Số lần đọc/download: 470 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 03:32:24 +0700
Chương 8
S
hannon hiểu, gật đầu mà miệng thì cứ mủm mĩm cười. Nó không hiểu cho tới khi có giọng nói cắt ngang qua:
- Hai em là học sinh mới?
- A…dạ! – Nó giật mình quay qua, cúi đầu chào trả lời cô giáo.
- Vậy thì đứng đây. Chừng nào tôi gọi thì hai người hẵng vào. – Cô giáo có vẻ khá nghiêm khắc. (Nhưng chắc chắn là ko xi nhê gì vs nó ùi)
- Trật tự. Tôi xin thông báo với cả lớp là hôm nay chúng ta sẽ có thêm hai bạn học sinh mới từ nước Anh. Chúng ta sẽ làm quen với họ! – Cô giáo nói rồi quay ra cửa gật đầu ý bảo tụi nó bước vô.
- Chào các bạn, mình là Nguyễn Mai Bích Phương, rất mong được giúp đỡ trong thời gian sắp tới. – Shannon nở nụ cười làm mấy thằng ngã ngửa.
- Ờ…mình là Hân… - Nó thì không muốn cười vì khó chịu mấy cái ánh mắt bên dưới đang chĩa vào mình.
- Hai em tự kiếm chỗ ngồi. Chúng ta bắt đầu tiết học.
Nó và Shannon bước chân xuống và đi tới ba cái bàn cuối, nơi còn hai chỗ trống. Một chỗ là cạnh hắn còn một chỗ là cạnh Minh. Tất nhiên là người gan dạ dám ngồi cạnh hắn là nó chứ còn ai vào đây. Thấy nó ngồi xuống cạnh mình, hắn chẳng thèm phản đối hay nói năng gì mà chỉ nhìn ra cửa sổ nhưng trong lòng thì run run, mặt muốn đỏ như quả cà chua luôn zậy àk!
Mấy nhỏ con gái nhìn muốn nổ mắt vì lửa cháy đã phựt lên nhưng thấy hắn không nói gì thì chỉ biết im lặng thôi chứ sao. Mấy tên con trai thì thấy cảnh tượng này lạ cực kì. Hiếm khi thấy hắn không nói gì khi có đứa con gái ngang nhiên ngồi kế mình như thế.
Nó mặc kệ, gác mấy thứ đó sang một bên (mà thật sự là ko biết gì), quay sang, khều nhẹ vai hắn. Hắn giật mình quay sang bắt gặp nó đang cười thì tim đập mạnh nhưng vẫn cứ phải giả vờ nhăn mặt:
- Cái gì?
- Ơ…không vui à? – Đến lượt nó nhăn.
- Tại sao phải vui? Tui không rảnh đâu, cô kiếm người khác mà chọc. Để tui ngủ. – Hắn nói nhanh rồi gục mặt xuống giả vờ ngủ mà thật ra là đang giấu gương mặt đỏ lựng của mình.