Bạn nhìn thấy sự việc và hỏi “Tại sao?”, nhưng tôi mơ tưởng đến sự việc và hỏi “Tại sao không?”.

George Bernard Shaw

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: The Strange Case Of Dr. Jekyll And Mr. Hyde
Dịch giả: Phạm Văn
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 11
Phí download: 2 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 316 / 50
Cập nhật: 2019-12-06 08:58:49 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 7 - Vụ Rắc Rối Bên Cửa Sổ
ôm Chủ nhật, ông Utterson tản bộ như thường lệ với ông Enfield. Tình cờ một lần nữa họ lại đưa chân tới con phố hẻo lánh, và khi đến trước cánh cửa, cả hai ngừng lại nhìn nó đăm đăm.
Enfield nói: “Ôi dào, ít nhất là chuyện đó cũng đã kết thúc. Mình sẽ không bao giờ gặp ông Hyde nữa.”
Utterson nói: “Tôi hy vọng là không. Tôi đã bao giờ kể cho ông chưa, có một lần tôi gặp hắn, và cũng có cảm giác ghê tởm như ông?”
Enfield đáp: “Không thể nào gặp hắn mà không ghê tởm. À này, ông hẳn đã nghĩ tôi là thằng ngốc không biết đây là ngõ sau nhà bác sĩ Jekyll! Một phần chính vì lỗi của ông mà tôi tìm ra, dù rằng tôi tự mình tìm ra.”
Utterson nói: “Thế là ông đã biết, phải không? Nhưng nếu thế thì mình vào ngõ xem mấy cái cửa sổ đi. Nói thật với ông, tôi băn khoăn về anh chàng Jekyll đáng thương này. Và tôi cảm thấy sự có mặt của một người bạn, dù cho đứng bên ngoài, cũng có thể tốt cho ông ta.”
Con hẻm cụt rất mát, hơi ẩm ướt, và đã sớm đầy ánh nhá nhem, mặc dù bầu trời tít trên cao vẫn rực nắng hoàng hôn. Cửa sổ ở giữa ba cửa mở hé, và Utterson thấy bác sĩ Jekyll ngồi kề bên cửa, đang thở hít khí trời với vẻ mặt buồn thảm khôn cùng, như một người tù phiền muộn.
Ông kêu lên: “Kìa! Jekyll! Tôi hy vọng là ông khỏe mạnh.”
Bác sĩ ủ rũ đáp: “Tôi bết lắm, Utterson ơi, bết lắm. Tôi sống không lâu nữa đâu, tạ ơn Chúa.”
Ông luật sư nói: “Ông ở trong nhà nhiều quá. Ông nên ra ngoài, cho máu huyết lưu thông như ông Enfield với tôi. Đây là người bà con của tôi, ông Enfield, đây là bác sĩ Jekyll. Xuống đây, đội mũ vào rồi đi một vòng ngắn với chúng tôi.”
Người kia thở dài: “Ông tử tế lắm. Tôi rất muốn, nhưng không, không, không, hoàn toàn không thể được. Tôi không dám. Nhưng Utterson ạ, quả thật là tôi rất mừng được gặp ông, thật sự là vui lắm. Lẽ ra tôi mời ông và ông Enfield lên, nhưng nhà cửa thật tình bừa bộn.”
Ông luật sư nói một cách đôn hậu: “Sao nhỉ, thế thì tốt nhất là chúng tôi cứ ở dưới này nói chuyện vọng lên với ông.”
Bác sĩ mỉm cười đáp: “Tôi cũng định mạo muội đề nghị như thế.” Nhưng câu nói thốt ra chưa dứt thì nụ cười đã tắt trên mặt ông, sau đó là vẻ tuyệt vọng và kinh hoàng khốn khổ đến nỗi làm ớn lạnh máu trong người hai ông bên dưới. Họ chỉ thoáng thấy vẻ mặt ấy, vì cửa sổ lập tức đóng sập lại, nhưng thoáng thấy như thế cũng đủ, họ liền xoay người đi ra khỏi ngõ cụt không nói một lời. Cũng im lặng, họ đi hết khu phố hẻo lánh, và chỉ đến khi bước vào con đường lớn gần đó, nơi cuộc sống vẫn nhộn nhịp ngay cả trong ngày Chủ nhật, ông Utterson rốt cuộc mới quay nhìn người bạn đồng hành. Cả hai đều tái xanh, và mắt họ nói lên vẻ kinh hoàng.
Ông Utterson nói: “Xin Chúa tha thứ cho chúng con! Xin Chúa tha thứ cho chúng con!”
Nhưng ông Enfield chỉ gật đầu rất nghiêm trọng, và một lần nữa lại im lặng tiếp tục bước đi.
Bác Sĩ Jekyll Và Ông Hyde Bác Sĩ Jekyll Và Ông Hyde - Robert Louis Stevenson Bác Sĩ Jekyll Và Ông Hyde