A good book is always on tap; it may be decanted and drunk a hundred times, and it is still there for further imbibement.

Holbrook Jackson

 
 
 
 
 
Tác giả: Dương bà bà
Thể loại: Tuổi Học Trò
Upload bìa: Azazel123
Số chương: 90 - chưa đầy đủ
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1580 / 2
Cập nhật: 2017-09-26 00:28:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 9.1: Đừng Đùa Nữa! Lâm Huy Của Tôi Đang Ghen Kìa.
ể nói về Lục Chi, có rất nhiều thứ phải kể đến, đại loại như, nóng tính, đanh đá, nghịch ngợm, quậy phá, thô lỗ,...mang đầy đủ các tính cách của một cô nàng cá tính mạnh mẽ, bề ngoài tỏ ra rất chín chắn, thừa khả năng để bắt nạt bạn bè, nhưng thực ra lại rất trẻ con, làm việc thường không có đầu óc, lười suy nghĩ, cứ tuân theo cảm tính trước giờ mà thực hiện không cần biết đúng sai.
Vì vậy, nhược điểm lớn là rất ngốc nghếch, còn ưu điểm...là quái dị, biến thái!!!
Không sai, rất quái dị, cực biến thái, Lâm Huy còn phải gật gù công nhận. Một khi Lục Chi đã quái dị, người mỡ máu tăng cao cũng phải giảm xuống mức bình thường...về khoản này... có lẽ hai Lâm Huy cũng chịu thua, có điều, ưu điểm quái đản ấy chỉ xuất hiện lúc tâm trạng xúc động, giới hạn chịu đựng đã bùng nổ, còn bình thường, vẫn mãi chỉ là một con heo hồng đội lốt sói xám...
>***
Lục Chi vẫn đứng ở cửa lớp, hít một hơi thật sâu!
Lúc này, tiếng trống trường giòn rã vang lên, rất có thành ý mà nhắc bảo Lục Chi rằng, tiết hai đã hết, muốn phạt gì hãy suy nghĩ cho kỹ, mọi người mọi vật sẽ không làm phiền.
Ngoài kia vẫn lại náo nhiệt, đối lập triệt để với 10a9...
Học sinh ùa ra khỏi lớp như kiến vỡ tổ, các vị giáo viên lần lượt rời khỏi các phòng học, khoác tay nhau cùng xuống văn phòng bàn chuyện công!
Nhà vệ sinh nam người vào đông như chảy hội,
Phòng vệ sinh nữ nhộn nhịp các mỹ nhân!
10a9 thì đang báo động đỏ...
Học sinh nữ dịch lỏng đầm đìa mắt!
Học sinh nam: Nước từ đâu chảy ướt sũng quần tôi...
Lục Chi không buồn liếc khung cảnh náo nhiệt bên ngoài, tiến lên gõ chiếc bàn đầu tiên, hỏi một học sinh nam...
"Tiết tiếp theo?"
Cậu ta giật mình, nhổm dậy với chiếc cặp, lộn xộn mò vào bên trong như muốn xới tung cả lõi cặp, cuối cùng rút ra một tờ giấy, run rẩy mấp máy:
"Thể...dục..."
Lục Chi nhếch miệng!
***
15' sau, tại sân thể dục ngoài trời của trường cấp III Thủy Trạc.
Nếu phi máy bay lên cao 200 mét, ngó xuống sân thể dục, mọi người sẽ nhìn thấy một tập thể lớp đang đoàn kết lao động cật lực.
Nếu đứng ở dưới đất, cách xa sân thể dục rộng lớn 200 mét, mọi người sẽ nhìn thấy các bạn học sinh đang chăm chỉ học bộ môn giáo dục thể chất.
Đều là một quãng, thế mà tầm nhìn thật phong phú, đa dạng.
Nhưng, sự thật lại càng trừu tượng hơn vậy...
"Con lậy ông cây, bịch bịch, con lậy ông..." Tiếng 'đọc thần chú' của các cậu học sinh nam 10a9 mang đầy vẻ oán thán, bi phẫn dồn nén...phẫn uất rằng tại sao lại ra cái hình phạt làm khổ, hành hạ người khác một cách từ tốn như thế này chứ...
Phải, thật đúng là...hành tội người khác...
Ở trước mỗi một cái cây trên sân đều có một bạn nam đứng đằng trước, trong lớp 10a9 có tổng cộng hai mươi lăm học sinh, vì vậy có hai mươi lăm cái cây trên sân 'đã có chủ'. Mỗi học sinh nam đều đứng trước cái cây của mình mà dùng mũi giày đá vào thân hai cái...đá xong liền quỳ lạy tạ tội...
Lục Chi ngồi cạnh thầy giáo thể dục trên ghế đá không ngừng hô hào, nếu đá thủng giày rồi mà không khiến cái cây bị sứt một mảnh vỏ thân thì ngày mai sẽ không phải làm thế này nữa.
Vì thế, nam sinh như có động lực.. ra sức đá, đá nhiệt tình, đá xong liền xoa xoa thổi thổi chỗ mình vừa mới bạo lực rồi quỳ xuống lạy lạy vái vái, sau đó lại dùng ánh mắt nhìn tình địch, sút thật mạnh....
Tình trạng lặp đi lặp lại, khiến cho thầy giáo thể dục đang giả vờ nhắm mắt khoanh tay bên cạnh không khỏi suy nghĩ mông lung: Bao giờ mới dừng lại, thầy muốn cử động một chút, Lục Chi à...em cứ ngồi cạnh thầy...thầy sợ!
Các bạn nam đã chịu hình phạt như vậy, các bạn nữ chắc cũng không nữ thế chứ...cùng là phái nữ giống nhau, Lục Chi chắc cũng thiên vị đôi chút chứ nhỉ...ai đó trả lời đi...
Sai!Nghiêm!Trọng!
Tình cảnh của các bạn nữ cũng đâu thua kém các bạn nam, tùy theo trái tim của mỗi người sẽ thấy mức độ của nó nặng hay nhẹ, mang tính kì cục hay nhục nhã...hoặc có thể là...cả hai...
Nếu các bạn nam đã thực hành ở rìa sân thể dục, thì các bạn nữ được phân bố ở ngay giữa sân.
Nếu các bạn nam phải đứng và quỳ, thì các bạn nữ phải nằm và vận động thân.
Nếu vật thử của các bạn nam là cái cây, thì của các bạn nữ là...đất!
Nếu hình phạt cho các bạn nam là vừa đá vừa lạy, thì của các bạn nữ...là chống đẩy...rồi...(oa huhu. Lục Chi, sao cô không tha cho loài cùng giới của mình thế hả? Đồ nữ tặc quái dị...)
Đúng, các bạn nữ là chống đẩy...nhưng chống đẩy này không hề thông thường...
Mười mấy bạn nữ nằm ngửa dưới đất, số còn lại đè lên họ chống đẩy... Chưa hết, còn nữa, nhiệm vụ của các bạn nữ bên dưới là cầm điện thoại chụp cận cảnh màn tiếp xúc thân thể không hài hòa này...về nhà đăng lên các trang mạng xã hội, Lục Chi bắt ai ai cũng phải đăng tải, người nào không có tài khoản về lập tức đăng kí. Nếu còn cố tình không đăng thì...
Có câu này: Tối ngủ nhớ chui xuống gầm giường, kẻo trần nhà sụp đè lên thân!
"Tôi từng thấy nữ hổ báo đâm thuê chém mướn, xăm trổ đầy mình...cũng chưa từng thấy nữ đầu gấu nào có những trò quái đản khẩu vị nặng như cậu."
Lục Chi quay sang, Lâm Huy gần nửa tiếng trước mất tăm mất tích giờ lại ngồi lù lù ngay cạnh cô dở khóc dở cười nhìn trò vui cô bày ra trước mắt...
Nghe xong câu nói ấy, mắt Lục Chi sáng rỡ, cứ đinh ninh anh đang được khen liền liếm mép nói:
"Chưa là gì, cậu xem nhé!" Nói rồi cô tập tễnh thậm thụt bước tới chỗ mấy bạn nam đang ngược đãi bản thân theo yêu cầu của cô kia, ánh mắt sáng trưng như bóng đèn.
Lục Chi không phát hiện ra, anh đang cau mày ở phía sau nhìn vết thương băng bó ở mu bàn chân xỏ dép tông ấy, nhíu mãi không chịu dãn ra...
"Này, nói xem, trong lúc tôi không ở đây cậu chửi thầm tôi mấy chục lần rồi?" Lục Chi tới gần, vỗ vai một cậu bạn đang lia lịa quỳ lạy 'ông cây'...ông cây đương nhiên cự tuyệt một cách mạnh mẽ khiến cậu ta bấn loạn, tinh thần căng thẳng, mồ hôi dạt dào chảy xuống... lúc Lục Chi vỗ vai khiến cậu ta lại càng thêm hoảng loạn hơn, tí nữa ngất xỉu, y hệt như lần đầu gặp cô của cậu bạn Lý ngố.
Nam sinh giật mình quay sang, xua tay như đuổi ruồi:" Không không không...không có chuyện ấy..không..."
"Muốn chết à? Nói." Cô giơ nắm đấm hăm dọa cậu ta.
Chiêu này quả nhiên có kết quả, cậu ta mặt trắng bệch sợ sệt vội nhận tội:" Đúng đúng đúng đúng đúng...có...có nói....nhưng mà..." Ánh mắt cậu ta bỗng trở nên không can tâm liếc ra các chiến hữu của mình, cắn răng nói:"..bọn...bọn họ cũng..."
Quả nhiên là không can tâm gánh chịu hậu quả một mình, phản bội đồng đội... Nhưng dù sao cũng nên cho bọn chúng noi gương mà nhận tội chứ nhỉ.
Lục Chi đang cau mày bỗng mỉm cười, phất tay:" Cậu thật thà lắm, đi đi, không phải làm nữa..."
Cậu ta mắt sáng rỡ như ánh mặt trời:" Thật sao? Cám ơn cậu cám ơn cậu. Lục Chi, cậu là người tốt nhất tôi từng biết, tôi thề với trời với đất sau này một lời cũng không chửi cậu, cám ơn cám ơn.." Cậu ta cười hề hề rời đi, đi qua chỗ những chiến hữu bị phạt giống mình, cậu ta lắc đầu tỏ vẻ cảm thông, lại còn vỗ vai từng người một rồi mới rời đi cơ chứ... Lục Chi gãi mắt...thật ngứa mà!
"Lục Chi, Lục Chi, thực ra tôi cũng nói xấu cậu..."
"Tôi nữa..."
"Cả tôi nữa..."
"Này! Đừng tưởng chỉ có các cậu, tôi cũng thế, tôi còn chửi cậu ấy rất nhiều nhé..."
"Tớ cũng có phần mà...đừng...đừng có mà quên công tớ nhanh thế..."
"..."
...
Bọn học sau khi nhìn thấy nam sinh kia yên bình rời đi liền dũng cảm nhận lỗi, học tập đức tính chịu khai của cậu ta...có điều... Cậu bạn vừa nãy là'đánh mới chịu khai' còn bọn họ... chưa đánh đã khai...thật làm cô tức thổ huyết mạch mà...
Cô lại hít một hơi sâu...hình như trước khi cho ra một ý tưởng biến thái nào đó, Lục Chi toàn hít hơi thật sâu thì phải...
Lục Chi cười rất giả tạo gọi cả lớp lại:''Xếp hàng''
Xếp ngay tức thời!
Có người còn thì thầm với người bên cạnh:" Chắc cậu ấy định cho chúng ta hành quân về lớp ấy mà...''
Không ai nói gì thêm, chỉ thấy bạn bên cạnh kia cười phấn khích gật đầu liên tục, tâm trạng giống như là sắp được tự do...
@@''
Lâm Huy ngồi ghế đá, cười như không cười, nhướn mắt lên xem kịch vui...
Lục Chi chắp tay sau lưng đảo mắt một lượt nhìn bọn tiểu quỷ 10a9, dò xét, cuối cùng chép miệng một cái:
"Nữ cọ nhà vệ sinh nam, nam cọ nhà vệ sinh nữ, nào, bắt đầu thôi!"
Để thêm khích lệ, cô còn khuyến mại thêm hai cái bộp bộp để ra hiệu bắt đầu cho bọn họ...vậy mà, thật chẳng hiểu thế nào, bọn họ gái trai đều sắc mặt khó coi, thần khí phờ phạc hốc hác, im thin thít không cả cử động hệt như những bức tượng để lâu năm bị phủ bụi...
Lục Chi nhíu chặt lông mày:
"Sao thế? Chưa hài lòng à, vậy mang thêm cả dụng cụ hút bể phốt vào nữa, thế nào, đã thỏa mãn nhu cầu chưa? Ai da, thực ra tôi cũng không biết các cậu cần gì cho nên...lần sau cứ nói với tôi, đừng có im thin thít như thế, khiến tôi hiểu lầm thành các cậu đang nguyền rủa mấy đời sau của tôi đấy..."
Lớp trưởng đứng ra chối đẩy, kêu gọi:" Không phải không phải...l..làm...đi làm thôi mọi người..."
Bọn họ mặt tái mét, nụ cười cứng đờ lao vào nhà vệ sinh...
Lục Chi nở nụ cười ác ma: "Không sạch thì đừng bước ra nhé!"
Sắp xếp xong xuôi, Lục Chi uể oải quay ra, phát hiện có một cậu con trai đang tiến lại gần mình.Cô nhíu mày:
"Sao cậu không đi làm?"
Hứa Anh Tú không những không bối rối còn chìa tay ra, mỉm cười với cô
"Chào cậu, tôi là Hứa Anh Tú, học sinh mới, chúng ta làm quen nhé!"
...
Ai Nói Con Gái Không Phải Hổ Báo Ai Nói Con Gái Không Phải Hổ Báo - Dương bà bà Ai Nói Con Gái Không Phải Hổ Báo