Số lần đọc/download: 4598 / 3
Cập nhật: 2017-09-24 22:24:30 +0700
Chương 8
BN nghiêng đầu
- Nhưng em thì thấy khuôn mặt của anh ko còn thần sắc và còn mệt mỏi nữa. Anh ko buồn khi mẹ và em đều phản đối những cô bạn gái của anh đó chứ?
- Ko.
- Thế anh có tính gì ko?
- Tính gì là tính gì?
- Sự chờ đợi của mẹ, ko lẽ anh định để mẹ chờ dài cổ?
- Anh...
- Hay là để em giúp anh nha. Nhưng anh phải thay đổi mình, ko đào hoa nữa.
- Chuyện này...Tình cảm ko thể nói giúp là giúp được đâu, mà có giúp cũng ko được gì. Anh cám ơn mọi người đã quan tâm nhưng tình cảm hãy để cho người trong cuộc vẫn tốt hơn.
Thế Đình xỉ trán BN
- Em đó, hãy cố mà giữ lấy Vũ Hùng đi. Nó là người đàn ông tốt và cũng là người chồng tốt sau này đó. KO cần phải lo cho anh đâu.
Bà BL lên tiếng
- BN có thể ko lo nhưng mẹ thì vẫn phải lo. Hai con là con của mẹ, chừng nào hai con chưa ổn định cuộc sống gia đình thì chừng đó mẹ vẫn chưa yên tâm.
- Mẹ....
Tiếng chuông điện thoại đột ngột reo vang, cắt ngang cuộc nói chuyện của mọi người. Bửu Ngọc nhanh tay nhấc ống nghe
- Alô.
Đầu dây bên kia là giọng một cô gái
- Bửu Ngọc. Là tao đây.
- Lượng Tinh!
- Ừ.
- Sao gọi khuya vậy?
- Tại tao nôn nóng muốn biết kết quả cuộc phỏng vấn của công ty hôm nay. Như Thiên được chọn chứ?
BN đùa
- À! Thì ra là mày muốn biết chuyện của Như Thiên, ko phải muốn nghe tiếng nói của anh Hai tao sao?
Lượng Tinh ré lên
- Mày nói gì vậy?
- Ko phải à?
- Thôi đi con khùng....Mày còn nói bậy, tao cúp máy đó.
BN cười
- Cúp đi, xem ai ấm ức cho biết.
Lượng Tinh tức lắm nhưng cô ko thể làm gì được. Tin tức về công việc làm của Như Thiên quan trọng hơn, dẹp tự cái sang một bên, Lượng Tinh hạ giọng
- Tao năn nỉ mày mà, cho tao biết kết quả đi. Như Thiên có được nhận vào làm trong Thế Kỷ hay ko rất quan trọng đối với tao đấy.
- Thôi được, tao ko làm khó mày. Như Thiên được tuyển vào làm trợ lý rồi đấy.
- Ồ! Đúng là tin mừng, tin mừng.
BN gọi
- Này, mày ko sợ sao?
Lượng Tinh ko hiểu
- Sợ gì chứ?
- Như Thiên giỏi hơn mày, và Thế Đình sẽ bị cướp đi.
Câu nói của BN làm LT suy nghĩ, ko phải cô cũng có ý muốn theo đuổi Thế Đình sao? Nhưng cô tin Như Thiên ko phải là loại người đó. LT trả lời
- Việc gì tao phải sợ khi Như Thiên là bạn và cũng sẽ là đồng nghiệp của tao.
- Nói thì phải nhớ nha. Sau này mà có sự hờn giận hay ghen tuông gì thì cũng đừng gọi tao nghe
- Ok.
- Còn gì nữa ko?
LT trách
- Mày ko muốn nói chuyện với tao à?
BN lấy tay che miệng
- Mày nhìn đồng hồ xem bây giờ là mấy giờ rồi?
- Ấy chết! Tao vô ý quá. Xin lỗi nghe.
- Con người mày vô ý từ hồi nào đến giờ lận mà.
- Bye! Chúc ngủ ngon.
- Ngủ ngon.
BN gác máy, cô nhìn anh Hai nheo mắt
- Một người ngưỡng mộ anh hỏi thăm anh.
Thế Đình ơ hờ
- Ai vậy?
- Lượng Tinh.
Thế Đình liền xua tay
- Em thôi đi, để anh yên với.
- Nhưng nhỏ hỏi thăm anh trên danh nghĩa một nhân viên hỏi thăm ông chủ thôi mà, có gì đâu mà sợ như vậy? Có tịch rục rịch à?
Thế Đình bật đứng dậy
- Ko nói với em nữa, anh đi nghỉ đây! Mẹ nghỉ sớm.
Bà Bửu Lan với theo
- Thế Đình, con đói ko? Để mẹ bảo dì Năm hâm nóng thức ăn cho con?
- Ko cần đâu mẹ. Con đã dùng cơm với khách rồi.
Bà BL nhìn theo dáng con trai, chép miệng
- Anh con có vẻ ốm đi nhiều.
- Tại anh Hai lăng nhăng nhiều quá thôi, bị mấy cô làm phiền cũng đủ mệt. Bao giờ anh Hai ổn định với một người thì mới thay đổi chính mình được. - BN trấn an - Nhưng mẹ cũng ko cần phải lo cho anh Hai nhiều như thế đâu, anh ấy lớn, anh ấy tự biết mình mà.
Cô dìu mẹ đứng lên
- Con đưa mẹ về phòng. Mọi chuyện ko thể nói hết đêm nay đâu.
- Con cũng nên nghỉ sớm. Ngày mai còn phải đến công ty nữa.
- Dạ.
Một đêm dài trôi qua.
oOo
Chưa kịp ngồi vào bàn thì Anh Thục đã nghe thấy tiếng chuông điện thoại đổ dồn, cô nhíu mày
- Ai mà gọi đến sớm vậy nhỉ?
Nhưng Anh Thục cũng vội vã nhấc ống nghe
- Alô. Công ty vàng bạc đá quý Thế Kỷ nghe đây.
- Là tôi.
Nhận ra giọng nói quen thuộc, Anh Thục hạ giọng
- Tổng giám đốc!
- Chút nữa cô thông báo mọi người vào phòng họp công ty nhé!
- Thưa vâng.
Tiếng cúp máy khô khốc làm Anh Thục thấy hơi lo lắng. Chuyện gì nữa đây? Cô sợ nhất là có những cuộc họp khẩn cấp và bất ngờ như thế này. Lúc đó giám đốc An Thế Đình có khuôn mặt thật là khó coi. Và cuộc họp hôm nay chắc cũng ko ngoại lệ đâu.
Nhìn lại đồng hồ, cũng đã đến giờ làm việc rồi. Thay vì ngồi suy nghĩ, cô đi thông báo ọi người để mọi người chuẩn bị tinh thần thì tốt hơn.