The more that you read, the more things you will know. The more that you learn, the more places you'll go.

Dr. Seuss

 
 
 
 
 
Tác giả: Min
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 32 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 943 / 25
Cập nhật: 2017-09-25 02:01:14 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 5
áng lẽ hai nhân vật chính của chúng ta sẽ đi bằng thuyền để đảm bảo thời gian đến nới là nhanh nhất. Nhưng do mùa này là mùa lũ, nước sông lên cao, sóng bất thường nên họ quyết định đi bằng đường bộ. Trên đường, những người dân Ai Cập nghe nói có công chúa đi qua nên tập chung rất đông để được nhìn bày bày tỏ lòng kính yêu với nàng. Dĩ nhiên, Xya phải đi thật chậm để đáp lại những ân tình ấy.
Cả Izumin và Xya cùng đoàn người của họ nghỉ lại giữa rừng.
Sau bữa ăn, trời đã bắt đầu tối…………
- Sao nàng không ở trong đó? Công chúa Ai Cập định trốn ư? – Izumin bước lại
- Đừng nghĩ thế thưa hoàng tử Izumin. Tôi chỉ đang ngắm trời hoàng hôn và nghi tiếng gió rừng thổi – giọng điệu có phần khách sáo
- Vậy ư? Gió kể lại thứ gì cho nàng vậy?
- Hoàng tử tin vào những phép thuật kì bí? Tôi chỉ là một người bình thương như choàng tử và biết bao người khác
- Nàng là em gái Carol, là công chúa của biển cả…….. – Xya ngắt lời – Hoàng tử có nghe thấy tiếng ư ử đâu đây không?
- Đâu có đâu – Izumin nói rồi cố gắng lắng tai nghe – Không đâu. Nàng nghe nhầm rồi
- Không nhầm đâu, chàng nghe kĩ xem, từ trong rừng đó. Hay chúng ta vào đó thử xem
- Ta chịu thôi. Nàng thử vào xem – Izumin khẽ cười vì cụm từ “chúng ta”
- Nhưng mà……. – Xya nhìn vào cánh rừng không mộ chút ánh sáng, mắt ánh lên chút gì đó lo sợ
- Thôi được rồi. Người đâu……….- Hai chúng ta thôi –Xya lại ngắt lời chàng
- Thật là…. – Chàng với tay cầm lấy một cây đuốc – Nàng nợ ta đấy nhé
Rồi cả hai cùng nhau bước vào khu rừng tối đen như bầu trên trên cao……….
-Ở bên này này…….. không, ở bên này…… - cứ thế Xya chạy loạn hết cả lên, từ trái sang phải, từ trước ra sau. Chỉ khổ cho chàng hoàng tử tội nghiệp của chúng ta. Vì một phút yêu lòng mà giờ vừa phải chạy theo, vừa phải để ý ngon đuốc không tắt. Có lẽ cả đời này đây là lần đầu tiên chàng phải mệt như thế này. Đi đánh trận chắc còn nhàn hơn.
-Đây rồi. Ở kia kìa. Lần này không sai đâu – Xya chỉ vào phía bụi rậm. Hai người từ từ đi đến. Một con gì đó nhỏ nhỏ, hai mắt sáng lấp lánh nhìn vào hai người lạ đang đến gần nó. Izumin giơ chiếc đuốc lại gần để nhìn rõ nó hơn
-Là một con hổ. Hổ con – Xya reo lên. Nang vốn rất yêu động vật mà. Nàng thử đưa tay đến gần nó. Nó tiếp tục kêu grừ grừ nhìn hai người lạ
-Cẩn thận. Hổ mẹ đâu không biết. Nó mà thấy nàng giữ con nó thì ………. – Chàng đưa mắt nhìn xung quanh. Ở gần đó, có một cái gì đó. Một cái xác dài dài, đôi mắt nhắm ngiền. – Lại đây Xya, nàng xem này – Xya bước đến, trên tay nàng là con hổ con. Vừa thấy mẹ mình, chú hổ bé nhỏ lao xuống, cố gắng lết lại gần cái cơ thể quen thuộc ấy. Xya nhẹ nhàng ngồi xuống, kiểm tra con hổ mẹ.
-Nó chết rồi – Nàng khẽ thở dài, ánh mắt đượm buồn. Tay nàng vuốt bộ lông mượt mà của hổ mẹ - Phải làm sao đây – Đưa đôi mắt lên nhìn chàng – Khôn g thể để nó ở đây được. Những con thú hoang sẽ ăn thịt nó mất
-Chúng ta không thể chôn nó vào giữa đêm như vậy được, cũng chẳng có dụng cụ gì. Để sáng mai, ta cho người chôn xác nó, được chứ? Còn cón hổ con, ta nghĩ nàng nên giữ nó, nó chưa đủ sức để tự sinh tồn nữa đâu
-……. – Gật đầu – Giờ về thôi – Nhìn xung quanh, nàng bắt đầu lo sợ, chàng nhớ đường chứ
-Nãy giờ đi theo và đuổi kịp được nàng là cả một kì tích, ta làm sao để ý đường được. Cũng chẳng dẫn theo tên lính nào. Có lẽ đêm nay phải tìm một cái hang nào ngủ lại đấy.
-Không phải chứ? – Xya nhăn nhó, tay ôm lấy chú hổ con
-Đành phải vậy thôi. Bính lính không thấy chúng ta đâu sẽ phải đi tìm thôi – Izumin vác chú hổ trên vai, bước đi. Xya đành phải nghe theo. Nàng đâu dám ở trong rừng một mình. Biết thế này vừa nãy để cho cả đám binh lính đi theo
Vài phút sau, hai người tìm được một cái hang nhỏ. Izumin khẽ đặt con hổ xuống, đi lòng vòng quanh hang kiếm chút củi khô. Xya chẳng biết làm gì, chỉ biết đứng nhìn
-Nàng chưa vào rừng bao giờ sao? – Izumin hỏi khi cả hai đã ngồi bên ngọn lửa lớn ấm áp
-Chưa, cũng may là lạc cũng có người lạc cùng, không thì chẳng biết có chuyện gì nữa
-Cũng không sao đâu – Chàng tiếp tục nói khi bắt gặp ánh mắt ngạc nhiên của cô công chúa Ai Cập – Trong rừng này chỉ có báo, hổ, sói thôi. Mà đã số chỉ kiếm ăn vào ban đêm
-Vậy bây giờ ta ngủ kiểu gì?
-Tốt nhất là không nên ngủ. Và ngồi lại đây gần ta. Nàng sẽ ấm hơn và nếu có chuyện gì cũng đỡ hơn
-……… - Xya lại tiếp tục làm theo lời của người có nhiều kinh nghiệm hơn
Cả hai ngồi nói chuyện đến gần sáng.
Chú hổ con đã ngủ sau khi liếm láp bàn tay của Xya đã đời
Xya, nói chuyện mãi cũng buồn ngủ, dựa đầu vào chàng hoàng tử bên cạnh, ngủ ngon lành, tay vẫn ôm chú hổ yêu quí
Izumin, thấy mình từ hoàng tử trở thành gối tựa thì khẽ thở dài nhưng ai biết được, trong lòng chàng có chút gì đó vui vui. Hôn vào mái tóc màu hồng tím thơm mùi thảo dược, chàng cũng thiếp đi
Đêm nay là ấm áp và hạnh phúc đối với hai con người mới quen nhau và một chú hổ con tìm được người chăm sóc nó thay mẹ
Không biết, tương lai sẽ ra sao………………..
Hiện tại……………….
-Sao nàng lại ở ngoài này? – Raian đến gần cô gái có mái tóc màu đen mượt mà
-Thiếp muốn ngắm sông Nil một chút – Cô gái quay lại, nở một nụ cười dịu dàng với chàng trai
-Nàng nên vào nhà đi, Xya nói gió mùa này độc lắm, sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe đấy
-Không sao đâu – Cô gái vẫn mỉm cười, tuy nhiên, nụ cười đã không còn được vui như vừa nãy – Thiếp muốn nói luôn với chàng, ngày mai, thiếp sẽ rời khỏi đây
-…………. – Raian nhìn cô gái một cách nhạc nhiên – Nhưng……… vì sao? – Giọng chàng có chút gì đó, luyến tiếc………
-Chỉ là, thiếp đã làm phiền mọi người quá lâu rồi, nên……………
-Sao lại là làm phiền chứ - Raian nói, “Thật sự……… trong những ngày qua…….. nàng vẫn coi ta là người ngoài sao?????? Trong trái tim nàng, ta thực sự không là gì sao???????? Ta thì khác đó, Asisư à”
-Thiếp…….. thiếp nghĩ mình nên rời khỏi đây – Nói xong nàng nhìn ra sông Nil, cố tránh ánh mắt tràn ngập tình cảm của chàng trai đối diện, “ xin đừng, xin đừng yêu thiếp, chúng ta thuộc hai thế giới khác nhau, không thể hạnh phúc được đâu”. Có lẽ nàng không để ý rồi Asisư. Không phải sao, trong sâu thẳm ánh mắt nàng, nàng đang mong được Raian giữ lại, được chàng yêu thương.
-Vậy ư? – Raian nói với giọng thất vọng
-Hãy cho thiếp một lý do, để thiếp ở lại – Không hiểu sao, nàng lại nói như vậy. Chỉ là, Trong đầu nàng cứ vang lên tiếng nói của Xya
“Nếu được, hãy ở bên người đàn ông nào yêu chị thực lòng.”
-Lý do ư – Lại một lần nữa, cô gái xinh đẹp, dịu dàng nhưng luôn mang trong mình một nỗi buồn ấy làm chàng ngạc nhiên – Được thôi, đơn giản vì……… ta yêu nàng…….. rất nhiều……….
-Đừng yêu thiếp – Nói gì vậy, chẳng phải, nàng đã rất mong Raian trả lời nàng như vậy sao????????
-Vì sao, hãy cho ta một lý do – Bàn tay khỏe mạnh của Raian siết lấy bờ vai nhỏ bé của Asisư. Phải, chàng đang, gọi cảm xúc này là gì nhỉ, là thất vọng, Chàng đang rất thất vọng. Chàng không phải là một người ngây thơ, trong trắng đến nỗi chẳng biết yêu là gì mà chàng quá hoàn hảo, lạnh lùng với những cô gái nên chàng chưa bao giờ nghĩ đến việc yêu và cưới một ai. Nhưng, lần đầu tiên trong đời, chàng biết yêu một cô gái, biết nghĩ đến nàng mỗi đêm, rồi khi chìm vào giấc ngủ, hình ảnh duy nhất chàng nhìn thấy là một cô gái xinh đẹp với mái tóc đen mượt, đôi mắt như những hạt ngọc trai đen quí giá dịu dàng nhìn vào bông hoa hồng nhung trên tay và đôi môi hồng đặt một nụ hôn nhẹ lên cánh hoa mềm mại. Lần đầu tiên, chàng mong đến hết giờ làm để được về nhà và mỉm cười khi nàng đang đứng ngắm dòng sông Nil. Vậy mà, giờ đây, chàng bị từ chối……….
-Thiếp……… thiếp đã có người mình yêu – Lại một lần nữa, nàng nói trái với lòng mình. Từ lâu rồi, trong trái tim nàng đã không còn hình bóng của em trai nàng mà đã được thay bằng một người khác sao? Vậy sao nàng cứ cố tình phủ nhận chuyện ấy.
-Vậy sao, ta xin lỗi. Nhưng, ta không thể ngừng yêu nàng. Đi hay ở là do nàng quyết định - Raian quay người bước về phòng, chàng không muốn nghe thêm một câu nào nữa
Tim Asisư đai nhói khi thấy Raian bước đi. “Chàng không muốn biết thiếp yêu ai sao? Không phải chàng nói là yêu thiếp sao? Vì sao, vì sao không giữ thiếp lại?” Nàng thở dài. Phải làm gì đây. Nàng sợ, trái tim nàng đã một lần rỉ máu khi nghe Menfuisư nói chàng yêu Carol và muốn lấy cô ấy làm vợ. Nàng đã nghĩ khi đến một nơi không có Menfuisư thì nàng sẽ quên được tình yêu ấy. Thật không ngờ, số phận lại một lần nữa cho nàng gặp Raian. Từ lần đầu tiên, khi nàng mở mắt và thấy một chàng trai đang nhìn nàng một cách lo lắng, tim nàng đã lại đập lỡ nhịp một lần. Nàng cũng biết, chàng trai ấy yêu nàng, nhưng nàng sợ. Nàng sợ một lần nữa trái tim mình lại rỉ máu. Đau lắm. Phép thuật của nàng cũng chẳng chữa được. Nàng không dám đối diện
Nhưng, mặt khác, nàng lại muốn nói với Raian là nàng cũng yêu chàng
“Thà lấy người yêu mình chứ đừng lấy người mình yêu”
Xya đã nói như vậy. Phải biết tin tưởng nàng sẽ được hạnh phúc khi có một người yêu mình thật lòng chứ
-Khoan đã, Raian – Nàng nói lớn làm Raian khựng lại, quay người nhìn nàng như muốn hỏi nàng còn gì muốn nói nốt chăng. Nàng bước nhanh về phía người ấy, vòng tay ôm lấy người ấy, rúc đầu vào khuôn ngực săn chắc. Ấm áp quá. Đã nhiều lần nàng mong được làm như vậy – Thiếp cũng yêu chàng – Tiếng nói nhẹ như gió thoảng nhưng đã làm cho tim người kia ngừng đập. Nàng quyết định rồi, cứ một lần nữa để cho tình yêu quyết định đi
-Nàng……. – Raian vẫn chưa hết ngạc nhiên. Con người này, hết làm tim chàng vỡ vụn vì thất vọng lại khiến nó nỏ tung vì hạnh phúc, thật là, sao đáng yêu quá. Chàng dùng đôi bàn tay khỏe mạnh của mình ôm lấy người yêu – Ta yêu nàng nhiều lắm
-Thiếp biết mà……………..
Muốn được hạnh phúc thì phải dũng cảm đương đầu.
Hiện tại……………….
-Sao nàng lại ở ngoài này? – Raian đến gần cô gái có mái tóc màu đen mượt mà
-Thiếp muốn ngắm sông Nil một chút – Cô gái quay lại, nở một nụ cười dịu dàng với chàng trai
-Nàng nên vào nhà đi, Xya nói gió mùa này độc lắm, sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe đấy
-Không sao đâu – Cô gái vẫn mỉm cười, tuy nhiên, nụ cười đã không còn được vui như vừa nãy – Thiếp muốn nói luôn với chàng, ngày mai, thiếp sẽ rời khỏi đây
-…………. – Raian nhìn cô gái một cách nhạc nhiên – Nhưng……… vì sao? – Giọng chàng có chút gì đó, luyến tiếc………
-Chỉ là, thiếp đã làm phiền mọi người quá lâu rồi, nên……………
-Sao lại là làm phiền chứ - Raian nói, “Thật sự……… trong những ngày qua…….. nàng vẫn coi ta là người ngoài sao?????? Trong trái tim nàng, ta thực sự không là gì sao???????? Ta thì khác đó, Asisư à”
-Thiếp…….. thiếp nghĩ mình nên rời khỏi đây – Nói xong nàng nhìn ra sông Nil, cố tránh ánh mắt tràn ngập tình cảm của chàng trai đối diện, “ xin đừng, xin đừng yêu thiếp, chúng ta thuộc hai thế giới khác nhau, không thể hạnh phúc được đâu”. Có lẽ nàng không để ý rồi Asisư. Không phải sao, trong sâu thẳm ánh mắt nàng, nàng đang mong được Raian giữ lại, được chàng yêu thương.
-Vậy ư? – Raian nói với giọng thất vọng
-Hãy cho thiếp một lý do, để thiếp ở lại – Không hiểu sao, nàng lại nói như vậy. Chỉ là, Trong đầu nàng cứ vang lên tiếng nói của Xya
“Nếu được, hãy ở bên người đàn ông nào yêu chị thực lòng.”
-Lý do ư – Lại một lần nữa, cô gái xinh đẹp, dịu dàng nhưng luôn mang trong mình một nỗi buồn ấy làm chàng ngạc nhiên – Được thôi, đơn giản vì……… ta yêu nàng…….. rất nhiều……….
-Đừng yêu thiếp – Nói gì vậy, chẳng phải, nàng đã rất mong Raian trả lời nàng như vậy sao????????
-Vì sao, hãy cho ta một lý do – Bàn tay khỏe mạnh của Raian siết lấy bờ vai nhỏ bé của Asisư. Phải, chàng đang, gọi cảm xúc này là gì nhỉ, là thất vọng, Chàng đang rất thất vọng. Chàng không phải là một người ngây thơ, trong trắng đến nỗi chẳng biết yêu là gì mà chàng quá hoàn hảo, lạnh lùng với những cô gái nên chàng chưa bao giờ nghĩ đến việc yêu và cưới một ai. Nhưng, lần đầu tiên trong đời, chàng biết yêu một cô gái, biết nghĩ đến nàng mỗi đêm, rồi khi chìm vào giấc ngủ, hình ảnh duy nhất chàng nhìn thấy là một cô gái xinh đẹp với mái tóc đen mượt, đôi mắt như những hạt ngọc trai đen quí giá dịu dàng nhìn vào bông hoa hồng nhung trên tay và đôi môi hồng đặt một nụ hôn nhẹ lên cánh hoa mềm mại. Lần đầu tiên, chàng mong đến hết giờ làm để được về nhà và mỉm cười khi nàng đang đứng ngắm dòng sông Nil. Vậy mà, giờ đây, chàng bị từ chối……….
Nữ Hoàng Ai Cập Nữ Hoàng Ai Cập - Min