That is a good book which is opened with expectation and closed with profit.

Amos Bronson Alcott

 
 
 
 
 
Tác giả: Mạc Nhan
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 10 - chưa đầy đủ
Phí download: 2 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 596 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 06:16:55 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 07
hư vậy có đúng không?
Cô có lẽ là bị hôn đến mê man đầu óc rồi, mới có thể mơ mơ màng màng mà bị hắn dắt đi, tùy ý cho bàn tay to lớn kia nắm lấy bàn tay nhỏ bé của mình mười ngón đan vào nhau chặt chẽ, mạnh mẽ dắt cô đi.
Cô không biết hắn muốn dắt cô đi nơi nào, nhưng lại mơ hồ hiểu được chuyện gì sắp phát sinh.
Như vậy có đúng không?
Lý trí của cô một mực tự hỏi bản thân, hơn nữa không ngừng tự mình giải thích, vị hôn phu trước ngày hôm nay kết hôn, cô thừa nhận bản thân bị đả kích, nhưng là không sa ngã đến nỗi không biết được bản thân đang làm gì?
Chiếc xe tiến vào một khu biệt thự kiểu Âu, xung quanh đẹp đẽ như một tòa thành ẩn sâu trong núi rừng, cô cơ hồ có thể nghe được tiếng trái tim mình đang đập.
Xe dừng ở trong ga ra, hắn xuống xe, mở cửa cho cô.
Bây giờ bỏ đi vẫn còn kịp, nhưng mà một ham muốn ẩn giấu trong trái tim lại mê hoặc cô, khiến cô đưa tay nắm lấy bàn tay to lớn đang duỗi ra của hắn.
Cô nhất định là điên rồi, mới cỏ thể theo hắn vào trong phòng!
Như vậy có đúng không? Dọc theo đường đi, trong cô không biết đã đấu tranh bao nhiêu lần, không ngừng hỏi chính mình, nhưng là hai chân của cô lại không nghe theo sự sai khiến vẫn bước theo hắn, như là bị ma nhập vậy.
Cô thích hắn sao?
Nhất định là như vậy, nếu không cô sẽ không để cho hắn hôn cô, hơn nữa lại vì chuyện sắp phát sinh kia mà mặt đỏ tim đập, còn có sự trông mong rung động của một thiếu nữ.
Cô bị kéo vào phòng, trong một khắc khi cánh cửa kia đóng lại, cô cũng bị hắn vây trong vòng tay, lưng của cô tựa vào tường, mà hai cánh tay của hắn cũng vắt ngang qua hai bên trái phải của cô chống vào tường, một cặp mắt sáng rực nóng bóng khóa trụ cô.
Chiếc giường lớn ở phía sau hắn, được trang trí cực kỳ lãng mạn, mà dục vọng thiêu đốt nơi đáy mắt hắn, đang cố gắng kiềm chế, như là lời nhắc nhở cuối cùng, nếu cô hối hận, bây giờ trốn vẫn còn kịp, trước khi hắn ra tay.
Cô đã bị hấp dẫn sâu sắc bởi người đàn ông này, hắn như môt con báo đang săn mồi, mà cô, chính là con mồi, hắn đối với cô tràn ngập khát vọng, điểm này làm cô vui vẻ, những nghi hoặc lúc trước, sợ hãi cùng do dự, đều bị dục vọng nồng đậm trước mắt thay thế.
Cô trốn không thoát, không, phải nói, cô không muốn chạy trốn, bởi vì cô rất muốn biết, người đàn ông này có thể làm cho cô vui thích cùng kinh hỉ kiểu gì? Nụ hôn của hắn vừa ôn nhu vừa cường hãn, mà ở bên dưới lớp âu phục nho nhã cao quý này, là cơ thể như thế nào? Ẩn chứa bao nhiêu năng lượng?
Cô muốn biết lúc hắn phóng thích năng lượng, là ôn nhu như một chú cừu nhỏ, hay là cuồng dã như sói? Cô đoán, chỉ sợ là vế sau đi, bởi vì bộ dáng hắn nhìn chằm chằm cô, như muốn ăn cô.
Phảng phất thời gian như đếm ngược đã chấm dứt, hắn dùng một nụ hôn thật sâu, mở màn ột đợt sóng ngầm mãnh liệt, không để cho cô có cơ hội hối hận.
Nụ hôn của hắn như có một sức quyến rũ mê hoặc đến kỳ lạ, kiên định mà tách môi của cô ra, cái lưỡi nóng bỏng tham nhập càn rỡ nuốt hết hô hấp của cô, bàn tay to lớn xoa nhẹ trên đùi cô, đem sức nóng từ lòng bàn tay dán lên da thịt hơi lạnh của cô, khé kéo làn váy của cô lên trên, thằm dò đường cong của bờ mông.
Trái tim cô đập thật nhanh, những nơi bị hắn vuốt ve đầu trở nên đặc biệt mẫn cảm, như là đang bị đang bị một ngọn lửa thiêu đốt, thật nóng thật nóng….
Trong căn phòng tối, không có tiếng nói, chỉ có tiếng hít thở càng lúc càng gấp gáp, có của cô, cũng có của hắn.
Đêm này là một đêm dài dằng dặc, đủ thời gian để hắn hảo hảo thăm dò thân thể của cô, đêm nay cô là của hắn, hắn muốn tất cả của cô.
☆☆☆ ☆☆☆
Giống như trải qua lễ rửa tội, tổn thương trong ngực cô, trải qua một đêm triền miên sau khi bi thương đau đớn hôm qua, đã lành lại.
Lạc Tiểu Huân ngồi trước bàn vi tính, đầu óc cô bây giờ, giống như quá trình cài đặt lại của một chiếc máy tính, bên ngoài vẫn vậy, nhưng bên trong thì không giống.
Độc tố còn sót lại của thương tổn mà Dương Tiến Tường gây cho cô, giống như virus của máy tính, rõ ràng đã bị đẩy ra ngoài, dường như đã là chuyện từ kiếp nào rồi, trong đầu cô bây giờ, đều là một đêm kích tình của cô cùng Suất Vũ Sâm.
“Khụ — khụ khụ –” Mỗi khi có người đi qua chỗ cô ngồi, hoặc là có người nhìn về phía mình, cô lại phải ho khan vài tiếng.
“Tiểu Huân, cô bị cảm?”
“Đúng vậy….” Cô cố ý dùng giọng nói khản đặc để trả lời.
“Khó trách, tôi đang thấy kỳ quái, trời nóng như vậy cô lại đi quàng khăn lụa làm gì?”
“Sợ bệnh nặng hơn ấy mà, hơn nữa điều hòa rất lạnh.”
“Vậy chú ý nha.”
“Cảm ơn, khụ …”
Cho đến khi đồng sự bước đi, cô mới len lén lè lưỡi. Đêm qua một trận, trên cổ cô đều là dấu hôn xanh xanh tím tím, mà bây giờ lại phải mặc áo ngắn tay vì đang là mùa hè, cô cũng chẳng còn cách nào khác ngoài hạ sách này.
Cô mở tài liệu của những khoáng nam oán nữ mới gia nhập, viết ra điều kiện thân cận đối tượng của bọn họ, sau đó bắt đầu dùng máy tình tìm kiếm trong kho dữ liệu, tìm ra tất cả những người phù hợp với điều kiện của họ,tiến hành chọn lựa ghép đôi lần đầu tiên.
Trong lúc vô ý, tài liệu của Suất Vũ Sâm cũng xuất hiện ở trang đầu, ánh mắt cô không khỏi chăm chú, lúc nhìn thấy ảnh chụp của hắn, khuôn mặt không tự giác lại nóng lên,
Đủ loại hình ảnh đêm hôm qua, cứ như một đoạn phim từng cái từng cái hiện lên trong đầu cô, mỗi một việc hắn làm trên người cô đêm qua, cô đều nhớ rõ nhất thanh nhị sở.
Hắn….so với tưởng tượng của cô, còn cuồng dã hơn rất nhiều….
“Ai nha, mặt của Tiểu Huân đỏ quá nha, không phải là ơhats sốt rồi chứ? Đi bác sĩ chưa vậy?”
“Tôi không sao đâu…”
“Nhìn mặt cô đỏ như vậy, còn nói không sao, này, ai đi lấy cặp nhiệt độ đến đây xem nào.”
“Có thấy đau đầu hay không? Có bị sổ mũi không?”
Đám người thất chủy bát thiệt thảo luận, có người lại còn đưa thuốc uống của anh ta cho cô uống, cuối cùng ngay cả Âu tỷ cũng chạy đến hỏi thăm, xem ra thường ngày cô làm người cũng không tệ lắm.
Cuối cùng, mọi người nhất trí quyết định là cô nên xin phép về nhà mà nghỉ ngơi, không nên vì công việc mà cả thân thể của chính mình cũng không chăm sóc, thứ nhất là dưỡng bệnh, thứ hai là để tránh lây bệnh ọi người, Âu tỷ cũng sảng khoái mà đáp ứng, muốn cô lập tức rời công việc ở nhà hảo hảo điều  trị bệnh cho tốt., rồi hãy trở lại đi làm.
Để không phụ lòng ý tốt của mọi người, cô không còn cách nào khác là cung kính không bằng tuân mệnh làm “Người bệnh nghỉ phép “
Như vậy cũng tốt, nếu không cô còn phải lo lắng đề phòng sợ người ta phát hiện ra mấy dấu hôn trên cổ cô, buồn cười nhất chính là, cô nhờ vậy mà lại được một tuần nghỉ phép.
Bước ra khỏi tòa nhà, hôm nay trời trong nắng ấm, tiết trời thật là đẹp, đứng dưới ánh mặt trời ấm áp, cô đột nhiên nảy ra một ý nghĩ?
Bản thân đã bao lâu rồi không đi nghỉ phép?
Cô cao hứng với ý nghỉ “Trốn đi” trong đầu. Bình thường ngoài việc đi làm ra thì đều ở trong nhà, sau khi thất tình, cô lại càng toàn lực đâm đầu vào công việc để bản thân quên đi tất cả, chưa bao giờ để cho bản thân nghỉ ngơi thật tốt.
Vừa vặn lợi dụng một tuần nghỉ phép này, nhân cơ hội này hảo hảo ình một chút khoảng không, dứt bỏ tất cả những suy nghĩ hỗn độn này, trả lại ình một tâm hồn sạch sẽ không có tạp niệm.
Hạ quyết tâm, cô nói liền làm, lập tức trở về nhà chuẩn bị một ít hành lý đơn giản, quyết định ình một tuần nghỉ phép.
Cô rời khỏi Đài Bắc, trực tiếp đên sân bay Quốc Tế Đào Viên, không cần hộ chiếu liền trực tiếp bay đến Nhật Bản, là đất nước hợp nhất để trốn đi, vì vậy cô trực tiếp mua vé máy bay, ngồi trên máy bay đi chuyến bay đến Tokyo, Nhật Bản, sau khi đến nơi, cô chọn một khách sạn thuận tiện cho việc đi lại để ở.
Trong năm ngày này, cô đi khắp nơi xem chỗ này chỗ kia một chút, ngồi trên xe điện đi khắp nơi vui chơi ăn uống, không có mục đích, thích đi đâu thì đi đó, tự do thoải mái dạo chơi ở chợ đêm, đem những suy tư của chính mình trục xuất, làm cho những tạp niệm theo gió phiêu tán đến nơi xa xôi.
Cho dù là ngồi ở ven đường làm một kẻ qua đường, nhìn dòng người đi tới đi lui, cũng là một loại hưởng thụ, cô đã rất lâu rồi không thả lỏng mình như vậy.
Tình yêu làm cho người ta mù quáng, thất tình lại làm cho người ta tan nát cõi lòng, đến một nơi mà không ai biết mình là ai, sau khi mở rộng tầm mắt, trong lòng cũng tràn ngập ánh nắn, quá khứ khi nhớ lại cho dù thống khổ, nhưng nó rốt cuộc cũng trở thành quá khứ.
Ở Tokyo được năm ngày, đến ngày thứ sáu, cô trở lại Đài Bắc, ngồi xe taxi về đến nhà đã là hơn mười giờ tối.
Vừa vào cửa vứt hành lý xuống, cô chạy luôn vào phòng tắm, đem chính mình một đường cởi sạch sẽ, từ đầu đến chân tắm táp thoải mái bằng nước ấm, sau đó quấn khăn lông bước ra, lau khô mái tóc dài,  mở nhạc nhè nhẹ, sau đó ngồi xuống ghế sa lon ở phòng khách, cả người như tê liệt đến nơi rồi, bắt đầu lười biếng.
Cô lắng nghe tiếng nhạc du dương, nhắm mặt lại, hưởng thụ cảm giác được trở về nhà. Bởi vì rất thư thái, cô từ từ nhắm mắt lại, cơ hồ như sắp thiếp đi đến nơi, nhưng đúng lúc này, tiếng điện thoại ầm ĩ lại vàng lên, quấy rối sự yên bình của cô.
Cũng may điện thoại bàn của cô ở ngay trên bàn nước bên cạnh ghế sa lon, với tay ra là có thể lấy được, cô lười biếng nhấc máy, mệt mỏi mở miệng.
“A lô…”
“Em chạy đi nơi nào vậy hả!!! ” Đầu bên kia truyền đến tiếng gầm nhẹ làm cho cô tỉnh cả người, cơn buồn ngủ cũng bị dọa cho chạy mất.
Cô trừng mắt nhìn điện thoại, giọng nói rất quen thuộc, lại không giống với khẩu khí của “người nào đó”, làm cho cô có chút nửa tin nửa ngờ.
“Suất tiên sinh? “
“Đợi ở đấy, anh qua ngay bây giờ! ” Tút một tiếng, điện thoại đã ngắt.
Lạc Tiểu Huân cầm điện thoại, sợ run một hồi, tự hỏi đã xảy ra chuyện gì rồi? Khẩu khí của hắn cứ như là có người phóng hỏa đốt nhà hắn ý.
Chờ một chút, hắn làm sao biết số điện thoại bàn nhà cô? Còn có, hắn vừa mới nói sẽ qua đây?
Nhìn đồng hồ trên tường, đã mười một giờ rồi, hắn …không phải nói thật đấy chứ.
“Đinh đông –”
Tiếng chuông cửa vang lên đúng lúc, làm cô càng thêm hoảng sợ, cô đứng dậy, sợ hãi đi về phía cửa phòng khách, dán vào cánh cửa, nghi hoặc hỏi: “Ai vậy?”
“Mở cửa nhanh! “
Là giọng nói của Suất Vũ Sâm, cô kinh ngạc không ngớt, từ lúc cúp máy cho đến khi tiếng chuông cửa vang lên bất quá mới chỉ hơn một phút, hắn làm sao có thể tới nhanh như vậy?
Bởi vì quá kinh ngạc, cô nhất thời quên béng mất trên người chỉ đang quấn một cái khăn lông liền mở cửa ra.
Đứng ở ngoài cửa đúng là Suất Vũ Sâm, chỉ thấy hắn tức giận bước vào, vừa đặt chân vào nhà đã khóa cửa lại, cơn tức của hắn làm cho cô không tự chủ lùi lại mấy bước.
Hắn làm sao vậy? Cứ như là vừa nuốt phải mười cân thuốc nổ không bằng, cô chưa từng thấy vẻ mặt xanh mét như thế của hắn bao giờ, bình thường bản mặt hắn đã đủ uy nghiêm khiếp người rồi, bây giờ tức giận lại càng thập phần cường hãn, làm cho thần kinh cô tự dưng trở nên căng thẳng
“Anh thật sự thật sự muốn phát vào mông em.” Hắn nghiến răng nói.
“Tại sao?”
“Tại sao? Em vẫn còn hỏi tại sao?”
Cô quả thật không biết đã xảy ra chuyện gì nha? Quái lạ nhất là hắn tức giận cái gì với cô nha?
“Em không biết.”
“Em tại sao biến mất?”
“Em–”
“Tại sao không mở điện thoại di động?”
“Cái này –”
“Tại sao sáu ngày nay không có một chút tin tức nào? Em có biết anh tìm em sắp phát điên rồi hay không! Em không nói tiếng nào đã chẳng thấy người đâu, đi nơi nào cũng không nói, anh gọi đến công ty em, nhà em, còn có chỗ cha mẹ của em, chẳng ai biết em ở đâu cả, anh sốt ruột muốn chết em có biết không?”
Cô vừa nghe xong, thoáng chốc bừng tỉnh đại ngộ, thì ra là hắn tức cái này, ngoài ý muốn của cô nhất chính là phản ứng của hắn, dáng vẻ sốt ruột của hắn giống như cô bị người ta bắt cóc đi rồi không bằng.
“Em tốt nhất giải thích rõ ràng cho anh.”
“Em–” cô vừa mới thốt ra một chữ liền ngây ngẩn cả người, bởi vì thân thể đột nhiên trở nên lạnh toát, cúi đầu nhìn xuống, cái khăn lông trên người cô đã rớt xuống, làm cho cô xấu hổ kêu lên một tiếng, vội vã nhặt chiếc khăn lên quấn lại quanh mình,sau khi ngước mắt lên nhìn thấy vẻ mặt của hắn, chợt sửng sốt.
Ánh mắt của hắn vẫn lợi hại như cũ, cả người cũng vẫn bốc lên ngọn lửa nguy hiểm như cũ, nhưng ngọn lửa này, tựa hồ không giống với lửa giận lúc trước, mà là dục hỏa đốt người. (chết chị roài…hắc hắc)
Một thoáng yêu kiều vừa mới lướt qua, làm cho hắn vốn đang bốc hỏa, ngay cả  nửa người dưới cũng bốc hỏa rồi.
Mặt cô đỏ như lửa đốt, đang muốn xoay người trốn trở về phòng, nhưng chưa bước được bước nào, đã bị cánh tay khỏe mạnh đằng sau ôm trở về.
“A  — anh định làm gì a — “
“Em còn định trốn đi đâu.” Giọng nói khàn khàn bên tai thổi ra hơi thở ấm nóng.
Hắn vốn định chất vấn cô, tại sao sáu ngày trời biến mất không tung tích, không có một câu dặn dò, làm cho hắn sốt ruột đến sắp phát điên, đến lúc phát hiện cô bình an vô sự, hắn từ lo lắng chuyển sang tức giận, giận cô  bất cáo nhi biệt.
Mà đến lúc nhìn thấy thân thể trần trụi của cô, khát vọng bị đè nén trong cơ thể càng không thể nào vãn hồi, nhớ nhung giống như cỏ dại lan tràn, hắn muốn cô, ngay bây giờ!  Ăn cô trước, những chyện khác để sau này hỏi lại.
Hắn ôm lấy cô, trực tiếp đi vào phòng.
Tất cả lo lắng cùng tức giận, đều theo nụ hôn lên cô gái nhỏ làm hắn ngày ngày mong nhớ này, biến thành một luồng nhiệt tình khác.
Hắn vừa hôn cô, vừa gỡ bỏ quần áo của chính mình, vội vã muốn cô, muốn một lần nữ đặt cô ở dưới thân, cảm thụ sự mê người của cô, cùng với tiếng rên rỉ yêu kiều cầu xin tha thứ bên tai.
Cô có rất nhiều điều muốn hỏi hắn, nhưng không có cơ hội mở miệng, đến khi cả hai đều chìm đắm vào mây mưa, những tình cảm mãnh liệt ngày ấy lại một lần nữa tái hiện.
Hắn như một ngọn lửa, mà cô thích ngọn lửa này, cũng nhớ nhung sự nóng bỏng này.
Lần này, hắn so với trước đó càng thêm cuồng dã, như là mang theo sự trừng phạt sủng ái, bạc môi cắn cắn da thịt non mềm của cô, những dấu xanh tím vừa mất đi, lại có những dẫu vết mới đè lên, những dấu vết thuộc về mình hắn.
Kích tình của đêm hôm đó, tiếp tục lan tỏa, mỗi một nụ hôn cùng với vuốt ve của hắn, đều mang theo tính xâm lược, như là muốn chính phục cô hoàn toàn, cũng như đang noi với cô, cô là của hắn.
Cô chìm vào bão táp của hắn, vẫn nhớ kỹ một tháng trước đây, hai người vẫn là quan hệ chủ khách, ai biết được chuyện đời hay thay đổi, hắn trầm ổn hướng nội, cô cẩn trọng an phận, nhìn qua giống như hai người đều có cá tính lạnh lùng, lại như thiên lôi đánh xuống biến thành địa hỏa, tiến triển nhanh chóng.
Cơn tức giận của hắn, mang theo lưu luyến điên cuồng, cô không phải không biết, chỉ là cố ý bỏ qua. Trên thực tế, cô thật vui vẻ khi hắn phản ứng kịch liệt như vậy, điều này có nghĩa là sau đêm hôm đó, giữa hai người không hề đặt dấu chấm hết, mà là càng nhiều dấu chấm than hơn.
Người đàn ông vẫn luôn tự khắc chế này, lại có thể vì cô mà điên cuồng, trên môi cô không khỏi nhiễm chút ý cười, không cẩn thận lại bị hắn nhìn thấy, hắn có thể cảm nhận được nụ cười trên miệng cô đại biểu cho ý gì.
Vật nhỏ mê người này, cũng dám cười hắn? Hắn phải hảo hảo giáo huấn cô, để xem cô còn dám xem thường hắn hay không.
Bàn tay to lớn đang vuốt ve, đột nhiên tiến vào nơi mềm mại giữa hai chân thăm dò, chạm đến chỗ mẫn cảm nhất yếu đuối nhất của cô, quả nhiên làm cô thở gấp một hồi.
Cánh môi tuấn dật lộ ra nụ cười nhẹ, cong lên một tia giảo hoạt.
Cô thở dốc kháng nghị: “Anh cố ý.”
“Đúng vậy.” Hắn sảng khoái mà thừa nhận, hơn nữa không có ý định dừng việc hành hạ cô lại, đầu ngón tay cọ sát ngày càng thêm xâm nhập.
Cô không nhịn được mà cong người lên, bị khoái cảm dày vò khiến ê đảo run rẩy, hối hận chính mình không nên cười trộm hắn, người đàn ông đáng ghét này có thù tất báo, cô bất quá..cũng chỉ mất tích có vài ngày thôi mà.
“Tại sao bất cáo nhi biệt? Nói.”
“Em …tại sao nhất định phải …khai báo với anh..”
Đương nhiên, đáp án này không hề khiến hắn hài lòng, ngón tay thâm nhập thiểm xuất ma sát vuốt ve càng thêm từ tốn, dừng lại càng lâu, vuốt nhẹ nơi ướt át của cô, cùng với tiếng rên rỉ cầu xin liên tiếp.
Hắn rất cam tâm tình nguyện một đêm không ngủ, hảo hảo tra hỏi cô,  đùa giỡn cô đến lúc không thể nào tự kiềm chế, rồi lại chậm rãi không giải thoát cho cô.
Cùng với người này so chiêu, cô căn bản không phải đối thủ, nếu không đầu hàng, người đàn ông này khắng định không ngại hành hạ cô cả đêm, vì thế cô lựa chọn nhận thua đi thôi.
“Được rồi…em…”
“Gì cơ? Nói to lên nào.”
Cô xấu hổ cắn răng hờn dỗi. “Em sai rồi, được chưa.”
“Cầu xin anh.” Hắn ra lệnh.
Cô nhìn khuôn mặt anh tuấn phía trên, hắn cười đến tà ác lại có chút tinh ngịch, đúng là muốn bắt nạt cô mà, nhưng…đây cũng là sức quyến rũ của hắn.
“Xin anh…”
“Xin anh cái gì?”
Cô cúi khuôn mặt sớm đã nóng bừng đỏ ửng chôn vào bên cổ hắn, nhỏ giọng cầu khẩn. “Xin anh…cho em…”
Sự thần phục của cô làm cho hắn thỏa mãn, cũng làm cho ngọn lửa trong lòng hắn sôi trào, trên thực tế, hắn đã sớm chờ không nổi rồi, một tiếng cầu khẩn của cô, hắn liền không thể chờ thêm được nữa đem dục vọng nóng rực xâm nhập giữa hai chân cô, tiến vào chiếm cứ nơi sâu nhất của cô.
Tha cho cô?Không, đây mới là bắt đầu của sự trừng phạt thôi, mấy ngày qua, sự biến mất của cô bức hắn phát điên, hại hắn ăn không ngon, ngay cả công việc cũng bị ảnh hưởng, cho nên hắn muốn đòi lại nợ nần của sáu ngày này, lâu dài mà giày vò đòi lại.
Trong bóng tối, tiếng thở gấp từng tiếng rồi lại từng tiếng, thật lâu không có ngừng.
☆☆☆ ☆☆☆
Qua đi, cô xụi lơ gối trên cánh tay của hắn.
Toàn thân lệ khí của hắn đã biến mất, hóa thành nhu tình như nước, ở trên người nàng quyến luyến hôn nhẹ một cái, như là một con báo đã được ăn no, không còn vì đói khát mà phẫn nộ nữa, rốt cục chiếm được an ủi mà trở nên ôn thuận.
Hai người nằm ở trên giường, cô lặng lẽ ngước lên nhìn, thấy hai mắt của hắn đã nhắm lại, bây giờ cũng đã là rạng sáng rồi.
Cô lặng lẽ đứng dậy, định bước xuống giường, nhưng vừa mới rời khỏi cánh tay hắn không tới mấy giây, lại bị cánh tay hữa lực kéo trở về, làm cho cô không để ý mà ngã vào lồng ngực của hắn, chống lại đôi mắt sáng ngời trong bóng tối.
“Đi đâu?”
“Uống nước.”
Hắn nhìn cô, như đang suy nghĩ xem có nên buông cô ra hay không, làm cô cảm thấy buồn cười: “Canh ba nửa đêm, em cả người trần trụi còn có thể đi đâu?”
Cô mơ hồ nhìn thấy môi hắn khẽ cong lên, cánh tay bên hông lúc này mới buông ra.
Cô đi đến phòng bếp rót một cốc nước, sau đó trở về phòng, hai người cùng uống một cốc nước, cô cũng không bật đèn, bởi vì đây là chỗ của cô, nhắm mắt lại cũng có thể đi, hơn nữa nhờ vào ánh trăng có thể nhìn thấy đồ vật xung quanh.
Nhưng cô vừa mới ngồi lên giường, chiếc đèn ở tủ đầu giường đột nhiên bị bật lên, ngọn đèn vàng mờ nhạt chiếu sáng phòng ngủ, cũng chiếu sáng thân hình không mảnh vải che thân của cô.
Cô vội vàng muốn lấy chăn mền che khuất thân thể, nhưng người kia lại xấu xa ngăn cản ý đồ của cô, ôm lấy thắt lưng của cô, không cho cô có cơ hội trốn vào trong chăn.
Cô tức giận nói: “Buông tay nha.”
“Không buông, miễn cho em khỏi trốn đi.”
“Trốn đi? Đây là nhà em, em thích đi đâu thì đi đấy, đây là tụ do của em, anh hình như không đủ lý do hạn chế đi?”
Ai đó nhướn mày, lại nhíu mi. “Câu này nghe cứ như ăn sạch sẽ rồi không chịu nhận ý nhở.”
Cô đương nhiên nói: “Chúng ta không phải tình một đêm sao?”
Thật hiếm khi thấy được khuôn mặt trầm ổn kia, cũng có vẻ mặt khiếp sợ, cứ như là người bị hại không bằng trừng mắt nhìn cô.
“Em nghĩ anh là thằng đàn ông tùy tiện như thế â?”
Cô làm bộ lơ mơ hỏi ngược lại: “Không phải sao?” Nhưng vừa nói ra khỏi miệng, cô liền thấy hối hận, bởi vì cô rất nhanh nhận được sự trừng phạt
“A, ngứa quá, đừng  –  đừng mà — “
“Xin lỗi.” Hắn ra lệnh.
“Được được được, xin lỗi mà, anh không tùy tiện, anh một chút cũng không tùy tiện.” Cô thở dốc mà nói.
Thế này còn tạm được, ngón tay bên hông lúc này mới dừng lại, nhưng vẫn uy hiếp vòng qua thắt lưng của cô không chịu buông ra.
“Anh không phải thích cô ấy sao? ” “Cô ấy” này đương nhiên là chỉ chị dâu tương lai của hắn Chung Tuyết Mai, trong lòng hắn có người phụ nữ hắn thích, sao còn muốn so đo chuyện có phải tình một đêm với cô hay không?
Hắn hỏi ngược lại: “Em cũng không phải thích hắn ta?” “Hắn ta” này đương nhiên là chỉ Dương Tiến Tường rồi.
Cô cúi mặt.” Anh ta đã là chồng của người khác rồi, chẳng liên quan gì đến em hết.”
“Cũng vậy, cô ấy cũng sẽ chỉ là vợ của anh trai anh, cũng không còn quan hệ gì với anh nữa.”Hắn cong khóe môi, thích thú nhìn dáng vẻ thở hổn hển của cô, kiên định vạch rõ quan hệ với người đàn ông kia, điều này làm tâm tình của hắn phi thường tốt, thì ra chính mình quan tâm chuyện trong lòng cô có thể đem tên kia đã lên chín tầng mây hay không như vậy.
Hắn xoay người đè lên cô, chấm dứt đề tài này bằng một nụ hôn sâu triền miền, cho dù trong lòng cô còn lưu lại bóng dáng của người đàn ông kia, hắn cũng sẽ thanh tẩy sạch sẽ, một chút cũng không để lại!
Cô cảm thấy vật cứng rắn dưới thân hắn lại để ở nụ hoa non mềm của mình.
Như muốn đem một tuần vừa rồi bổ sung hết, bàn tay to lớn hạnh kiểm xấu lại dao động trên người cô, cô yêu kiều rên rỉ một tiếng, không có cách nào cự tuyệt sự yêu cầu vô độ của hắn.
Xem ra, người này tối nay không có ý định đi ngủ rồi.
Thư kí tình yêu Thư kí tình yêu - Mạc Nhan