta cho nên mới bắt đầu hạ lệnh truy đuổi chúng”.