Số lần đọc/download: 470 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 00:23:13 +0700
Chương 6
H
ắn suy nghĩ một lát về vụ việc kinh khủng sáng nay, như không tin được.
-Chẳng lẽ con ma...ma...là em?
Nó mỉm cười, nghếch mắt lên trả lời như chuyện bình thường ở huyện.
-Đúng! Tôi chính là con ma sáng nay đấy.
Nhìn nó thản nhiên ăn bánh tiếp, Gia Huy vẫn chẳng thể tưởng tượng nổi lại cái con ma kinh dị hồi sáng lại là nó. Cặp đôi kia ngồi cạnh trố mắt nhìn không hiểu gì, liên tục hỏi nhưng bị 'quạt' cho 1 trận rồi Gia Huy bỏ đi, mặt hằm hằm.
-HỪ, nhóc siêu quậy này, không xong với Vương Gia Huy này đâu.
Nó thì ngay sau đó ngước mặt lên cười ha hả khoái chí, vỗ vai Minh Ngọc rồi đi làm nhỏ mặt nghệt ra khó hiểu.
Nó cố chen ra khỏi đám người bỗng từ đâu đông nghịt chiếm hết cả dãy hành lang. Lúc qua đó, nó nghe loáng thoáng được là hình như là đại ca của tứ quái đang xử thằng nào đó. Tính tò mò nổi lên, nó bám theo đám học sinh này xem tên đại ca gì gì đó mạnh ra sao.
Bỗng 1 con nhỏ va phải nó, nói đúng hơn là cố tình va phải nó.
-Này, mắt mày bị mù hả con ranh kia?-tiếng chanh chua của con nhỏ phát ra làm nó phải ngoáy ngoáy tai khó chịu.
Nhìn cái dáng vẻ đó là nó có thể biết được nhỏ thế nào rồi. Tóc xoăn tít như mì tôm gói nhuộm xanh đỏ đủ cả, khuôn mặt thô kệch đầy mụn cố giấu trong lớp phấn dày cộp, mi giả gắn 2 lớp, mắt đeo lens xanh, môi đỏ chót.
-Thật phí cho 1 cây son đắt tiền.-nó tặc lưỡi cảm thương cho thỏi son mà nhỏ đó dùng.
Nhỏ tức ói máu, mắt long sòng sọc, môi run bần bật, tay chỉ thẳng vào mặt nó.
-Mày...mày dám...-nhỏ vung tay định cho nó 1 cái tát nảy lửa nhưng 1 cánh tay rắn chắc giữ lại không nhúc nhích.
Giọng nói có phần khó chịu đằng sau nhỏ, tay càng giữ chặt...đúng hơn là siết cổ tay nhỏ lại đầy đau đớn.
-Nhã Uyên, cô tính làm gì mà vung tay vung chân ghê vậy?
Nó và Nhã Uyên đều ngẩng mặt lên nhìn, nó thì vẫn đứng đó thản nhiên nhìn dáng vẻ sợ sệt của nhỏ. Nhanh chóng, nhỏ rối rít xin lỗi xong chạy biến. Nó như chợt nhớ ra vụ mình định đi xem.
-Anh Thiên Nam, anh biết đại ca nhóm tứ quái là ai không ạ?
Thiên Nam ngạc nhiên, tảng lờ sang chuyện khác cốt là không muốn nó biết anh trai là đại ca, rồi bọn kia lại tới trả thù.
-Tao không biết. Mà tối nhớ nấu cơm nhiều nhiều chút đấy.
Nó ngờ nghệch bị cuốn theo câu chuyện khác của ông anh mình.
-Ơ, có khách hả anh? Mà nhà mình có giúp việc mà, sao em phải nấu?
Không biết trả lời sao, Thiên Nam cốc vào đầu nó nói.
-Kệ tao, mày cứ biết thế là được.
Nó ôm cái đầu đang u 1 cục bự tổ chảng về lớp. Vừa vô thấy Minh Ngọc đang ba hoa, chém gió với bọn bạn, như bắt được tần suất radio, nó chạy tới, mồm bắn lia lịa tám chuyện.
Những tiết học tiếp trôi qua có phần 'khá' êm ả nhưng đủ làm cái lớp quỉ quái này chấn động.
----------------------------------------------------
Tên: Tạ Nhã Uyên-kẻ luôn ganh tị với nó.
Tuổi: 17
Đặc điểm nhận dạng: lòe loẹt toàn tập.
Sở trường: ủ mưu hãm hại người khác.
Sợ:...quá nhiều nên không rảnh để kể hết.