Có người biết cách biến những trở ngại trong cuộc đời mình thành những bệ phóng, nhưng cũng không ít người lại biến chúng thành những viên đá chắn lối đi.

R. L Sharpe

 
 
 
 
 
Tác giả: Nguyễn Viện
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 10 - chưa đầy đủ
Phí download: 2 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 591 / 2
Cập nhật: 2017-09-24 22:51:50 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 9
an đêm, trong Mãn Nguyệt các một mảnh yên tĩnh.
Đỗ Tiểu Nguyệt một mình ngồi ở cửa sổ, một bên trên bàn là mũ phượng khăn quàng vai có vẻ là do tì nữ đưa đến, nàng lại không có hứng thú nhiều liếc mắt nhìn một cái.
Tâm, thực không chịu thua kém lại nghĩ tới cái xú nam nhân đáng giận kia!
Rõ ràng không nên nhớ, cũng không thể khống chế, thật sự là vô dụng!
Đỗ Tiểu Nguyệt mắng chính mình, dùng sức đánh mạnh vào đầu, không cho chính mình lại nghĩ nữa, xuống khỏi cửa sổ, cầm lấy mũ phượng trên bàn, sâu kín nghịch trân châu trên đó.
Nàng tuyệt đối muốn cho hắn nhìn thấy, nàng không phải nhất định là của hắn.
Trừ bỏ hắn, nàng còn có rất nhiều lựa chọn, thiên hạ nhiều nam nhân như vậy, cũng không phải chỉ có một mình hắn, ai thèm?
Nàng mới không coi trọng!
Đỏ hốc mắt, nàng nói cho chính mình như vậy, nàng mới không cần coi trọng!
“Mũ phượng thật xinh đẹp, xem ra nàng thực chờ mong gả cho nam nhân khác.” Thanh âm vừa lạnh vừa chua xót từ cửa sổtruyền đến.
Đỗ Tiểu Nguyệt sửng sốt một chút, ngẩng đầu nhìn hướng cửa sổ.
“Ngươi…… Ngươi như thế nào……” Nàng kinh ngạc nhìn Lăng Vi Phong.
“Như thế nào? Nàng chỉ ình nửa đêm đến phòng người khác, không được cho người khác nửa đêm đến phòng nàng sao?” Lăng Vi Phong thanh âm rất lạnh, hơn nữa nhìn đến mũ phượng trên tay Đỗ Tiểu Nguyệt, trong lòng lửa giận càng tăng lên.
“Đi ra ngoài! Ta không chào đón ngươi!” Trừng mắt nhìn hắn, nàng tức giận gào thét.
“Nàng cho rằng Lăng Vi Phong ta là để cho nàng gọi đến phải đến, bảo đi phải đi sao?”
Nàng dinh lấy hắn mười năm, sớm đã hình thành cho hắn thói quen có nàng tồn tại, sớm khiến hắn không tự chủ được bị nàng hấp dẫn, những thứ này chỉ bằng một câu không cần của nàng là có thể giải quyết?
“Ngươi muốn làm gì?” Lần đầu tiên nhìn thấy bộ dáng Lăng Vi Phong tức giận, Đỗ Tiểu Nguyệt giật mình, có điểm sợ. “Nếu ngươi không đi, ta kêu người!”
“Kêu đi! Nàng kêu đi! Kêu càng lớn tiếng càng tốt, ta ước gì nàng đem tất cả mọi người kêu đến, đến nhìn thấy bộ dạng dâm lãng lát nữa của nàng!”
Lời của hắn làm cho lòng của nàng chợt lạnh, dùng sức đưa mũ phượng trên tay hướng hắn quăng, nhanh chóng phi thân tới cửa.
Nhưng tốc độ của hắn so với nàng nhanh hơn, nhanh chóng chếtrụ nàng.
“Buông!” Nàng đá chân thoát khỏi kiềm chế của hắn, linh hoạt cùng hắn động võ.
“A! Nàng nghĩ nàng đánh thắng được ta sao?” Lăng Vi Phong lạnh lùng cười, khi Đỗ Tiểu Nguyệt không kịp phản ứng, nhanh chóng điểm trụ huyệt đạo của nàng, làm cho nàng toàn thân vô lực nhuyễn ở trong lòng hắn.
“Ngươi…… Lăng Vi Phong, ngươi rốt cuộc muốn làm gì?” Bị bộdáng cuồng tứ tà giận của hắn dọa đến, Đỗ Tiểu Nguyệt không biết làm sao la hét.
Hắn là làm sao vậy? Lần đầu tiên nhìn thấy tuấn nhan lạnh lùng có lửa giận, nhưng lại rõ ràng nhằm vào nàng, lửa giận trầm uất kia hướng đến những việc làm không sợ trời không sợ đất của nàng trong mấy ngày qua.
“Ta muốn làm gì?” Lăng Vi Phong lạnh lùng tà ác khóe miệng giơ lên. “Đợi lát nữa nàng sẽ biết!” “Lăng Vi Phong! Ngươi rốt cuộc muốn làm cái gì?”
Hai tay bị trói trụ ở trên giường, hai chân ngồi chồm hỗm ở trên giường, kiều khu tuyết trắng trần như nhộng, da thịt phấn nộn như trẻ con non mịn mà mê người.
Đỗ Tiểu Nguyệt kia khuôn mặt nhỏ nhắn vì lửa giận mà đỏ lên, hạnh mâu quẫn giận trừng mắt nhìn Lăng Vi Phong, mơ hồ hiện lên một chút sợ hãi.
“Đã như vậy, nàng còn không biết ta nghĩ muốn làm gì sao?” Lăng Vi Phong con ngươi đen hơi trầm xuống, bờ môi ôm lấy cười lạnh, thưởng thức bộ dáng Đỗ Tiểu Nguyệt bị hắn buộc thành dâm lãng.
Tuyết nhũ xinh đẹp vì nàng giãy dụa mà khẽ run, nhũ ba hoảng ra mê người, giữa hai hai chân bộ lông bao trùm nơi tư mật, mơhồ lộ ra đóa hoa phấn nộn.
“Ngươi điên rồi sao?” Đỗ Tiểu Nguyệt trừng mắt nhìn Lăng Vi Phong, quả thực không biết nên nói cái gì, hắn trước mắt tuyệt không giống Lăng Vi Phong mà nàng quen biết, như là một người khác.
“Đúng thế! Ta điên rồi, bị nàng chọc tức đến điên rồi!” Nghĩ đến lời nói của nàng ngày đó ở trong sân nhà, lửa giận càng mạnh, không nghĩ lại cùng nàng tiêu hao dần.
Đi lên phía trước, hắn dùng lực bắt lấy một cái tuyết nhũ, dùng sức vuốt ve, không hề giảm lực đạo, nhũ thịt non mịn lập tức đỏbừng.
“Đau!” Đỗ Tiểu Nguyệt nhíu mày, vú mẫn cảm nhịn không được dùng sức của hắn, truyền đến từng trận co rút đau đớn.
“Đau?” Bắt tay vào dùng sức đè ép no đủ, hắn càng dùng sức nắm chặt. “Có đau giống như ta không? Ân?”
Nàng không biết, lời nói của nàng ngày đó làm cho hắn đau lòng muốn chết!
Nàng hoàn toàn không nghe hắn giải thích, một mặt định tội hắn, nguyên lai nàng là không tín nhiệm hắn như vậy, làm cho hắn tức giận đến tâm đều đau.
“Ngươi rốt cuộc muốn như thế nào? Ta cũng không dính lấy ngươi, ngươi còn muốn như thế nào nữa?” Nàng gào thét, nàng cũng tức giận, hốc mắt phiếm hồng. “Ta nói, ta không cần ngươi, không cần! Ngươi cao hứng không? Không có người quấn quít lấy ngươi, ngươi còn muốn như thế nào nữa?”
Hắn không phải ước gì nàng không cần dính lấy hắn sao? Nàng đều như hắn mong muốn, hắn còn muốn như thế nào nữa?
“Nữ nhân chết tiệt!” Không muốn lại nghe được lời nói hỗn trướng khiến người ta tức chết này, Lăng Vi Phong dùng sức ngăn chặn miệng Đỗ Tiểu Nguyệt, thô bạo hôn cái miệng phấn nộn nhỏ nhắn.
“Ngô!” Hôn không chút nào ôn nhu làm đau nàng, nàng không cam lòng yếu thế cắn hắn, muốn hắn buông ra nàng.
Hai người hôn thấm ra tơ máu, hắn lại vẫn không dừng, đầu lưỡi dùng sức ở trong miệng nàng triền giao, mùi máu tươi ở trong lưỡi hai người phiếm ra, dật ra khóe miệng.
“Ngô……” Hắn hôn càng lúc càng kịch liệt, giống muốn mạng của nàng, cho dù nàng cắn hắn, hắn cũng không để ý, ngược lại còn cắn nàng, hôn càng dùng sức, đầu lưỡi cuốn lấy càng nhanh, duyện càng sâu, giống như muốn đem hơi thở của nàng hút hết.
Thẳng đến khi nàng mau thở không nổi, hắn mới buông môi nàng ra, tơ máu làm đỏ môi hai người, tạo thành cảnh tượng quỷdị lại yêu mỵ.
“Hô…… Ngươi…… Hô……” Đỗ Tiểu Nguyệt dồn dập thở phì phò, không thể tin trừng mắt nhìn Lăng Vi Phong. “Ngươi…… Ngươi điên ư?”
“Đúng! Ta điên rồi! Vì nàng mà điên rồi!” Con ngươi đen gắt gao nhìn chằm chằm nàng, bàn tay to dùng sức chế trụ cằm của nàng, hắn lạnh lùng, dùng sức nói xong.
“Ta nói cho nàng, Lăng Vi Phong ta không phải để nàng nói không cần sẽ không cần, nàng dám can đảm khơi mào lửa giận của ta, phải gánh vác hậu quả.”
Bên dưới truyền đến từng trận đau đớn, Đỗ Tiểu Nguyệt thấy Lăng Vi Phong lửa giận mà ngây ngẩn cả người. Hắn là làm sao vậy? Người nên tức giận là nàng nha! Như thế nào cơn tức của hắn so với nàng còn lớn hơn?
“Ngươi……” Nàng đang muốn mở miệng nói chuyện, đã thấy hắn từ trong lòng lấy ra một cái chai lục sắc, đổ ra hai viên thuốc màu đỏ.
“Đó là cái gì?” Nhìn đến viên thuốc kỳ quái, Đỗ Tiểu Nguyệt trong lòng không khỏi hiện lên một tia bất an cùng sợ hãi.
“Làm cho nàng hưng phấn thêm đó.” Lăng Vi Phong nở nụ cười tà nịnh, vươn tay đẩy ra đóa hoa, đem hai viên thuốc nhét vào trong hoa huyệt. (*phụt, phụt, phụt* Ta cạn máu rồi)
“Ngươi làm cái gì?!” Đỗ Tiểu Nguyệt trừng lớn mắt. “Đó là cái dược gì? Lăng Vi Phong! Đó là cái gì?”
“Nàng có thể lại lớn tiếng một chút, tốt nhất đem người khác đều đánh thức, hảo đến thưởng thức bộ dáng dâm lãng của nàng.” Lăng Vi Phong gợi lên bạc môi, tà khí nhìn Đỗ Tiểu Nguyệt.
“Ngươi……” Đỗ Tiểu Nguyệt trừng mắt nhìn Lăng Vi Phong, cũng không dám lại phóng đại thanh lượng, hơn nữa nàng cảm thấy tiểu huyệt tỏa ra một cỗ nhiệt khí, càng lúc càng nóng, không tựchủ được dật ra một tiếng than nhẹ.
Không chỉ là nóng, còn có một cỗ dịch ẩm ướt, bắt đầu thấm ra, tra tấn nàng, thật là khó chịu…… “Đó là……”
“Xuân dược.” Lăng Vi Phong hảo tâm trả lời nàng. “Chỉ cần tiến vào trong cơ thể sẽ tan ra, bình thường chỉ cần một viên sẽ làm cho người ta chịu không nổi, ta vừa nhét vào hai viên, nàng cảm thấy sẽ như thế nào? Hả?”
“A!” Nắm chặt lòng bàn tay, Đỗ Tiểu Nguyệt chịu không nổi vật qua vật lại đầu.
Mật dịch không ngừng từ hoa huyệt thấm ra, da thịt tuyết trắng cũng thấm ra mồ hôi theo, một lớp màu hồng phủ lên da thịt tuyết trắng, tạo thành tình hình dâm mị lại mê người.
Nóng quá…… Nàng chết mất……
“Ô a……”
Đỗ Tiểu Nguyệt bị dục hỏa thiêu đốt, đùi non sớm bị bọt nước trào ra không ngừng làm ẩm ướt, chất lỏng trong suốt không dừng tích lạc, còn làm ẩm ướt vải trải giường, thấm ra hương vịngọt ngào.
“Nóng quá…… Nóng quá……”
Nàng khó nhịn quay đầu, thân thể theo bản năng ma sát da thịt, mạnh mẽ tách ra làm cho nộn huyệt của nàng để hé mở, nàng dùng sức chà xát, làm cho vải trải giường bị đùi non vuốt phẳng, hảo có được một tia khuây khoả.
Nhưng là không đủ a…… Nàng muốn càng nhiều càng nhiều nha!
“Ô……” Không chiếm được thỏa mãn, nàng thống khổ khóc. “Xin chàng đấy! Phong……”
Lăng Vi Phong nhìn Đỗ Tiểu Nguyệt mị dạng dâm lãng, nhũ tiêm phấn nộn không được người yêu thương sờ nắn liền tự nhiên đứng thẳng nở rộ, tuyết nhũ phiếm một mảnh phi hồng, tầng phi hồng kia tràn ngập bao phủ, nhiễm đỏ nôn hiểu mềm nhất ướt át nhất.
Cởi quần áo, cởi xuống lưng quần, mãnh thú tráng kiện dângtrào lập tức thẳng tắp, hiện ra ở trước mắt nàng.
“A! Ta muốn…… Cho ta……” Nhìn nóng thiết thô to của hắn, ĐỗTiểu Nguyệt khát cầu liếm môi, biết căn nóng thiết trước mắt này có thể thỏa mãn gãi ngứa được tiểu huyệt của nàng.
“Cầu xin chàng nha……” Hai tay dùng sức ma sát tiểu huyệt, lộra càng nhiều mật dịch, hiện tại ướt át của nàng muốn bị hung hăng xỏ xuyên qua.
Xuân dược làm cho nàng mất đi lý trí, nàng toàn thân cao thấp đều nóng quá, vú no đủ trướng lên khiến nàng thật là khó chịu, nhũ tiêm mẫn cảm truyền đến từng trận ngứa.
Hoa huyệt ẩm ướt nhất nóng nhất không ngừng tiết ra mật dịch, thịt vách tường không dừng co rút lại, cảm giác ngứa ngáy khó nhịn làm cho nàng nhịn không được khát cầu.
“Muốn ta đi vào sao?” Bắt lấy một cái tuyết nhũ no đủ, hắn dùnglực nhu ninh, ngón tay không lưu tình chút nào vặn vẹo nhũ tiêm.
“Muốn a…… Dùng sức một chút…… Người ta còn muốn……” Lắc lắc thân mình, khoái cảm được dùng sức vuốt ve làm cho thân thể cảm thấy được thoải mái, nàng sớm không còn cảm giác đau, thầm nghĩ muốn hắn dùng lực chà đạp nàng.
“Lãng oa nhi, nói! Nàng muốn cái gì?” Bàn tay to nắm nhũ thịt, nộn thịt bị hắn nắm không còn khe hở, lưu lại dấu ngón tay màu đỏ.
“Muốn chàng tiến vào…… Ngoạn người ta…… Còn có bộ ngực…… Dùng sức nắn…… Ta muốn chàng nha!”
Nàng khóc cầu, khuôn mặt nhỏ nhắn dùng sức cọ xát ngực của hắn, cái miệng nhỏ nhắn hàm trụ một cái đầu vú trước ngực hắn, dùng sức hút lại cắn.
“Ân……” Nhiệt tình của nàng làm cho hắn dật ra một tiếng kêu rên, bàn tay to buông ra vú bị hắn nắn đến phiếm hồng, chuyển qua hoa huyệt sớm ướt đẫm, mới vừa chạm vào cánh hoa thịt, ngón tay lập tức đã bị làm ẩm ướt.
“Thực ẩm ướt, nàng xem, vừa mới đụng tới liền đem tay của ta làm ẩm ướt.” Hắn vừa nói, trong mắt lộ vẻ tà ý.
“Ngô……” Đỗ Tiểu Nguyệt khinh ngâm một tiếng, không thèm để ý Lăng Vi Phong đùa cợt, khóc cầu xin. “Cầu chàng…… Đùa bỡn ta…… Ta muốn……”
“Này không phải đang đến đây sao?” Lăng Vi Phong hiệp cười, ngón tay đẩy ra nộn cánh hoa, một tay dính ẩm ướt, dùng sức nhập vào tiểu huyệt.
“A!” Bị tiến vào khoái cảm làm cho Đỗ Tiểu Nguyệt thoải mái mà dật ra rên rỉ, khuôn mặt nhỏ nhắn cọ vào ngực Lăng Vi Phong, không đợi hắn động, chính mình vặn vẹo thắt lưng, làm cho tiểu huyệt qua lại ma sát ngón tay.
“Không đủ…… Không đủ nha……” Nàng muốn càng nhiều càng nhiều!
Lăng Vi Phong mị mắt, hưởng thụ Đỗ Tiểu Nguyệt bộ dáng dâm lãng, lại sáp nhập thêm một ngón, sau đó lại thêm một ngón, lấy ba ngón tay căng nộn huyệt ra, mơ hồ truyền đến một tia đau đớn.
Nhưng bị dược hiệu điều khiển Đỗ Tiểu Nguyệt sớm không còn cảm thụ được sự đau đớn, ngược lại càng kích thích thân thể mẫn cảm, nàng dùng sức qua lại ma sát, càng làm chảy ra nhiều hoa dịch, tiếng nước dâm mị chậc chậc không ngừng vang lên.
“Ngô a……” Cắn môi, nàng hưởng thụ khoái cảm bị nhồi vào, ngón tay theo động tác của nàng không ngừng ở trong tiểu huyệt trừu đưa, giải thoát cho nàng một chút dục vọng, nhưng dần dần, nàng cảm thấy không đủ.
“Phong…… Cho ta……” Thủy mâu khát vọng nhìn thô to trước mắt, nàng cúi đầu, đưa lưỡi liếm đỉnh nóng thiết, nếm đến mùi tinh ngọt.
Nàng liếm môi, mùi của hắn càng kích thích nàng, nàng hé miệng hàm trụ nóng thiết, theo tiểu huyệt ma sát làm cho tiết tấu qua lại phun ra nuốt vào cực đại nóng cháy.
Nhìn cái miệng nhỏ nhắn phấn nộn không ngừng phun ra nuốt vào nóng thiết của hắn, cảm quan thị giác kích thích hắn, cực đại ở trong cái miệng nhỏ nhắn ấm áp trướng lớn hơn nữa, đem toàn bộ nhồi vào miệng của nàng.
“Ngô ngô……” Cái miệng nhỏ nhắn bị nhét đầy chật cứng, nước bọt không kịp nuốt từ khóe miệng dật ra, làm ẩm ướt cằm phấn cùng thô dài trong miệng, mà tiểu huyệt cũng không dừng thấm ra hoa dịch, dục hỏa nồng đậm thiêu đốt hai người.
Đột nhiên, hắn rút ngón tay ra khỏi tiểu huyệt, nóng thiết cũng rút khỏi cái miệng nhỏ nhắn ẩm ướt nóng bỏng theo.
“A…… Không cần……”
Lăng Vi Phong vừa rút ra, Đỗ Tiểu Nguyệt lập tức nức nở kháng nghị, thống khổ ma sát đệm chăn, khó chịu khóc lên.
“Yên tâm, ta sẽ thỏa mãn nàng lãng oa nhi này.”
Lăng Vi Phong đi ra phía sau Đỗ Tiểu Nguyệt, bàn tay to từ dưới nách nàng tìm kiếm, bắt lấy vú, dùng sức nắn bóp, bạc môi cũng hàm trụ một cái khuyên tai, tinh tế duyện hôn.
“Ân a……” Đỗ Tiểu Nguyệt ngẩng đầu lên, cái miệng nhỏ nhắn hé mở, mắt mờ sương dừng ở Lăng Vi Phong phía sau. “Phong, cho ta a……”
“Sẽ cho nàng.”
Một bàn tay to khác từ lưng tuyết mềm nhẵn chậm rãi dời xuống, cuối cùng đi vào cúc hoa (Ách, đóa hoa cúc… biểu tượng của cái tiểu huyệt trong đam mĩ đấy… ặc ặc) non nớt, ngón tay ởtrên cúc huyệt hơi đổi, mị mâu thưởng thức phấn nộn sáng bóng.
“Thật xinh đẹp, nàng nơi này còn chưa có bị đi vào đi?” Hắn nói xong, bàn tay to dùng sức vỗ mông thịt của nàng, phát ra thanh âm ba ba.
“A!” Mông cánh hoa truyền đến đau đớn, kích thích da thịt mẫn cảm, nàng nhịn không được lắc lắc mông, như là cầu hắn càng dùng sức một chút.
“Đem mông nâng lên.” Hắn thanh âm đè nén ra lệnh, con ngươi đen nóng cháy nhìn cúc huyệt nho nhỏ, biết nơi này là so với hoa huyệt là nơi vừa hấp nhanh lại vừa chật hơn.
“Ân……” Theo mệnh lệnh của hắn, nàng nâng cái mông lên.
“Ngoan.” Lăng Vi Phong khen ngợi hôn trụ Đỗ Tiểu Nguyệt, đầu lưỡi cùng lưỡi của nàng quấn quanh lẫn nhau triền mút.
Tay hắn từ cúc huyệt chuyển qua hoa huyệt đằng trước, sau khi khiến tay dính đầy dịch ẩm ướt, lại chuyển ra phía sau, để cho hoa dịch trên tay làm ẩm ướt tiểu huyệt non nớt, sau đó ngón tay nhẹ cọ sát, qua lại vuốt ve cúc thịt mẫn cảm.
Cúc thịt bị cọ xát qua lại, cánh hoa thịt trở nên càng đỏ, phát ra sáng bóng dâm mị, cực kỳ mê người.
Nam Sủng Của Tiểu Thư Nam Sủng Của Tiểu Thư - Nguyễn Viện