Người không đủ can đảm để mạo hiểm thì sẽ không gặt hái được gì trong cuộc sống.

Muhammad Ali

 
 
 
 
 
Tác giả: Hoàng Phủ Kỳ
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 507 - chưa đầy đủ
Phí download: 19 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3442 / 30
Cập nhật: 2015-11-12 01:49:05 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 6: Cải Biến Mệnh Vận (1)
Ông!
Nghe được hai chữ bắc Địch, bộ não của Phương Vân kịch liệt chấn động, giống như có hơn trăm cái chuông đồng loại lớn vỗ cùng lúc, ngay lập tức trở nên trống rỗng.
- Đệ đệ, ngươi làm sao vậy?!
Đáng nói, đột nhiên phát hiện thần sắc của Phương Vân đại biến, làn da trắng bệch, cắt không có chút máu. Phương Lâm chấn động.
Phương Vân nhìn khuôn mặt của đại ca, vẻ mặt sốt ruột. Khuôn mặt quen thuộc kia đột nhiên trở nên mơ hồ.
- Ha ha ha!...
Một tràng âm thanh thê lương mà tuyệt vọng vang vọng trong đầu, khuôn mặt trước mắt độ nhiên phủ đầy vết thương, máu bẩn che kính toàn bộ khuôn mặt. Phương Vân dường như lại thấy được đại ca trước mắt lộ vẻ sầu thảm, cuồng tiếu, sau đó một mạch chạy đi.
Phương Vân không nhìn thấy cảnh đại ca tự vẫn, nhưng hắn đứng ở bên ngoài, thấy được thi thể ca ca được khiên ra từ trong phòng. Vào lúc đó, hắn đã chết được vài hôm, thi thể đã bốc mùi, trên gương mặt, cũng là nét tuyệt vọng cực độ khi tự sát.
Khuôn mặt kiểm khổng cùng gương mặt lo lắng của ca ca không ngừng đan chéo nhau, lúc thì hai hợp làm một, khi thì lại trở nên rất mơ hồ.
- Đại ca, đáp ứng ta, nhất định phải đáp ứng ta. Bất luận ra sao, tuyệt đối không nên đi tới bắc Địch!
Phương Vân lắc lắc đầu, đột ngột nắm lấy tay của Phương Lâm, gấp gáp nói. Sắc mặt của hắn tái nhợt, như là gặp chuyện gì rất đáng sợ.
Phương Lâm hơi nhíu mày, miệng hơi mở, nhưng vẫn gật gật đầu:
- Đi tới đâu đối với ta mà nói đều như nhau. Nhưng mà, nếu ngươi không muốn cho ta đi, ta đây không đi là được. Tiểu đệ, rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra? Ngươi không cho ta đi tới đó, chắc hẳn phải có nguyên nhân!
Phương Vân há miệng thở dốc, do dự hồi lâu, mới nói:
- Đại ca, ngươi có tin "sống lại" không? Nếu ta nói với ngươi, ta là từ mười năm sau trở về, ngươi tin không?
Phương Lâm ngẩn ngơ, ngay lúc Phương Vân nghĩ rằng hắn sẽ tin thì Phương Lâm đột nhiên cười ha hả: "Ha ha ha!"
Sau một hồi lâu mới dừng lại.
- Được rồi, tiểu đệ, ta thừa nhận cái suy nghĩ buồn cười này.
Phương Lâm thì thào đọc mấy lần "sống lại", lắc lắc đầu, cười nói:
- Tiểu đệ, chờ tu vi võ đạo của ngươi đạt tới Trụ thai cảnh, sau khi tiếp xúc tới Thoát thai cảnh, ngươi liền hiểu được. Trong thế giới này, căn bản không tồn tại thứ gọi là "trùng sinh".
Nhìn thấy Phương Vân còn muốn nói thêm cái gì, thần sắc của Phương Lâm nghiêm lại, trịnh trọng nói:
- Tiểu đệ, không cần phải nói nữa, ta đáp ứng ngươi, sẽ không tiến vào bắc Địch là được. Nhưng mà ngươi cũng phải đáp ứng ta, sau khi ta rời khỏi, hãy chiếu cố mẫu thân cho tốt.
- Vâng, đại ca, ngươi yên tâm.
Đại ca không tin lời mình nói ra là "sự thật", không hiểu vì sao Phương Vân trái lại cảm thấy nhẹ nhõm. Trong lòng thầm nhủ với bản thân, chỉ cần đại ca không đáp ứng tới bắc Địch là được rồi.
- Mãng ngưu quyền, ta đã không còn thứ gì để dạy cho ngươi. Trước khi rời đi, ta muốn mang "Tả thanh long tham trảo bát thế (1)" của Phương gia chúng ta truyền lại cho ngươi. Năm đó phụ thân bằng vào bộ tuyệt học này mà thành công phong hầu. Phụ thân truyền cho ta, hiện giờ tay thay ngài truyền cho ngươi, ngươi hãy nhìn cho rõ.
(1) Tám thế múa vuốt của Thanh Long (trái).
Trong lòng Phương Vân chấn động, tên của bộ tuyệt học này, hắn đã sớm nghe qua. Tuy là tuyệt học gia truyền, nhưng bởi vì kiếp trước không thích võ đạo, nên cự tuyệt xem qua.
Trong đình thai, khắp mọi nơi đều được đèn cày thắp sáng. Phương Lâm ngay tại ánh đèn, mang Phương gia nhất mạch "Tả thanh long tham trảo bát thế" nhất nhất hướng Phương Vân diễn luyện. Phương Lâm dụng tâm dạy, Phương Vân cũng dụng tâm học. Thể hiện xong tuyệt học, đã gần tới giờ tý (giờ chuột trong 12 cung hoàng đạo - tức 0 giờ sáng).
- "Tả thanh long tham vuốt bát thế" của Phương gia chúng ta là tuyệt học công kích, là một pháp môn ứng dụng chân khí, cương khi để mà công kích. Tu vi càng cao, uy lực càng lớn. Bây giờ ta chỉ có thể biến hóa thành một con rồng chiều dài tổng cộng mười trượng, đến tay của phụ thân, thì có thể biến hóa thành một con cự long dài mười dặm, phun lửa phun nước, đằng vân giá vũ, không khí mà không làm được. Đó cũng là nguyên nhân phụ vương có thể trấn áp mọi Man. Sau khi ta rời đi, ngươi nhất định phải luyện tập gấp bội. Chờ ngươi luyện xong bộ tuyệt học này, nếu có cơ hội, thì có thể tới chổ của phụ thân lấy bản còn lại là "Hữu thanh long tham vuốt bát thế." Hai bộ tuyệt học này hỗ trợ lẫn nhau, sau khi tu thành, uy lực cực lớn, thần cản giết thần, phật trở giết phật.
- Ta sẽ chăm chỉ.
Phương Vân trả lời.
- Ân, ta đi đây. Hảo hảo bảo bộ chính mình, cón có mẫu thân.
Phương Lâm mỉm cười, hướng Phương Vân khoát tay áo.
Phương Lâm đứng dậy, ngẩng đầu, trong mắt là mặt tráng sáng tỏ giữa trời đêm, dưới chân khẽ giẫm, liền bay lên.
Grào!
Một tiếng long ngâm du dương vọng ra từ vườn Tử Long, dưới con mắt nhìn chăm chú của Phương Vân, Phương Lâm mạnh mẽ đẩy cơ thể bay lên, ở giữa không trung hóa thành một con Thanh long dài hơn mười trường. Quanh thân con Thanh long này điện mang mãnh liệt, uốn quanh mái đình Phương Vân đang ngồi một lần, rồi bỗng nhiên hướng về phía đông mà bay đi, khuất trong bóng đêm mờ mịt.
(thần a! em ngưỡng mộ anh, i love you to see mother.)
Lang Thang
Quyển 1: Hắc Ám Trùng Sinh
Hoàng Tộc Đại Chu Hoàng Tộc Đại Chu - Hoàng Phủ Kỳ Hoàng Tộc Đại Chu