You can never get a cup of tea large enough or a book long enough to suit me.

C.S. Lewis

 
 
 
 
 
Tác giả: Khải Ly
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 10 - chưa đầy đủ
Phí download: 2 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 905 / 5
Cập nhật: 2017-09-25 00:47:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 6
uổi sáng ngày hôm sau, Từ Bồi ghị lái xe đến công ty, thay đổi xe cùng hướng đi để né tránh truyền thông, lái qua vài đoạn đường mới chuyển hướng tới câu lạc bộ.
Chủ quán đã thay hắn an bài một gian phòng vip, hắn gọi một chút đồ uống cùng đố ăn sáng, chính là không uống rượu, hắn quyết định bỏ rượu, cồn không phải là thứ tốt, nếu bới vì nó mà lại hỏng việc, hắn không thể tha thứ cho chính mình.
Hắn ngồi một bên chờ đợi Nhan Tư Gia xuất hiện, một bên mở ra quyển sách mọi điều về việc mang thai, nghĩ rằng không biết đứa nhỏ có bình yên vô sự hay không?
Hắn thống hận cái loại cảm giác không được tự do này, nhưng hắn lại chính là người khởi xướng nó, nếu hắn cùng Hà Tĩnh Đình kết hôn, có thể quang minh chính đại mà cùng nàng đi đến gặp bác sĩ, cần gì phải trốn đông trốn tây như vậy, không thể tự do mà gặp gỡ.
Ai, sự việc đến nước này, hắn chỉ có thể tự trách chính mình.
Qua mười hai giờ, Nhan Tư Gia rốt cuộc cũng đến, nàng cố ý không trang điểm, sắc mặt nản lòng, hắn nhìn trong lòng thất kinh, chẳng lẽ đã thật sự xảy ra chuyện gì?
Vội vàng đứng lên đỡ nàng ngồi xuống.” Làm sao vậy? Bác sũ nói như thế nào?”
“Bác sĩ nói….” Nàng hút hấp cái mũi, hốc mắt phiếm hồng.” Em….Em là hiện tượng giả tính mang thai, thực xin lỗi.”
Nàng đem giấy chẩn đoán đưa cho hắn, vị bác sĩ khoa phụ sản này nàng đã quen biết nhiều năm, chỉ cần tốn một chút tiền là muốn gì được đó, thực tiện.
Nàng cùng bác sĩ đã thảo luận qua, nếu nói là sinh non phải nằm trên giường tĩnh dưỡng một thời gian thật lâu, như vậy sẽ có nhiều phiền toái, khu spa của nàng mới khai trương không lâu, nàng còn rất nhiều việc phải làm a!
Nàng quyết định sửa lại kế hoạch nói là hiện tưởng giả tính mang thai, nếu cho tới bây giờ đều là chưa có mang thai cũng sẽ không phải dùng thuốc này nọ linh tinh.
“Cái gì?!” Giả tính mang thai….
Hắn cầm xem tờ xét nghiệm trên tay, một loại tâm lý tạo thành khiến sinh lý biến hóa, do nữ nhân thực khát vọng thụ thai sẽ xuất hiện dấu hiệu mang thai, ảnh hưởng đến quá trình điều tiết trong cơ thể, ngay cả thời gian kinh nguyệt đều sẽ bị rối loạn, như vậy là nói, căn bản không có đứa nhỏ…..
Đột nhiên hắn cảm thấy đầu óc choáng váng, tựa như trời rung đất chuyển, thậm chí nghĩ sẽ kêu to ra tiếng!
Nguyên lai…..
Nguyên lai hắn tổn thương nhiểu người như vậy, kết quả lại là công dã tràng…..
Nước mắt Hà Tĩnh Đình còn lưu ở trong lòng hắn, mấy ngày nay chịu nhiều áp lực làm cho hắn hàng đêm mất ngủ, ai ngờ hết thảy đều chính là do Nhan Tư Gia, nàng nghĩ chính mình mang thai, liền đơn giản như vậy!
Không tự chủ được, hắn nhớ tới lời cảnh cáo của mẹ, tất cả chuyện này chẳng lẽ là do Nhan Tư Gia bày ra?
Đừng trách hắn đa tâm hoài nghi, di chứng bị nàng lừa gạt trước kia vẫn còn, hắn không thể hoàn toàn tín nhiệm nàng.
Nhìn trên mặt hắn biểu tình rắc rối phức tạp, nàng cúi đầu nức nở nói:” Thực xin lỗi, em không phải cố ý làm cho anh thất vọng, em thật không nghĩ tới, trợ lý mua nhiều que thử thai như vậy cũng không chuẩn xác…. Lúc ấy em lại không dám đi khoa phụ sản, anh cũng biết tình cảnh của em thực rất khó xử….”
Nước mắt nữ nhân là vũ khí trời sin, nàng như thế nào cũng phải tận dụng dùng, cho dù hắn đối với nàng có nhiều hoài nghi, nàng cũng phải kiên trì tới cùng, đánh chết cũng không thể thừa nhận tất cả là âm mưu do nàng bày ra.
Nhìn nàng lệ rơi lã chã, hắn không đành lòng trách móc nặng nề, nước mắt của nàng không giống như là giả, xem nàng khóc hai vai run run, chính nàng hẳn là cũng cảm thấy rất khó khắn đi, vì thế hắn vỗ vỗ hai bả vai nàng nói:” Không quan hệ, về sau cố gắng là được.”
Nói xong câu đó, chính hắn cũng không thể khẳng định, thật sự còn có về sau sao?
Hắn sở dĩ quyết định buông tha cho Hà Tĩnh Đình, nguyên nhân lớn nhất là vì đứa nhỏ, hiện tại chứng thật đứa nhỏ chính là ảo giác, hắn cùng Nhan Tư Gia còn có thể tiếp tục hay sao?
“Nhưng là, anh bởi vì vậy mà hủy bỏ hôn lễ, mọi người đều nghị luận, còn có Hà tiều thư nên làm cái gì bây giờ…..” Nàng âm thầm cấu một cái thật mạnh lên chân mình, khiến chính mình khóc thật đáng thương.
Nhưng vì muốn bắt được nam nhân này, nàng nguyện ý không nể mặt hết thảy, dù sao người thắng làm vua!
“Anh cùng Hà tiểu thư….. Vốn là không nên kết hôn.” Hắn nếu không thương nàng, cần gì phải phí thời gian làm hao mòn tuổi thanh xuân của người ta?
Sự tình đi đến bước này, hắn nếu quay đầu, đối với nàng chỉ sợ cũng là gây thêm thươn tổn, nghĩ đến nàng, hắn chỉ có thể sâu trong đáy lòng mà xin lỗi.
“Anh không yêu cô ấy sao? Nếu không như thế nào còn cùng cô ấy đính hôn?” Nhìn mặt hắn lộ vẻ đau lòng, Nhan Tư Gia không khỏi khoái trá, chẳng lẽ hắn không biết đồng tình chính là tình yêu chị em?
Rất có khả năng bị gộp làm một a!
“Cô ấy cho anh có một loại cảm giác giống như được về nhà, anh xác định cô ấy sẽ làm một người vợ hiền, một người mẹ tốt.” Thứ mà hắn luôn hoài niệm, chính là cảnh hai người ở trên sân thượng cùng ăn cơm hộp, có lẽ sẽ cùng nhau nói mấy câu, có lẽ cái gì cùng không nói, nhưng lại cảm thấy rất bình lặng, rất thoải mái.
Mà thứ hắn không dám hoài niệm lại, chính là cuộc đối thoại cùng cái ôm hôn với nàng trước kết hôn một ngày, ánh mắt của nàng gắt gao làm đau trái tim hắn, chỉ sợ liếc mắt một cái sẽ lâm vào trong đó.
Hắn hình dung không nhiều lắm, cũng làm cho Nhan Tư Gia dỡ xuống tâm đề phòng, nữ nhân kia căn bản không phải đối thủ của nàng, kính nhờ đi, vờ hiền, mẹ tốt tính là cái gì vậy?
Một nữ nhân quan trọng nhất là có hương vị của nữ nhân, nếu không thể làm cho nam nhân có ý nghĩ muốn chiếm đoạt, thì còn cần gì phải cùng nhau diễn tiếp?
“Thật hy vọng em cũng có thể cho anh loại cảm giác này.” Nàng ra vẻ đáng tiếc nói.
“Một người không thể cái gì cũng hoàn mỹ, em đã có được rất nhiều ưu điểm.”
Đó là điều đương nhiên!
Nàng đáy lòng đắc ý cười, nàng nghĩ muốn cái gì đều phải cố gắng tranh thủ, hơn nữa nàng sẽ không đem chiến lợi phẩm của chính mình chắp tay cho người ta, nữ nhân Hà Tĩnh Đình kia thật sự là một nữ nhân ngu xuẩn, bị hủy hôn cũng không biết yêu cầu một chút bồi thường, ít nhất cũng phải giả dạng làm bộ dáng một oán phụ, đứng ra lên án bên phụ lòng, có thể thì cấp đối phương một đả kích thật trầm trọng nha!
Cái gì mà tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, giúp người thành đạt, ở nàng xem đến đều là hành vi tự ngược.
Từ Bồi Nghị không chú ý đến biểu tình của nữ nhân bên cạnh, hắn còn đang trong trạng thái khiếp sợ, không thể thừa nhận việc đứa nhỏ không tồn tại.
Kế hoạch lại bị phủ định, kế tiếp nên làm cái gì bây giờ?
Hắn có thể cùng Nhan Tư Gia tiếp tục kết giao, chờ đợi thời cơ thích hợp lại kết hôn sao?
Không biết vì sao, hắn cảm thấy việc này tựa hồ không thể thực hiện được, hắn không tín nhiệm nàng cũng không tín nhiệm chính mình, chuyện ba năm trước đây bọn họ không làm được, mà nay có thể cải biến sao?
“Anh yêu, vì để có đứa nhỏ chân chính, không bằng….. Chúng ta hiện tại sẽ luyện tập đi!” Nàng sớm nói qua với chủ quán, trước khi bọn họ rời đi mặc kệ trong phòng có truyền ra âm thanh gì cũng không chuẩn đến quấy rầy, nếu không tiền boa tịch thu!
Đáy mắt nàng hiện lên dụ hoặc rõ ràng, hắn lại nhẹ nhàng đẩy nàng ra, rời xa hương vị nước hoa của nàng:” Thật có lỗi, anh cảm thấy mình đã gây ra tội ác, hiện tại không có tâm tình.”
Có thể là do duyên cớ với gian phòng vip này, hắn không khỏi nghĩ đến lần trước lúc hắn uống say, cũng nghĩ đến hắn hướng Hà Tĩnh Đình đưa ra lời giải trừ hôn ước, như một loại phản ứng dây chuyền, hắn ngay cả một cái hôn môi cũng không có hứng trí.
Nhìn khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành kia giờ phút này lại khiến hắn không thể nào cảm thụ, nguyên lai cảm giác mê luyến cũng sẽ biến mất, chính là xem chí hắn có vững hay không.
“…. Được rồi, chờ anh bình tĩnh lại rồi nói sau, em sẽ vẫn chờ anh.” Nàng sửng sốt một chút mới thốt ra lời kịch thích hợp.
Van vạn không nghĩ tới hắn sẽ cự tuyệt nàng, chẳng lẽ còn muốn đem hắn chuốc say mới có cơ hội?
Trời ạ, nàng cũng không thể tưởng tượng mỗi lần đều làm như vậy, thật nhiều phiền toái!
Huống chi, chính nàng không phải là xuân dược tốt nhất sao?
Tình huống giống nhau chưa hẳn kết quả tạo ra sẽ giống nhau, lần gặp mặt này phải làm cho chuyện của bọn họ bị bộc lộ, mật báo chính là một tên bồi bàn, hắn vụng trộm liên lạc với phóng viên, chỉ cần đưa cho hắn một phong bao đỏ thẩm, làm xong cách vài ngay sẽ không đến đi làm, nếu như chủ quán cũng thường nhận tiền lì xì của khách, vì cái gì hắn không thể “Ganh đua”?
Lấy được tin độc nhất vô nhị, báo chí bốn phía, bao nhiêu văn hay ý đẹp, tiêu đề viết:” Hôn lễ xa hoa bị hủy, nguyên nhân là do người yêu cũ Nhan Tư Gia, Hà Tĩnh Đình trở thành người bị chống ruồng bỏ, mộng Ma tước biến thành phượng hoàng liền tan vỡ.”
Xin mời chư vị hãy xem qua, kịch tình phát triển thật sự là rất thần kỳ!
Đôi nam nữ nổi danh ba năm trước đây chia tay giờ hợp lại, nam nhiều tiền, nữ đa tình, nguyên bản chính là nhân vật hợp tình hợp lý, còn có một người thiếu chút nữa trở thành cô bé lọ lem, làm cho người ta không khỏi một phen đồng tình thương xót.
Cho dù là người bình thường không hay quan tâm đến chuyện bên ngoài cũng sẽ muốn biết nội tình.
Rất nhiều truyền thông báo chí chờ trước cổng công ty cùng chỗ ở của Từ Bồi Nghị, cũng phái người đi canh giữ nhà và khu spa của Nhan Tư Gia, Chương Hóa bên kia tuy rằng không được đáp trả lại gì, cũng phải chụp vài tấm ảnh đem về đối chiếu, người ta cô bé lọ lem ở tại một tam hợp viện, một cô gái cỡ nào hôn nhiên đáng thương.
Hiện tại đề tài nóng bỏng của cả nước chính là tình cảm tam giác này, rốt cuộc nam nhân vật chính Từ Bồi Nghị là như thế nào nối lại tình cũ, như thế nào phản bội, các phóng viên phát huy hết khả năng tưởng tượng cùng sức sáng tạo của mình.
Vừa nhìn thấy tin tức trên báo, trực giác thứ nhất Từ Bồi Nghị nghĩ đến chính là--- chẳng lẽ là Nhan Tư Gia tiết lộ bí mật?
Nhìn kỹ, trên báo hiện ra ảnh chụp nhân chứng bị che mắt, chính là tên bồi bàn mới tời, làm cho hắn ý nghĩ có một chút tiêu tan, nhưng cũng không khỏi trầm tư, hắn đối với Nhan Tư Gia quả thực không hề tin tưởng.
Có lẽ bọn họ không có đứa nhò là chuyện tốt, hắn không thể tưởng tượng được cảnh cùng nàng ở chung hơn mười, hai mươi năm, hắn đã không còn là một thanh niên mới lớn, sự xinh đẹp của nàng kỳ thật không hề làm hắn rung động lắm, thứ hắn khát vọng nhất chính là một gia đình an ổn.
Xem hết tin tức trên báo, hắn lập tức gọi điện cho Nhan Tư Gia, chất vấn:” Đây là có chuyện gì?”
“Em không biết nha~~công phu chụp ảnh săn tin của bọn họ thực quá lợi hại!” Giọng nói của nàng vô tội, nàng đã hết sức muốn tránh phóng viên, ai ngờ vẫn bị bọn họ chụp được, cho nên không thể lý sự được nhiều, ai.
“Cho dù bọn họ chụp được, chúng ta không biết còn chưa tính, nhưng là phóng viên gọi điện thoại cho em, em có thể không tiếp, làm gì theo chân bọn họ nói nhiều như vậy?” Hắn nghĩ đến Hà Tĩnh Đình trở lại nhà ở Chương Hóa liên tục xuất hiện phóng viên trước cổng, còn có người thân bạn bè bởi vì nàng mà phải lên ti vi báo chí, nhưng không ai nói nhiều nửa câu, bọn họ đều nhẫn nại được, vì sao Nhan Tư Gia lại làm không được?
“Em nào có nói cái gì? Em chỉ nói cuộc sống của em rất tốt, cảm ơn mọi người đã quan tâm, như vậy cũng sai sao?” Kính nhờ, nàng đã không biết có bao nhiêu tiết chế, bao nhiêu nhấn nại, với tính cách của nàng, như vậy đã là giới hạn nhất định rồi.
“Em căn bản là không nên nhận phỏng vấn, em nói em sống rất tốt, em nói vô tình nhưng người nghe có ý, tin tức báo chí vừa đưa lên, Hà tiểu thư nàng sẽ có cảm giác gì?” Chính hắn bị cha mẹ nuôi trách cứ liền thôi, đều do hắn tự làm tự chịu, nhưng là Hà Tĩnh Đình bọn họ là người một nhà, không biết lại phải nhận bao nhiều lời ra tiếng vào?
Ở nông thôn dân địa phương đều ôn thuần chất phác, chuyện phát sinh này là một tin cực lớn, chỉ sợ cũng bị người ta dị nghị vài năm.
“Oan có đầu nợ có chủ, anh hắn là nên đi mắng cái tên bồi bàn kia, em bất quá chỉ nói có hai câu, anh có cần mắng em như vậy không? Về sau chúng ta đều đừng ở bên ngoài hẹn gặp nữa!” Nhan Tư Gia nguyên bản còn muốn sắm vai một Sweetheart ôn nhu, vừa nghe đến khẩu khí hắn sợ làm đau nữ nhân kia, lập tức liền bị phá bỏ.
“ Hiện tại chúng ta đều đừng gặp mặt, chờ sự tình bình tĩnh trở lại nói sau.” Hắn biết, nàng cho tới bây giờ cũng không cúi đầu, trừ phi nàng muốn cái gì đó mới có thể tạm thời thay đổi thái độ, đột nhiên hắn cảm thấy vô lực, vạn phần vô lực.
“Anh như thế nào có thể như vậy? Liền vì nữ nhân kia mà anh vắng vẻ em?” Nàng vì vãn hồi hắn, cự tuyệt nhiều người theo đuổi như vậy, chỉ sợ hắn nói nàng không một lòng, kết quả nàng một lòng hắn lại đem nàng đông lạnh, có hay không loại thiên lý này a?
“Anh đối với cô ấy đã gây nên tổn thương quá sâu, anh không thể lại bỏ đá xuống giếng, anh nói rồi, ít nhất phải chống đỡ qua nửa năm mới có thể công khai.”
“Nửa năm? Quên đi, chờ đến thời điểm thích hợp anh hãy đến tìm em!” Nàng tức giận, sau khi nói xong lập tức tắt máy, lại nhớ đến thời gian kết giao trước, bọn họ bất đồng quan điểm lập tức cãi nhau, cuối cùng lấy kích tình để chấm dứt, cảm giác bây giờ ký thật cũng không sai biệt lắm, nhưng bọn họ chỉ dùng điện thoại để cãi nhau, như thế nào có thể tạo thành kích tình như trước?
“Đáng giận, đáng giận!” Nàng dùng sức đánh gối phát tiết, nghĩ rằng mặc kệ, trước phải hẹn một nam nhân ít tai tiếng đến, nếu không nàng thực sự nghĩ sẽ làm ra một chuyện điên cuồng mất!
Nghĩ tới nghĩ lui, người chọn tốt nhất chính là Ngô Học Thụy, hắn theo đuổi nàng đã nhiều năm, thủy chung không chạm được đến nàng, bất quá chỉ có thể làm một tên lái xe tốt, một hướng dẫn du lịch tốt, một cu li tốt, hắn thực ra cư xử rất đúng mực.
Hơn nữa Ngô Học Thụy là đồng học thời đại học của Từ Bồi Nghị, điểm ấy càng làm cho nàng thưởng thức, ha ha, cấp cho nam nhân bị vợ ngoại tình, phải tìm người mà hắn quen biết, hiệu quả mới là gấp bội a!
Đề tài đứng đầu luôn là một loại tin tức nóng sốt, tùy thời có thế thay đổi, “Tam giác luyến” sôi trào sau một tuần, một tin tực ân oán hào môn khác lại hấp dẫn ánh mắt của giới truyền thông, nên chuyện hủy hôn, ngoại tình, con ngoài dã thú, mưu sát hư hư thực thực, kết quả là một số người gió chiều nào liền theo chiều đó, chỉ chừa có hai phóng viên thực tập là ôm cây đợi thỏ.
Nhan Tư Gia để ý đến hướng gió thay đổi, cái này hẳn là không có gì phiêu lưu đi?
Nàng nhịn không được gọi điện thoại cho bạn trai “trước mắt”, kiều oán hỏi:” Bồi Nghị, anh còn nhớ rõ sự tồn tại của em sao?” Cừ thật, nàng nói không liên lạc hắn sẽ không liên lạc, tính hắn thật ngoan!
“Thật có lỗi, anh ở New York, công việc bề bộn.” Cha mẹ nuôi đề nghị hắn xuất ngoại làm việc, miễn cho ở Đài Loan tiếp tục sai lầm, hắn lập tức tiếp nhận đề nghị này, tạm thời rời xa một vòng bạo phong, đối với mọi người đều tốt.
“A? Anh chừng nào thì chạy tới New York?” Nàng thật không dám tin tưởng, đi New York không có gì là không tốt, nhưng hắn có thể nào một tiếng cũng không báo?
Nếu nàng thật sự mang thai, hắn mới luyến tiếc rời đi, phát hiện không có con, liền trở mặt sao?
“Từ cuối tuần trước, chi nhánh công ty bên New York cần anh đến giám sát.” Hắn một bên lái xe một bên tiếp điện thoại, mặc kệ ở quốc gia nào, hắn đều chính mình tự lái xe, đêm vận mệnh nắm trong tay chính mình.
Nhưng gần đây hắn phát hiện, kỳ thật chuyện hắn không thể nắm trong tay rất nhiều, hắn cũng không kiên cường như trong tưởng tượng, hắn cũng có thời điểm yếu ớt tĩnh mịch, cũng cần có đối tượng để ý lại.
“Anh phải ở bên đó bao lâu? Anh một chút cũng không nhớ em sao?” Ba năm trước đây hắn là như thế, ba năm sau cũng là giống nhau không thay đổi, cùng hắn một chỗ quả thật giống như với đầu gỗ, nàng trăm phương nghìn kế đem hắn cướp về, cũng không muốn làm một cung nữ sống đến đầu bạc trong lãnh cung, nếu hắn lại thói cũ nảy mầm (Ying: giống như câu “ngựa quen đường cũ” ở VN) cẩn thận nàng tùy thời đi ăn ở máng khác!
“Khả năng tám tháng mới trở về, gần đây công việc bề bộn, thật sự không dứt ra được.” Hắn không khỏi nhớ tới trước kia, nếu hắn đối với Hà Tĩnh Đình nói như vậy, nàng nhất định sẽ mỉm cười gật đầu, nàng cho tới bây giờ chưa từng đối với hắn nổi giận, hắn có khi còn có thể nghĩ, nàng có hay không đầu óc có vấn đều mới có thể không hiểu cái gì là thầm kêu oán.
Sau hắn mới chậm rãi hiểu được, Hà Tĩnh Đình không phải không có tính tình, chính là đối với hắn yêu rất nhiều, cho dù ở đêm cuối cùng hôm đó, vẫn không có nói một lời khó nghe, vẫn là chúc phúc cho hắn.
Là một loại tình yêu như thế nào mới có thể khoan dung như vậy?
Hắn đời này còn có thể gặp được một người như vậy sao?
Có thể tìm được người quý trọng mình như vậy sao?
“Bồi Nghị, anh dường như không cần em?” Hắn người không chỉ ở phương xa, ngữ khí cũng thực xa cách, Nhan Tư Gia có điểm dự cảm xấu, nàng hao hết tâm lực cướp được gì đó, cư nhiên lại dễ dàng để nó bay đi như vậy?
“….. Em nghĩ muốn quà tặng gì, anh mua cho em, New York có rất nhiều cửa hàng trang sức.” Hắn không có trực tiếp trả lời, chính là muốn làm ăn lót dạ thường, nghe nói kim cương là bằng hữu tốt nhất của nữ nhân, mua hắn là sẽ không sai đi?
Trong phút chốc, tuyến lý trí của nàng bị cắt đứt, tốt lắm, dùng loại phương pháp có lệ này, hắn nghĩ làm vậy là xong sao? “Anh nghe em nói cho rõ đây, em nghĩ muốn nhiều đá quý, kim cương Đa Hi Hãn, đều chính mình có thể mua được, không cần anh bố thí! Dù anh không có thời gian cho em, em cũng không tin nam nhân trên toàn thế giới đều không có thời gian theo giúp em!”
“Tư Gia…” Điện thoại bị cắt đứt, hắn cũng không nghĩ sẽ gọi lại, dù sao có gọi lại cũng chỉ là cãi nhau, lãng phí tiền điện thoại quốc tế không nói lại còn muốn hao tổn tâm trí.
Thậ kỳ quái, từ sau khi đến New York, hắn cơ hồi đã quên sự tồn tại của Nhan Tư Gia, mỗi ngày đều mơ thấy Hà Tĩnh Đình, trong mơ nàng im lặng không nói gì, chỉ là lệ rơi đầy mặt, hắn rốt cuộc nên làm như thế nào mới có thể tìm về nụ cười của nàng?
Nếu hắn quay đầu, nàng còn nguyện ý nhận hắn?
Ích kỷ, nhát gan như hắn, xứng đôi với một nữ nhân tốt như vậy sao?
Mặc kệ như thế nào, hắn thật sự rất nhớ đến đoạn kỷ niệm kia thời gian cùng nàng ăn cơm, cùng nàng đọc sách, kia có nó lẽ khoảng thoài gian tốt đẹp nhất trong suốt cuộc đời hắn, lúc trước hắn lại hồn nhiên không phát hiện ra được, mà nay ở đầu phố đèn đỏ nơi tha hương, nhìn vị trí bên cạnh trống không, bỗng nhiên nhớ lại, hô hấp đều thấy khó khăn.
Tĩnh Đình, có sống tốt không?
Nếu gặp lại, có thể xin em đối với anh một cái mỉm cười sao?
Một tháng sau, Từ Bồi Nghị từ nước Mĩ trở về Đài Loan, truyển thông tựa hồ đã quên mất nhân vật này, hắn âm thầm cảm tạ nhân vật chính đứng đầu mới nhất, hắn mới có thể trở thành người không chịu sự chú ý của người qua đường.
Hắn ở ven đường mua một bó hoa, mang theo một món quà từ New York, lái xe đến chỗ ở của Nhan Tư Gia, thiếu chút nữa đã quên tên đường là số mấy, như thế nào mới xuất ngoại một thời gian mà ngã tư đường Đài Bắc cũng không nhận ra được?
Nhan Tư Gia mở ra cửa, mặt đầy kinh ngạc.” Sao anh lại tới đây?!”
“Anh nghĩ anh nên đến gặp em, chúng ta đã lâu không gặp rồi.” Hắn cũng không đặc biệt nghĩ nhớ đến nàng, chính là cảm thấy có điểm nên bồi thường, về phần quan hệ của hai người hiện tại là gì, hắn còn không có nhận định.
“Anh cũng nhớ rõ a, ha ha!” Nàng thực nên cảm thấy vinh hạn, nam nhân vô tâm này còn có thể có ngày nhớ đến nàng.
Hắn đưa hoa cùng quà tặng cho nàng, nhưng nàng căn bản không nghĩ nhận, hắn phải chính mình đem tới để lên trên bàn trong phòng khách.
Nữ giúp việc không có ở đây, trong phòng có điểm hỗn độn, trên bàn còn có hai cái ly, tựa hồ vừa rồi mới có người đến?
Bên trong trừ bỏ mùi nước hoa, còn có hương vị nồng nồng, hắn cảm thấy có điểm gay mũi, loại hơi thở hỗn hợp này hắn không thể thích ứng.
“Em uống rượu?” Xem nàng cả người nằm ở trên ghế sô pha, một thân mặc áo ngủ màu đen mềm mại phi thường gợi cảm, nhưng thực kỳ diệu, hắn tim đập một chút cũng không thấy nhanh hơn.
“Đúng vậy, như thế nào? Em lại không mang thai, em nghĩ hút thuốc, uống rượu thậm chí hít thuốc phiện đều được!” Nàng nhún nhún vai, dù sao đều đã quyết định muốn buông tay, còn phải giữ cái gì, diễn cái gì đâu?
“Vừa rồi anh nhìn thấy có một nam nhân lái xe rời đi, hình như là người anh có quen biết?” Hắn thị lực cùng trí nhớ đều thật tốt, liếc mắt một cái liền nhận ran gay, đó là bạn động học ngày xưa của hắn Ngô Học Thụy, xem ra bọn họ lại tái hợp, nhân sinh luôn luôn như thế phân phân hợp hợp.
“Đúng thì như thế nào? Mà không đúng thì như thế nào? Anh có tư cách chất vấn em sao?” Nàng cũng không sợ hắn tìm tòi nghiên cứu, hai người đã đi đến từng bước này, cũng chẳng còn gì để mất nữa!
“Anh quả thật không có tư cách, như vậy…. Chúng ta chia tay đi!” Nói ra những lời này, cảm giác lại rất tự nhiên, hơn ba năm, mối tình đầu có nhiệt tình đến đâu cũng trở nên phai nhạt, trái tim mê luyến cũng đã sớm trở nên bình tĩnh.
Nàng cười lạnh một chút, người này cư nhiên so với nàng lại nói chia tay trước!
Chê cười, hắn nghĩ nàng sẽ si ngốc ngồi chờ hắn quay trở lại sao? “Chúng ta căn bản không cùng một chỗ, không nên chia tay? Nói cho anh biết, tất cả đều là kế hoạch của tôi, tôi cố tình không cho anh cùng nữ nhân kia kết hôn, bằng không anh nghĩ rằng tôi và anh ăn no rỗi việc, mất công lớn như vậy để đem anh cướp về?”
“Em…. Theo em nói ngày đó mang thai, là em luôn nói dối anh?” Đột nhiên hắn thấy rõ ràng, kỳ thật cá tính nàng chưa bao giờ thay đổi, vì cướp đoạt chiến lơin phẩm nàng muốn, nói vài câu dối trá có cho là gì?
Nếu hắn bình tĩnh quan sát, sẽ nhìn ra hành động của nàng không đủ chuyên nghiệp, có trách thì nên trách hắn tâm hồn bị quỷ làm cho u mê, mới có thể từng bước, từng bước bước sai.
“Đúng vậy, tôi chính là một người luôn nói dối, anh bị lừa dối lâu như vậy, có thể hay không lĩnh ngộ quá chậm? Muốn làm rõ ràng, không phải anh nói muốn chia tay với tôi sao, là tôi muốn cùng Ngô Học Thụy kết hôn, anh ta nói chỉ cần tôi tùy tiện sinh hay không sinh được đứa nhỏ, anh ta cũng ít nhất mỗi ngày theo giúp tôi ăn bữa sáng, sẽ không bỗng nhiên mất tích mấy tháng trời, đêm tôi thành một hình nhân ẩn!” Cùng với việc tìm được một nam nhân mình kim quy (Ying: ý nói nhiều money ý =.=) thân thủ bất phàm gặp mặt lại chỉ biết cãi nhau, không bằng tìm nam nhân đối với nàng luôn phục tùng, nàng có thói quen làm nữ vương, không cần phải có quốc vương đến mắng nàng, người nàng cần là một kỵ sĩ, có trái tim thần phục, đúng vậy, chính là như vậy!
“ Em muốn làm như thế nào là việc của em, anh không có quyền can thiệp, nhưng em có hay không nghĩ tới, em lừa anh, sau khi hôn lễ được hủy bỏ, Hà tiều thư sẽ có bao nhiêu thương tâm?” Hắn không phải là không nghĩ tới khả năng này, nhưng nghe đến nàng chính mồm nói ra hắn vẫn cảm thấy rung động, ông trời, hắn như thế nào lại mù quáng như vậy, chỉ vì một đứa nhỏ không tồn tại mà thương tổn nữ nhân yêu hắn nhất?
Nha Tư Gia cũng không phải là người tốt đẹp gì, đối phương vừa mắng, nàng liền mắng càng hung hơn:” Cho dù tôi không xuất hiện, kết quả cũng là giống nhau, anh không phải là không yê cái nữ nhân kia sao, anh chỉ yêu nhất chính bản thân anh! Thừa nhận đi, trước kia hay bây giờ anh không yêu người nào cả, anh là cô nhi, anh không được người khác yêu thương, cho nên anh cũng không biết làm thế nào để đi yêu một người! Anh không có biện pháp làm cho nữ nhân kia hạnh phúc, đồng dạng anh cũng không thể khiến tôi vui vẻ, anh quá thất bại, anh chỉ biết thương tổn người khác!”
Hắn đứng yên tại chỗ, không thể nhúc nhích, những lời lên án này làm rung động lòng hắn, nàng cừ việc cáo trạng mắng chửi hắn, nàng vẫn có ưu điểm của nàng, chính là có năng lực nhìn thấu lòng người khác.
Hắn không muốn tranh cãi, cũng vô lực tranh cãi, hướng phía cửa đi.” Đủ, hy vọng chúng ta sẽ không có cơ hội gặp mặt lại.”
“Yên tâm, tôi còn đang bận chuẩn bị hôn lễ, không rảnh đi gây chuyện với anh!” Nàng quyết dứt bỏ đi qua, nghênh hướng tương lai, thời gian của nàng còn có nhiều quý giá a.
“Chúc hai người hạnh phúc, nếu hai người là thật tình yêu nhau.” Theo hắn biết, Ngô Học Thụy bề ngoài tao nhã có lễ, kỳ thực là một nhân vật ngoan độc, vì đạt được mục đích không từ thủ đoạn, lại nói tiếp hai người này thật là xứng đôi.
“Không cần anh lo cho tôi.” Nàng cũng đã hai mươi tám tuổi, cũng nên thật sự lo lắng choc hung thân đại sự của mình, ngàn vạn sự tuyển chọn mới quyết định được Ngô Học Thụy, nhưng theo như lời Từ Bồi Nghị vừa nói, đáy lòng nàng khó tránh khỏi bất an, mỗi nữ nhân sắp kết hôn đều là như thế.
Từ Bồi Nghị không hề nhiều lời, cứ như vậy xoay người rời đi, hắn đã muốn quên những chuyện này, địa chỉ này, hay lời nói dối kia, tựa như một hồi chỉ là một giấc mộng hỗn loạn, sau khi giật mình tỉnh lại mới phát hiện chính mình từng đi lạc bao xa.
Giờ phút này hắn cảm thấy đau lòng, đều không phải bởi vì Nhan Tư Gia, mà vì những lời nói này của nàng, có lẽ nàng là nói dối, nguyên nhân hắn ai cũng không thương, mới có thể tạo nên trận bi kịch, hắn thất bại rối tinh rối mù, hắn thương tổn Hà Tĩnh Đình, cũng không thế tiếp nhận Nhan Tư Gia, rốt cuộc hắn muốn cái gì?
Yêu là gì?
Sống ba mươi năm, hắn từng tự cho là mình thực thông minh, kết quả lại làm ra toàn những chuyện ngu xuẩn, chỉ cần một công nhân viên bình thường so với hắn đều có trí tuệ hơn, ngay cả vị cảnh vệ thường giúp hắn lái xe kia, đều có vợ cùng con trai mang cơm hộp đến cho hắn, hình ảnh kia hắn luôn chân thành chờ đợi?
Từng có một phần tình yêu chân thành diễn ra trước mắt hắn, nhưng hắn không có quý trọng, đợi đến khi mất đi mới thấy hối hận không kịp, nếu trời có thể lại cho hắn một cơ hội….
Hắn nên làm như thế nào mới tốt?
Cuối tuần, Từ Bồi Nghị đẩy xe hàng đi trong trung tâm mua sắm.
Ngay cả chính hắn cũng không dám tưởng tượng, hắn mấy trăm năm qua chưa từng làm ra cái loại sự tình này, chuyện ở văn phòng đã có thư ký giúp, ở trong nhà thì đã có người giúp việc muốn lấy lòng này nọ, hắn cho dù muốn đưa quà tặng cũng không cần chính mình tự tay đưa đến, trên thực tế hắn chưa bao giờ dụng tâm chọn quà tặng, luôn nghĩ thử quý nhất chính là tốt nhất, cũng không hiểu đối phương rốt cuộc cần cái gì?
Đi dạo quanh quẩn một chút, mua thật nhiều vật phẩm, đem nhét vào trong xe, hắn xuất phát đi cô nhi viện, nghĩ rằng cái hẹn kia hẳn là lên thực hiện đi, tuy rằng hắn luôn thất hẹn, hay thường đến muộn, Lưu Trọng Dương vẫn là luôn tha thứ cho hắn, dù sao một nam nhân thất tình với một nam nhân thất hôn có bao nhiêu đồng tình đáng giá.
Nhìn đến Từ Bồi Nghị dừng xe ở trước cửa, viện trưởng Lưu Trọng Dương trợn to mắt, bất khả tư nghị nói:” Mới một tháng, mặt trời cao như vậy còn chưa chuyển hướng đâu! Ngươi như thế nào lại tự mình mang quà tặng đến đây vậy?”
Hai, ba năm qua Từ Bồi Nghị đều là qua mười hai tháng mới đến đây một lần, hôm nay có thể hay không tính là thời gian quá sớm?.
“Không phải là đồ vớ vẩn, đều là đồ dùng hàng ngày, mình nghĩ hẳn là dùng được.” Từ Bồi Nghị đem tất cả xuống xe, trực tiếp mang đến kho đựng đồ, hắn sinh hoạt trong này mười hai năm, đối với địa hình ở đây đều rõ như lòng bàn tay.
Trong viện kia còn có một cây đại thụ, trước kia hắn thích ngồi dường tán cây đó đọc sách, trầm tư, đáng tiếc lại không ngộ đạo được gì, đến hôm nay vẫn còn đang mê võng.
Bọn trẻ trong cô nhi viện nhìn thấy có khách tới thăm lại còn mang đến rất nhiều quà tặng, không khỏi tò mò tiến lên xem, Từ Bồi Nghị vẻ mặt nghiêm túc, làm bọn chúng không dám dựa vào quá thân cận.
Từ Bồi Nghị phát hiện ánh mắt tò mò bên cạnh, đối vời chúng mỉm cười một chút, nghĩ rằng những đứa nhỏ này hẳn là không chú ý đến tin tức trên báo chí đi?
Vẫn chưa nhận ra hắn chính là cái nam nhân bị chỉ trích kia, chúng hơi thẹn thùng tươi cười đáp lại.
“A Nghị, rốt cuộc làm sao vậy? Cậu có khỏe không?” Lưu Trọng Dương thật sự nghĩ không ra, người này luôn luôn được chú ý, gần đây lại gây lên nhiều thị phi, hiện tại cư nhiên lại quá rảnh rỗi đến mức tự mình mua những thứ đồ này đem đến đây, nên sẽ không tính là kịch tình có chuyển biến lớn đi?
“Không có gì, bỗng nhiên nghĩ muốn đến mà thôi.” Từ Bồi Nghị không thể nói rõ nguyên nhân, chính là muốn làm một việc gì đó, vì người khác mà làm.
Lưu Trọng Dương cũng không hề hỏi nhiều, chuyển đề tài nói:” Vì không làm phù rể của cậui, mình đã phải mua một bộ tây trang mới, siêu đắt tiền, hiện tại lại không được dùng đến, cậu dù sao cũng phải bồi thường ình một chút đi?”
“Cậu nói con số đi, mình kí chi phiếu cho cậu.” Từ Bồi Nghị rất thích ý bồi thường tổn thất của bạn tốt, có thể sử dụng tiền để giải quyết là việc nhỏ, trái nhân tình mới là khó khăn nhất.
“Chi phiếu mình sẽ lấy, bất qua hiện tại mình muốn ngươi—“ Lưu Trọng Dương chỉ vào hắn, tạm dừng một chút mới nói tiếp:” Theo giúp mình ăn cơm đi!”
Nếu hắn đoán đúng, Từ Bồi Nghị hẳn là tìm đến hắn để tâm sự, hắn bình thường là một người lãnh khốc, kỳ thật ẩn dấu rất nhiều điều muốn nói, hắn tiếp xúc qua nhiều tiểu bằng hữu đều là như thế này thôi, miệng quật cường, tình cảm phong phú.
“Được!” Quả nhiên Từ Bồi Nghị đáp ứng luôn, không hề chần chờ.
“Cậu lên phía trước kia chờ.” Lưu Trọng Dương bỏ đi tạp dề bên người, giao ột vị thầy giáo trong viện, cũng là người bạn gái kết giao với hắn mười năm.” Tiểu Quân, hôm nay liền phải nhờ em rồi, anh em của anh khó mới có thể tới tìm anh, anh muốn đi trước tiếp đãi anh ta.”
“Đi thôi~~không được uống nhiều quá, các vị tiểu bằng hữu thực chán ghét mùi của rượu.” Tiểu Quân cùng bạn trai sớm có chung nhận thức, đời này không kết hôn, không sinh con, liền vì chăm sóc bọn trẻ trong cô nhi viện, kính dâng cả đời.
“Tuânệnh! Bà xã đại nhân.” Lưu Trọng Dương hôn một cái lên môi bạn gái, các tiểu bằng hữu đều phát ra tiếng “Ôi~~” tiếng thét chói tai cùng tiếng cường khanh khách không ngừng.
Từ Bồi Nghị nhìn bọn họ ở chung, hâm mộ loại tình cảm này, kinh doanh cô nhi viện không có gì hay ho, lại phải trả giá nhiều năm tâm lực, nhưng đối với đôi tình lữ này hiển nhiên so với hắn hạnh phúc hơn, bởi vì bọ họ hiểu được……
Yêu.
Lưu Trọng Dương ngồi trên chiếc xe xa hoa của Từ Bồi Nghị, chỉ đường đi cho hắn, không bao lâu bọn họ dừng trước một cửa hàng ăn, không phải là khách sạn năm sao cũng không phải nhà hàng cao cấp, Từ Bồi Nghị nhìn cửa hàng thì thầm:” Lưu Gia mở sao?”
“Là của ba mẹ mình mở! Bên trong có phòng riêng, không sợ bị phóng viên chụp được, đi!” Cũng giống như Từ Bồi Nghị, Lưu Trọng Dương năm mười hai tuổi được nhận nuôi, cha mẹ nuôi hắn kinh doanh quán cơm, việc tiếp khách hàng ngày tựu trở thành công tác của hắn, cho nên dưỡng cá tính hắn thành ngũ hổ tứ hải giai huynh đệ.
Từ Bồi Nghị không biết nên hình dung phấn hưng phấn này như thế nào, thứ hắn muốn nhấm nháp nhất bây giờ chính là hương vị bình dân đơn giản a.
“Ba, mẹ, vị này là bằng hữu của con, chúng con vào bên trong ăn ác!”
Nhìn đến con mang bằng hữu trở về, vẫn là một vị bằng hữu thực nhã nhặn, bà Lưu từ quầy đi ra, cười tủm tỉm nói:” Muốn ăn cái gì, uống cái gì, chính mình đến lấy, coi như chính gia đình mình, không cần khách khí!”
“Cảm ơn bác gái.” Từ Bồi Nghị lần đầu tiên đi vào nhà của bạn tốt, khắp nơi đều có thú vị mới mẻ, ngay cả khách trong cửa hàng này đều có điểm thực thân thiết.
Lưu ba ba một bên đảo chảo trên lửu nóng, một bên thuận miệng đọc diễn cảm mấy câu vè do chính ông phát minh:” Cửa hàng Lưu gia tiếng tăm gần xa, đồ ăn thức uống đều ngon mát bổ rẻ, hôm nay nếm qua ngày mai lại đến, từ người lớn đến trẻ nhỏ đều ha hả cười!”
Lưu Trọng Dương nghe xong nhịn không được mắt trợn trắng.” Ba, vè của người thực cũ quá đi, nghe thế cũng không thấy thuận? Một chút cũng không thuận!”
“Xú tiểu tử, có bản lĩnh con giúp ta nghĩ đi a!” Lưu ba ba đưa cho hắn một đĩa rau xào.” Nhanh, bàn thứ năm.”
“Được được, ngày mai con liền giao cho ba, trước tạo cho con ít linh cảm.” Lưu Trọng Dương lập tức bưng thức ăn lên bàn lộ ra vẻ mặt chuyên nghiệp tươi cười nói:” Các vị, từ từ dùng.”
Người nhà ở chung, đối thoại thông thường, Từ Bồi Nghị ở một bên xem mắt choáng váng, vì cái gì Lưu Trọng Dương thoạt nhìn tự tại như vậy, thậm chí hắn cùng cha mẹ nuôi của mình có loại cảm giác giống như bọn họ thật sự trời sinh là người một nhà.
Nếu lúc trước hắn không được vợ chồng Từ gia thu dưỡng, mà là vợ chồng Lưu thị này, thì nay hắn sẽ là một người như thế nào?
Có thể hay không hiểu được thế nào là yêu một người?
Lắc đầu, hắn đối với chính mình cười khổ, hắn so với Lưu Trọng Dương tuyệt đối không hơn, cái loại tình tình hào sảng nhiệt tình này là trời sinh, mới tạo nên thân tình cùng tình yêu như ngày hôm nay.
“Đi theo mình!” Lưu Trọng Dương mang bạn tốt lên lầu hai, cái gọi là phòng riền nguyên lai là phòng của hắn, mở ra cái bàn hắn thường dùng đề chơi mạt trượt cùng với hai cái ghế dựa, chính là chỗ thích hợp nhất để chiêu đại thân hữu.
Bốn phía đều chứa đầy đồ đạc, không gian chật chội lại làm Từ Bồi Nghị cảm thấy thoải mái, giống như trở lại trên chiếc giường chung ở cô nhi viện, một địa phương nho nhỏ nhưng không khí ấm áp.
Không bao lâu, Lưu Trọng Dương bưng hai khay món ăn lên, một bên là bia một bên là thức ăn, việc này so với hắn mà nói là vô cùng thuần thục, một lát sau trên bàn liền trở lên phong phú, Từ Bồi Nghị nhìn các món trên bàn, hắn ở New York luôn nhớ đến hương vị đồ ăn ở Đài Loan, mà hương vị hắn nhớ nhất chính là do vị hôn thê cũ làm, bởi vì bên trong đồ ăn nàng còn đối với hắn có…..
Yêu.
Yêu, hắn gần đây đầu óc đều nghĩ đến việc này, giống như lần đầu tiên nhận thức, lần đầu tiên cảm thụ, xa lạ xa xôi, lại thật sâu hấp dẫn hắn.
Lưu Trọng Dương vén bức màn cửa sổ lên, làm cho gió lạnh ùa vào.” Nếu ngay cả nơi này còn có bọn chó săn chụp được, mình liền đem cô nhi viện đưa cho bọn chúng.”
“Đưa cho bọn chúng thật quá lãngphí, không bằng tặng ình.” Từ Bồi Nghị thay hai người rót rượu.” Đến, uống một chén.”
“Uống say liền ngả ra đất nghỉ, không cần khách khí, uống.”
Cùng là bằng hữu lớn lên từ nhỏ, không thể so với xã giao công việc, muốn uống liền uống, chờ rượu quá ba tuần, Từ Bồi Nghị đem ra phiền não gần nhất của hắn, “Mình nghĩ hỏi cậu một vấn đề, cậu phải trả lời mình…. Mình có phải hay không là một người khuyết thiếu năng lực yêu?”
“Ách ân…. Đúng vậy, theo mình từ thật lâu trước kia đã cảm thấy như vậy.” Lưu Trọng Dương uống một chén rượu, hắn chỉ biết A Nghị có chuyện muốn nói, ha ha.
“Cái gì?” Từ Bồi Nghị không nghĩ tới, bằng hữu duy nhất cũng như vậy đả kích hắn.
Lưu Trọng Dương ngửa đầu cười to, khó có thể thấy được A Nghị biểu lộ vẻ mặt cô đơn này,” Từ nhỏ đến lớn, cậu đều là độc lập đến chết, thông minh đòi mạng, dù cho trên địa cầu chỉ còn một mình cậu thì cậu cũng luôn là bộ dáng ok, đương nhiên mọi người xung quanh cảm thấy cậu ai cũng không yêu, cũng không biết thế nào để yêu.”
“Nói cũng đúng.” Hắn cũng không chính mình nên làm cái gì?
Canh giữ ở một tòa tên là tòa thành kiêu ngạo, không cho người khác tiến vào, cũng không nguyện ý đi ra ngoài, mà nay cô độc đều là do chính mình tạo thành.
“Bất quá sau mình lại phát hiện, cậu chính là tiềm năng còn không bị khai phá, mình tuy rằng chưa thấy qua vị hôn thê không duyên phận kia, nhưng nàng đối với cậu ảnh hưởng thật sự rất lớn, cậu trước kia chỉ biết kí chi phiếu, nay lại có thể tự mình đến tặng quà, cậu quả thực có thay đổi.”
“Tĩnh Đình….. Cô ấy là người mà mình cảm thấy thẹn trong lòng nhất, mình cũng không biết nên làm như thế nào để bù lại cho cô ấy.” Cứ nghĩ đến cái đêm trước ngày hôn lễ kia, trên mặt hắn lại tràn đầy tuyệt vọng, hắn không thể tha thứ chính mình, cho tới nay, nàng luôn đối với hắn ôn nhu, thay hắn suy nghĩ, biết rõ hắn không thương nàng, nhưng vẫn nguyện ý cùng hắn kết hôn, kia cần bao nhiêu bao dung cùng tình cảm bao sâu?
Lưu Trọng Dương tuy rằng không biết tình hình cụ thể, nhưng ít ra biết hôn lễ bị hủy bỏ, vẫn bởi vị bạn gái cũ của A Nghị, thực rõ ràng, vị hôn thê này là nhân vậy bị hy sinh, khó trách A Nghị cảm thấy thật có lỗi, còn hoài nghi chính mình có hay không có năng lực yêu.
“Nói đứng đắn, cậu nếu chình mình nghĩ muốn đến bù lại cho cô ấy, trăm ngàn lần không cần đi tìm cô ấy, để cho cô ấy khôi phục lại cuộc sống bình thường, tìm một đối tượng thích hợp, như vậy đối với cô ấy mới là kết quả tốt đẹp nhất.” Đừng nói hắn không có nghĩ cho an hem, điểm thuần túy nhất của tình yêu, nếu chỉ có đồng tình thì vẫn là có điểm cách quá xa.
“Nhưng là mình….” Lời bạn tốt nói có đạo lý, hắn vì nàng nên chính mình phải hoàn toàn buông tay, làm cho thời gian hóa giải hết thảy, nhưng hắn tựa hồ không nghĩ buông ta, sau khi chia lìa mới hiểu được cái gì kêu là tưởng niệm.
Lưu Trọng Dương nhìn thần sắc hắn mâu thuẫn, chọn mi đoán:” Cậu không chỉ nghĩ muốn đến bù lại cho cô ấy, cậu muốn gặp mặt cô ấy một lần, muốn trở lại như trước kia, đúng không?”
“Mình cũng thật không biết mình rốt cuộc muốn như thế nào? Trước kia đến tận nhà cô ấy, thẳng thắn nói, mình đối với cô ấy không có nửa điểm dục vọng…..” Hắn không hiểu chính mình, vì sao muốn tiếp cận lại thấy chần chờ?
Rốt cuộc bộ phận nào có vấn đề?
“Rất đơn giản a! Bởi vì người quản gia cậu chờ mong đều đặt trên người cô ấy, đương nhiên không có loại dục vọng này, cậu thử cởi bỏ mê tư chính mình, cậu sẽ phát hiện, cậu là nam nhân, cô ấy là nữ nhân, sự tình phi thường rõ ràng sáng tỏ.” Loại sự tình này Lưu Trọng Dương đã từng trải qua, đều là cô nhi thì thường có loại tình cảm này, hắn từng đối với bạn gài Tiểu Quân cũng như vậy, may mắn hắn thức tỉnh kịp thời, nếu không bỏ qua lương duyên này không khóc đến chết mới là lạ.
“Quái, cậu như thế nào cái gì cũng đều có thể phân tích? Cậu hẳn là nên đi làm đại sư?” Từ Bồi Nghị nghĩ rằng chính mình hôm nay là tới cáo giải sao?
Vị thầy giáo phụ đạo này trả lời cũng rất chính xác đi?
“Thân là viện trưởng cô nhi viện cùng con chủ cửa hàng ăn, cậu nghĩ rằng mình và cậu giống nhau? Thẳng thắn mà nói, nhân sinh trăm mối mình đều có thể nhìn thấu.”Lưu Trọng Dương vỗ vỗ ngực, vẻ mặt ta đây cái gì cũng biết.
“Tiểu tử thối! Lời nói so với uống rượu, mình xem cậu thất bại thực sự thảm.”
“So liền so, ai sợ ai! Cậu thua thì phải phụ trách nghĩ ra mấy câu vè thuận miệng, lão ba mình còn đang chờ a!”
Hai người tiếp tục uống rượu tán gẫu, chất cồn trong rượu làm trái tim phòng bị lơi lỏng, hữu tình làm cho tâm linh giãn ra, đêm nay chính là tiệc tâm tình, nam nhân cũng cần phải nói hết cùng nhau nghe, chính là bọn hắn không thường luyện tập, còn cần phải học nhiều nha…..
Anh Không Thương Tôi Anh Không Thương Tôi - Khải Ly