Sự khác biệt giữa thất bại và thành công là giữa làm gần đúng, và làm thật đúng.

Edward Simmons

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 213 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1223 / 3
Cập nhật: 2017-09-25 06:19:08 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 9: Tính Toán Của Mỗi Người
hu thị ngẩn ra, biện pháp này quả thật là rất tốt, chỉ cần hai tỷ đệ trên danh nghĩa đã có nơi an trí, trưởng bối trong tộc cũng sẽ không sống chết giữ lấy không tha.
Có bà tử tiến vào bẩm báo, “Phu nhân, lão gia mời tiểu thư cùng công tử đến chính đường.”
”Vài vị trưởng bối đều đến?”
”Vâng.”
Chu thị lôi kéo hai tỷ đệ đứng dậy, “Đổi một thân xiêm y rồi đi qua, lão nhân tính tình rất cố chấp, các ngươi không cần cãi cứng, nhỏ nhẹ một chút, ngươi là đứa trẻ thông minh, biết nói làm sao cho mình tốt nhất, dù trưởng bối nói gì phàm là trong lòng có tức giận, thì cũng nên nhẫn nhịn, sự tình có thể thành thì tốt.”
Này xem như biểu đạt thiện ý rất lớn, Trang Thư Tình trịnh trọng gật đầu, “Vâng, Thư Tình nhớ kỹ.”
Hai tỷ đệ bước vào chính đường không một người nói chuyện, không khí cũng không tính là khẩn trương, Trang Thư Tình trong lòng liền có tính toán.
Mọi người đều có tâm tư, nhưng phải xem cái tư tâm này đối với tỷ đệ bọn họ có lợi hay có hại, hiển nhiên, tình huống trước mắt đối với nàng mà nói cũng không quá xấu.
Tuy là Trang Trạch Lương không có chút lương tâm, đối với trong tộc không có nửa phần cống hiến, sự tình cũng sẽ không thuận lợi như vậy, tự làm bậy không thể sống, câu này chính là nói hắn.
Vết thương trên đầu Trang Thư Tình rất dễ thấy, hơn nữa hai tỷ đệ thân thể gầy yếu, sắc mặt trắng xanh, không cần nói cái gì cũng đã thuyết minh hết thảy.
Lão nhân lớn tuổi đang ngồi ở vị trí chủ thượng, “Hoang đường, hoang đường.”
Trang Thư Tình nhìn về phía Trang Trạch Dân, Trang Trạch Dân hiểu ý, cấp hai người giới thiệu nói: “Ngồi ở vị trí chủ thượng là tổ bá phụ (ông bác), vài vị bên kia đều là các vị tổ thúc thúc (ông chú).”
Trang Thư Tình gật đầu, dẫn đệ đệ tiến lên chào, “Thư Tình (Thư Hàn) vấn an tổ bá phụ, cùng các vị tổ thúc thúc.”
”Miễn lễ, miệng vết thương đã khá hơn chưa?”
Người hỏi chuyện là tổ bá phụ, Trang Thư Tình cung kính đáp lời, “Hồi tổ bá phụ, đại phu đã xem qua, uống thuốc cũng tốt hơn nhiều rồi.”
“Vậy thì tốt.” Lão nhân cũng không nói nhiều lời vô nghĩa, đề tài vừa chuyển liền trở về chính sự, “Chuyện của ngươi Trạch Dân đã cùng chúng ta nói qua, gọi ngươi đến chính là muốn hỏi ngươi một câu, ngươi nhất định phải làm như vậy?”
”Dạ, tổ bá phụ, tỷ đệ chúng ta đã hạ quyết tâm.”
”Ngươi cũng biết việc này sẽ như thế nào, việc hôn sự của ngươi sẽ trở nên khó khăn? người ta sẽ không lấy một cô nương có bối cảnh không tốt như ngươi.”
”Ta biết, nhưng việc lập gia đỉnh của ta so với việc trước mắt thì không khó khăn bằng, ta không tin bọn họ sẽ giúp ta lựa chon mối hôn sự tốt, thay vì rơi vào hố lửa bị người ta chà đạp cả đời, chẳng bằng dứt khoát dứt ra, ít nhất sẽ không có người có thể khi dễ ta.”
Trang Thư Tình ánh mắt không lùi bước, trong giọng nói không thấy nửa điểm khiếp ý, người ở đây không thể không tin tưởng trong lòng nàng thật sự là nghĩ như vậy.
Một việc có quan hệ tới hơn nửa đời người cũng không nguyện ý buông tha cho một nữ tử, có thể thấy được nàng đối với quyết định mình đưa ra có bao nhiêu kiên quyết.
Trách không được Trạch Dân muốn thúc đẩy việc này, cũng tiếc cho Tình nha đầu là một thân nữ nhi, nếu như nàng là nam nhi...
Nghĩ đến Trang Trạch Lương có mắt không biết lựa vàng xem ngọc, lão nhân lắc đầu, hắn có phải hay không đã quên Trạch Lương kia là cưới thiên kim nhà ai, còn là người bỏ trốn, thanh danh đã hỏng, tóm lại cũng là người nhà của mình, nếu tỷ đệ Tình nha đầu không cầu bọn họ giúp đỡ, về sau chưa hẳn sẽ có tiền đồ lớn.
”Như mà phụ thân ngươi bên kia thực khó xử lí, tên của các ngươi là từ trên danh nghĩa phụ thân ngươi mà được đặt ra, phía sau ngươi còn có tính toán gì chăng?”
Trang Trạch Dân cúi đầu nhìn về phía người đang đứng ở trung tâm chính đường, thấy tấm lưng thẳng tắp của chất nữ, nhớ tới lời nói tối hôm qua đã cùng thê tử thương thảo qua, chỉ cần Tình nha đầu nguyện ý, hắn nhất định sẽ gật đầu, nhiều hơn một đôi tử nữ như vậy đối với hắn mà nói tuyệt đối là lợi nhiều hơn hại.
”Hồi tổ bá phụ, Thư Tình nguyện ý để trưởng bối trong tộc dạy dỗ, chỉ là tỷ đệ chúng ta đã lớn, nhập vào phòng nào đều không thích hợp, dù là từ ái của trưởng bối, nhưng cùng các thế hệ bên trong khó mà không xảy ra mâu thuẫn, ai cung không nguyện ý đem yêu thương của cha mẹ xẻ chia cho người ngoài, đổi lại là ta, ta cũng không muốn, còn nếu muốn tỷ đệ chúng ta trở thành con thừa tự, nhất định sẽ cùng với phụ thân ta trở mặt, với Trang gia mà nói cũng không phải chuyện tốt, ý tứ của ta là, không biết Trang gia có người tuyệt hộ, đem tên tự của chúng ta tỷ đệ trước ghi vào gia phả, mồng một mười lăm tất sẽ không quên dâng hương, đến thời điểm tế bái cũng tuyệt không chối từ, không biết chư vị trưởng bối có đồng ý với kế này.”
Vài vị lão nhân ngồi bên dưới nhìn nhau, bọn họ không nghĩ tới Trang Thư Tình sẽ nghĩ như ra một chiêu như vậy, chính là đem dụng tâm của Trang Trạch Dân nói ra rõ ràng, dù là bọn họ, cũng không thể nghĩ ra biện pháp như vậy.
”Ngươi có thể nghĩ như vậy?”
”Đúng, ta nghĩ như vậy là tốt nhất.” Trang Thư Tình nghiêng đầu nhìn về phía đệ đệ, “Thư Hàn về sau tuyệt đối có thể ra khỏi cửa, hiện tại Đổng gia trước giờ đã chặt đứt những thứ có khả năng trợ giúp Trang gia kinh doanh buôn bán ở kinh thành, nương ta là người Đổng gia, trong huyết mạch chúng ta đang chảy một nửa dòng máu của Đổng gia, nếu như nghe qua cuộc sống chật vật như vậy của chúng ta, người củ aĐổng gia trước mặt sao có thể không động thắt lưng? Là tử nữ nhà ngươi chịu thiệt, sao có thể để người đã không còn ở nhân gian bị người nói lung tung, chỉ cần Thư Hàn có tiền đồ, thì nương ta chết mới có thể nhắm mắt.”
Bọn họ có tâm tư, chắc sẽ nhìn ra thiện ý ở trong đó, cũng sẽ không chèn ép việc buôn bán của Trang Trạch Lương, theo lý, bọn họ nên giận, nhưng nghe được một phen sự tình như vậy, dù là người nóng tính cũng sẽ không thấy tức giận thật sự, ngược lại còn cảm thấy có chút thương xót, một cô nương mười bốn tuổi, nhưng cho dù không phải cô nương mười bốn tuổi cũng không thể sống qua mỗi ngày như vậy, mà là do Trang gia Trang Trạch Lương tạo nghiệt.
”Trạch Dân, phái người đi thị trấn, đem toàn gia kia mời trở về, hiện tại liền đi.”
”Vâng.”
Lão tộc trưởng Trang gia Trang Bình Chí cả đời đối ai đều là nghiêm mặt, nhưng hôm nay, thái độ đối với Trang Thư Tình có thể coi là nhu hoà,“Việc này ta sẽ tận lực thúc đẩy, sẽ theo như lời của ngươi, chặt đứt trói buộc việc kinh doanh buôn bán ở kinh thành, để hắn tự do xa chạy cao bay, ta cũng hi vọng các ngươi có năng lực, có thể tận lực quan tâm Trang gia, hơi ấm của tổ tiên còn dư lại đã sớm hao hết, Trang gia đang ngày càng sa sút, khi một đám lão nhân ta lần lượt ra đi, Trang gia không biết sẽ biến thành bộ dáng nào, sống ở đời, con người luôn theo đuổi lợi ích, ta không muốn hậu bối trong nhà đều giống như phụ thân ngươi, ngươi tuy là nữ tử, so với nam tử bình thường đều có quyết đoán, về sau chưa hẳn là không có một tương lai tốt, Trang gia, nói không chừng còn phải trông cậy vào hai tỷ đệ các ngươi.”
”tổ bá phụ, chúng ta họ Trang, điều này cả đời đều không thể sửa đổi được, chúng ta tuy là nhi nữ của Trang Trạch Lương,nhưng tuyệt sẽ không làm ra chuyện tuyệt tình giống như hắn.” Trang Thư Tình nhìn về phía đệ đệ, “Thư Hàn, ngươi nói phải hay không?”
”Vâng.” Đây là câu đầu tiên sau khi Trang Thư Hàn tiến vào, leng keng mà hữu lực, nói năng có khí phách, “Ta tuy hận phụ thân, cũng sẽ không hận Trang gia, tổ bá phụ không cần lo lắng.”
Trang Bình Chí miệng mở ra, nhưng không nói nên lời, hắn vừa rồi có rất nhiều lời muốn nói, nhưng chính là không nghĩ ý tứ của tỷ đệ hai người sẽ vì một Trang Trạch Lương mà hận theo cả toàn bộ Trang gia, Tình nha đầu lời chưa nói ra miệng, nhưng nàng nói năng uyển chuyển, lại biểu lộ thái độ đúng mực, cũng không để người coi thường.
Tiểu tử này lại thẳng tắp đem lời chỉ ra, thật không biết nên nói cái gì tốt.
”Tổ bá phụ đừng trách móc, hắn hiện tại chính là một thân đầy gai, đợi ngày nào chính hắn tự đem tất cả gai không chừa một cái rút ra, thì khi đó mới có thể trưởng thành.”
Trang Thư Hàn mân mân miệng, bị tỷ tỷ chê cười cũng không có phản bác.
Trang Bình Chí mỉm cười, tiểu tử tuy có điểm hay tức giận, nhưng là vỏ quýt dày có móng tay nhọn, có người tỷ tỷ có thể thu thập tốt hắn.
”Trưởng tỷ như mẹ, về sau ngươi nên quan tâm hắn nhiều hơn, tiểu tử ngươi cũng phải đem lời tỷ tỷ ngươi, ngẫm nghĩ, nàng vì ngươi mà từ mặt phụ thân thân sinh cũng không có khá hơn gì.”
”Ta biết.” Không biết là lời đó có khiến Trang Thư Hàn cảm thâyq xúc động, mà vẻ mặt nhu hòa xuống, thái độ đều tốt lên không ít.
Đợi hai tỷ đệ vừa đi, Trang Bình Chí nhìn về phía mấy người khác, “Như thế nào?”
Một lão nhân đang hút thuốc lá trên miệng liền bỏ xuống, chậc một tiếng nói: “Trang Trạch Lương bị mù sao? một đôi nhi nữ như vậy nếu hảo hảo bồi dưỡng, về sau có thể kém sao? Đem hai hài tử bức thành như vậy, hắn cũng đủ ác độc, đại ca, ý tứ liền theo ngươi xử lý, Trang gia tương lai nói không chừng thật đúng phải dựa vào hai đứa nhỏ này.”
Trang Bình Chí khẽ gật đầu, nhìn về phía ba người khác, “Các ngươi thì sao? Ý kiến gì?”
Ba người nhìn nhau, “Liền xử lý theo lời đại ca.”
Khi Trang Trạch Lương đến thì đã là ba ngày sau, tuy rằng việc này của nhi nữ đã làm hắn đánh mất mặt mũi, nhưng vẫn là nghĩ theo một hướng khác đem thể diện tìm về.
Hai thứ tử cùng thứ nữ ưu tú của mình tất nhiên cũng mang theo, nguyên bản tính toán không mang theo Trần Kiều Nương, nhưng nàng năn nỉ hơn nửa buổi tối, rốt cuộc cũng phải đồng ý, chỉ có mẫu thân không muốn ra khỏi cửa, lưu ở trong nhà.
Bốn người đều là một thân xiêm y mới tinh, dùng vật phẩm cùng trang sức tốt nhất trang điểm, mẹ con Trang Thư Đình ngồi trong xe ngựa, Trang Trạch Lương mang theo thứ tử ở ngay cửa xe, vừa xuống ngựa, liền rêu rao khắp nơi.
Trang Thư Đình ngay từ đầu cũng không tán thành bọn hắn làm như vậy, nhưng nhìn vẻ mặt cùng bộ dáng hãnh diện của phụ thân, liền đem lời khuyên nuốt trở về.
Nhà của Trần Kiều Nương cũng là người của Khê Thủy Trấn, nhưng lúc nàng gả tới Lãnh sơn huyện, so với dĩ vãng thì lúc này trở về chính là bất đồng, nàng rốt cục không còn là thiếp thất, bộ dáng hãnh diện kia so với Trang Trạch Lương càng sâu, đầu đầy châu thoa, chỉ hận không thể lấy tất cả trang sức trong hộp đều đem dùng hết.
Dù là Trang Thư Đình bình thường luôn mộc mạc giản dị hôm nay cũng bị nàng mạnh mẽ đeo lên mấy thứ trang sức.
Không biết vì sao, Trang Thư Đình lại cảm thấy bất an, có loại việc này có cảm giác không thuận lợi.
Trang gia nhà cũ đất chiếm tương đối nhiều, ba năm tu sửa lớn một lần, hàng năm đều sẽ có một hồi tu sửa nhỏ, tại đây thôn trấn này cũng đứng số một số hai.
Trang Trạch Lương đứng trước đại môn, nhìn tòa nhà này nghĩ, đáng tiếc là ở thôn trấn, nếu ở thị trấn có tòa nhà lớn như vậy thì tốt rồi.
Quản gia ra đón, chào qua không nhanh không chậm nói: “Thất gia, tộc lão tại chính đường chờ ngài, truyền lời ra là muốn mời ngài qua đó.”
Trang Trạch Lương hai tay mất tự nhiên gật gật đầu, cũng không cùng quản gia liếc mắt nhìn, thẳng hướng bên trong bước vào, Trang Thư Diệu thần thái học hắn mười phần có đủ.
Trang Thư Đình ngầm cảm thấy bực, nhưng cũng không thể không nề hà, đi ở cuối cùng cấp quản gia nói lời không phải, “Phụ thân đã nhiều ngày không có trở lại, đối trong tộc trưởng bối thật sự thấp thỏm, lúc này có chút sốt ruột, quản gia chớ trách.”
Lời này cùng hành động vừa rồi của Trang Trạch Lương nói quản gia không khác gì là dang dỗ tiểu hài tử, chính là nửa úp nửa mở nói hắn là tiểu hài tử? Quản gia mặt đen lại, nhưng trên mặt cũng là khách khí chu đáo,“Thập tứ tiểu thư nói sai rồi, Thất gia là chủ lão nô là bộc, đều đó là nên làm, Thập tứ tiểu thư mời vào bên trong.”
Ở Trang gia phân biệt ra, Trang Thư Đình ở trong đám tỷ muội chỉ xếp thứ mười bốn, Trang Thư Tình xếp thứ mười hai, Trang Thư Hàn ở trong đám thiếu gia xếp thứ chín.
Trang Thư Đình biết rõ quản gia là có lệ nói với nàng, lúc này cũng chỉ có thể áp chế, nhanh chóng theo vào, phụ thân lúc này có chút không ổn, là quá tự đại, cùng lúc trước không có nửa điểm bình tĩnh, nàng không nhìn chút thật sự lo lắng.
Ở trong chính đường, Trang Thư Tình cùng Trang Thư Hàn sớm đã đến, tiểu bối tất nhiên là không có nơi ngồi, nhưng nàng đang bị thương, Trang Bình Chí ngoại lệ để người cấp nàng để một cái ghế con ngồi bên dưới.
Ác Nhân Thành Đôi Ác Nhân Thành Đôi - Qủy Qủy Mộng Du